Lấy Chồng, Lấy Cả Ba Chồng (Bản gốc)
Chương 45: Ba chồng hiểu lầm
-đâu! A chỉ tiện xem qua thôi, nếu e ra khỏi phòng thì cũng có sao đâu…he he- Tôi lúng túng nói trêu Thuyền
-E hèm!thật không vậy! –Thuyền nhìn tôi cười kiểu trâm trọc
-Chồng!, vậy a đã xem video em gửi chưa? – cô ấy lại hỏi
Thuyền bề ngoài tỏ ra an nhiên vô sự cười hỏi tôi như không có vấn đề gì sảy ra nhưng thực ra trong lòng nàng đang vô cùng lo lắng tò mò, nàng định hỏi tôi dò sét xem thái độ tôi ra sao, nàng đang chăm chú nhìn vào mặt tôi xem thái độ tôi như thế nào.
-em nhìn gì ghê vậy, haha! –tôi tỏ ra không chút điểm yếu nói với nàng.
-hứ! e nhìn anh không được à?. –Thuyền dò sét
– được được!! haha haa!!. –tôi vừa nói vừa dựng ngón tay cái lên đưa về phía Thuyền tỏ vẻ thán phục
-Chồng!, vậy a không có ý kiến gì sao? Nếu hối hận thì vẫn còn kịp đó. –có khả năng là biểu hiện của tôi quá lộ liễu nên Thuyền bắt đầu nghi ngờ rồi, một phần nàng cũng là người hiểu rất rõ tôi cho nên hai người không cần nói thẳng mà vẫn hiểu ý đồ của nhau.
-Còn kịp? ý e là sao?. –tôi ngẩn người ra hỏi nàng.
-A Phong, vậy anh nghĩ e và ba ôm nhau dễ dàng lắm sao?. –cuối cùng Thuyền cũng nói ra với tôi.
-A chưa hiểu lắm. –Tôi liền hỏi Thuyền.
-a Phong, ba a cũng không phải là loại người dám làm những chuyện như vậy, e phải thuyết phục mãi ba mới chịu ôm em đó, nhưng …. –Thuyền đột nhiên đang nói thì dừng lại, giống như đang định nói gì đó lại thôi.
-Vợ! nhưng cái gì??? . –Tôi luôn nhạy cảm trong lời nói, nên vội vàng hỏi nàng.
-là em giúp ba đó, nếu a không phản đối thì e có thể giúp ba bằng cách khác, cho nên nếu a cảm thấy hối hận thì mau nói nhanh, em và ba sẽ không phát triển thêm điều gì nữa. –Thuyền là một người thông minh, nàng biết tôi có sở thích bệnh hoạn nên nàng bắt đầu rào trước đón sau.
-Vợ!, a không hối hận, tuyệt đối không, em và ba cứ làm gì thì làm, chỉ cần em thấy thoải mái thì e và ba muốn như thế nào cũng được, a sẽ không can thiệp vào. –Tôi nghe nàng nói xong nhất thời cảm thấy hưng phấn vui mừng liền nói với nàng.
-nhỡ đâu…em và ba nẩy sinh điều gì đó thì sao? – Thuyền thử tôi.
-Vợ!, a biết e sẽ không vậy, anh hoàn toàn tin tưởng em, ha ha!. – Thuyền nói vậy để thử tôi thôi, tôi không tin nàng sẽ làm gì đó đi quá giới hạn. vì tôi hiểu rất rõ tính cách nàng, cả đời này nàng chỉ yêu mỗi mình tôi, nàng là một người chung tình, vì vậy tôi luôn tôn trọng quyết định của nàng.
-Coi như a còn có chút lương tâm! Tưởng anh sẽ nói lại “tùy em”. –Thuyền nghe xong trợn mắt nhìn tôi nói, sau đó nói với tôi:
-Chồng! e hỏi a thêm một lần nữa, a thực sự không hối hận sao?.
-Tuyệt đối không hối hận đấy. –tôi vừa nói vừa vỗ ngực chắc nịch để bầy tỏ quyết tâm của mình
-Vậy em vẫn sẽ giúp ba nhé. –thuyền nghe xong trong lòng âm thầm vui sướиɠ, liền xấu hổ nói với tôi.
-Đương nhiên là a muốn em giúp ba rồi, Thuyền! a tin em! –Tôi lại hưng phấn nói với Thuyền, sau đó tôi ghé sát mặt vào khuân mặt xinh đẹp nhẹ nhàng hỏi nàng:
-Em yêu! Hôm nay ba và em chỉ đi đến mức ôm thôi sao? Không có gì khác à?
– Không nói cho a biết! –Thuyền nghe xong khuôn mặt đỏ ửng, liền trợn mắt nhìn tôi nói.
Bởi vì nàng không muốn lừa dối tôi, nên cũng không nói với tôi ngoài ôm ra còn có gì khác nữa mà nói với tôi rằng nàng sẽ không nói cho tôi, làm tôi cực kỳ tò mò và kϊƈɦ thích. Dù gì Thuyền cũng là một cô gái xinh đẹp ngoan hiền, nàng không thể tùy tiện nói những lời thô tục về mình được.
Tôi nghe xong nhất thời cảm thấy cực kỳ hưng phấn hỏi nàng: -em! Vậy ý của em là ngoài ôm ra, em và ba còn làm gì khác đúng không?
-Không phải e đã nói rồi sao, không nói cho a biết!!! chờ một ngày nào đó em thầy vui vui, không chừng em sẽ nói cho a biết đấy!. –Thuyền mặt đỏ ửng, yểu điệu nói với tôi.
-haizzzaaa…. Cũng không biết đến bao giờ em mới vui để nói a nghe. –Tôi thở dài nói.
-ha ha, chồng yêu! A yên tâm, em đã nói chỉ cần a làm em vui, thì em sẽ nói a biết mà. –Nhìn thấy tôi thở dài Thuyền không nhịn được cười nói với tôi.
Làm em vui?, – tôi nghe xong trong đầu đột nhiên nhớ tới sợi dây chuyền kim cương của ba cho tôi, lập tức cảm thấy phấn trấn, tôi liền nói với Thuyền:
– Em yêu, tối nay a cam đoan em sẽ rất vui vẻ đấy ha ha!.
-Được, e sẽ chờ, nếu em không vui thì a tính sao? –Thuyền nghi ngờ.
-Nếu tối nay em không vui, thì e có thể sang phòng ba ngủ cùng,… ai da đau, đau anh…- không chờ tôi nói thêm, Thuyền nhéo vào cánh tay tôi đau gần chết.
-Anh nói sang phòng ba cái gì? Nói bừa bãi này!, nói lung tung này!. –Thuyền hung hăng cắn răng nghiến lợi cấu tôi tím hết cánh tay
-A…au ui, vợ, đau quá, vợ đừng cấu anh nữa!, thật sự rất đau đó!. –Thuyền như dùng hết sức cấu vào tay tôi, làm tôi đau chảy cả nước mắt.
-Vậy anh còn dám nói bừa nói bãi không, hả? –Thuyền cười mặt đỏ bừng, cắn môi dưới hỏi tôi.
-Không!… không dám!, a không dám nói nữa, e mau bỏ tay raaaa. –Tôi cầu xin Thuyền tha thứ.
-Hừ! –Thuyền lườm tôi hừ một cái rồi buông tay tôi ra.
-Các con làm gì vậy, mau ra ăn cơm đi! –ngay lúc ấy, tiếng nói của ba chồng vang lên ngoài cửa.
Tôi và Thuyền nghe xong liền chạy ra mở cửa, gặp ba tôi đang đứng ngoài cửa
-Ba! Không có gì đâu, con và Thuyền đang đùa nhau chút, haha!. Tôi nhìn xuống cánh tay vừa bị Thuyền cấu, vội vàng trả lời ba. Sau đó liếc mắt sang Thuyền định nháy một cái nhưng Thuyền tỏ ra không phối hợp mấy.
-Thôi! Ra ngoài ăn cơm đi các con!. – ba tôi nói xong liền đi ra ngoài phòng ăn
-Vợ yêu, chúng ta đi ăn cơm thôi!. – thấy ba tôi đi ra ngoài tôi cũng rủ Thuyền ra theo.
Thuyền “hừ” đi qua mặt tôi hướng ra phía phòng ăn, trong lòng tôi có chút lo lắng, chẳng lẽ Thuyền tức tôi thật sao, như vậy thì tối nay chiếc vòng kia chưa chắc đã làm nàng vui, tôi chỉ dám lẽo đẽo theo sau nàng.
Vào nhà ăn, tôi thấy trêи bàn đã bầy cơm canh nóng hổi, thấy Thuyền không nói gì và ngồi xuống, cầm bát cơm cứ thế ăn
– Phong! Con mau ngồi xuống ăn đi – Thấy tôi vẫn đang đứng, ba liền nói với tôi.
-Vâng! Ba, ba cũng ăn đi. –Tôi ngồi xuống cạnh Thuyền và bắt đầu ăn
Lúc ăn cơm ba và Thuyền không nói một lời nào, tôi cũng hiểu 9 10 phần, sáng nay hai người họ đã ôm nhau rồi, bây giờ xấu hổ cũng là chuyện bình thường. Thuyền ăn rất nhanh, được một lúc nàng đã ăn gần hết bát cơm, đây không phải phong cách ăn cơm của nàng, trước kia nàng ăn rất chậm, một lúc sau tôi thấy nàng đặt bát cơm và đôi đũa xuống bàn, không nói tiếng nào, nàng đứng lên ra khỏi phòng ăn và hướng về phòng ngủ.
-Phong, Thuyền nó làm sao vậy con? – Ba tôi rốt cuộc cũng mở miệng hỏi tôi, nhưng mặt ba biểu lộ rõ sự xấu hổ, áy náy.
-Ba, không có gì đâu ạ!. –Tôi nhìn ba và nói
-ừh!, ba tôi ừ một cái rồi không nói thêm gì nữa.
Nghĩ cho cùng, buổi sáng ba và Thuyền ôm nhau trêи ghế sofa, bây giờ lại ngồi ăn cơm cùng nhau, áy náy xấu hổ thì không có gì là lạ, nhưng tôi sợ ba tôi áy náy quá, sau này ba với Thuyền ngại nhau thì chuyện kia sẽ lại bị ảnh hưởng, cho nên tôi liền nói với ba:
-Ba, trong khoảng thời gian gần đây, ba đã vất vả rồi, mỗi ngày đều nấu cơm cho bọn con ăn, dọn dẹp nhà cửa, tuần sau con và Thuyền nghỉ phép đưa ba đi chơi nha, từ lúc ba lên thành phố chưa được đi đâu chơi, ở đây cũng có vài chỗ đi chơi đẹp lắm, lại gần gũi với thiên nhiên, chắc chắn ba sẽ thích cho xem.
-Phong con, bọn con đi làm cũng mệt mỏi rồi, có mấy ngày nghỉ thì để dành mà nghỉ ngơi, không cần phải đưa ba đi chơi đâu. –ba nhẹ nhàng nói với tôi.
-Ba, chính vì đi làm mệt mỏi nên mới phải đi chơi chứ ạ, ba thấy có đúng không? –Tôi vội vàng nói với ba.
-Ba thì lúc nào cũng được, chỉ cần bọn con rảnh thì thế nào cũng được. –Ba tôi vừa nói vừa đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, nên nói nhỏ với tôi: – Phong!, chiếc vòng ba đưa cho con, con đã tặng Thuyền chưa?
-Con chưa!, con định tối nay sẽ đưa cho Thuyền. –Tôi vội vàng nói.
-Uh! Phong!, ba thấy vừa rồi Thuyền trông có vẻ đang tức giận, bọn con rốt cuộc lúc nãy đã sảy ra chuyện gì trong phòng vậy? – Ba tôi hỏi tôi kiều dò sét.
Tôi nghe xong thừa hiểu ý của ba, ba khả năng nghĩ tôi cùng Thuyền trong phòng lúc nãy đã nói chuyện gì đó bí mật nên lo lắng dò hỏi tôi đây mà. Tôi đương nhiên sẽ không để ba tôi biết, nên tôi nói với ba:
– Ba!, bọn con chỉ đùa nhau thôi, ba đừng lo! Ha ha!. –Cũng lạ, từ lúc tôi về nhà, ba tôi luôn lo lắng một điều gì đó.
Thực ra ông Chức đang rất là lo lắng, ông ta luôn lo rằng Thuyền con dâu ông sẽ nói với Phong sáng nay ông ta và vợ của nó đã ȶɦασ nhau trong phòng của ổng. Nếu để cho Phong biết bí mật này, thì chắc chắn ông Chức có tự tử thì cũng không xóa hết nhục, cho nên càng lúc ông ta càng sợ hãi, ở trong bếp nâu ăn đã không yên lòng rồi, lúc sau lại chúng nó nói gì đó trong phòng có vẻ căng thẳng, ông ta tưởng Thuyền đã đem hết bí mật nói ra, thực ra do Thuyền cấu tôi đau quá, cho nên mới có chút to tiếng thôi. Thức ăn thì cũng đã nấu xong, ông ta vào gọi các con ra ăn cơm, lúc mở cửa ông ta thấy mặt Thuyền cau có, ông ta lại càng sợ, sợ bị lộ bí mật, cho nên bây giờ mới dò hỏi thằng Phong như vậy.
Nếu có lỡ bị con nó phát hiện chắc mình tự tử cũng không xóa được hết tội, còn chưa kể chúng nó sẽ ly hôn, bé Mây sẽ khổ sở, gia đình tan nát… nghĩ đến đây thôi ông Chức càng lúc càng sợ, vì bản thân cũng là người tốt, cũng rất lo cho gia đình nhỏ bé này.
Chuyện sáng nay cũng là phát sinh ngoài ý muốn, có lẽ con bé Thuyền không nói cho thằng Phong chuyện sáng nay, nếu thằng Phong mà biết thì nó đâu có thái độ tốt như vậy, nghĩ vậy ông Chức bắt đầu cảm thấy yên tâm hơn.
-Phong!, các con cũng trưởng thành đủ lông đủ cánh hết rồi, mình cũng là đàn ông, ba thấy Thuyền nó có vẻ rất tức, lát nữa con cầm sợi dây chuyền kim cương sang dỗ nó đi!. –Ông chức hoàn toàn yên tâm cho nên có vẻ dậy dỗ Phong.
-Vâng! Ba!, con biết rồi, cảm ơn ba đã quan tâm !. –Tôi cố gắng giả vờ, khiến ba tôi thấy thoải mái, như vậy ba tôi và Thuyền mới tiến triển thêm.
Ba tôi tỏ ra không hề nao núng nữa, nhưng so với bình thường thì hơi có chút khách khí, trong lòng ba đã thoải mái hơn, cho nên liền nói:
-Phong!, con đem sợi dây chuyền đến cho Thuyền, con nhất định phải nói dễ nghe một chút, dù sao vợ con cũng là phụ nữ, nhường nhịn một chút cho họ vui lòng.
Tôi nghe xong trong lòng thầm nghĩ, hiện tại thì ba đã ôm Thuyền một chút, đều không có gì quá đáng hơn, tôi đã suy nghĩ nhiều, nhưng cũng chỉ dừng ở phỏng đoán thôi, tôi liền nói với ba:
-Ba!, cảm ơn ba đã nhắc nhở.
-Phong! Chúng ta là cha con, cũng là hai người thân thiết, cho nên con đừng nói lời cảm ơn, con nói cảm ơn ba thì khác gì ba là người ngoài nào! Ha ha –Ba tôi cười nói với tôi
Vâng! Ba. – Tôi thấy ba tôi vui vẻ như vậy trong lòng cũng vui theo, chỉ cần giúp ba tôi không còn cảm thấy áy náy, có lợi cho mối liên kết phát triển của Thuyền và ba là được rồi!.
Tôi ăn xong cơm, liền đi lấy sợi dây chuyền kim cương để chuẩn bị tặng nàng, sau đó tay trái cầm hộp quà dấu phía sau lưng, chủ yếu muốn tạo bất ngờ cho nàng, tôi bỗng dưng cảm thấy xấu hổ, vì nghĩ cho cùng sợ dây chuyền này là do ba mua cho Thuyền chứ không phải tôi mua. Đi tới cửa phòng, tôi nhẹ nhàng mở cửa ra thấy Thuyền đang cầm di động đang xem cái gì. Biết tôi đi vào phòng nhưng nàng cũng không thèm quay ra nhìn tôi một cái. Trong lòng tôi cảm thấy có một chút buồn bực, trước khi ăn cơm tôi cũng chỉ nói trêu nàng là sang phòng ba ngủ cùng ba, nàng liền tức giận như vậy. Nhưng về cơ bản tôi cũng không biết Thuyền đang có suy nghĩ gì. Bởi vì một phần Thuyền sáng hôm nay đã cũng ba chồng quan hệ, bất kể như thế nào thì trong lòng nàng cũng bị áp lực rất lớn, nàng cũng với ba chồng đã lσạи ɭυâи ngay trong nhà của hai vợ chồng, lại phải nói dối chồng nàng, đã thế chồng nàng lại nói sau nàng có thể cùng ba phát triển đi xa hơn, trong lòng nàng lại áp lực xấu hổ hơn nữa, rồi nghe chồng nàng trêu và nói nàng sang bên phòng ba ngủ cùng ba đi, cho nên nàng cảm thấy đặc biệt tức giận.
-Hì hì, vợ yêu đang xem gì vậy? – Tôi đi đến cạnh giường, cợt nhả nằm ngang trêи giường nhìn Thuyền nói.
Thuyền nghe xong cũng không thèm để ý đến tôi, đã thế nàng còn xoay người quay lưng lại với tôi.
Thuyền, rốt cuộc là e bị sao vậy, vừa rồi anh chỉ nói giỡn với em thôi! E đừng tức anh nữa được không –Tôi vội vàng dụ dỗ nàng.
-Như vậy mà là đùa à! –Thuyền lí nhí nói với tôi.
-Thuyền, chồng sai rồi, cho chồng xin lỗi, thực sự xin lỗi vợ! –Tôi vội vàng nói với nàng
Thuyền nghe xong cũng thấy suôi lòng liền quay lại với tôi, nhưng trêи mặt nàng đã chảy vài giọt nước mắt, tôi thấy vậy liền hơi cảm thấy lo lắng, vội hỏi nàng:
-Thuyền!, sao em lại khóc?
-Thuyền sụt sịt nói với tôi: – Anh nghĩ em thích lắm à? E không phải vì ba anh bị bệnh oái oăm, không phải vì yêu anh, yêu gia đình này nên mới làm như thế à?. Bây giờ trước mặt ba, em không còn một chút tôn nghiêm nào , anh còn nói em sang ngủ với ba, khác gì a nhượng lại e cho ba, e có thể không tức anh sao???
Tôi nghe xong mới chợt hiểu vấn đề, trong thời gian này tôi chỉ nghĩ đến thú vui bệnh hoạn của mình mà không hề nghĩ đến suy nghĩ của Thuyền, đây thực sự là lỗi của tôi, tôi liền vội vàng nói với nàng:
-Thuyền! a thực sự có lỗi với em, thời gian qua a chỉ nghĩ đến cảm nhận của a, không để ý đến tâm tư của em, thực sự xin lỗi em, sau này a cam đoan sẽ để ý tới cảm xúc của em hơn.
-Chồng! E sợ anh nghĩ e là loại đàn bà không biết xấu hổ, sợ a xem thường em, sợ anh không thương em, sợ anh đột nhiên rời bỏ em, a… e thực sự rất sợ… – Thuyền nói với tôi bằng tất cả trái tim
-Thuyền! Tuyệt đối không bao giờ anh nghĩ về em như vậy, chỉ có thể a sẽ yêu em nhiều hơn thôi!.
Tôi nói xong liền đưa tay trái đang giấu sau lưng ra trước mặt nàng: -Thuyền! a tặng em!.
Thuyền thấy trong tay tôi một hộp quà, mới đầu nàng ngẩn người ra sau đó liền hỏi tôi:
-Chồng, đây là cái gì vậy?
-vợ yêu, vợ mở ra xem đi!. –Tôi có chút kϊƈɦ động nói với Thuyền
-Gì đây ta, gì mà bí mật ghê ha. – Thuyền nhận hộp quà rồi lẩm bẩm nói. Nhưng trong lòng nàng lại nghĩ, Cuối cùng thì anh Phong cũng đem chiếc vòng do ba chồng mua tặng cho mình, nhưng mình nhất định phải giả vờ bất ngờ cảm động, không được để lộ ra sơ hở gì, nếu không a Phong mà biết thì sẽ không hay chút nào.
-ĐÓN XEM CHAP 41 VÀO MỘT NGÀY GẦN NHẤT-
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!