Lấy Chồng, Lấy Cả Ba Chồng (Bản gốc)
Chương 4: Bom hẹn giờ trong nhà
Tôi cũng khuyên ba đừng nữa suy nghĩ lung tung, tất cả vấn đề sẽ được giải quyết. Ăn cơm vẫn còn sớm, bèn nhắn tin hỏi Thuyền ăn chưa? Tôi nói cho nàng biết đã đưa ba về nhà, cơm trưa là do ba nấu, ngon lắm, Thuyền liền nói rất muốn thử tài nghệ của ba.
Thuyền không quên hỏi là bụng của ba còn đau không, bác sĩ khám thế nào? Tôi nghĩ không nên giấu nàng nữa, có gì sẽ thẳng thắn nói ra, liền hẹn nàng tối về sẽ kể cho rõ ràng. Nàng ậm ừ đồng ý, tôi nằm nghỉ một chút rồi lái xe đến công ty.
Chiều tối, xong việc, tôi lái xe đến đón Thuyền, nàng đã đứng sẵn ở đó, dáng vẻ đoan trang thùy mị, gương mặt vẫn xinh xắn dù không trang điểm nhiều và làm việc mệt mỏi. Tôi khởi động xe, từ từ lăn bánh.
“Nè anh, ba bị bệnh gì vậy? Anh bảo tối nay nói rõ, giờ nói em nghe chút đi!” “Chuyện này dài dòng rắc rối lắm, để tối có nhiều thời gian rồi từ từ cho em biết!” Thuyền nghe kì lạ, vội vàng hỏi tiếp: “Tóm lại ba bị gì, sao anh không nói cho em biết?” “Anh đang tập trung lái xe, chuyện này cũng không nói trong xe được.”
“Lúc trưa trong nhà không nói, trong xe cũng không thể nói, anh có chuyện gì giấu em hả?” Nàng lại hỏi, không quên liếc mắt với tôi một cái, ra vẻ vừa tức giận vừa lo lắng.
“Vợ yêu, chuyện quan trọng lắm, giờ mình đi đón con gái, rồi đưa qua nhà ba mẹ em. Tối về ăn cơm dọn dẹp xong, anh sẽ nói cho em nghe, được không?” Tôi nói bằng giọng nghiêm túc. Thuyền không nói gì thêm, chỉ ‘Hừ!’ một tiếng giận dỗi rồi nhìn ra hướng cửa xe.
Tôi liền đưa tay phải lên đùi nàng sờ sờ, tỏ vẻ an ủi. Đưa bé Mây đến nhà ông bà ngoại, hai người cứ giữ vợ chồng tôi ở lại ăn cơm, nhưng Thuyền đã khéo léo từ chối, lấy lí do phải về nhà ăn cơm, ba tôi đang chờ.
Lái xe về tới nhà, tôi và Thuyền mở cửa bước vào thì nghe hương thơm ngào ngạt của đồ ăn xông vào mũi. Chỉ thấy trêи bàn đã đầy ắp đồ ăn nóng hổi, hơi nóng quyện như cột khói bay lên trông cực kỳ hấp dẫn.
Ba tôi đang đứng ở bếp chuẩn bị lấy thêm đồ ăn dọn lên. “Em xem, ba đã chuẩn bị xong bữa tối rồi. ha ha!” Ta cười nói với Thuyền. Nàng cười cười rồi gật đầu, trông có vẻ vẫn còn ngại ngùng chuyện hồi sáng ngay tại nhà bếp, chào ba một tiếng rồi đi về phòng của chúng tôi.
Tôi bước vào bếp rồi nói với ba: “Ba nấu xong hết rồi, có mệt lắm không ba!” “Sắp ăn được rồi, mấy món kia đã dọn xong, chỉ còn món ruột của ba nữa thôi!” Ba vừa nói vừa xem nồi móng giò thơm phức.
“Phong, gọi Thuyền ra ăn cơm, xong rồi con?” Dọn xong, ba không thấy Thuyền nên bảo tôi gọi nàng ra. “Dạ mình cứ ăn trước, vợ con sẽ ra liền!” Tôi nhớ trước mỗi bữa ăn ba đều uống vài ly rượu, đặc biệt ở quê, trong nhà luôn có mấy bình rượu thuốc quý, tôi mới hỏi ba: “Ba uống 1 ly rượu nha!” “Cũng được, con có uống không?” ba liền hỏi lại tôi.
“Con không có hay uống rượu trước khi ăn, ba cứ uống 1 ly cho ấm người” Tôi vừa nói vừa đi lại tủ lấy rượu và ly, rót rượu nói: “Ba, sau này khi ba muốn uống rượu, cứ lấy trong tủ chai nào cũng được, bây giờ nhà này là của ba rồi!” “Ừ ba biết rồi!” Ba gật đầu nói.
Lúc này Thuyền đi vào phòng ăn, tuy mặc đồ kín cổng cao tường nhưng vẫn đẹp như mọi khi, tôi luôn cảm giác mình không ngừng si mê vợ mình, chưa một lần vơi bớt đi. “Thuyền ngồi xuống ăn đi con, ba với Phong không đợi đã ăn trước một chút rồi!” Ba nói với vợ tôi, giọng vẫn có chút ngượng ngùng.
Gò má Thuyền có chút đỏ ửng lên, chắc nàng còn vì chuyện ăn mặc mỏng tang để ba nhìn thấy khi sáng, trong lòng cảm thấy có chút xấu hổ, liền cười cười nói: “Dạ không có gì đâu ba, mọi người ăn cơm thôi!”
Suốt bữa ăn Thuyền không nói chuyện, nàng bình thường lúc ăn cơm với tôi đều nói rôm rả, nhưng nay vì còn ngại nên cứ im lặng mà động đũa, chốc chốc lại liếc nhìn tôi.
Ba vẫn uống rượu trong lúc ăn, tôi xong trước, ra phòng khách ngồi trêи salon đợi. Thuyền nhanh nhẹn dọn dẹp, rửa chén sau khi ba ăn xong, vẫn kiệm lời vì ngại ngùng.
Như đã hẹn trước từ chiều, xong xuôi mọi việc, tôi kéo Thuyền xuống dưới nhà, lên xe lái đi chậm chậm. Tôi đem xe chạy đến một cái công viên gần nhà rồi ngừng lại, nơi này khá yên tĩnh, đoạn đường ít xe mà người qua lại cũng thưa thớt.
“Anh, còn giấu em bao lâu, chuyện gì mà cứ bí ẩn từ chiều đến giờ, nói em nghe?” Thuyền nhịn không được đã nói ra. “Anh nói liền nè!” Tôi sợ Thuyền giận dữ, liền trấn an.
“Nói mau!” Thuyền ra lệnh! Tôi đem tất tần tật chuyện của ba nói với Thuyền, không sót một chữ nào. Nàng nghe xong vô cùng kinh ngạc, lúc tôi nói đến sáng nay thấy trong đũng quần ba là một khối siêu to khổng lồ, nàng ngạc nhiên thêm một lần nữa, nhưng lại xuất hiện vẻ ngượng ngùng.
Khi tôi nói đến những lời bác sĩ nói trong bệnh viện, Thuyền đỏ mặt lên thấy rõ. Tôi nói đến chuyện ba tiết lộ ƈôи ȶɦịt của ba rất to, Thuyền càng đỏ mặt, miệng không thể mím lại và tỏ vẻ không thể tin nổi.
“Vợ nè, em nghĩ chuyện này nên giải quyết sao cho hợp lý?” Tôi hỏi Thuyền. Nàng vẫn còn chưa hết ngạc nhiên, suy nghĩ rất lâu rồi mới nói ra một câu ngắn gọn: “Như một trái bom hẹn giờ trong nhà chứ sao”.
“Ý em là sao?” Tôi vừa nói sờ lên trán Thuyền, không lẽ nàng đang mơ hồ hay sốt chăng? “Anh ngốc à?” Thuyền bỏ tay tôi xuống, nói: “Ba có nhục ɖu͙ƈ trong người, có thể phát ra khi bị kϊƈɦ thích, không phải giống như 1 quả bom hẹn giờ, có thể nổ bất cứ lúc nào hay sao?”
“Chưa chắc, ba đã phát hiện tình trạng này mấy năm nay rồi, cũng không phải lúc nào cũng bộc phát đâu!”
“Anh nghĩ kĩ chút đi, mấy năm ít khi nào biểu hiện ra là do ba chỉ quanh quẩn ở quê, mấy người phụ nữ dưới quê đâu có hay mặc đồ gợi cảm? Bây giờ khác rồi, trêи thành phố này, khắp nơi đều có thể gặp phụ nữ hở hang, gợi cảm. . .” Thuyền nói đến đây không nói được nữa, vì chính nàng cũng là một phụ nữ xinh đẹp, lại ở chung một nhà với ba, đúng là có thể kϊƈɦ hoạt quả bom hẹn giờ kia trong một lúc không để ý.
Thuyền nói không sai, lỡ hôm nào ba thấy nàng mặc đồ mỏng một chút rồi tái phát, kiềm chế không được rồi làm chuyện không thể chấp nhận thì sao. Mặt tôi ra vẻ nghiêm trọng, nhìn sang Thuyền cũng nghiêm trọng không kém.
Suy nghĩ một hồi lâu, Thuyền mới nói: “Chồng à, trước mắt nên giúp ba bài tiết tϊиɦ ɖϊƈh͙ ra ngoài, nhục ɖu͙ƈ trong người bấy lâu cũng bị tống ra hết rồi tính tiếp. Nếu cứ để vậy thì nguy hiểm thật!” “Anh cũng muốn giúp ba nhưng mà không có cách nào hết!”
Thuyền nghĩ ngợi thêm một chút, tự nhiên đỏ mặt nói: “Giờ chỉ có cách chỉ ba dùng tay để xuất ra!” “Anh cũng biết là vậy, nhưng làm sao mở miệng nói cho ba đây?” Tôi thật sự khó xử và suy nghĩ điều này từ lúc ở bệnh viện đến giờ.
“Anh là con trai không dám nói, không lẽ để con dâu như em nói chuyện đó hay sao?” Thuyền trừng mắt nhìn ta một cái. Bỗng trong lòng tôi có chút hưng phấn, bèn nói mấy câu bông đùa với vợ: “Em nói với ba cũng được có sao đâu, ha ha! A. . . Đau chết, ui da. . .” Cánh tay của tôi đột nhiên bị Thuyền nhéo cho một cái đau điếng.
“Anh nói cái gì vậy hả?” Vừa hỏi, nàng vừa nhéo khắp cánh tay của tôi. “Em… thôi đừng… đau, đừng nhéo nữa!” Tôi van xin nàng thôi cái trò hành hạ cơ thể này, tập trung vào giải quyết chuyện của ba.
“Để cho anh chừa cái tội nói bậy” Thuyền nói rồi không nhéo nữa, rồi dặn dò: “Tối nay anh qua phòng nói với ba, biết không?” “Ừ, anh sẽ cố hết sức!” Tôi cũng biết là ngoài tôi, không ai có thể nói với ba chuyện tế nhị này.
“Được rồi, anh đưa em đến nhà ba mẹ em đi!” Nàng bỗng nhiên nói.
Tôi không hiểu liền hỏi: “Đưa em qua nhà ba mẹ vợ làm gì giờ này”
“Ngốc à, giờ nhà mình có ‘bom hẹn giờ’, em ở lại có gì rồi sao?”
“Em cứ cùng anh về nhà bình thường, không có chuyện gì! Ba anh không có làm bậy với con dâu đâu!” Tôi tự nhiên lại có cảm giác hưng phấn một chút.
Khi nói đến chỗ ‘Ba anh không làm bậy với con dâu’, đầu ƈôи ȶɦịt tôi tê một chút, đũng quần cũng hơi nhô lên, lạ lùng vậy nhỉ…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!