Lên Nhầm Xe Hoa - Phần 24
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
996


Lên Nhầm Xe Hoa


Phần 24


Tiếng nước chảy róc rách,Minh cởi đồ ra anh ta chợt thấy bóng người bên ngoài…
-Ai đấy…?
Bàn tay con gái mở cánh cửa ra,cô em gái trần như nhộng bước vào nở nụ cười
-Anh…
Minh vội với chiếc khăn ném về phía cô ta và quay đi
-Quấn khăn vào đi và ra ngoài
-Em …anh k rung động khi thấy e ạ,anh hãy quay ra nhìn em cho kĩ đi ạ
Minh với thân thể đầy hình xăm trổ,anh ta quay lại nhìn Linh
-Nghe này,xung quanh tôi có rất nhiều người đàn bà đẹp và tài giỏi,là hoa hậu,là siêu mẫu,là diễn viên…nhưng tôi chỉ thích chị gái cô và giờ chúng tôi đã là vợ chồng,nếu cô còn chút tự trọng thì hãy bước ra ngoài …
-Em k coi nó là chị em,nó k xứng đáng
Minh khẽ cười
-Đúng rồi cô ấy sẽ k thể có đứa em gái trần chuồng đứng trước mặt anh rể thế này được…thật kinh khủng…
Minh xỏ xong chiếc quần rồi rời khỏi nhà tắm khi người còn ướt sũng…bước ra bên ngoài đúng lúc Thu đi lên
-Anh tắm xong rồi à,nay tắm nhanh vậy
-Người anh sạch nên tráng qua thôi,chúng ta xuống nhà đi anh còn chưa thắp hương cho mẹ…
Linh nắm chặt tay tức giận,cô ta lừ lừ đi ra khỏi nhà tắm…
Minh thắp hương xong ,Thu kéo tay
-Ra mộ mẹ với em đi…
-Ừm …
Bà mẹ kế thấy Minh nắm chặt tay Thu…bà ta không dám ho he nửa lời vì biết Hứa Hiểu Minh là con nhà đại gia có tiếng tại Đài Loan…trong lòng bà ta hậm hực…
Ra tới mộ mẹ ,Thu nhặt cỏ rồi lau sạch mộ…Minh cũng cúi người nhặt cỏ rồi cắm hoa đặt lên mộ…
-Mẹ em sống tình cảm lắm,bà rất hiền chứ không ghê gớm như em,mẹ kế hiện tại là bạn thân của bà ngày xưa,bà ta đã gạ gẫm bố em ,sau này mẹ em biết bà ức quá mà phát bệnh rồi mất đi…khi đó em mới học cấp hai…ngày mẹ mới mất đêm nào em cũng khóc,em nhớ bà vô cùng…
Minh xoa vai Thu
-Mọi chuyện qua rồi,giờ em phải sống tốt để mẹ thấy
-Em có sống tốt hay không một phần là tuỳ thuộc vào anh đấy…
-Ô anh thì lúc nào cũng nét luôn
-Đời đâu ai năm tay ai từ sáng đến tối đâu anh,em chẳng tin vào điều gì ,em chỉ tin chính mình…
-Không tin anh là sai lầm đấy
-Em đã từng tin anh nhưng anh vẫn nói dối em đó thôi
-Xuỳ xuỳ,đừng nhắc vụ đó nữa …
Minh lảng tránh và đi sắp hoa quả khiến Thu phì cười…cô nhìn mộ mẹ “ Mẹ ơi anh ấy là chồng của con đấy,anh ấy là người Đài Loan,con k biết là mình may mắn hay là bất hạnh nhưng hiện tại con rất hạnh phúc,mẹ ở đó có khoẻ không,con nhớ mẹ nhiều lắm”…
Bó hoa trắng mà Thu mang theo khiến Minh thắc mắc
-Hoa này của ai vậy
-Của người yêu cũ của em,mộ anh ấy cũng gần đây…
-À…
-Anh giận à
-Điên giận gì,ghen gì với người đã khuất
Minh nói vậy nhưng mặt xưng xỉa lên rồi quay đi…Thu đi tới nắm tay
-Đi theo em…
Tới trước mộ của Tuấn,Thu đặt bó hoa trắng lên
-Anh khoẻ không,đã lâu không gặp…
Minh nhìn ánh mắt Thu rất buồn ,anh ta giật tay ra khỏi tay Thu thì Thu giữ lại…
-Anh ra kia cho tiện
-Không phải đi đâu cả…anh à,đây là chồng em ,đẹp trai hơn anh rồi phải không
Nói đến đây Thu chảy nước mắt nhưng miệng vẫn mỉm cười…” Anh phải chúc cho em được hạnh phúc nhé,ở nơi nào đó em cũng mong anh được hạnh phúc,có lẽ đây là lần cuối cùng em tới đây,tạm biệt anh”…
Thu cúi đầu bước đi…tay vẫn nắm chặt tay Minh…đi cả đoạn đường Minh chẳng nói câu gì
-Sao anh k nói gì
-Biết nói gì bây giờ
-Lại dỗi rồi đấy
-Không,anh đột nhiên thấy có gì đó k vui thôi
-Là sao ạ…
-Về thôi,đêm nay ra khách sạn ngủ nhé
-Sao vậy anh
-Ở nhà em anh cảm thấy k thoải mái
-Có gì khiến anh k thoải mái anh cứ nói cho em nghe…
-Khó nói nên bỏ qua đi…đi thôi…
Tại Đài Loan
Tay Vương Khải chân đi tập tễnh,anh ta vẫn ôm mối thù hận với Minh…
-Hắn đang ở Việt Nam bên nhà vợ và không mang theo người bảo vệ
-Dạ vâng
-Tốt quá rồi,chúng ta có cơ hội rồi,giết nó
-Có phải báo ông chủ không cậu cả
-K phải báo,tao quyết là quyết,nó chết ở đất khách chẳng liên quan gì đến tao cả…đi làm ngay đi.
-Vâng
-Thằng chó năm lần bảy lượt hạ nhục tao,giờ thì để tao xem mày còn sống để mà trở về không?…
Tại nhà họ Hứa…
Phu nhân nhìn ra hồ sen tay bà ta xoay chiếc vòng hạt bằng gỗ…đột nhiên chiếc vòng đứt rơi hạt lả tả xuống nền…bà ta mở mắt nhìn những hạt rơi như một điềm báo chẳng lành…
Tối đến tại nhà Thu…
Bữa cơm được chuẩn bị tươm tất bởi các món Thu làm…
Bố Thu rót chén rượu mời Minh
-Hy vọng một năm con cho nó về vài lần bay từ đây sang đó có 3 tiếng cũng nhanh thôi…
-Vâng con sẽ sắp xếp…lát xong chúng con sẽ ra ngoài nghỉ để mai bay sớm
-Sao k ở lại nhà…
Linh k dám nhìn sang Minh và bố cô ta,cô ta cúi đầu ăn vội vàng…dì ghẻ cười khẽ “ Các con nó ra ngoài cho tiện,anh chẳng hiểu gì cả,rảnh lại về thăm nhà nhé con”
Thu gật nhẹ “ Vâng”…
Ăn xong Thu và Minh đi ra bến xe buýt gần đó …Thu chỉ trỏ
-Chỗ này em ngồi để đón xe đi học này,bao năm rồi vẫn vậy…
Minh thấy rõ Thu đang rất vui,anh ta khẽ chạm vào mái tóc cô khi có làn gió khẽ bay lên…Thu đứng dậy chạy sang bên đường chỉ “ Chỗ này cái cây này em trồng này,bây giờ đã cao hơn em rồi”…
Minh bỏ thuốc ra hút rồi cười khẽ ,anh ta thấy chiếc xe 12 chỗ đỗ xịch giữa đường,Minh cau mày nhìn thì trên xe có ba người tay cầm kiếm nhật phi xuống lao thẳng đến chỗ Minh…anh ta lừ lừ dập điếu thuốc…
Chúng lao vào Minh chém loạn xạ,anh ta lấy tay đỡ rồi tóm từng tên…Thu hét lên …
-Chuyện gì vậy,có ai không,cứu…cứu với
Thu thấy Minh mặt đầy máu ,cô luống cuống chạy sang…Minh quát “ Đứng đó “
-Không…có ai không…cứu…
Minh giật kiếm xiên một tên hắn nằm vật ra đường,tên còn lại tay Minh giữ kiếm máu chảy ròng ròng trên bàn tay…tên khác định đâm Minh từ sau,Thu chạy tới ôm lấy Minh từ phía sau,hắn đâm thẳng cây kiếm vào bụng Thu xuyên sang cả người Minh…Minh thấy bàn tay ôm cổ mình…tên kia rút thanh kiếm ra hắn ôm đồng bọn chạy lên xe khi thấy có ánh xe đến…
Minh tay cầm kiếm gục xuống,anh ta ngoái lại phía sau run rẩy…Thu nằm trên vũng máu…tay cô dơ lên…
-Anh chạy đi…
Minh cũng gục xuống nền đường,cả hai nằm song song đối diện nhau…tên sát thủ đâm xuyên cả hai người…máu chảy lênh láng…Minh cố gượng dậy anh ta lết …tay đầy máu với lấy tay Thu…
-Em…Thu…anh…
Cổ họng Minh ứ nghẹn…Thu rơi nước mắt nhìn Minh,Minh thì rơi nước mắt hoà lẫn những vệt máu trên gương mặt…
Thu vẫn nói giọng yếu ớt
-Anh mau chạy đi kẻo chúng quay lại…
Minh vừa bò trên đường ,càng chuyển động máu càng chảy nhiều…anh ta cố gắng để đến gần Thu bằng được…thế nhưng Minh đã gục ngay bên cạnh gần Thu…tay cả hai vẫn cố với tới nhau…
-Anh xin lỗi,anh xin lỗi vì đã yêu em…
-Em yêu anh ,Hứa Hiểu Minh…
Cả hai nhìn nhau mà khóc…
Trên phố bản nhạc buồn cất lên hoà cùng ánh đèn bên dưới là những vũng máu…một đôi vợ chồng bị sát hại…
🎶 Cuộc đời hiếm thấy trước mặt khổ mà vẫn nắm tay🎶…

Yêu thích: 3.8 / 5 từ (6 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN