Liên Quân Mobile: Du Hành Athanor - Chương 41: Việt vị
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
50


Liên Quân Mobile: Du Hành Athanor


Chương 41: Việt vị


Trận đấu lại được tiếp tục. Do đội hình của LKN toàn thủ, thành ra họ không thể nào cầm bóng xông lên được. Phía RCV có sự tổ chức chặt chẽ, phân ra người phòng thủ, kiến tạo và tấn công hẳn hoi, không khó để cho bọn họ ghi bàn. Lần lượt Zuka và Kil’Groth đã ghi hai bàn thắng nâng tỉ số lên 3 – 1.

Kết thúc hiệp một. Cả hai đội rời khỏi sân nghỉ ngơi mười lăm phút. Payna và Tel’Annas đến chỗ của tôi và hỏi:

– Này, các ngươi đang chơi trò gì đấy?

– Dạ chơi đá bóng ạ.

Tel’Annas hỏi tiếp, mặt hào hứng:

– Thế cho ta chơi với, được không?

– Ơ không được đâu ạ. Nữ vương như thế này thì… – Tôi tưởng tượng đến cảnh Tel’Annas dẫn bóng bị các hậu vệ của LKN ép cho dẹp lép – Chắc nữ vương không chơi được đâu ạ.

Payna thắc mắc:

– Tại sao vậy?

– Nữ vương nên làm huấn luyện viên chỉ đạo chiến thuật cho cả đội thôi ạ.

– Nhưng ta có biết gì đâu mà chỉ đạo?

Tôi trình bày:

– Trong bóng đá có bốn chiến thuật chính là Tấn công, kiểm soát, phòng ngự và phản công. Tùy vào chiến thuật ta sẽ lựa bọn đội hình hợp lí. Ví dụ, đội hình tấn công thì ta xếp hai đến ba tiền đạo. Chơi kiểm soát thì ta sử dụng nhiều tiền vệ. Phòng ngự hay phản công cần nhiều hậu vệ.

– À ta hiểu rồi.

– Nhưng nữ vương có thể tự sáng tạo nếu muốn. Dù vậy thì em không đảm bảo thắng đâu.

Tel’Annas cười:

– Thôi thì ta sử dụng theo chiến thuật nãy giờ của bọn họ vậy.

– Em thấy cũng đúng. Nãy giờ nhờ chiến thuật đó mà chúng ta thắng 3 – 1 rồi.

Trong khi đó, Alice lại đến chỗ của LKN. Triệu Vân bảo:

– Alice này, anh nhờ em một việc được không? Xong việc anh thưởng.

– Việc gì ạ?

– Cứ mỗi khi đội của bọn chúng chuyền dài lên là em phất cờ báo việt vị cho bọn anh.

Alice giật mình xua tay:

– Không được đâu. Sao lại ăn gian thế chứ?

– Làm đi, xong rồi anh thưởng kẹo cho. Anh còn một thùng kẹo đang để ở nhà mà chưa kịp ăn đấy.

Alice cười tươi:

– OK em hiểu rồi.

– Được. Chúng ta sẽ chơi chiến thuật phòng ngự rồi tìm thời cơ phản công. Khi đối thủ việt vị thì chúng ta phát bóng lên tấn công. Tôi – Triệu Vân – và Ryoma sẽ ở hàng thủ. Lữ Bố và Murad hãy ở phía trên. Lữ Bố yểm trợ cho Murad tấn công rõ chưa?

– RÕ!

*

Hiệp hai bắt đầu với quyền phát bóng thuộc về LKN. Murad giữ bóng một mình đột phá xông lên nhưng không qua nổi Zill.

– Đáng ghét…

– Zuka! – Zill chuyền lên cho Zuka. Cùng với Kil’Groth, cả hai người đang thực sự ăn ý với nhau nơi hàng tấn công. Kil’Groth gọi to:

– Bóng!

– OK. – Zuka chuyền cho Kil’Groth. Alice ngay lập tức phất cờ thông báo việt vị. Toàn bộ RCV ngơ ngác, có cả tôi nữa. Trong tình huống đó, trước khi bóng đến chân Kil’Groth thì cậu ta còn chưa vượt qua vị trí của Ryoma và Triệu Vân. Thế thì việt vị chỗ nào?

Tôi chạy lại chỗ Alice:

– Này, mắt có bị lé hay không mà phất cờ việt vị? Rõ ràng Kil’Groth còn chưa vượt qua vị trí hai hậu vệ cơ mà?

– Ơ…

Lữ Bố chạy vào can ngăn:

– Thôi thôi, con bé nó nhầm thì bỏ qua đi.

– Tạm bỏ qua. Phát bóng đi.

Ryoma phát bóng lên chỗ của Lữ Bố. Murad cũng chạy lên rất nhanh. Hai người phối hợp chuyền với nhau khiến Zill phải quay về hỗ trợ cùng với Cresht. Lữ Bố tung một đường chuyền. Chọc khe! Không việt vị! Murad vượt qua toàn bộ hàng thủ và đối mặt với Toro. Sút! VÀOOOOOO!!! Tỉ số được rút ngắn xuống còn 3 – 2.

Ngay sau quyết định công nhận bàn thắng, toàn đội RCV tới khiếu nại tôi. Zuka quát:

– Rõ ràng tên Murad nhận bóng ở phía sau hậu vệ, tại sao hắn không việt vị?

– Để em giải thích, việt vị chỉ áp dụng khi Lữ Bố bắt đầu chuyền. Lúc đó tên Murad không ở tư thế việt vị. Đường chuyền tới, hắn đột phá tốc độ lên. Không có lỗi việt vị.

RCV đành quay về tiếp tục thi đấu. Lượt giao bóng thuộc về RCV. Rút kinh nghiệm lần trước, lần này RCV quyết định sẽ để cho Kil’Groth nhận bóng từ đường chuyền duy nhất của Zuka.

Vừa giao bóng xong, Kil’Groth xông lên chạy chỗ. Zuka bấm bóng. Tôi quan sát thấy rất rõ Kil’Groth không dính thế việt vị. Bất ngờ, Alice lại phất cờ. Tôi ngơ ngác không biết có nên thổi còi hay không thì Kil’Groth đã xông ra vị trí của Alice:

– Mày muốn gì?

– Ơ em… em…

– Mày cố tình chơi bọn tao phải không? Mày cố tình xử ép bọn tao đúng không?

Alice run sợ:

– Đâu… đâu có…

– Này thì không có! – Kil’Groth liên tiếp tung những cú đấm chí mạng về phía Alice khiến cô đổ gục xuống sân. Zuka vội chạy tới can ngăn:

– Thôi thôi!

– Mày đừng có cản tao! Bỏ tao ra! Đừng có cản tao.

– Trời ơi thôi thôi…

Murad và Lữ Bố chạy đến hỗ trợ can Kil’Groth:

– Dừng ngay đi, nó chỉ là con nít thôi.

– Ta không việt vị thì tại sao nó phất cờ? – Kil’Groth bực bội, tay nắm áo Alice.

Tôi phải xông vào sân:

– THÔI! Mấy người làm ơn dừng lại cho tôi nhờ. Alice.

– D.. dạ… – Cô ấy trả lời một cách yếu ớt.

– Nói mau, có phải em xử ép bọn họ không?

Nhưng tôi không để Alice trả lời ngay mà thổi còi, rút thẻ đỏ với Kil’Groth:

– Anh bị đuổi khỏi sân!

Lúc này Alice mới lên tiếng:

– Dạ anh Triệu Vân… ảnh kêu em làm như thế…

– Hự… – Cậu ta đứng hình. Ngay lập tức, tôi rút thẻ đỏ với Triệu Vân đuổi thẳng cẳng cậu ta ra khỏi sân.

Sau khi chữa thương cho Alice cũng như dẹp loạn xong, tôi ra hiệu cho trận đấu tiếp tục. Mỗi bên còn bốn người. Tuy nhiên, cả hai bên bắt đầu thể hiện một tinh thần cống hiến. Liên tục là những pha đi bóng tốc độ, những đường chuyền đẹp mắt và những pha chọc khe sắc như dao cạo. Murad đón bóng từ đường chuyền dài của Ryoma từ phía sân nhà. Một pha tung người vô lê đẹp mắt và VÀO! Murad đã cân bằng tỉ số 3 đều. Murad đã lập được một cú đúp.

Zuka lẩm bẩm:

– Bọn chúng gỡ hòa rồi, nếu không tìm cách ghi bàn thì sẽ thua mất.

Còn khoảng mười lăm phút cho trận đấu này. Zuka một mình cầm bóng xông lên, nhưng Ryoma xoạc bóng chính xác. Ryoma chuyền lên cho Murad. Zill và Cresht bao vây không cho Murad tiến công.

– Đừng hòng vượt qua!

– Chỉ thế thôi à? – Murad đưa bóng về. Bóng tìm đến chỗ Lữ Bố. Zill và Cresht vội chạy theo Lữ Bố, nhưng cậu ta nhanh chóng chuyền sang cho Murad. Một quyết định sai lầm. Murad có khoảng trống cực lớn. Sút! VÀO rồi! Murad đã lập được Hat trick trong trận đấu này. Tỉ số là 4 – 3.

Vừa lúc ấy thì tôi thổi còi kết thúc trận đấu.

Tel’Annas ngơ ngác:

– Ủa hết rồi à…

– Nữ vương quên luôn việc mình là huấn luyện viên à? Nãy giờ người không chỉ đạo gì cả.

– Quên. Ta mải mê xem quá.

Alice chạy đến chỗ Triệu Vân:

– Anh ơi, em có kẹo không?

– Kẹo kiết gì, nát rồi.

– Hu hu em không chịu đâu! Anh hứa với em rồi mà!

Triệu Vân bịt tai lại:

– Tha cho con đi má!

– Hu hu em muốn có kẹo. KẸOOO..!!

– Trời ơi! – Triệu Vân bỏ chạy. Trước tình hình này, Payna gọi tôi đến và bảo:

– Đây là kẹo mật của khu rừng Chạng Vạng. Nhóc đưa cho con bé đi.

Tôi hỏi:

– Kẹo ngon không?

– Đây, nhóc lấy một viên ăn thử đi. Nếu thích thì bữa nào chị làm thêm.

Tôi gọi Alice đến đưa kẹo cho nó. Và nhờ những viên kẹo đó mà rắc rối được giải quyết.

Dù sao thì trận bóng này chẳng có ý nghĩa gì cả, thậm chí còn tệ hơn khi có ẩu đả xảy ra. Trận đấu này chỉ đơn thuần tôi nghĩ ra nhất thời. Giờ tôi về nhà và nghỉ thôi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN