Lên Nhầm Xe Hoa - Phần 12
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1023


Lên Nhầm Xe Hoa


Phần 12


Khi mới lớn tôi đã thầm nghĩ sau này thứ quý giá nhất của cuộc đời chỉ trao cho người mình yêu và người đó chắc chắn phải là chồng của mình…vậy nên tôi đã không trao thứ đó cho Tuấn ,tôi từng nói nếu là chồng tôi sẵn sàng dâng hiến…thế nhưng đời không như mơ,tôi lấy chồng xứ người,nhầm chồng nhưng rồi lại phải dâng hiến ,phải thuận theo người đàn ông chỉ vẻn vẹn quen có 3 tháng…
Trong ánh mắt nhìn căng thẳng của Minh nhìn cha mình,ông Tâm đấm tiếp vào miệng của Minh rất mạnh,lần này anh ta chảy máu miệng ròng ròng…
-Thằng hỗn xược,mày vì con đàn bà mà chống chế lại tao …mày biết tao mất 2 triệu đô cho nhà gái làm sính lễ không hả…
Minh vẫn nắm chặt tay Thu,Thu sợ nhìn Minh rồi lắc đầu ý hãy buông tay…
-Bố có làm gì cũng đã quá muộn,con đã kết hôn với cô gái này rồi,con sẽ phải chịu trách nhiệm cho cô ấy suốt phần đời còn lại…
-Nhưng nó đâu phải vợ mày,cô nói đi tại sao nhầm lẫn mà cô vẫn ở lại đây…tại sao?
Minh cúi đầu
-Là lỗi của con,là con giữ cô ấy
-Tao sẽ đích thân đi đón cô dâu chính của mày về
-Muộn rồi,cô ấy đã thích người kia họ đã có quan hệ mật thiết và coi nhau như vợ chồng,con đã từng cho cô ta cơ hội nhưng cô ta k muốn đổi lại…
-Vậy là mày chấp nhận lấy một đứa thân phận thấp hèn hơn mày về làm dâu nhà này à…
Đúng lúc Tiểu Liên đi tới định can ngăn nhưng nghe bố chồng nói vậy cô liền khựng lại,mợ hai ngày trước là người hầu gái trong nhà này…thế nhưng di nguyện của mẹ cậu hai là để cậu kết hôn với cô hầu gái thân cận của mình nên ông Tâm đành tặc lưỡi chấp nhận…
Hai bố con căng thẳng…Phong liền đi tới nhìn Minh và lắc đầu ý đừng chống chế…anh ta nói đỡ
-Bố à,con nghĩ em con có điều khó nói ,sao chúng ta không ngồi lại nói chuyện …
-Không,mày nhìn nó xem,nó đang trở thành cái gì thế này,nó chưa bao giờ cãi lời tao nhưng chỉ vì con đàn bà này nó đối đầu với cả bố nó…Hứa Hiểu Minh bố hỏi lại mày,ngày hôm nay mày chọn bố mày hay chọn đứa con gái này…
Thu nghe đến vậy liền tự giật tay khỏi Minh,cô nhìn Minh mỉm cười “ Em k đáng đâu,em đến lúc nên trở về nơi thuộc về,cháu xin lỗi vì tất cả chuyện này nhưng là do cháu muốn trói buộc anh ấy thôi chứ không phải lỗi của anh Minh,cháu xin lỗi…”
Minh tóm lại tay Thu thì ông Tâm giật tay Minh ra…hai bàn tay của Thu và Minh không thể chạm vào nhau…
-Người đâu nhốt cậu ba lại
Minh ngẩng lên nhìn bố mình
-Bố k thể làm thế với con,con lấy ai ở vs ai con có quyền tự quyết định
-Trong nhà này thì người đẻ ra mày là bố mày đây này sẽ là người quyết định…đưa cô ta đi
Người của ông Tâm đi vào cúi đầu “ Cậu ba chúng tôi mạn phép”
-Chúng mày dám
Hai người áo đen lưỡng lự thì ông Tâm quát lớn
-Tao bảo nhốt nó là nhốt…nhà này tao là người có quyền hay nó…
Hai tên đi vào Minh đấm bốp vào mặt …ông Tâm phải dí súng vào đầu của Thu “ Nào mày còn chống chế bố sẽ bắn vỡ sọ nó,hay mày muốn bố giết nó để mày quên đi hẳn…
Minh chợt khựng lại khi nhìn thấy ánh mắt đang run rẩy của Thu…
-Anh xin lỗi…anh sẽ tìm em ,anh hứa đấy…bố để cô ấy đi đi…
Thu gật đầu ,cô Hinh đưa Thu ra bên ngoài…ông Tâm gay gắt với Minh
-Tao k ngờ có ngày mày lại phải để tao dùng súng chế ngự mày,đứa con mất dậy ,nếu mày đi tìm nó để chơi bời tao k quan tâm nhưng để làm mợ ba nhà này thì đừng mơ…
-Con muốn rời khỏi gia đình này
-Mày nói cái gì
Phong giật tay Minh lại “ Minh im đi em”…
-Con nói là con muốn rời khỏi gia đình này
-Mày muốn tao giết con bé đó luôn bây giờ không?
-Nếu cô ấy mất đi dù chỉ một sợi tóc ,bố sẽ mất đi con mãi mãi…con hứa đấy…
Minh lững thững quay đi miệng chảy máu ròng ròng…Hiểu Bách lúc này mới tới nơi,anh ta định đi ra nói thì Liên gàn “ Lúc này bố đang giận đừng khiến ông tức lên sẽ k tốt cho mợ ba,họ phải xa nhau rồi thật đáng thương”…
Thanh Nhã lúc này đứng ở bờ hồ nhìn hoa sen trong hồ đang nở,cô ta hay tin mợ ba đã bị đuổi do mạo danh …
-Mợ cả tôi còn đang điều tra mà k hiểu sao ông chủ đã biết chuyện…
-Lẽ nào tối qua chúng ta nói chuyện có ai đã nghe thấy rồi không?
-Mợ ba đã bị đuổi,căng thẳng lắm ông chủ còn dí súng vào đầu mợ ba ép cậu ba phải từ bỏ
-Hiểu Minh chống lại hay sao
-Dạ vâng chống đối luôn ạ
-Anh ta chưa bao giờ làm sai lời cha mẹ,lẽ nào cô gái ấy thật sự khiến anh ta rung động…
-Ơ em tưởng mợ là mối tình đầu của cậu ấy
-K phải,là do tôi chủ động và nói cứ yêu thử đi,tôi theo đuổi anh ấy nửa năm trời…anh ấy từng nói cuộc đời anh ấy chưa từng rung động với bất kì cô gái nào…
-Vậy tình đầu là thế nào ạ
-Tình đầu của cuộc đời anh ấy chính là cô ta…người khiến anh ta rung động và theo đuổi…mau đi điều tra xem sao ông chủ biết giả mạo…ai đã gửi thông tin cho ông ấy…
Chiếc xe lăn được đẩy vào,mẹ Minh thấy con trai ngồi buồn bã nhìn ra ngoài cửa sổ…Minh thấy mẹ liền mỉm cười…
-Mẹ tới rồi,con hôm nay quên chưa tới chào mẹ
Bà thở dài
-Con ổn cả chứ
-Con vẫn ổn …
-Mẹ thì thấy chẳng ổn chút nào…lại đây con trai
Minh đi tới gần rồi quỳ xuống đưa đầu vào lòng mẹ…bà xoa đầu con trai…
-Mẹ…con yêu rồi…
-Yêu là tốt ,27 năm mới biết yêu còn là quá muộn đấy…con từng yêu hẹn hò nhưng đó là những mối tình chớp nhoáng trao đổi bằng cơ thể…yêu là khi trong lòng ta luôn nghĩ tới một người,lo người đó đói ,lo người đó ốm …chỉ muốn được ở bên người ấy…3 tháng không phải thời gian dài nhưng cũng không hẳn là ngắn ,đủ để con biết yêu ,cô gái đó có trái tim nhân hậu,một khuôn mặt đáng yêu…một đứa trẻ đáng thương từ nhỏ đã mất mẹ khá sớm…mất người yêu và giờ mất cả chồng…
Từng câu nói của bà như xé thêm vào trái tim của Minh anh ta cứ cố rúc đầu vào lòng mẹ ,đôi mắt đỏ lên…
-Nếu con đến gần cô ấy,cô ấy sẽ càng nguy hiểm …con…con phải làm thế nào vậy mẹ…
-Con phải vượt qua chính mình,con phải làm chủ nhà họ Hứa thì mọi chuyện đều có thể do con quyết định,ngay cả việc đàng hoàng đưa cô gái ấy về đây làm mợ ba là chuyện rất nhỏ…nghe mẹ này 3 tháng nữa sẽ là lúc sinh nhật bố con,nếu các trưởng tộc đề xuất con thay cho Phong con nhất định k dc từ chối…khi con dc chọn làm người kế nhiệm mọi chuyện sẽ khác…
-Chủ nhà này phải là anh Phong mà mẹ
-Vậy con muốn chọn con bé ấy hay thế nào,nếu con k có gì trong tay con đừng mơ đưa vợ con trở về…con tự suy nghĩ đi…
Thu ngồi ở quán trà chờ ông Tâm ,vừa ngồi xuống ông ta đã đi thẳng vào chủ đề
-cô và con tôi k thể hoà hợp…tôi nói vậy chắc cô hiểu,hãy tránh xa nó và sống đúng với vị trí của cô đi…
-Cháu hiểu ,dù sao thì ba tháng qua khi làm vợ anh ấy cháu đã có tình cảm dù là ít hay nhiều
-K dc phép có tình cảm vì cô k xứng ,con tôi k thể lấy một cô gái gia thế thấp kém như vậy được,tôi sẽ sớm tìm vợ mới cho nó thế nên hãy quên con tôi đi,số tiền này coi như là ba tháng qua trả công cho cô như một người làm trong nhà…
-Cháu k nhận đâu,giờ cháu có thể qua chào bác gái dc k
-Cô k dc phép bén mảng tới nhà họ Hứa ,về nước đi…tiền k cầm thì có thể vứt,với cô là to nhưng với chúng tôi thì lại quá nhỏ…
Thu thấy ông ta nói như xúc phạm thái quá,cô đứng dậy …
-Cháu xin phép…
Thu cầm balo quay đi…ra bên ngoài phu nhân đã chờ sẵn trên chiếc xe chở Thu thẳng ra sân bay…
-Chúng ta chia tay nhau ở đây ,mẹ hy vọng sẽ gặp lại con sớm hơn…
-Chắc khó rồi mẹ ạ,mẹ nói anh ấy hãy quên con đi
-Còn con,con có quên được không?
-Không muốn cũng phải quên thôi ạ…
Thu mặt buồn đôi mắt nặng trĩu…
-Khóc đi con
Thu bật khóc rồi ôm bà…
-Con …con không muốn xa anh ấy,k muốn xa chồng mình
-Mẹ hiểu,đôi khi phải có thử thách sẽ khiến cho hai con nhận ra tình cảm đang dành cho nhau là gì?…
Hứa Hiểu Minh đứng nhìn chiếc máy bay lướt qua trên bầu trời,Cao Lãnh nói nhẹ “ Cô ấy đã về nước rồi ạ”
-Tôi tâm trí rối bời,cảm giác k còn là chính tôi một cậu ba tự tin ngạo mạn…nhiều tiền,giàu có,xã hội đen…những thứ đó để làm gì đâu khi mà chính người con gái mình muốn bảo vệ cũng không thể bảo vệ nổi…tôi hoá ra chẳng có giá trị gì cả…
-Kìa cậu ba…cậu đừng nói vậy,tuổi trẻ tài cao như cậu có mấy người đâu ạ…
1 tháng sau …
Thu ở Việt Nam tiếp tục công việc học hành dang dở của mình…cô đang ngồi học thấy nhói bụng liền đứng dậy suýt xoa “ Sắp đến tháng hay sao ý nhỉ”…
Thế rồi cô nhẩm tính tháng này chậm…vội vã đi mua que thử về thì thấy lên hai vạch…Thu nước mắt khẽ rơi xuống vô định “ Đã quên rồi tại sao lại cứ như sợi dây luẩn quẩn như vậy”…
Cầm chiếc que thử thai ra ban công,Thu đứng nhìn dòng người bên dưới đường tấp nập đi lại…
Đã một tháng qua cô trở về nước không liên hệ với bố hay ai khác,chỉ thu mình ở nhà ôn lại bài cũ,đêm nào ngủ cũng mơ thấy Minh…
“ Người ta nói ngày nghĩ gì nhiều sẽ mơ thấy thứ đó,có lẽ em nghĩ về anh quá nhiều,anh có khoẻ không,ít nhất cũng phải nhắn cho em một tin chứ phải không,anh nói anh yêu em cơ mà,em phải làm sao đây ,đứa con mà anh muốn đã tới bên chúng ta rồi “…
– [ ]

Yêu thích: 2.5 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN