Liên Quân Mobile: Du Hành Athanor
Chương 51: Khi Hùng làm lãnh đạo
– Thôi nhóc ơi, anh nghĩ chúng ta không nên đi.
– Tại sao? – Tôi ngơ ngác – Giờ chúng ta đi dễ dàng rồi còn gì.
Fennik giải thích:
– Không dễ đâu. Giờ chúng ta mà đi không biết bao giờ mới đến được Death Forrest.
– Ờ anh nói cũng đúng…
– Cái thằng nhóc này! Tại sao nhóc nói đi mà giờ lại không đi? – Payna ở sau đánh một phát vào vai tôi. Tôi quay lại:
– Fennik bảo là đừng đi thì em không đi thôi.
– Nhóc làm lãnh đạo hay Fennik làm lãnh đạo?
– Lãnh đạo thì lãnh đạo, nhưng em cần phải nghe ý kiến của cấp dưới chứ. Nếu ý kiến đó hợp lí, đúng thì duyệt.
Payna bảo:
– Dù sao quyết định vẫn là nhóc đấy… À không, phải gọi là…
– Cứ gọi em là nhóc cũng được. Payna, ngày mai chị đi với em và Fennik.
Fennik cười:
– Lãnh đạo mới dễ tính thế nhỉ?
– Đó mới là điều tôi lo đấy Fennik. – Payna chen vào – Nếu dễ tính quá, nó không quyết đoán trong công việc thì rất nguy hiểm.
– Nhưng tôi nghĩ nó làm không lâu đâu. Thật sự nó chỉ làm lãnh đạo để đến Death Forrest thôi. Chắc là nó sẽ trả lại vương miện sau vụ này thôi.
Tôi thì vào trong phòng định ngủ, nhưng chợt nhớ ra mình chưa tắm. Thế là tôi lấy bộ đồ Juventus ra suối để trên bờ, rồi tôi cởi hết quần áo nhảy xuống suối tắm. Ái chà chà, ban đêm mà suối ấm thật. Tôi thản nhiên nằm xuống kì cọ mình mẩy.
Vừa tắm, tôi vừa nghĩ: “Không biết bình thường Tel’Annas tắm ở đâu nhỉ?”. Đang suy nghĩ, chợt Payna gọi:
– Ơ nhóc!
– Gì thế? Em đang tắm mà sao chị lại ra đây?
– Nhóc tắm mà sao không nói với chị?
Tôi ngạc nhiên:
– Cái… cái gì cơ? Tắm cũng phải thông báo hả?
– Đương nhiên rồi. Lỡ như nhóc đang tắm bị ai đó bắt đi thì sao?
– Trời… chị nhìn em đi… Bắt em thì được gì? Đem em bán chắc được 10k đó.
Payna sửng sốt:
– Cái gì? 10k vàng?
– À thôi bỏ qua việc này đi. Đừng có tắm lâu quá kẻo bệnh. Nhóc mà bệnh là không có ai lãnh đạo đâu.
Vô tình, Cresht đi ngang qua con suối. Nhìn thấy tôi, cậu ta châm chọc:
– Ái chà chà, hai mẹ con đang tắm à?
Payna quát lớn:
– Này! Ngươi có biết ngươi đang nói chuyện với ai không hả?
– Ai thế? – Cresht vênh mặt.
– Vua mới đấy.
Cresht giật mình:
– Cái gì? – Cậu ta quỳ xuống – Thần xin lỗi xin lỗi… thần vô tình tôi…
– Ơ…
– Ngươi biết đấy Cresht, nhìn trộm nữ vương tắm là bị chém đầu đấy. Nhóc, chém đi.
Tôi phán:
– THÔIIIII… Em có phải nữ vương đâu. Với lại, con trai với nhau thôi mà.
– Mặc đồ vô hộ chị.
Sau khi mặc đồ xong, tôi nói chuyện với Cresht:
– Này, mọi việc nãy giờ cứ coi như không có gì đi nha.
– Vâng thần biết rồi.
– Làm gì mà sợ dữ vậy?
Cậu ta ngạc nhiên:
– Ơ luật của ngài ra mà… ai nhìn trộm…
– Cái đó giờ không áp dụng nữa!
– Dạ bẩm thần xin phép về ạ.
Payna lại đánh tôi một cái:
– Này! Ai cho nhóc tự ý xóa luật đấy hả?
– Nhưng mà này, chị nghĩ ai mà thèm nhìn trộm em khi em tắm hả?
– Nhóc không hỏi ý kiến mọi người à?
Tôi tặc lưỡi:
– Cái này không cần thiết nữa khi em lên nắm quyền, chị hiểu không? Nhưng thôi, nói chuyện này mệt lắm. Em về ngủ đây.
*
Sáng hôm sau, tôi cùng Fennik và Payna bắt đầu hành trình đến Death Forrest. Tôi yêu cầu Payna biến thành người, rồi tôi buộc hai người bọn họ ngang hông. Sau đó, tôi biến hai tay thành dây leo đu cây phóng đi rất nhanh. Payna hỏi:
– Nhóc chắc an toàn không vậy?
– Chắc chắn luôn. Lần trước em chở Liliana, Slimz, Fennik luôn mà.
Fennik chắc là rất sốt ruột khi Liliana đi một mình. Cậu ta lẩm bẩm:
– Giá như nhóc làm lãnh đạo sớm hơn…
– Thời gian thì không quay lại, nhưng nếu mọi người muốn thì em sẽ lãnh đạo khu rừng này.
Payna bảo:
– Thôi nhóc bớt ảo tưởng lại giùm chị. Lãnh đạo không phải chuyện đơn giản đâu.
– Biết mà. – Tôi vừa nói vừa phóng qua những hàng cây trong khu rừng dọc theo con suối. Con đường này tôi đã đi rồi nên không khó cho tôi. Nhưng mọi việc có vẻ không hề đơn giản, bởi đường đến Death Forrest rất dài, tôi không biết phải đu cây đến bao giờ.
Fennik lại hỏi:
– Mà nè, không biết Liliana đến được nơi đó chưa nhỉ?
– Chắc là… chưa. Mình đu cây cả ngày trời còn chưa tới nữa mà…
– Anh lại nghĩ là rồi.
Payna lẩm bẩm:
– Nhanh đi, giải quyết sớm nghỉ sớm.
– Không biết là có con đường nào dẫn đến nơi đó nhanh hơn không nhỉ, đi theo suối lâu quá.
Bất ngờ Payna nói:
– Hình như là có.
– Sao chứ?
– Nhưng mà… đường đó chỉ có nữ vươn… à không, Tel’Annas biết mới đúng. Cô ấy không cho phép ai đến đó cả.
Tôi hỏi:
– Thế cô ta không sợ chiến tranh nổ ra à?
– Nếu chiến tranh nổ ra, lâu đài Khởi Nguyên và cung điện Ánh Sáng sẽ yểm trợ. Có lẽ vì vậy nên cô ấy không sợ lắm. Hơn nữa, cô ấy vô cùng kỉ luật. Chỉ cần vi phạm bất cứ thứ gì sẽ bị trừng phạt ngay.
– Mọi người ở đây có ai phiền việc đó không?
Fennik đáp:
– Riết rồi cũng quen nhóc ạ.
– Nhưng thật tình em cũng không hiểu tại sao Tel’Annas không cho phép chúng ta đến Death Forrest để tìm Krixi. Đã là đồng đội của nhau thì phải biết giúp đỡ nhau chứ.
Payna trả lời:
– Thật ra thì cô ấy rất tức giận khi Krixi làm tình với Nakroth. Có lẽ vì vậy nên chúng ta mới không được đi.
– Sao lại thế được? Phải giận tên Nakroth mới đúng chứ.
Fennik chen vào:
– Ở khu rừng này không được phép yêu đương nhóc ạ. Thật sự là như vậy. Krixi lại yêu người mà người đó là kẻ thù của khu rừng Chạng Vạng, Tel’Annas không giận mới lạ. Theo luật của cô ta, người con gái sẽ bị treo trên thánh giá và bị lột hết quần áo.
Tôi phán:
– Dẹp! Dẹp ngay cái luật vớ vẩn ấy đi. Làm thế chẳng khác nào sỉ nhục người khác.
– Yêu là nhục nhã đấy nhóc ạ. – Payna thở dài.
– Không thể có chuyện đó được. Yêu là bản năng của các loài động vật, không thể nào mà cấm được.
Fennik lại hỏi:
– Anh có một thắc mắc: nếu như yêu là bản năng thế tại sao lại phải ra đủ luật này luật nọ thế?
– Vậy giờ em hỏi anh nhé: giả sử anh và Liliana yêu nhau, nhưng em chen vào giao phối và cô ấy sinh con. Đó là con của em thì anh tức không?
– Tức chứ sao không tức!
Tôi giải thích tiếp:
– Với lại, nếu không có luật, chúng ta giao phối bừa bãi thì dân số sẽ tăng đột biến, đến lúc đó làm sao đủ chỗ ở!
– Nhóc phân tích chí phải. Ý khoan, nhóc dừng lại một chút!
Tôi đáp xuống đất và hỏi:
– Có chuyện gì thế?
Fennik chui vào trong bụi mò ra một chiếc quần lót màu đỏ. Cậu ta ngửi ngửi mấy cái rồi thốt lên:
– Đây là quần của Liliana mà!
– Cái gì cơ?
– Sao quần của cô ấy lại ở đây nhỉ?
Tôi nghĩ: “Có khi nào đi tè xong quên mặc quần không nhỉ?”.
Thật tình cờ là ngay lúc ấy, Liliana và Hiếu xuất hiện. Hiếu hỏi:
– Sao mọi người lại ở đây thế?
– Tụi này đi kiếm mấy người đó. – Tôi đáp.
– Sao rồi, Nakroth và Krixi đâu?
Liliana đáp:
– Nakroth và Krixi sẽ ở lại Death Forrest một thời gian cho mọi việc lắng xuống rồi họ sẽ về.
– Ôi trời ơi… – Tôi thở dài – Chắc mình phải đến đó rồi.
Fennik nhìn dưới váy của Liliana và hỏi:
– Quần lót của em đâu?
– Em… em không biết nữa… hình như em làm rơi đâu đó rồi.. (vãi cả làm rơi:D)
– Có phải cái này không? – Cậu ta giơ lên.
Hiếu giật mình. Liliana cười:
– Dạ phải rồi.
– Thật là, có cái quần cũng quên.
Cô ấy định mặc vào nhưng tôi cản lại:
– Đừng có mặc. Quần này bẩn rồi, mặc vào nguy hiểm lắm. Vi khuẩn vi rút gì nó chui vô trong là khỏi đẻ luôn. Dù sao thì em đến Death Forrest đây, mọi người về đi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!