Liên quân Mobile: Du hành Athanor (Quyển 1)
Chương 166: Murad tiếp viện
– Kiệt sức rồi sao?
– Cái gì? – Lauriel giật mình nhìn lên. Yena vẫn còn tỉnh, cô ta chưa chết. Lauriel vội lùi ra xa – Sao ả ta có thể …
Yena cười mỉm:
– Giáp hồi sinh.
– Cái gì?
Yena phủi bụi:
– Ngươi kiệt sức rồi đúng không?
– Ngươi cũng vậy thôi, Yena. Giáp hồi sinh chỉ phục hồi một phần công lực mà thôi.
Ả ta cười lớn:
– Ha ha, đúng là ở thế giới thực thì như vậy. Nhưng ở Thánh địa này thì khác, giáp hồi sinh khiến ta trở về trạng thái khỏe nhanh chóng. Nhưng ngươi cứ yên tâm, giáp hồi sinh ở đây chỉ dùng được một lần mà thôi.
– Tiêu rồi. – Lauriel thở hồng hộc – Sức của mình giờ không đủ để hạ ả ta, nhưng giờ không còn sự lựa chọn nào nữa rồi.
Cô đứng lên, nhìn thẳng về phía Yena. Ả ta cười nhẹ rồi bất ngờ lao tới. Lauriel lùi ra đằng sau né đòn chém rồi tung cú đấm ánh sáng vào bụng Yena. Trúng đòn, ả ta lùi lại rồi ghép song đao ném về phía Lauriel.
– Hây! – Lauriel rất tài tình bắt gọn lưỡi đao rồi xông thẳng đến. Yena dùng tay chặn đứng lưỡi đao, cả hai giằng co một lúc rồi văng ra, lưỡi đao rơi xuống cắm mạnh vào sàn nhà.
Yena chạy tới lấy vũ khí nhưng Lauriel đã thừa biết điều đó, cô lao tới bằng chân như một pha chuồi bóng đốn ngã Yena khiến cô ta ngã xuống. Lưỡi đao ở bên cạnh, Lauriel dùng nó cắm mạnh vào người Yena khiến cô không di chuyển được.
Lauriel quyết định kết thúc ngay trận đấu này, cô nhanh chóng thi triển ấn thuật:
– Quang minh phong ấn!
Một vòng tròn ma thuật màu vàng xuất hiện bên dưới chân Lauriel. Vòng tròn ma thuật có hình tam giác ở trung tâm cùng với những dòng chữ cổ. Yena nằm trong tam giác, cô bị những dòng chữ nhập vào mà nằm rên rỉ đau đớn. Lauriel vẫn không mảy may quan tâm.
Đến khi những chữ cổ đã dừng hẳn, vòng tròn ma thuật tắt đi, thay vào đó là một đường tròn có hình tam giác bên trong màu nâu đậm trên sàn nhà. Lauriel nói to:
– Tiêu diệt!
Vòng tròn ma thuật dần bị tróc ra khỏi sàn nhà, chúng bay vào trong không khí và tan vào hư vô. Lauriel thở phào:
– Xong xuôi.
Quang minh phong ấn là ma thuật dùng để phong ấn những con quái vật nguy hiểm, khi phá hủy phong ấn thì con quái vật cũng tan biến theo đó. Luồng khói trắng hình Yena hiện lên là đủ để cho Lauriel yên tâm. Giờ thì …
– Yena! – Có tiếng ở ngoài cửa. Nghe sơ qua, Lauriel nhận ra ngay giọng của Murad. Cảm thấy mối nguy hiểm sắp đến, cô quyết định trốn đi. Nhưng không, cô không có đủ thời gian bởi đôi cánh của cô đã không còn.
– Yena, em đâu rồi? – Murad lên tiếng. Lauriel im lặng không nói lời nào.
Murad nhìn Lauriel:
– Ngươi là ai? Đây là phòng của Yena mà.
– Quá muộn rồi, Murad. Ta đã giết chết ả ta rồi.
– Vậy sao? – Murad cười khẩy.
– Ngươi cười cái gì?
Murad rút con dao ra rồi rạch lên trán một vết nhỏ. Máu chảy ra, Murad đặt lòng bàn tay mình lên trên.
– Cái gì vậy?
– Kích hoạt phong ấn của quỷ: hồi sinh người chết!
Một luồng khói đen xuất hiện, bùng lên khắp căn phòng. Lauriel ho sặc sụa vì mùi của nó rất khó chịu:
– Khụ khụ … Chuyện gì vậy?
Khói đen tan hết, Lauriel trố mắt không tin vào mắt mình. Yena đã hồi sinh. Ả ta nắm chặt bàn tay lại mấy cái:
– Mình đây sao?
– Hay quá, em hồi sinh rồi.
– Anh đã dùng phong ấn của quỷ sao?
Murad gật đầu. Lauriel tuy có chút hoảng sợ nhưng sau khi suy tính lại, cô thấy mọi chuyện chưa hẳn đã bất lợi. Đối thủ có lợi về số người, về sức khỏe, tuy nhiên họ chỉ còn sức mạnh bình thường chứ không còn ma thuật quỷ nữa.
Tuy vậy, lợi thế này rất mong manh. Murad và Yena nhanh chóng băng lên. Murad tung ngay nhát chém, Lauriel gạt tay Murad rồi tung chưởng ánh sáng khiến cậu ta bị văng ngược về phía sau. Yena ở đằng sau tung cú chém từ trên cao, Lauriel né đòn rồi gạt chân ả ta khiến ả ta ngã chới với. Lộn một vòng, Yena quay trở lại.
– HÂY! – Lauriel tung chưởng vào bụng Yena.
– Á!
– Quả cầu ánh sáng! – Lauriel bồi thêm một đòn. Yena ngã ra đằng sau.
Ả ta đứng dậy:
– Khá đấy, nhưng giờ để xem ngươi sẽ làm gì.
– Cái gì?
– YA! – Murad và Yena cùng băng vào. Cậu ta đâm xuyên ngực trái Lauriel, Yena ở phía sau đâm vào ngực phải rồi cả hai rút mạnh vũ khí ra. Máu bắn ra như suối, Lauriel gục xuống tại chỗ không kịp ú ớ gì.
Bất chợt Yena hét to:
– Nguy hiểm, anh Murad!
Lauriel xuất hiện từ phía sau sử dụng quả cầu ánh sáng đánh mạnh vào đầu Murad, nhưng cậu ta né được rồi đạp mạnh vào cẳng chân Lauriel. Cô nhảy lên né đòn rồi tung ngay cú đá văng Murad đến chỗ Yena.
– Ui da! – Yena kêu lên. Murad nằm đè lên Yena.
– Ả ta là thiên sứ có thể dùng thuật thế thân. Phải cẩn thận.
– Vậy thì nhanh chóng kết thúc ả ta thôi. – Murad bảo – Đưa đây nào.
Yena cười:
– Ok anh, nào chúng ta lên thôi.
Cầm lấy một lưỡi đao của Yena, Murad băng lên. Lauriel bình tĩnh dùng tay đẩy Murad ngã sang bên. Yena băng lên, cô cũng bị Lauriel đẩy sang bên.
– HÂY! – Cả hai người họ lộn một vòng xông thẳng vào. Trúng đòn, vết chém xoạc đứt áo. Murad tung đầu gối vào mông Lauriel khiến cô bị hất văng lên.
– Chết rồi … Á! – Murad chém cô bốn phát khiến cô ngã xuống. Cậu ta ném con dao và lưỡi đao xuống cho Yena.
– OK! – Yena ghép vũ khí lại rồi tung Tứ nguyệt trảm trúng bốn phát. Lauriel không đỡ nổi đòn, bốn vết thương tứa máu bắn ra đỏ cả sàn nhà.
Đòn thứ tư vừa dứt, Murad nhảy xuống vai Yena cầm lấy “Đại đao” xông tới.
– Ảo ảnh đại đao!
Cái bóng của Murad di chuyển ảo diệu trong không trung rồi liên tiếp cho Lauriel ăn những vết chém đau đớn. Cô gục xuống, hai tay chống sàn nhà:
– Đ..au quá …
– Sao nào? – Murad khoanh tay – Thấy đòn kết hợp thế nào?
– Hộc hộc … – Lauriel đang mất rất nhiều sức.
Murad và Yena quyết định xử lí luôn. Cả hai người họ cầm vũ khí lao thẳng tới chỗ Lauriel đang cố gắng đứng dậy.
“XOẸT”, máu bắn tung tóe. Lauriel ngã gục xuống vì kiệt sức. Một dòng máu đỏ bắn lên mặt, cô cố lấy tay đặt lên nhưng không được.
– Ư ư … – Yena rên rỉ. Lưỡi dao của Murad đâm vào ngực trái của Yena khiến cô mất máu rồi gục xuống chết tại chỗ. Một luồn khói trắng xuất hiện, Lauriel mỉm cười.
– Vậy là xong rồi …
Murad chạy tới đỡ Yena:
– YENA! EM! EM! KHÔNGGGGGGG…!!! TA GIẾT NGƯƠI, CON KIA!
– … – Lauriel không thể làm gì được vào lúc này khi cô đã bị thương rất nặng. Mắt của cô nhòe dần, cô không thể phân biệt được đâu là đâu. Cô lịm đi không biết gì nữa.
*
(Athanor)
Lunar vẫn cố liên lạc với tôi thông qua chiếc nhẫn nhưng không được. Payna hỏi:
– Cô sao vậy?
– Tôi đang lo cho anh Hùng …
Vỗ vai một cái, Payna cười:
– Cô cứ yên tâm, tôi đã gửi Lindis và Roxie đi tìm rồi. Đừng quá lo lắng.
– Có ổn không?
– Họ là thám tử giỏi, không sao cả.
Đúng lúc này Lindis bắn tin bằng chữ mặt trăng lên bầu trời. Lunar cảm nhận được, cô bước ra ngoài.
“Hùng cùng đội bảo vệ đang ở Thánh địa thiên sứ đen mức năm.”.
Cô quay vào:
– Thánh địa thiên sứ đen là gì vậy?
– Cái gì? – Tel’Annas thốt lên – Tên Hùng ở đó sao?
Payna giải thích:
– Đó là nơi dùng để luyện tập của cung điện Ánh Sáng. Nơi đó gồm năm mức, mức năm cao nhất với xác xuất tử vong cực cao.
– Chết rồi! – Lunar ôm đầu – Anh ấy chết chắc rồi!
– Sao vậy?
– Mức năm … Lindis mới báo …
Tel’Annas hét lớn:
– ĐÙA À?
Câu hét của cô khiến mọi người đang đá PES và FIFA Online 4 phải giật mình quay sang. Tel’Annas đứng dậy:
– Thôi tiêu rồi, vào mức năm chẳng khác nào tự sát.
– … – Payna im lặng.
Lunar nắm chặt bàn tay lại:
– Tôi phải đi cứu anh ấy.
– Vô ích thôi! – Payna can – Nơi đó tách biệt hoàn toàn với Athanor, ma thuật dịch chuyển không gian bằng chiếc nhẫn sẽ không có tác dụng.
– Vậy chẳng nhẽ tôi phải ở đây để anh ấy chết à?
Payna thở dài:
– Không thể làm gì được, khi đã vào nếu không chiến thắng sẽ không thể ra được.
Lunar thở dài, cô bỏ ra ngoài. Bây giờ là tám giờ hai mươi, Tel’Annas dặn:
– Nhớ về trước giờ đấy.
Cô lên cung điện mặt trăng. Bước vào phòng cầu nguyện, nơi đây chứa rất nhiều pho tượng của những vị thần. Tương truyền, mọi điều cầu nguyện đều sẽ trở thành sự thật nếu người cầu nguyện ngồi nguyện đủ tám giờ.
Sau khi đã tắm rửa sạch sẽ, cô thay bộ đồ cầu nguyện rồi quỳ xuống trước pho tượng lớn trong căn phòng.
– Cầu xin các ngài hãy cho chồng con bình an trở về …
Rồi cô đọc một đoạn cầu nguyện dài rồi cứ ở đấy rất lâu. Thời gian cứ lặng lẽ trôi qua, Lunar vẫn tích cực cầu nguyện với một niềm tin rằng tôi sẽ trở về.
*
(Hôm sau – Thánh địa thiên sứ đen)
– Ư ư …
– Chị tỉnh rồi đó hả? – Phúc hỏi. Có vẻ nó đã mệt mỏi khi thức trắng đêm.
– Sao mắt nhóc thâm thế?
Nó không trả lời câu hỏi của Lauriel:
– Đêm qua chị làm gì mà thương tích đầy mình vậy? Em và thằng Hùng khi phát hiện ra chị thì chị đã nguy kịch, suýt nữa không qua khỏi rồi đấy.
– Chị à, đêm qua chị đánh nhau với Yena và Murad. Yena bị Murad đâm nên bị hạ, còn Murad thì … chị gục trước khi Murad …
– Anh ta á? Em thấy anh ta nằm chết kế bên chị, lưỡi dao đâm xuyên qua người. Anh ta chết do mất máu quá nhiều.
– Vậy là ổn rồi.
Cả người Lauriel đầy vết băng bó. Cô nhìn quanh thì kêu lên:
– Phúc, nhẫn của Hùng phát sáng kìa …
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!