Liên quân Mobile: Du hành Athanor (Quyển 1) - Chương 163: Linh hồn sa mạc - Đối đầu Azzen'ka
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
51


Liên quân Mobile: Du hành Athanor (Quyển 1)


Chương 163: Linh hồn sa mạc - Đối đầu Azzen'ka


Tôi hỏi:
– Giờ làm sao bắt hắn đây? Hắn nguy hiểm quá. Không lẽ tao sử dụng chiêu thức lúc nãy?
– Andura Shuriken à, cũng không tệ đâu.
Lauriel hỏi:
– Chiêu đó có gì đặc biệt?
– Chiêu đó có thể cắt đứt hệ mạch ma thuật của đối phương, khiến đối phương không thể sử dụng ma thuật.
– Chà, coi bộ chiêu này ngon nha.
Tôi cười:
– Được rồi, khi nào hết bão cát thì chúng ta tiêu diệt hắn.
– Cần chi, tao có cách rồi.
– Cách gì?
Phúc bảo:
– Thì mày cứ xem đây! Thủy thuật: mưa nhiệm màu!
Một cơn mưa lớn xuất hiện, cuốn trôi những hạt cát đang bay xuống đất. Cát khi ngấm nước sẽ không thể bay lên, chính vì vậy bão cát ngừng.
Xử lí được bão cát, cả nhóm ra ngoài. Tên Azzen’ka nấp sau một tảng đá cũng gần đấy nên người hắn không bị ướt. Lauriel bảo:
– Chuẩn bị nè.
– OK!
– LÊN! – Lauriel lướt lên chỗ Azzen’ka. Hắn ta tung Sa mạc hóa tạo thành một khu vực cát xoáy. Lauriel không thể di chuyển được trong khu vực này – Chết rồi!
Cơ thể của Lauriel hóa đá. Hắn ta cười to:
– Xong.
– Đừng có hòng! – Lauriel bất ngồ xuất hiện từ phía sau rồi tung “Phán xét”. Tên Azzen’ka tung Cồn cát tà ác nhưng Lauriel né đòn bằng Đôi cánh thuần khiết rồi tung Con đường phán xét. Cứ như vậy, hắn ta không thể đánh trúng cô một đòn nào – Chết này! – Lauriel đẩy văng hắn ta ra khỏi vùng Phán xét. Hắn ta nằm dài dưới mặt đất.
Tôi và Phúc nhanh chóng băng vào tiêu diệt hắn nhanh chóng. Tuy nhiên, hắn ta biến mình thành cát rồi ẩn mình xuống dưới lòng đất, di chuyển đi đâu mất. Bất chợt đất ở bên dưới tôi bị hất tung lên khiến tôi bay lên theo.
– Hùng!
Tên Azzen’ka tạo ra những mũi tên cát rồi bắn liên tiếp về phía tôi. Không nao núng, tôi dùng khiên gỗ chặn lại nhưng những mũi tên bắn với lực quá mạnh, chúng đục thủng khiên gỗ làm tôi bị thương nặng và rơi xuống.
– Giờ ta sẽ hút hết nước của ngươi ra. – Nói rồi hắn nắm chặt lấy cổ tôi rồi rút sạch nước. Giờ thì cơ thể tôi chỉ còn là cái xác khô, không hơn không kém.
Lauriel nhanh chóng lướt tới, nhưng Azzen’ka hất tung cát lên. Anh da đen cầm lao băng lên đâm thẳng vào đầu hắn nhưng hắn né được. Phúc lao tới tung Nhát chém hoàng kim chém đứt đôi hắn ra, nhưng lại toàn cát.
Anh da đen lấy nước trong túi da ra:
– Uống đi. – Anh ta đổ vào trong miệng tôi rồi gập đầu tôi lại. Nước chảy xuống, cả người tôi bình thường trở lại. Tôi đứng dậy:
– Được rồi, ổn rồi.
– May là thần có đem nước thôi.
Tên Azzen’ka tung một quả cầu lớn bằng cát lăn về phía anh da đen. Anh ta chọc cây lao vào nhưng vô nghĩa, quả cầu đè bẹp anh ta. Lauriel kêu lên:
– Chết rồi! Túi da đựng nước đổ hết rồi.
– Toang. – Tôi lẩm bẩm.
– Đã vậy thì! – Phúc chắp bàn tay lại – Thủy liên thổ thuật: lòng chảo thác đổ!
Một mảng đất lớn được hình thành cùng với ngọn thác nước ở giữa, thác nước chảy xuống rồi men theo con sông do Phúc đã đào sẵn – Thế này thì không phải lo về nước.
Tôi chữa thương cho anh da đen rồi hỏi:
– Anh không sao chứ?
– Ta không sao. Việc của tôi là phải tiêu diệt hắn, dân làng đã giao cho tôi nhiệm vụ này, tôi không thể phụ lòng mọi người.
– Để tôi giúp anh. – Nói rồi tôi vận ma thuật Andura vào lòng bàn tay rồi mài giũa trở thành một chiếc shuriken lớn – Tránh ra nào! Andura Shuriken! – Tôi ném về phía hắn.
– Đừng vội mừng. Sa thành! – Hắn ta biến cát bên dưới thành một bức tường thành lớn. Andura Shuriken của tôi va phải bức tường rồi nổ tung, bức tường thành cũng tan tành. Nhưng vì vậy mà tên Azzen’ka không hề hấn gì.
– HỰ! – Tôi ngã khụy, hai tay chống xuống – Đáng ghét! Ma lực của mình …
Phúc nghĩ thầm: “Có vẻ như Andura Shuriken tốn khá nhiều sức lực. Nhưng đây là cách duy nhất để có thể hạ gục được hắn, phải làm sao đây?”.
Lauriel và anh da đen băng lên tiêu diệt Azzen’ka. Hắn ta dùng cát tạo ra hai mũi tên rồi bắn mạnh về phía hai người. Anh da đen bị bắn trúng, còn Lauriel thì né được. Cô tung Con đường phán xét rồi lướt lên phía trên. Hắn tung Cồn cát tà ác hất tung cô lên rồi tạo ra một vùng xoáy cát khiến Lauriel không tài nào di chuyển được.
– Đáng ghét.
Ở trong vùng xoáy, cô bị hóa đá tạm thời rồi văng ra ngoài. Thấy tình hình không ổn, Phúc hỏi tôi:
– Giờ làm sao đây?
– Tao không biết nữa, nhưng sức tao không còn nhiều. Nếu sử dụng một đòn Andura Shuriken nữa thì khả năng là tao sẽ bất tỉnh tại đây.
– Vậy thì đòn này bắt buộc phải trúng.
Phúc chắp tay:
– Mộc thuật: cây sinh mệnh!
Hai cái cây mọc trên vai tôi. Tôi vận khí hấp thu năng lượng, Azzen’ka thấy vậy liền bắn ma thuật về phía tôi. Phúc đẩy ngã tôi ra:
– Nguy hiểm! Ư! – Cậu ta trúng đòn ma thuật không đứng dậy được.
– Phúc! Mày có sao không?
– Tao không sao, mày mau lên đi. Hạ được hắn thì mọi chuyện sẽ xong xuôi.
Lauriel và anh da đen chạy lại:
– Có chuyện gì vậy?
– Chị Lauriel và anh, hai người hãy thu hút hắn hộ em. Em sẽ tấn công hắn.
– Rõ!
Cả ba bắt đầu. Lauriel và anh da đen băng lên song song với nhau thu hút hắn. Lauriel ném con dao trong ngực về phía hắn, hắn ta chụp được rồi ném trở lại. Lauriel né đòn. Bên phía đối diện, anh da đen đâm lao về phía hắn.
“XOẸT”, mũi lao đâm xuyên qua người hắn, cát chảy ra. Hắn quay sang đằng sau nắm lấy cổ anh ta:
– Ngươi tới số rồi!
– Nhanh … lên …
– RÕ! – Tôi đã vận xong Andura Shuriken nhưng lần này tôi không ném mà lao thẳng tới – Đỡ đòn này! – Tôi nện Andura Shuriken vào người hắn. Hắn xoay vòng rồi bị hất văng ra xa, một tiếng nổ vang trời tạo thành một khối cầu lớn, cát bay mù mịt. Tôi lấy tay che mắt:
– Cát đâu lắm quá vậy! Đui như chơi đấy …
Lauriel ôm đầu quay mặt và nhắm mắt:
– Nguy hiểm quá!
Phúc tạo một tảng đá rồi nấp phía sau. Anh da đen chạy tới một tảng khác gần đấy. Đến khi cát đã tan hết, tôi mới mở mắt ra:
– Sao rồi?
Phải công nhận là Azzen’ka chưa chết, nhưng giờ thì tôi khẳng định hắn ta không thể sử dụng ma thuật được nữa. Hắn đứng dậy:
– Đáng ghét! – Hắn ta tiến đến chỗ cả đám – Sa mạc hóa!
– Nguy hiểm! – Lauriel vội vàng chạy thục mạng. Nhưng rồi cô quay lại nhìn và ngạc nhiên khi chẳng thấy chuyện gì xảy ra cả – Ủa …
– ỦA? Chuyện gì thế này? Sa mạc hóa! Sa mạc hóa!
Kết quả vẫn như thế, không có gì xảy ra. Hắn ta điên tiết:
– Đáng ghét! YA! – Hắn ta băng lên. Tôi vận Andurasengan nện vào mặt hắn, mặt hắn ta vỡ ra thành cát. Tôi ngơ ngác:
– Chưa à? Vậy là sao?
Lauriel chạy đến chỗ Phúc:
– Em có sao không?
– Em … em … Ư đau đau …
– Cố chịu đựng xíu đi, chị gỡ ma thuật ra cho. Khiếp thật.
Chỉ mất mười giây, cô đã gỡ được hai mũi tên ma thuật dính trên vai Phúc. Sau đó, cô vận ma thuật trị thương cho Phúc. Nó hỏi:
– Chị biết chữa thương à?
– Hỏi thừa thế, chị còn hồi sinh được đấy. Nhìn nè, hai mũi tên ma thuật đâm sâu vô vai nhóc thật đấy.
– Đâu đâu … – Phúc cầm lấy mũi tên – Hử? Đầu của mũi tên hình như …
Lauriel hỏi:
– Có chuyện gì sao?
– ÁAAA!!! – Tôi bị đánh văng vào người Lauriel.
– Cái gì vậy? Nhóc …
– Hắn mạnh quá!
Cô ấy đỡ tôi dậy:
– Đương nhiên rồi, mức 5 mà.
– Tao có cách hạ tên Azzen’ka rồi mày!
– Sao?
Phúc cầm mũi tên ma thuật lúc nãy cho tôi xem:
– Đây này.
– Đâu?
– Xì! Nhìn kĩ đi, có phải đầu mũi tên bị rơi xuống đây không? Cát ngấm phải máu của tao nên bị vậy đấy. Chúng ta cần nước để đánh bại hắn. Mà chuyện đó đối với tao thì … easy.
Tôi gọi anh da đen lại rồi bàn chiến thuật. Nghe xong, ai cũng biết mình phải làm gì.
Phúc đứng dậy lao lên phía trước, cầm thanh kiếm hét lớn:
– Đỡ này! Thủy trảm! – Nó tung một nhát chém ma thuật nước, khi chạm vào người hắn nhát chém vỡ ra thành nước làm ướt người hắn.
– Chết rồi … Ư! – Chưa kịp định hình thì Azzen’ka bị Phúc đấm bay lên cao. Lauriel cho tôi mượn đôi cánh ở phía trên nện một phát Andurasengan cho hắn bay xuống.
Vừa đáp xuống, hắn rơi ngay vào vùng Phán xét của Lauriel. Lấy lại đôi cánh, cô bắt đầy lả lướt trong vùng chiêu của mình. Azzen’ka không biết né đường nào, hắn ta liên tiếp trúng đòn. Tiếng nổ sát thương chuẩn cứ liên tục phát ra.
Lauriel lướt ra xa:
– Anh da đen! Mọi việc giao cho anh đấy!
– Được! – Anh ta cầm mũi lao băng vào đâm xuyên ngực hắn. Xoay cây lao mấy vòng trên không, anh ta giậm cây lao xuống. Tên Azzen’ka ngã gục xuống, một luồng khói trắng bay lên.
– YEAH! – Tôi nhảy lên ăn mừng – Hạ được hắn rồi!
Anh da đen mừng quá, anh ta chạy lại chỗ Lauriel:
– Cảm ơn người đã giúp chúng con.
– Ngươi là người hạ hắn mà. – Lauriel cười – Với lại có công của tụi nó nữa.
Giành được chiến thắng ấy thì trời cũng đã chập tối. Mọi người ở lại khu dân cư Kalahari và được người dân ở đó thết đãi một bữa tiệc thịnh soạn. Theo như lời của anh da đen, buổi tiệc này được xem là lễ tạ ơn. Lauriel thì không thích nhận cảm ơn như vậy nhưng cô vẫn nhiệt tình tham dự …
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN