Lấy Chồng, Lấy Cả Ba Chồng (Bản gốc) - Chương 47: Điều kiện của Thuyền
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1617


Lấy Chồng, Lấy Cả Ba Chồng (Bản gốc)


Chương 47: Điều kiện của Thuyền


Ngày hôm sau, sau khi thức dậy vệ sinh cá nhân, chúng tôi ăn sáng sau đó đi làm. Lúc tôi đưa Thuyền ra xe, tôi không nhịn được liền mỉm cười nói với Thuyền:

-Em! Hôm nay em đeo chiếc vòng này thực sự rất xinh đẹp nha, vừa rồi lúc ngồi ăn sáng, e có để ý ba cứ nhìn chiếc vòng cổ không? Ha ha!..

Thuyền nghe xong khuôn mặt đỏ lên, nàng biết chứ, nàng biết ba chồng nhìn chằm chằm vào cổ mình lúc ăn sáng, nhưng ba vẫn có chút ý tứ chỉ dám nhìn lén nàng.

-Em không để ý! Tại em mải ăn cơm quá mà hihi. –Thuyền nói xạo

-Em, vừa rồi cả nhà ngồi ăn cơm, sao em không nói gì, nếu cứ tiếp tục như vậy làm sao em với ba có thể phát triển được gì? – Tôi lo lắng Thuyền và ba chồng sau này khó phát triển nên hỏi. Bởi vì tôi qua tôi và Thuyền làʍ ȶìиɦ, ƈôи ȶɦịt chuẩn kϊƈɦ thước đàn ông trung quốc của tôi không thể chạm đến t.ử ƈυиɠ nàng, càng ngày tôi càng áy náy với nàng, cho nên nôn nóng muốn nàng và ba phát triển điều gì đó càng sớm càng tốt, bản thân mình không giúp đc nhiều cho Thuyền về vấn đề tình ɖu͙ƈ, tôi muốn ba tôi hộ trợ giúp tôi làm Thuyền hạnh phúc, như vậy nàng sẽ được thỏa mãn một cách sung sướиɠ nhất.

Thuyền nghe xong mặt đỏ lên, giọng gắt gỏng: – Em chẳng vội, thì anh gấp cái gì?

-Em! Chẳng phải anh cho em suy nghĩ sao ha ha!. –tôi cười ha hả nói.

-cho em suy nghĩ? Anh cho em suy nghĩ gì? Anh nói coi. –Thuyền nghe xong cảm thấy hơi bực muốn tôi nói rõ ràng.

-ha ha.. –tôi nghe xong chỉ cười không trả lời nàng.

Này! Anh Nguyễn Thanh Phong, anh nói vậy là có ý gì? Em muốn cùng ba anh phát triển tiếp, còn không phải là vì anh à, vì cái thói bệnh hoạn của anh nên em mới đáp ứng anh, muốn cùng ba phát triển tiếp đấy, nếu không làm sao em có thể làm những điều như vậy chứ? Hôm nay anh mà không giải thích rõ ràng cho em thì em sẽ không để anh yên đâu!. –Thuyền bỗng dưng tức giận điên lên, mặt hằm hằm.

Tôi cũng không nghĩ nàng sẽ bị kϊƈɦ động như vậy, bất ngờ tôi bị hoảng, vội vàng giải thích cho nàng:

-Em, em đừng hiểu lầm anh.

-Hiểu lầ? vậy anh nói đi, sao lại nói là cho em suy nghĩ? A nói thế có ý gì? –Thuyền xúc động bực tức nói với tôi.

-Thuyền! em đừng xúc động nha, hay nghe anh giải thích đã!. –Thấy Thuyền xúc động tôi lại càng hoảng nói.

-Vậy anh nói đi!, em đang nghe đây!. –Thuyền nức nở nói với tôi.

Tôi cũng không trách tại sao nàng lại xúc động như vậy, dù sao nàng và ba bây giờ có một sự gắn kết nào đó, lại còn ở chung nhà, tâm lý dù gì cũng rất xấu hổ và nhạy cảm, nên tôi rất hiểu nàng: -Vợ yêu!

-Ai là vợ yêu của anh, em không phải vợ yêu của anh.

Tôi vừa mới nói hai từ “vợ yêu” để tiếp tục giải thích cho nàng nghe thì bị nàng tức giận chặn miệng.

-Vợ à, em xúc động như vậy, anh làm sao có thể giải thích cho em được đây, hì hì!. –Tôi thấy Thuyền tức giận trông rất đáng yêu liền cười đùa nói với nàng.

-Anh đừng cợt nhả nữa, em không cần anh giải thích, bây giờ anh đưa em đi làm đi, em sắp muộn làm rồi! –Thuyền lại lườm tôi một cái nói.

-Vợ… – Đừng nói nữa. –Tôi đang định nói thì bị Thuyền chặn họng.

Tôi chỉ có thể im lặng, vì nàng đang nổi nóng, sau đó tôi nghiêm túc lái xe nhưng vẫn không nhịn được liền lén nhìn sang bên Thuyền, thấy mặt nàng đỏ ửng, hô hấp cũng không đều, bộ ngực nàng phập phồng theo hơi thở, đã đến chỗ làm của nàng, nàng không nói tiếng nào mở cửa xuống xe, sau đó nói với tôi một câu: “gửi tin nhắn giải thích rõ ràng cho em”. Tôi đang định mở mồm giải thích thì nàng đã đóng sầm cửa xe và đi thẳng vào bên trong công ty. Tôi mắt chữ O mồm chữ A, chỉ biết lặng lặng lái xe đến chỗ làm, đến nơi tôi vội vàng lên phòng làm việc ngồi xuống soạn tin nhắn gửi cho Thuyền để giải thích.

-“Vợ yêu, em đừng hiểu lầm anh, em có biết không? Lúc tối qua cùng nàng quan hệ, anh càng lúc càng xấu hổ, mỗi lần anh đều cố đút vào chỗ xâu nhất trong ɦσα ɦuyệt em, nhưng đều không thực hiện được, anh không thể khiến em đạt được kɧօáϊ cảm lớn nhất, em có biết anh xấu hổ lắm không? Cho nên anh luôn vội vã muốn em và ba phát triển nhanh một chút, ƈôи ȶɦịt của ba lại rất lớn, nhất định sẽ tiến được vào nơi sâu nhất trong ɦσα ɦuyệt của em, khiến em sẽ đạt được kɧօáϊ cảm cực lớn, coi như bù đắp lại những gì thiếu hụt ở anh, như vậy anh sẽ không cảm thấy áy náy, cho nên lúc nãy trong xe anh mới nói đùa như vậy, thực sự xin lỗi vợ yêu, đều là do anh không tốt, do ƈôи ȶɦịt của anh không được thừa hưởng từ ba anh, dù gì anh cũng xin lỗi em, vợ yêu!”

Sau khi gửi tin nhắn đi, tôi mới cảm thấy thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi tôi phải dùng tất cả dũng cảm và tấm lòng chân tình mình nói thật với nàng, tôi cũng tự hận chính bản thân sao ƈôи ȶɦịt tôi không thể to được bằng ba, sao ba lại lớn như vậy, còn tôi thì… Làm hại tôi mỗi lần làʍ ȶìиɦ với Thuyền là mỗi lần tôi cảm thấy xấu hổ, tôi yêu nàng, tôi cũng muốn làm nàng thỏa mãn chứ.

Một lúc sau tôi nhận được tin nhắn của Thuyền nhắn lại: -Chồng! em xin lỗi, là em hiểu lầm anh, anh không cần thiết phải cảm thấy áy náy đâu, chỉ cần chúng ta yêu thương lẫn nhau, đó là niềm thỏa mãn lớn nhất rồi!.

Tôi nhận tin nhắn của nàng, càng cảm thấy xấu hổ, tôi yêu nàng 3 năm, kết hôn 4 năm, chưa từng nói dối nàng một câu, ngày hôm qua vì sợi dây chuyền tôi đã nói dối nàng, trong lòng luôn cảm thấy không vui, đây thực sự không phải phong cách của tôi, nếu tôi không nói sự thật cho nàng, tôi sẽ áy náy cả đời này, cho nên tôi quyết định đem chuyện này nói ra với nàng, như vậy lương tâm tôi đỡ cắn rứt, tôi yêu nàng, tôi tuyệt đối không thể nói dối nàng.

Nghĩ vậy tôi lại muốn cầm di động lên soạn tin nhắn gửi nàng, nhưng nếu tôi nói cho nàng đây là vòng cổ do ba mua, nàng tức giận trả lại thì sao, nàng lại rất thích sợi dây chuyền đó, nếu nàng biết là ba mua thì nàng lại tức giận hơn thì sao. Nghĩ vậy tôi đành tạm thời giấu nàng chuyện đó vì khả năng nàng sẽ khoe sợi dây chuyền đó cho đồng nghiệp rồi, nên tôi quyết định tạm thời không nói ra nữa, tôi gửi tin nhắn khác cho nàng: -“Thuyền! anh yêu em, nhưng anh lại không giúp em được thỏa mãn, anh thực sự hy vọng em và ba có thể phát triển tiếp, cũng vì thói bệnh hoạn của anh, chỉ cần em vẫn luôn yêu anh thì a đồng ý, anh hỵ vọng em sẽ suy nghĩ kỹ một chút.”

Gửi tin nhắn xong, tôi cũng không thấy nàng nhắn tin lại, tôi nghĩ nàng không muốn tiếp tục phát triển cùng ba, hoặc cũng có thể nàng đang bận việc, nên tôi cũng cất điện thoại đi và làm việc.

Nửa tiếng sau, đột nhiên tôi lại nhận được tin nhắn của nàng gửi: -“Chồng! e đã suy nghĩ rồi, anh nói cũng đúng, cũng hợp lý đấy, em quyết định, em sẽ nghe lời anh, em sẽ cùng ba phát triển tiếp, chồng, anh yên tâm, em tuyệt đối sẽ không yêu ai ngoài anh, em và ba cũng chỉ là động chạm đến cơ thể bên ngoài thôi, cứ như vậy cũng phần nào giúp được ba khi ba lại tái phát bệnh, em cũng có thể đạt được thỏa mãn cực lớn, cũng thỏa mãn được thói bệnh hoạn của anh… cho nên em quyết tâm sẽ cùng ba tiếp tục phát triển, nhưng anh cũng tuyệt đối không được nghĩ em là người đàn bà hư hỏng, em làm như vậy cũng là bất đắc dĩ, ai ngờ chuyện nó lại đến mức này… ai bảo anh muốn em giúp ba giải trừ bệnh kia đâu cơ chứ, ai ngờ anh lại có tật xấu biến thái vậy chứ, nếu như về sau có phát sinh chuyện gì, anh cũng là người phải chịu trách nhiệm.”

Tôi đọc tin nhắn nàng gửi xong liền cảm thấy thật cao hứng và kϊƈɦ thích, cuối cùng thì nàng cũng đồng ý rồi, vội vàng gửi tin nhắn lại cho nàng: -“vợ yêu, vợ cứ yên tâm mà tiếp tục, anh tuyệt đối sẽ không nghĩ em là người đàn bà hư hỏng đâu, cho dù có sảy ra chuyện gì, a sẽ chịu toàn bộ trách nhiệm”. Tôi gửi tin nhắn xong một lúc sau nàng nhắn tin lại.

-“anh! Nhưng em cũng có điều kiện, nếu như em và ba tiếp tục phát triển, anh không được tò mò, tìm hiểu em và ba, em muốn có không gian riêng tư với ba, anh không được ghen, không được tức giận, không được không yêu em nữa!. anh có thể đáp ứng được điều kiện của em không?”

Tôi đọc tin nhắn của nàng xong, cảm thấy có một chút áp lực từ nàng, nàng là người thông minh, tôi biết kiểu gì nàng cũng có điều kiện gì đó, tôi nhắn tin lại cho nàng trong lòng có chút lo âu, không thể tìm hiểu về ba và nàng ư? Nàng muốn có không gian riêng ư? Không được nhiễu họ ư? Thế chẳng phải tôi bị ra rìa ư?. Nếu như để cho hai người họ có không gian riêng, điều này tôi có thể chấp nhận được, nhưng không thể tìm tòi lén lút muốn biết họ làʍ ȶìиɦ ra sao ư?. Điều này khả năng tôi không thể đồng ý, mục đích cho việc này một phần cũng vì thói bệnh hoạn của tôi mà, làm sao mà tôi không được biết cơ chứ? Không được ghen!, không được tức, không được không thương nàng!, tôi đều đáp ứng được, nhưng nếu như không biết gì đang sảy ra gì còn gì là sở thích của tôi nữa. cho nên tôi không thể đáp ứng điều này.

Cầm điện thoại tôi nhắn cho nàng: -Em! Có một điều kiện anh không thể đáp ứng em, những thứ khác anh đều đáp ứng được.

Nàng vội vàng nhắn lại cho tôi: -Điều kiện nào anh không thể đáp ứng vậy?

Tôi nhắn lại cho nàng:- điều kiện mà em bảo không được tò mò tìm hiểu em và ba làm gì đó, em cũng biết, anh có sở thích bênh hoạn đó, nếu như a không thể biết em và ba làm những gì thì làm sao thỏa mãn được sở thích của anh đây? Em thấy anh nói có đúng không?

Tôi gửi tin nhắn xong đợi phải hơn 30p nàng mới nhắn tin lại: -anh Phong! Điều này em có thể suy nghĩ, nếu như em vui, có khi em sẽ tiết lộ một chút cho anh biết đó.

Tôi đọc tin nhắn xong trong lòng nhất thời liền cao hứng lên, ý của nàng rất rõ ràng rồi, là tôi có thể sẽ được biết nàng và ba sẽ làm những gì, lập tức tôi cao hứng nhắn tin lại cho nàng:

– Em yêu! Cứ thống nhất như vậy đi, em mau cùng ba phát triển thêm nha, nhưng điều kiện tiên quyết là em không được yêu ai ngoài anh, chỉ được cùng ba với cơ thể bên ngoài của em thôi đó.

Thuyền nhắn tin lại rất nhanh: -Chồng yêu! Chả lẽ anh không tin vợ anh sao?

Tôi vội vàng nhắn lại: -Vợ! anh tin em mà, tuyệt đối tin tưởng em!.

Nàng nhắn lại: -được rồi!, không nói chuyện này nữa, cứ quyết định vậy đi, em phải làm việc đã.

Tôi đọc xong cũng nhắn lại một tin hình icon mặt trái tim cho nàng rồi tiếp tục làm việc, nhưng tôi cũng không thể tập chung cho công việc được, nghĩ đến Thuyền sẽ cùng ba phát triển tiếp, tôi đặc biệt cảm thấy kϊƈɦ thích, nhưng không biết rằng nàng và ba sẽ phát triển như thế nào, việc này tôi thực sự rất muốn biết, nhưng điều kiện của nàng rất rõ ràng, tôi không được nhiễu nàng và ba, tôi cảm thấy khá là buồn bực. vừa rồi có chút chuyện của công ty, tôi tận lực trấn an lại tinh thần và vùi đầu vào công việc.

Tan ca tôi lái xe đón Thuyền ở công ty, bé Mây vẫn đang ở nhà ngoại cho nên chúng tôi không cần đến nhà trẻ để đón con, trêи xe tôi rốt cục không nhịn được liền hỏi nàng:

-Em! Em có chuẩn bị gì để cùng ba phát triển không?

Thuyền nghe xong mặt tỏ vẻ hơi ngạc nhiên hỏi tôi: -Anh! Không phải lúc nãy nhắn tin chúng ta đã nói rất rõ ràng sao, anh không được quấy rầy em và ba, hừ!

-Không phải, vợ, anh không phải sợ em không nghĩ ra biện pháp, là anh muốn tham mưu cho em một chút, ha ha!! –tôi cười nói với nàng.

-Chồng!, em cảm ơn, nhưng thực sự cũng xin lỗi anh, em không cần a tham mưu, tự em biết phải làm thế nào!. –Thuyền cự tuyệt ý kiến của tôi. Nghe xong mặt tôi xấu hổ, không ngờ nàng lại cự tuyệt đến mức như vậy, tôi cũng không nói gì thêm.

Thuyền nhìn thấy mặt tôi bối dối, liền không nhịn được hé miệng nở một nụ cười. im lặng một hồi lâu, không nhịn được tôi lại hỏi nàng.

-Em! Vậy em có thể nói cho anh biết, em và ba có chuẩn bị để làm gì không?

-Chồng! anh cũng không được hỏi em như vậy, không được quấy rầy nha. –Thuyền mỉm cười nói với tôi.

-Vợ yêu, cho chồng biết đi mà, chồng tò mò lắm, hì hì.

-không là không, hihi –Thuyền mỉm cười đểu nói với tôi.

Tôi nhất thời không nói được gì thêm, Thuyền đắc ý lại hé miệng ra cười, nói với tôi:

-Anh yêu!, anh nhớ kỹ nha, có một số chuyện sau này a hỏi em, em cũng không nói cho anh biết đâu.

Tôi nghe xong cũng lúng túng không biết nói gì. Chúng tôi lái xe về đến nhà, ba đã làm xong bữa cơm chiều, tôi liền ngồi xuống bàn ăn, còn Thuyền thì theo thói quen nàng phải vào toilet trước sau đó mới ra ăn cơm. Lúc ăn cơm, Thuyền không nói điều gì, chỉ im lặng vùi đầu ăn cơm, tôi và ba cũng không nói gì, nhiều lần tôi để ý thấy ba lén nhìn sợi dây chuyền trêи cổ nàng. Ăn cơm xong nàng đứng lên đi về phòng ngủ.

Ăn xong ba dọn dẹp mâm cơm còn tôi ra ghế sofa ngồi trong lòng khá buồn bực, Thuyền lạnh nhạt với ba như vậy thì làm sao có thể phát triển được đây. Tôi quay vào phòng thấy Thuyền đã nằm trêи giường rồi, tôi vào phòng vệ sinh tắm rửa và đi ra ngoài, bước lên giường nằm cạnh nàng, tôi hỏi:

-Em! Vậy em có thể nói cho anh biết thời gian em và ba khi nào sẽ bắt đầu hành động không?

-Trời ạ, thật đúng là khó mà nói đây, em cũng không biết ba anh rốt cuôc bao lâu mới tái phát bệnh đây!. Thuyền nói với tôi.

-Em! Hóa ra em đang chờ ba phát bệnh rồi mới cùng ba phát triển hả? –tôi vội vàng nói

-Không được sao? – Thuyền nghe xong hỏi lại tôi.

-khà khà… được mà được mà. –tôi vội vàng nói với nàng

-hứ- Thuyền chỉ hứ một cái.

Tôi cũng không biết phải nói thêm gì nữa, nhưng trong lòng lại âm thầm nghĩ, nếu muốn ba và nàng phát triển sớm một chút thì khoảng thời gian tới tôi và nàng sẽ không làʍ ȶìиɦ với nhau nữa, đợi nàng chịu không nổi, nàng sẽ tự tìm đến ba thôi. Khà khà! Tôi nghĩ đến đây mặt liền tự đắc ý mà cười!.

-anh! , a làm gì thế, tự cười một mình à? Hay nhặt được ví tiền rồi hả? –Thuyền tò mò hỏi tôi.

-ha ha! Không, không có gì, chúng mình ngủ sớm một chút đi! . –Tôi vừa nói vừa giả bộ buồn ngủ, nhắm hai mắt lại.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN