Lệ Quỷ Lại Xin Chút Dương Khí - Chương 24: Quỷ áp giường
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
90


Lệ Quỷ Lại Xin Chút Dương Khí


Chương 24: Quỷ áp giường


“Thiếu gia, đại ca của ta cũng chết dưới tay của lão quỷ khi nãy rồi…Ngài xem…”

Liếc nhìn tráng hán gương mặt chất phác, y quan dơ bẩn chật vật đang đứng ở bên cạnh, nam tử liền bất động thanh sắc đạo :”Đừng lo, những gì Thiên Âm Môn chúng ta hứa với các ngươi, nhất định đều sẽ làm được.”

“Chỉ cần các ngươi phụ tá ta trở thành người cuối cùng sống sót ra ngoài. Thiên Âm Môn sẽ bảo đảm thân nhân của các ngươi ba đời ăn sung mặc sướng.”

Đúng vậy, đám người này, bao gồm cả muội muội song sinh, cũng đều là do bô lão của Thiên Âm Môn đưa đến bên người nam tử. Mục đích chỉ có một, chính là trở thành đá lót đường cho hắn.

Lúc cần thiết thì bán mạng cho hắn, dồn hết tư nguyên vào người hắn, phụ trợ hắn hoàn thành nhiệm vụ.

Tỷ như S cấp nhiệm vụ Thông Linh Tư Thục vừa hoàn thành.

Đương nhiên, không chỉ riêng Thiên Âm Môn, mà tất cả những tổ chức khác cũng giống như vậy. Đều là tổ đội cùng nhau làm nhiệm vụ, đồng thời trọng điểm bồi dưỡng một cá nhân nào đó.

Loại chuyện này, Diêu Vũ là không hề hay biết. Nếu không, y nhất định sẽ trực tiếp chửi đổng.

1 mình y phải đi khiêu chiến vô số tổ đội. Đây rõ ràng là gian lận trắng trợn mà, có cho người ta cơ hội sống nữa không!!?

——————————-

Đêm nay, Diêu Vũ ngủ rất không an giấc, cứ có cảm giác như thứ gì đó đang đè ở trên người mình. Lạnh lẽo, không có một chút độ ấm.

Y thử mở mắt, muốn từ trong giấc mộng tỉnh táo lại. Nhưng kỳ lạ ở chỗ, mặc cho đầu óc vô cùng thanh tỉnh, nhưng cơ thể y lại hoàn toàn mất đi khả năng tự chủ. Xúc cảm vẫn còn, nhưng tứ chi lại không thể xê dịch mảy may.

Bị quỷ áp giường.

Lúc này, trong đầu Diêu Vũ vô thanh vô tức liền hiện lên mấy chữ này. Bởi vì theo đáy lòng từ từ bình tĩnh lại, y cũng đã bắt đầu tưởng tượng ra được hình dạng của thứ nặng nề, băng lãnh ở trên người mình kia.

Sơ bộ nhận định, đây hình như là một cá nhân. Hơn nữa từ hình thể đến xem, tựa hồ còn là một nam nhân.

Đối phương lúc này đang ghé vào trên thân y, khoảng cách rất gần, nhưng lại không hề cảm nhận được chút sự sống nào, tỷ như nhịp tim, hơi thở.

Cánh tay đối phương từng chút một vòng qua eo Diêu Vũ, lạnh giá làm y không khỏi rùng mình một chút. Ngay sau đó, thân thể liền đã bị người hoàn toàn ôm lên.

Từ trên xuống dưới đều dán vào trên một cơ thể băng lãnh, tựa như một khối nước đá. Khiến lông tơ trên người y bắt đầu không khống chế được mà dựng đứng.

Thật lạnh…

Diêu Vũ thử phản kháng, nhưng thân thể lại hoàn toàn không làm ra được chút phản ứng nào. Thậm chí, y còn không thể mở miệng nói được nửa lời.

Cho đến khi, cằm của y bị hai ngón tay cứng ngắc giữ lấy. Theo sau đó, một thứ gì đó hơi mềm, lành lạnh như lê ướp đá, bắt đầu dán vào trên môi y.

“Ưm…” Trong lúc thất thần, Diêu Vũ giống như nghe thấy một tiếng rên rỉ trầm muộn từ trong miệng của mình phát ra.

Môi lưỡi bị lãnh ý xâm lấn, phản xạ làm y muốn trốn tránh, nhưng lại không tài nào làm được. Dâng lên từng trận tê cứng.

Đầu lưỡi lúc này cũng bị một thứ lạnh lẽo, trơn trượt tựa như độc xà quấn lấy, làm y chỉ có thể phát ra tiếng nức nở. Không khí trong phổi giống như đều sắp sửa tan biến mất.

Đối phương tham lam càn quấy trong miệng y, tựa như đem y xem thành một miếng bánh ngọt. Không ngừng chiếm hữu, cướp đoạt.

Trong lúc mơ mơ màng màng, ý thức của Diêu Vũ liền ngày càng trầm xuống, cuối cùng lại triệt để tan biến.

Giây phút trước khi ngất lịm, y giống như đã cảm nhận được, miệng lưỡi lạnh băng của đối phương đã rời đi. Hai đầu cánh tay mạnh mẽ đó, còn cẩn thận đem y đặt xuống giường.

Cuối cùng, sức nặng trên người y cũng hoàn toàn tiêu thất. Tựa như người đè nặng ở phía trên, cũng đã rời đi.

—————————-

Lần này, Diêu Vũ ngược lại ngủ được rất trầm. Đến khi y tỉnh lại, cũng đã sắp vượt qua nửa ngày của hôm sau.

Vừa mở mắt, ngay tức khắc, y liền đã bị cảm giác choáng váng ở đầu làm cho kinh sợ một thoáng. Lúc này mới phát hiện, tay chân bản thân không biết từ khi nào đã trở nên lạnh cóng.

“A…” Nhẹ rên một tiếng đỡ lấy đầu, Diêu Vũ có cảm giác, não của mình giống như đã biến thành một đoàn bông gòn, mềm mại xốp xốp, không tài nào suy nghĩ được gì.

Thế nhưng, giấc mộng đêm qua, vẫn khiến y không tài nào quên mất được.

Y bị quỷ áp giường!

Tục xưng là bóng đè.

Đổi lại thành bình thường, xảy ra loại chuyện này, mơ thấy một giấc mơ kỳ quặc như vậy, y nhất định cũng sẽ không nghĩ nhiều.

Nhưng lúc này, mọi thứ lại không giống! Ở một thế giới ma quỷ tung hoành như thế này, bị quỷ áp giường, sẽ thật sự là bị quỷ áp giường. Chân chính nghĩa trên mặt chữ.

Chỉ là không biết, con quỷ này vì sao lại phải…ừm…hôn y.

Nghĩ tới bản thân bị một con quỷ ở trong mơ cưỡng hôn, hơn nữa, đối phương còn không phải là một nữ quỷ tỷ tỷ xinh đẹp, rực lửa, mà rất có khả năng là một tên nam nhân. Sắc mặt Diêu Vũ nhất thời liền vô cùng đặc sắc, tựa như cột đèn giao thông.

Khốn kiếp! Nụ hôn đầu của y, thế mà lại trao cho một con quỷ!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN