Lên Nhầm Xe Hoa - Phần 8
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
920


Lên Nhầm Xe Hoa


Phần 8


Vì một lý do nào đó mà tôi đã tới đây làm vợ người đàn ông ấy,nụ cười của anh ta làm tôi nhớ đến mối tình đầu đã mất của mình…
Bất giác Thu đưa tay lên chạm lên má Minh…cô rơi nước mắt khi nhìn anh ta…ánh mắt của Minh như cảm thấy khó hiểu…
-Tôi hôn cô thôi mà khiến cô xúc động vậy à…
-Chúng ta lạc mất nhau đã lâu rồi,em nhớ anh ,rất nhớ anh…
Thu tựa vào bờ ngực của Minh,những giọt nước mắt lăn trên áo anh ta…Thu chợt bừng tỉnh lại…cô vội chạy đi …
Nhìn theo Thu từ phía sau,mái tóc khẽ bay nhẹ trong gió …Minh đăm chiêu suy nghĩ về lời mà Thu nói …
Cậu cả Hiểu Phong mỉm cười nói với vợ và em trai “ Hoá ra họ quen nhau từ trước rồi,hèn chi hoà hợp nhanh đến vậy,vợ chồng mới cưới thật tình cảm”…
Mợ cả nắm chặt tay không nói câu nào…
Thu trở về phòng đóng cửa lại,tay sờ lên chiếc dây chuyền rồi ôm mặt lo lắng “ Mình làm sao vậy,anh ta chắc nghĩ mình nói hoa mỹ gì đó rồi,xấu hổ thật”…
Thu mở balo lấy chiếc ví bên trong có bức ảnh cô chụp cùng người yêu cũ,trong bức ảnh cả hai vòng tay hình trái tim về phía nhau cùng nụ cười rạng rỡ ,Thu đưa tấm ảnh ôm lên má “ Trong lòng em chỉ có anh thôi,anh luôn dõi theo em có phải không”…
Thu bật khóc mỗi khi thấy hình người yêu cũ,có lẽ mối tình đầu trong lòng cô đã để lại cho cô một tình yêu quá lớn…
Tại nhà họ Phùng…
Câu nói Hoài hỏi Thiện làm anh ta khựng lại
-Phải ,vợ anh đã mất được 5 tháng
-Tại sao anh giấu em
-Anh k giấu em chỉ là lúc này k thích hợp để nói
-Vợ mới mất 5 tháng sao anh đã vội lấy vợ ,em hỏi anh tại sao anh lại như vậy được…
-Anh và vợ ly thân đã lâu lắm rồi,cô ấy bị tai nạn khi đó anh và vợ đang chờ thủ tục ly hôn nên trên mặt pháp lý anh vẫn là chồng,nếu em cảm thấy thiệt thòi k muốn tiếp tục với người có vợ,anh sẽ tôn trọng quyết định của em…
Hoài lao vào đấm vào ngực Thiện…
-Tại sao anh lại vô trách nhiệm đến vậy,anh ngủ với tôi rồi giờ nói kiểu đó thì làm sao mà tôi chấp nhận được,đồ đểu cáng…
-Em là tiểu thư cao sang,thế nên em sẽ không chọn chôn chân ở đây với kẻ từng có vợ như tôi,tôi k dám níu kéo em …
Hoài cúi đầu khóc lớn …lần đầu cô khóc vì một người đàn ông…
Trong phòng làm việc ở Tam Điện ,Hứa Hiểu Minh đang đọc qua một số giấy tờ trong công việc,anh ta chợt lại nghĩ tới câu nói của Thu “ Chúng ta đã lạc mất nhau đã lâu lắm rồi,em nhớ anh,rất nhớ anh”…
Minh đặt cây bút máy …” Cô ta không lẽ nhớ mình ,không đúng có gì đó rất sai ,ánh mắt cô ta nhìn mình khi đó là ánh mắt rất biểu cảm chứ k phải kiểu trừng trừng mọi lần khi nhìn…”
Cao Lãnh đúng lúc vào báo công việc
-Tôi đã điều tra,Vương Khải hắn âm thầm chọc ngoáy công việc ở xướng đá quý của chúng ta khiến nhiều công nhân sợ k dám đi làm…
-Ồ có cả chuyện đó sao
-Tôi sẽ giải quyết cậu ba đừng lo
-À Cao Lãnh này,có chuyện này tôi muốn hỏi anh về hồ sơ của Thu,trong lý lịch của cô ta có điều gì anh quên chưa nói với tôi không?
-Cậu ba còn muốn biết điều gì
-Cô ta không có người yêu hay đại loại từng yêu gì đó hay sao?
-À ra là chuyện đó ,tôi nói với cậu hôm trước rồi đấy đi làm và đi học thôi không có yêu ai,nhưng hai năm đầu đại học có yêu một người nhưng mất do bị bệnh …
-Yêu hai năm
-Vâng yêu hai năm sau đó cậu ta mất và từ đó cô ấy chưa yêu ai cũng chưa hẹn hò ai,có chuyện gì k ạ
-À không,anh đi đi …
Minh nhắm mắt rồi thở dài nhìn ra cửa sổ,cây hoa giấy trắng rơi lả tả bên hiên…
Thu thay bộ trang phục váy dạ hội màu hồng,bên ngoài khoác chiếc áo lông thú cao cấp màu trắng…cô bước ra ngoài như cô tiểu thư cao quý…cô Hinh mỉm cười
-Nay cháu xinh gái lắm đấy
-Cám ơn cô ạ,mà đi dự tiệc sinh nhật ai mà phải đi cả nhà vậy cô
-Sinh nhật bộ trưởng nội vụ…ông ấy là bạn thân với ông chủ nên hàng năm hai nhà nhân ngày này gặp gỡ thêm độ thân thiết…
-Vâng vậy cháu đi đây ạ
-Ra ngoài đi cậu ba chờ ngoài cửa rồi đấy…
Ra tới cửa mợ hai thấy Thu liền đon đả
-Chào mợ ba chị là Tiểu Liên ,từ hôm e cưới tới giờ chưa có cơ hội chào hỏi
-À vâng em chào chị ạ…
-Thấy em với cậu ba rất hợp chị cũng vui lây,cậu ấy khó tính nhất nhà chỉ sợ lấy vợ về làm khổ vợ nhưng k ngờ lại thấy cưng chiều em hết mực…
-Ui em vs anh ta cãi nhau suốt
Thu nói xong cảm thấy lỡ miệng liền cười gượng
-Vợ chồng k tránh khỏi xô xát ,chị bầu bí đây mà chồng vô tâm lắm
-Chị sắp sinh chưa ạ
-2 tháng nữa chị mới sinh cơ ,bầu bí mệt mỏi lắm em ạ
-Dạ vâng nhưng cứ nghĩ có con là vui rồi chị nhỉ
Cả hai đang nói chuyện vui vẻ thì mợ cả đi ra vẻ mặt cau có và khó chịu
-Cả hai đứng đây nói chuyện vui quá nhỉ
Thu cúi chào mợ cả “ Em chào chị,em là Thu”
-Khỏi giới thiệu,ai chả biết em là mợ ba của nhà này…
Tiểu Liên tỏ ý khó chịu thay cho Thu cô nói kháy “ Mợ cả đến tháng hay sao mà nói năng có vẻ khô khan thế nhờ”…
Thu gượng gạo khi thấy mợ cả và mợ hai căng thẳng…xe đúng lúc đi đến Hiểu Phong và Hiểu Bách đều đi ra đón vợ…chỉ có Hứa Hiểu Minh anh ta ngồi trong xe mặt lạnh tanh ,Cao Lãnh liền mở cửa cho Thu
-Mợ ba,mợ lên xe đi
-Cám ơn anh…
Thu lên xe thấy Minh có vẻ như thái độ khó chịu với cô,cô cũng ái ngại nên ngồi hơi xa…
-Tôi bị hủi đâu mà cô ngồi xa thế…
-Không phải vì thấy anh đang không vui nên …
-Sao cô biết tôi k vui
Minh nói mà cứ trợn mắt lên lừ lừ…
-Anh nên soi gương lúc này đi ạ…gương mặt này là đang không thân thiện đâu…
Minh kéo tay Thu lao về phía người Minh,tay còn lại anh ta nhanh chóng ôm xuống eo,Thu đỏ ửng mặt…
-Khi nãy cô nói nhớ tôi mà…không phải à…hay cô đang nhìn tôi nhưng đang nghĩ về người khác
Tay Minh siết chặt cổ tay của Thu làm cô đau
-Anh làm tôi đau đấy…
-Trả lời đi khi nãy là cô đang nghĩ về người khác có đúng không?
-Bỏ tay tôi ra
Cao lãnh thấy vậy liền nói vào “ Cậu ba xin bớt giận”…
-Anh đừng tham gia ,nói đi cô k dám nói à
-Phải tôi nhìn anh cười khi đó giống người yêu cũ của tôi nên tôi đã buột miệng nói vậy đó,vì yêu và nhớ anh ấy đến như vậy nên tôi mới lầm tưởng trong tích tắc nhưng chắc chắn là tôi đã nhầm ,anh k thể là anh ấy,anh ấy k phải kẻ giống như anh…
-Kẻ như tôi
Minh gật đầu vẻ cay cú,anh ta hất tay Thu ra khỏi tay anh ta…giây phút đó Thu nhận ra hình như mình đã nói hơi quá lời…cô quay mặt đi…không khí cả hai trên xe khá căng thẳng…
Khi tới nơi lúc xuống xe Minh măt lạnh tanh,anh ta k nói chuyện với Thu câu nào,Thu hiểu anh ta đang giận nên cũng biết ý đứng lánh ra một bên…ông Tâm xuống xe bắt tay bộ trưởng và giới thiệu ba con trai cùng con dâu…
-Đây là con trai và con dâu tôi,hôm nay cũng giới thiệu với ông con dâu mới,vo của thằng ba nhà tôi…
Ông Tâm vẫy tay Thu bước lên cô cúi đầu chào “ Cháu chào bác ạ”
-Ồ vợ Hiểu Minh đây sao,xinh đẹp lại còn nói tiếng lưu loát thế này…nào mời cả gia đình vào trong…
Thu cứ nhìn vẻ mặt Minh k nói năng gì,cô chỉ biết lặng lẽ đi sau…đến khi Minh dừng lại cô đập trán vào lưng Minh…
-Ui …
-Ở đây ai hỏi gì cũng bảo không biết,không nên nói chuyện quá một phút ( Minh gằn giọng dặn dò)
-Vâng…
Minh chợt cười tươi vui vẻ khi bắt tay một người đàn ông,Thu thấy anh ta có thể cười với tất cả nhưng có vẻ luôn khắt khe và nghiêm nghị với cô…
Thu thấy căn nhà này đều dát vàng,họ đều là những người giàu có của giới thượng lưu,cô chợt thấy khoảng cách giữa cô và Hứa Hiểu Minh mỗi lúc một xa “ Liệu cứ cố gắng thì có hoà hợp”…
Đang suy nghĩ đắn đo thì Minh vẫy tay
-Em à lại đây
Thu thấy anh ta ngọt ngào đột xuất chắc là trước mặt người khác phải diễn…Cô vội đi tới Minh quàng vai vợ…anh ta cười tươi “ em chào hỏi mọi người đi ,đây là anh Viễn bên cục điện ảnh,nếu muốn làm diễn viên gặp anh Viễn”
-Em chào anh ạ
-Ôi khách sáo quá,hoá ra đây là phu nhân của Minh à,xinh đẹp lắm…
-Vâng vợ em được cái em đi đâu là nhớ ngay rồi
Thu cười gượng biết Minh nói kháy vụ mình nói nhớ khi nãy…cô hẩy tay Minh khỏi vai,Minh lại càng trêu ngươi ôm sát hơn…
-anh cố tình đấy à ( Thu khẽ nói bên tai)…
-Cô còn chỗ nào tôi chưa chạm đâu mà còn ngại…
Thu đỏ ửng mặt…cô gượng cười trước mặt các vị khách …
Mợ cả thấy vậy liền hậm hực trong người,cô ta nhìn con gái của bộ trưởng đi ra liền mỉm cười
-Chào Tiên,lâu lắm không gặp em
-Chị Thanh Nhã đó à,từ ngày làm mợ cả nhà họ Hứa cái là quên đứa em kết nghĩa này rồi
-Trời ơi tại chị bận quá đó thôi,nhà có nhiều việc lặt vặt nên k có cả thời gian đi chơi
-Chị san sẻ công việc bớt đi chứ
-Ôi mợ hai đang bầu bí nũng nịu lắm không có san sẻ việc nhà được …
Tiên nhìn Hiểu Bách đang nắm tay vợ mặt,cô mặt buồn bã…Mợ cả mỉm cười…
-Vậy em xin phép đi ra đây ,hôm nào chị em tâm sự sau
-K chào cậu hai một câu à em
-Em ra chào anh Minh trước anh Bách đang bận hơn…
Hiểu Phong giật tay mợ cả
-Cô cố tình đấy à,cô biết thừa Bách và Tiên chúng nó yêu nhau tận 5 năm đấy…
-Có sao đâu,phải đối diện thôi ,cô ấy có thế nào anh Bách mới chọn lấy Tiểu Liên một cô hầu gái lên làm mợ hai nhà họ Hứa mà thay vì lấy con bộ trưởng chứ…
-cô im đi …
Tiên đi ra chào Minh đúng lúc Bách dẫn vợ ra gần…cả hai nhìn nhau một lúc đến mức Thu cũng nhận ra…cô nhìn Tiểu Liên,Tiểu Liên đang định quay đi thì Thu giữ tay lại rồi nhìn Tiểu Liên như nói rằng “ Chị k phải đi “
Minh vội búng vào mũi Tiên để làm tan đi không khí căng thẳng…
-Con bé này sao ngẩn người vậy…
Tiên vội cười
-Anh ý cưới anh k mời em đâu đấy
-Em đang bên nc ngoài anh mời sao được cũng vội nữa
Bách hỏi Tiên “ Em về nước lâu chưa”
-Em về hôm kia ,anh dạo này thế nào khoẻ không ạ?
-Anh khoẻ ,đây là vợ anh Tiểu Liên
Tiên cúi đầu chào
-Vâng vậy em xin phép đi tiếp khách …
Bách nhìn theo Tiên khiến Tiểu Liên cảm thấy buồn vì biết chồng đang nhìn người yêu cũ…
Khi vào bàn ăn Thu được người Hiểu Phong mời rượu
-Anh mời em dâu một ly
Thu dù k biết uống rượu nhưng vẫn uống hết ly,tiếp đến là Bách mời …Minh giật ly
-Em uống thay vợ em
-Cái thằng,có một ly làm sao say được anh mời em dâu nhé
Thu tóm lại ly rồi tu hết …
Tiên đánh piano hết bài ,mọi người vỗ tay,mợ cả liền cười nhẹ
-Nghe nói mợ ba chơi đàn piano từ nhỏ,mợ ba có thể thay mặt gia đình ta tặng cho bộ trưởng bản nhạc mừng sinh nhật không nhỉ?
Ông Tâm gật đầu “ Ồ đúng đấy,con dâu,con lên đàn một bài cho mọi người biết nào”…
Thu đâu có phải tiểu thư con nhà giàu được học piano,cô ấp úng…lúc này Hiểu Minh đang ra ngoài nghe điện thoại,mọi ánh mắt đổ dồn vào Thu…cô xua tay
-Dạ thôi con ngại lắm
Mợ cả nói kích thêm
-Kìa mợ ba hãy vì thể diện nhà ta nào…
Anh cả và anh hai đều ủng hộ còn Tiểu Liên thấy Thu ái ngại nên cô hiểu liền nói đỡ “ Chị ấy có vẻ ngại ạ hay là thôi”
Mợ cả nói xéo
-Nghệ sỹ piano có ai ngại đâu chứ ,cô ấy còn biểu diễn vài lần r ý chứ …mợ ba k cho nhà ta thể diện cũng k sao,k ai làm khó mợ được
Thu nghe câu đó liền nóng mắt,cô đứng dậy đi lên sân khấu,đứng trước mọi người tay cô run bần bật…
Minh quay vào thấy vợ đang ngồi trên piano anh ta lo lắng vội đi vào thì thấy tiếng đàn cất lên,Thu lướt phím đàn rất mướt ,ngón tay cô thoăn thoắt …
Bên dưới ông Tâm gật đầu hài lòng khi con dâu đánh đàn…
Ánh mắt Thu buồn bã đánh bản nhạc buồn đến nao lòng người,cô nhớ lại khi xưa Tuấn người yêu cũ của cô là một người thích piano,anh ấy đã dậy cho Thu một vài bản nhạc…Thu nhìn sang bên cạnh hình ảnh Tuấn mỉm cười dậy cô ngày xưa và lời nói văng vẳng bên tai “ chúng ta cùng đàn nhé ,em phải học hết bài đấy k được bỏ dở”
Đúng đến đoạn này Thu bắt đầu đánh sai,từ bên cạnh Hứa Hiểu Minh đánh thay cho cô ,Thu từ từ nhớ ra rồi đánh theo…bên ánh nắng của mùa đông,những chiếc lá rơi lả tả rơi bên ngoài,tiếng nhạc piano của đôi vợ chồng trẻ ngân lên…
Thu cứ nhìn Minh chằm chằm trong cơn gió nhẹ và ánh nắng đầu đông…cô để ý từng chi tiết trên gương mặt Minh ,sống mũi cao,bờ môi đỏ căng mịn…da trắng như con gái …Thu lờ đờ ngấm rượu …
-Tôi không phải người ấy bỏ ánh mắt đó đi
-Sự thật là chỉ một người giữ,một người buông nhỉ…
Thu ngất ngửa cổ ra sau…Minh vội đỡ…mọi người đứng dậy vỗ tay…trong ánh nắng Minh nhìn đôi môi của Thu…
“ Anh muốn cắn lên đó,anh sẽ khiến em quên đi người ấy,anh hứa”…

Yêu thích: 2.5 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN