Lệ Hải Đường - Phần 24 - Cuối
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1526


Lệ Hải Đường


Phần 24 - Cuối


_Ta sẽ kể cho em rất nhiều thứ ta sẽ k luyện ma thuật,nó làm ta tốn thời gian và mất đi lý trí …ta sẽ ở bên em và con mãi mãi chỉ cần em hứa đừng đi đừng xa ta…( Thành lau máu trên miệng HĐ)
_Yêu thương nếu kiếp này không thành thì hẹn anh kiếp sau,con còn bé anh hãy chăm sóc con em k thể qua khỏi đâu ( Thành khóc gào lên)
_Không ta sai rồi ( khóc nấc nghẹn từng hồi) ta sai rồi ta để lãng phí quá nhiều thời gian k có uất hận sẽ k có hôm nay ta sai rồi HĐ ta xin em ( tôi lau nước mắt cho Thành)
_Đừng khóc hoa ở đây sẽ héo vì nước mắt của anh đấy,anh vì em rất nhiều còn em chưa làm gì được gì cho anh …chỉ cần còn yêu dù ở đâu cũng sẽ bên nhau
_Không em k dc đi đâu k dc bỏ ta ….( mọi người chạy tới)
Quyên: Các pháp sư đang yểm Thái Tử rồi điện hạ ( Thấy tôi Quyên quỳ sụp) tiểu thư…
Thành: Mau gọi người tới đây Quyên nhanh lên
Quyên: Điện hạ cái này tiểu thư …( mn Trâm và Cúc chạy tới họ gào lên nhưng bị ngăn bên ngoài)
Trâm: Hải Đường ơi cậu sẽ k sao đâu mà
Tôi: Em đi rồi anh phải hứa rằng nuôi con lớn khôn dậy dỗ con thành người
_Không ta k làm dc đừng nói vậy em sẽ k sao đâu ( thành ôm tôi rồi như kẻ điên mất hồn nói đi nói lại câu đó) ta sẽ nghĩ cách ,sẽ k sao đâu nhất định …)
_Em yêu người dù ngay từ đầu là định mệnh không yêu rồi lại hoá yêu,nhầm rồi thành thật xa rồi lại quay về cuối cùng em cũng dc ở bên anh rồi ( Thành rơi nc mắt vô hồn còn HĐ buông thõng tay Thành thở mạnh rồi ngắt 1 đoá hoa HĐ gài lên tóc cô) …
_Còn lại anh,tôi luôn là kẻ chờ đợi em …người nhẫn tâm là ông trời đã để ta gặp nhau ( Má HĐ nặng trĩu trong lòng Thành) …và ta như 1 kẻ điên khi yêu thậm chí đến ngày hôm qua ta k nghĩ rằng hôm nay ta phải xa em …hoa ở đây đang nở rồi hoa Hải Đường như tên của em và nó đang đươc tưới bằng chính nước mắt của ta bởi vì ta yêu em phải sao đây ( Thành bật khóc gào lên đau đớn chiếc khăn HĐ thêu tặng Thành ngày nào rơi ra có câu thơ mà Thành dậy HĐ thêu nó lên đó chiếc khăn bay trong gió với câu thơ):” Nếu gặp và bên nhau đó là số mệnh..Nếu yêu mà xa nhau đó là định mệnh…Thiên Thu vạn kiếp mong bên người”…( Mn khóc trong đau đớn Thành bế Hải Đường ngồi thẳng dậy thanh kiếm dài đoạn còn lại anh ta ôm HĐ đâm phập vào bụng)
Quyên: Điện hạ ….( mn nháo nhác)
Thành: Chúng ta phải bên nhau phải không ,em đã cho tim anh ấm lại rất nhiều lần …có phải tiền kiếp ta đã gặp em chăng ( Thành ộc máu mồm nhưng vẫn ôm HĐ ông ta giăng ma kết để k ai đến gần …1 thanh kiếm đâm xuyên 2 người …giữa những đoá HĐ họ đang ôm nhau để được bên nhau)…ta yêu em HĐ thiên thu hay vạn kiếp ta vẫn mãi yêu em 1 cô gái hồn nhiên ( Thành nhớ lại ngày mới gặp HĐ cùng đi ăn tay nắm tay ….nước mắt anh ta rơi dọc sống mũi…tách…rơi xuống những đoá hoa những cánh hoa héo úa đi)…
Quyên: Điện hạ ( Thành ôm HĐ ngồi tựa gốc cây rồi nhắm mắt)…chợt bà cô đến phá vỡ ma kết ) bà cô sao giờ mới đến bà cô làm gì đi…họ …
_Bình tĩnh ( bà rút thanh kiếm ra mắt chuyển đen)
Quyên: K lẽ bà mất tích để luyện ma thuật
_Đúng vậy vì ta biết sẽ có ngày này ( Thành vẫn ôm HĐ) họ đã chết giờ thì ta chỉ có thể cứu 1 HĐ bắt buộc phải về thế giới của cô ý thì sẽ cứu được nhanh lên ( Bà cô biến HĐ trở về nhà và anh trai HĐ đã giúp gọi bác sỹ đến nhà)
Tùng: Em tôi có sao k sao mau nhiêu vây
_Ta sẽ làm như vết bị ngã và hãy đưa cô ý vào viện ngay khi có thể …( bà cô trở về nơi Thành đang năm rồi xoa lên má Thành bà khóc)
_Ta xin lỗi đã đến muộn con k trách ta chứ
Quyên: Bà nói gì vậy
_Ta mới chính là mẹ của Hoàng Đế,khi xưa ta dc vua ân sủng nhưng ta xin người cho ta làm 1 nô tỳ mãi mãi ,nô tỳ thì k thể sinh con được nhưng Thái Phi biết chuyện đã cưu mang và nói ta phải từ bỏ nếu muốn Thành có tương lai…ta đã từ bỏ con trai mình chỉ dám ở bên như 1 ng hầu 1 người thầy dậy tà thuật nhưng ta hạnh phúc khi nhìn con lớn rồi nhìn nó biết yêu…1 cô gái tên Hải Đường và rồi chờ đợi vì thấy có lỗi với cô gái ý nó lại yêu lầm 1 bông Hải Đường khác và giờ kết cục ta nhìn con trai mình chết vì người nó yêu …
Quyên: Thật sự tiểu nhân rất sốc
_Ta sẽ cứu con của mình,con của mẹ mạnh mẽ lên nào hoàng đế vĩ đại của mẹ ( bà lau máu trên mồm Thành) 1 ng đàn ông thông minh con mẹ cao to đẹp trai lắm ,,,mẹ có cháu rồi mẹ thấy con bé rồi rất giống con…mẹ nhớ Thái Phi nhớ bố con mẹ sẽ tìm hai người họ…đến lúc rồi con trai ạ ( Bà mắt đen ôm chầm lấy Thành mặt đất rung chuyển cơ thể bà như dồn sinh khí cho con trai mình teo dần đi da nhăn nheo lại) con phải hạnh phúc…nhất định nhé con trai…)
3 năm sau…kể từ sau ngày đó tôi được cứu sống nhưng anh tôi nói Thành đã chết,tôi cứ cố phủ nhận nhưng tôi biết nếu còn sống anh đã đi tìm mẹ con tôi…đau đớn nhưng lúc nào cũng nghĩ anh đang đi đánh trận hay đai loại đóng cửa tịnh tâm…tất cả chỉ là do tôi tự nghĩ…

_Anh à anh đón bé Bông cho em nhé ở đây mưa to quá em về k kịp…
_Uk đươc rồi ( tôi đến căn nhà ngày xưa Thành sống bởi vì tôi chỉ có thể cảm nhận hơi ấm của anh qua nơi này mà thôi)…cánh cửa mở ra cây cối mọc um ,,,tôi vẫn đến ngồi trên xích đu này vào mỗi cuối tuần nằm nhắm mắt và nhớ như anh đang đọc sách cho tôi nghe vậy)…tiếng cười của tôi tiếng anh nấu nướng tất cả đang diễn ra ngay trước mặt tôi…tôi cắn răng bởi vì 3 năm qua ngày nào tôi cũng khóc đến nỗi nước mắt k còn…tại sao chúng ta yêu nhau mà k dc ở bên nhau vậy anh…mai con của chúng ta đã lên lớp 1 rồi thật nhanh phải không…con đã hỏi em về anh và em nói anh đi công tác…em k thể nói dối mãi được vì vậy anh hãy quay về đi…em xin anh ( tôi ôm ngực gục xuống chiếc xích đu)…
về tới nhà anh tôi đứng sẵn ở cửa
_Lại xưng mắt rồi kìa sao phải khổ vậy,cậu ta chết đâu phải tất cả là hết
_Anh ý chết do em phải không ,e cần biết k có lý do gì mà anh ý lại chết được
_Cậu ta chết rồi cứu dc em thôi bọn họ đưa về an táng rồi em chỉ biết vây là dc ( tôi ngồi bịch xuống nền cửa)…Hôm sau tôi dậy sớm đưa con đến trường trong ngày khai giảng đầu tiên…
Bông: Mẹ ơi bố bảo khi nào về ạ
_Cái đó có lẽ 1 thời gian nữa thôi con
_Cô hàng xóm nói bố con đẹp trai lắm đẹp như con vậy
_Uk con giống bố nên xinh còn giống mẹ thì lại thành hoa hậu mất ( con bé bĩu môi tôi bật cười)…ôi mẹ quên mua hoa rồi chờ chút ( tôi ghé mấy chỗ đều hết hoa) chết rồi để mẹ đi vòng lên đầu kia vậy con chờ nhé mẹ chạy nhanh lắm ( tôi cứ nói Bé Bông giật tay tôi)
_Mẹ bên kia ( tôi nhìn sang bên kia đường chiéc xe buýt đi lướt qua dần dần phía bên kia…) chú đó vẫy con ( Là Thành đang mặc áo choàng đen vẫn phong thái đó …chiếc lắc tay của tôi rung lên,tôi lảo đảo)…
_Anh về rồi ( Thành cầm bông hoa dơ lên cười tươi)
_Anh về làm gì ( tôi nhăn mặt khóc giữa đường vì quá ngạc nhiên)
Bông: Mẹ ơi sao thế ( Thành chạy sang)
_Em sao thế Bông cầm lấy con
Bông: Bố đúng bố rồi con biết mà ( tôi vẫn khóc tu tu)
_Thế bây giờ anh phải dỗ em hay con đây ( Thành nắm tay Bông) đi thôi bố sẽ đưa con đến trường ( a ta tóm tay tôi gạt,a ta lại tóm) lại giận dỗi rồi anh đã nói anh về rồi mà …( Bông nhìn bố mẹ hạnh phúc)…đưa con đến nhập trường nhìn con người lớn chững chạc rồi là bên cạnh còn tên chồng dở hơi cứ biến mất lại xuất hiện đang ngồi ăn nem chua rán..
Thành: Ăn đi em ngon lắm
_Anh k có lời gì à chỉ biết ăn thôi
_K ăn thì làm gì chẳng phải em nói muốn yêu 1 ng bình thường sao giờ anh đã là giám đốc của 1 chuỗi nhà hàng bằng năng lực của anh đấy
_Anh thôi đi đừng đùa nữa ( Tôi đứng dậy Thành tóm tay)
_Anh thật lòng đấy anh đã là 1 ng bình thường để yêu em ( giây phút đó tôi k thể nói dc câu gì)
_Vậy sao phải 3 năm a mới xuất hiện
_À thì sau khi mẹ cứu anh ( kể …!) anh đã sốc và tư đóng cửa trầm cảm đến hơn 1 năm mới ra khỏi phòng…sau đó anh nhường ngôi cho anh Hai và đến đây đi làm bằng chính sức mình và giờ anh gây dựng đươc rồi
_Xạo anh sao thành công nhanh vậy được ( Quyên xuất hiện)
Quyên: Vì khi đi tôi đã chuẩn bị cho người 5 thùng vàng ( tôi lườm Thành anh ta quay đi ăn nem lảng)
_Vậy mà nói tự lực ( Thành chạy ra chỗ con gái các cô giáo đang hỏi han về bố bé Bông…anh ta hồn nhiên nói chuyện vs các cô)…
Quyên: giờ thì hai người có thể sống bên nhau thât sự rồi người đã dùng thanh kiếm đâm thẳng vào bụng mình rồi ôm cô ( tôi ôm mồm) và giờ tôi đã hiểu yêu là gì ?là hy sinh và có thể chết cùng người mình yêu …điện hạ muốn là 1 người đàn ông bình thường để yêu cô vì lời cô nói người đã thực hiện…hãy thay tôi chăm sóc Điện hạ
_Còn cậu đi đâu
_Tôi đi Hawai nghỉ mát sang tháng về cv ngập đầu điện hạ giỏi sai còn lười làm lắm ,tôi giờ thêm phục điện hạ ở mảng tình yêu,yêu hết mình cuồng si k toan tinh ( tôi nhìn Thành đang dắt tay Bông vội chạy tới ôm chầm lấy)
Thành: Ô bà xã hnay hơi vui quá,chúng ta về thôi em ….
_K xa nhau nữa anh nhé
_Không xa đâu đừng có nói câu chết nhé em nói thiêng lắm
_vâng em k nói đâu ( Thành cười lau nước mắt cho HĐ)…chợt 1 loạt xe tới hô lớn
_Giám đốc và phu nhân xin mời tiệc ở nhà đã chuẩn bị…
_Thế này mà anh bảo là 1 ng bình thường sao
_Uk thì khí chất anh vẫn còn mà ( tôi lải nhải thành bịt tai bông,bông bịt tai Thành hai bố con quay đi k nghe)….nhưng con đường về nhà tôi thấy hôm nay sao đẹp thế này…gió nhẹ và êm đềm …( Thế giới bên kia)
Trâm: Mẹ kể cho các con nghe xong rồi ( cả đám cung nữ) đất nước ta có 1 vị vua đã yêu 1 hoàng hậu cuồng si đến vậy đấy,và nơi kia có tên Lệ Hải Đường bởi vì nơi đó khi đàn ông khóc hoa ở đó sẽ chết hết,nước mắt ở đây là của người đàn ông dành cho người ông ta yêu nên hoa ở nơi đó có tên Lệ Hải Đường
_Vậy cô Hải Đường đó giờ chắc hạnh phúc lắm vì có 1 ng yêu đến vậy
_Đúng vậy 1 tình yêu đẹp và tuyệt vời thật ra chiếc lắc tay có trong câu chuyện nó được tạo ra dành cho HĐ và vị vua của chúng ta đã chờ đúng ngươi để yêu đó chứ ( cung nữ vô tay)
_Câu chuyện hay quá ạ ( Trâm gập sách Cúc mang trà vào)
Cúc: Chúng ta dc mời đến nơi xa ăn tiệc có nên đi k nhỉ
_Có chứ phải gặp con quỷ HĐ đó nói cho 1 trận thât sự nhớ quá …
Tôi trở về bên cạnh Thành nhìn hai bố con chuẩn bị bàn ăn,anh trai và bố mẹ đều dc mời đến…tất cả như 1 giấc mơ
Thành : Lại mơ mộng gì cháy thịt rồi nhanh lên Trâm và mn sắp đến rồi …
_Anh này em yêu anh
_Ta cũng vậy
Tùng: Thôi cắt diễn sâu quá cháy thịt rồi ( tôi và Thành cười tươi)…và câu chuyện về 1 vườn hoa có tên Lệ Hải Đường ở nơi nào đó xa xa đã lan truyền đến thế giới của tôi…nhìn xung quanh tất cả đã dc ở bên nhau sau bao nhiêu thăng trầm…Tôi nắm tay Thành
_Cám ơn anh thiên thu vạn kiếp
_Vạn kiếp bên nhau chẳng rời xa ta yêu em Lệ Hải Đường….tiếng nhạc tiếng mọi người cười nói gặp nhau vỡ oà…và tôi thật sự đã tìm thấy 1 người yêu tôi bằng cả trái tim,yêu đến thiên thu vạn kiếp…
_ The EnD
_
_
_
_
_
– [ ]

Yêu thích: 2 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN