Lạc Thiên Ký
Chương 58: Rung động
Kim Kiếm môn, một môn phái thuần kiếm tu, ngoài kiếm ra họ không có dùng thêm bất kì pháp khi nào khác, đến cả phù lục cũng không dùng. Solgan của họ là “ nhất kiếm phá vạn pháp” trong các môn phái bất nhập lưu thì họ rất nổi danh với lực công kích cường đại và… lực phòng thủ như giấy…
Mặc dù họ bị đẩy ra khỏi trung tâm sơn mạch gần 100 năm, phải xây dựng lại sơn môn tại đây thế nhưng không ai dám khinh thường những phong tử kiếm si tại đây. Sừng sững tại môn khẩu của Kim Kiếm môn là một thanh Đại Thạch cự Kiếm chĩa thẳng lên trời khí phác bễ nghễ. Hôm nay xuất hiện tại môm khẩu là Môn chủ Kim Kiếm Môn Tây Môn Tuyệt cùng cao Tầng, bên cạnh đó còn có Thiên Xảo Môn chủ Lệ Hồng Vân cùng hai đại trưởng lão môn phái này. Họ tập trung tại đây để đón một nhân vật đặc biệt của Càn Khí Môn.
Xuất hiện trong vùng trời thấp trên đỉnh Kim Sơn là hai vạch Hồng Mang đang dùng tốc độ viễn siêu Trúc cơ bay đến. Tây Môn Tuyệt khẽ nhíu đôi mày bạc, tốc độ này đã ngang sức hắn dùng phi kiếm thúc dục hết sức. Theo thông tin đây là hai vị sau mà của Càn khí môn, kẻ thực sự chi phối Càn Khí Môn chứ không phải mấy tên bù nhìn kia.
Nhưng khi hồng quang đáp xuống, quang mang tản đi thì cao tầng nhị môn mặt mũi rất đặc sắc. Kẻ thì trợn mắt hà mồm, tên thì nhíu mày suy ngẫm, có vài đồng chí vội vàng tế lên vòng bảo hộ như lâm đại địch. Xuất hiện trước mặt họ là Triệu Vô Cực Triệu Đan Sư hết sức quen thuộc, sự quan trọng của tên này thì tam môn không ai phủ nhận nhưng nếu nói hắn là chủ sự sau màn thì không thể nào. Vậy chủ sự sau màn hẳn là “hai vị” bên cạnh rồi, nhưng hai vị này tạo hình quá khác loại rồi. Một cự đại hỏa mãng hồng sắc dài đến 9 trượng đang nhu thận bên cạnh Một quái Giao khổng lồ cơ bắp cuồn cuộn với thân thể ngoại cỡ dài hơn 9 trượng, thân to hơn hai lần thùng nước. Xung quanh quái Giao còn đang linh động bay lượn một Hỏa Nhận khổng lồ dài đến 2 trượng hơn nhìn như một con chó nhỏ đang vờn quanh chủ nhân.
Quái Giao ánh mắt sắc lém nhìn qua một vòng cao tầng nhị môn, ánh mắt như kim châm chiếu đến đâu là khiến nhân tộc tu sĩ cúi đầu né tránh. Chỉ có Tây Môn Tuyệt ánh mắt như hình thành kiếm khí trực tiếp ngạnh kháng Lạc Thiên.
– Sao rồi nhị Môn minh hữu nhân tộc không chào đón Yêu Tộc minh hữu sao.
Âm thanh trầm thấp hữu lực của quái Giao vang lên, mặc dù không quá lớn nhưng như búa tạ dáng vào tâm hồn nhị môn cao tầng tu sĩ. Lạc Thiên đã dùng thần niệm khủng bố của mình tỏa ra khí thế trấn nhiếp toàn trường làm một đòn hạ mã uy.
Tây Môn Tuyệt kiếm tu tuyệt đối là hảo thủ cường đại trong cùng cấp, có thể đối kháng một hai cùng Lạc Thiên, thế nhưng khi Quái Giao bùng phát toàn bộ sức ép thì hắn cũng không chịu nổi mà lui lại hai bước. Thần thức tiếp cận Kim đan không phải chuyện đùa.
Không hổ danh là chủ lực cao đoan của tam phái Tây Môn Tuyệt hừ lạnh một tiếng bùng phát khí thế tiếp tục ngạnh kháng Lạc Thiên.
– Các hạ mặc dù là chủ sự của đồng minh Càn Khí tôn thế nhưng đây cũng không phải là nơi đạo hữu có thể làm càn…
Khí tràng như vạn thanh kiếm khí từ Tây Môn Tuyệt bùng phát, cắt xé liên tục vào khí tràng như thực chất của Lạc Thiên trong tay hắn không biết lúc nào đã xuất hiện một thanh kim sắc Kiếm sáng lạnh sát khí. Nhưng đúng lúc này nhiệt độ đột nhiên không báo trước mà mãnh bạo, bên cạnh Lạc Thiên Hồng Mãng bạo phát khí tràng thô nóng của mình. Tuy thần niệm của nàng không biến thái như Lạc Thiên nhưng tính chất của Nhất Muội chân hỏa rất bá đạo, như muốn đốt cháy hết tất cả những gì cản đường nó, như muốn nung hải nấu thiên quả thật rất cường hoành. Bên cạnh đó Tiên Xà Thông linh như cá nhỏ bay múa xung quanh Hồng Mãng như một con hỏa mãng thứ hai đầy linh tín đang uốn lượn trong không khí mềm mại, nhẹ nhàng nhưng lại tỏa ra cảm giác nguy hiểm đến tột độ.
– Các ngươi muốn như thế nào…
Hồng Mãng nhìn chằm chằm Tây Môn Tuyệt ánh mắt bất thiện, sẵn sàng ra tay bất kì lúc nào. Lần này Tây Môn Tuyệt thực sự phải lui lại rất xa, mặt trắng bệch, hai tay nổi gân xanh chằn chịt nắm chặt chuôi kiếm đang rung lên bần bật chực như muốn phá không mà bay đi.
Lạc Thiên mặt tràn đầy dị sắc, ra tay cản Hồng Mãng lại.
– Hồng Hồng không được làm càn, thu lại khí tràng…
– Các vị đạo hữu hảo a…. là Lạc Mỗ đường đột. Vì muốn chứng minh bản thân Càn khí môn đủ năng lực làm minh hữu của hai vị mà lỗ mãng thể hiện, mong các vị không chấp Yêu tu chúng ta quá ngang ngược a. Hồng hồng bồi lỗi các vị đạo hữu.
Lạc thiên hai tay chắp một lễ kiểu nhân tộc tu sĩ chuyên nghiệp mà hướng cao tầng nhị môn thoáng một cái. Hồng Mãng cũng thu lại khí tràng rồi hơi cúi chiếc đầu Mãng khổng lồ coi như hành lễ.
– Tiểu nữ Lạc Hồng Hồng ra mắt chư vị đạo hữu… vừa rồi có chút xung động Hồng Hồng xin bồi lễ a…
Tất cả tu sĩ nhân tộc đều rất rung động. Thứ nhất đó là rung động vì sự cường đại của hai yêu tu mang lại cho họ, mà càng rung động hơn là việc Yêu Tu này khác hẳn với thưởng thức về yêu tu trong suy nghĩ của họ. Trong mắt họ Yêu tu chính là cường hoành ngang ngược, bá đạo, không nói đạo lý như một tên Man Hoang không giáo hóa, không hiểu lễ nghi. Thế nhưng hai Yêu tu này thì lại giống như nhân tộc tu sĩ vậy, họ vẫn kiêu ngạo Ngang ngược nhưng lại không thiếu lễ nghi và hiểu biết. Lúc này thì Triệu vô cực vội vàng đứng ra ho khụ khụ… hóa giải sự lúng túng của đôi bên.
– Triệu Vô Cực ra mắt chư vị đạo hữu.
Chúng tu sĩ như bừng tỉnh vội vàng đáp lễ qua lại. Sau đó cao tầng cùng ngồi lại bàn bạc về vấn đề kết minh sâu của trận doanh.
– Tây Môn Đạo hữu và Lệ đạo hữu nghĩ sao về Yêu tu chúng ta, phải chăng chúng ta là Yêu tu thì việc kết mịn trở nên khó khăn.
Trong hội nghị Lạc Thiên không vòng vo mà vào thẳng vấn đề.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!