Liệp Bộ - Chương 9: Hội triển lãm (7)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
163


Liệp Bộ


Chương 9: Hội triển lãm (7)


Triển lãm trao đổi văn hoá Trung – Nhật vốn dĩ rất được chính phủ coi trọng, lúc này xảy ra chuyện, cảnh sát tự nhiên là đến đầu tiên.

Lúc Conan chạy đến trước sân khấu, bác sĩ kiểm tra Yuu Nakajima lắc đầu, xác nhận Yuu Nakajima đã tử vong.

Hai cảnh sát mang bác sĩ qua một bên làm ghi chép. Trên sân khấu vang lên tiếng gào thét thê lương, dưới khán đài vốn dĩ đang rối loạn cũng trở nên im lặng. Aki Kubo gắt gao ôm Yuu Nakajima một thân phục trang sặc sỡ, mà mặt Yuu Nakajima, cho dù dày đặc son phấn, cũng có thể thấy được hình dáng thay đổi, vô sinh khí, thân thể cũng mềm oặt.

Thật sự chết rồi?

Conan kinh ngạc khó mà tin được… Chẳng lẽ người đàn ông kia đã vô thanh vô thức động thủ?

Không có khả năng! Nếu là bị bắn súng mà chết, máu hẳn phải bắn ra tung toé, cảnh sát cũng không có biện pháp phong toả toàn diện. Huống hồ mặc dù lúc ấy không nhìn sự tình phát sinh, cũng có thể đoán được Yuu Nakajima đang biểu diễn trên sân khấu bỗng nhiên đột tử…

Vậy cuối cùng chuyện gì đã xảy ra? Conan nhíu mi.

Trong hội trường tham gia triển lãm lần này đều là nhân vật có danh dự uy tín, cảnh sát duy trì trật tự thật sự đã lâm vào khốn cảnh. Cần phối hợp, lại không được để xảy ra khủng hoảng…

Conan dùng tay chân trèo lên sân khấu, chậm rãi bước đến phía hai người ở giữa sân khấu.

Có lẽ bởi vì may mắn, trong hội trường náo loạn, cảnh sát không thể không buông canh gác mà đến bên này duy trì trật tự, cũng bởi vì vậy Conan dễ dàng vào được sân khấu.

Conan đứng bên cạnh Aki Kubo, Yuu Nakajima tuy rằng trên mặt trang điểm đậm, nhưng đôi môi xanh đen cùng gương mặt tái nhợt mắt thường có thể thấy được.

Môi xanh đen, chắc chắn là trúng độc?! Conan trong lòng suy nghĩ, nhưng người hạ độc là ai? Vậy thì Yuu Nakajima đã ăn cái gì, dẫn đến… Không biết vì sao, trong đầu Conan hiện lên hình ảnh nồi Trung dược!

“Anh tốt nhất buông thi thể ra, để tránh phá hư chứng cớ ở hiện trường. Tôi nghĩ vụ án này tất nhiên không hề đơn giản.” Conan bình tĩnh mà nghiêm túc nói, ngữ khí kia căn bản không giống một đứa trẻ.

Đúng vậy, người đàn ông kia xuất hiện trong tình huống phát sinh án mạng, hơn nữa lúc ấy cậu đoán không sai, đối tượng hắn muốn giết là Yuu Nakajima  nhưng mà… Lại có người nhanh chân đến trước? Cho nên mặc dù không phải hắn giết, nhưng vì mục đích đã hoàn thành nên mới có thể rời đi…?! Mọi chuyện trở nên rõ ràng hơn.

Nhưng là, là ai? Là ai giết chết Yuu Nakajima?

Aki Kubo ngẩng đầu, đôi mắt đỏ hồng kia nhìn chằm chằm mặt Conan thật lâu, như là ngây dại ra, không động đậy.

Conan thở dài, vô thức lắc lắc đầu. Có cảm giác Yuu Nakajima và Kubo không phải chỉ có tình cảm đơn thuần.

Tinh tế quan sát Aki Kubo này, Conan mở miệng mỏi: “Trước khi biểu diễn, anh ta nếm qua cái gì?”

Lúc này, tuy rằng vẫn như trước lặng im một lúc, nhưng Kubo cũng mở miệng, tựa hồ cũng cảm nhận được, liền hai năm rõ mười nói: “Yuu-kun mặc áo lễ phục dài buộc eo, trước khi biểu diễn cơ hồ không ăn gì. Hôm nay cả ngày đều không nếm qua cái gì, ngoại trừ buổi sáng ăn chút điểm tâm, nhưng không hề có vấn đề. Tôi cũng nếm qua. Sau đó là uống Trung dược, so với bình thường cũng không có gì bất đồng. Dược đều là Yuu-kun tự mình nấu, tôi cũng thấy, cho đến trước biểu diễn cũng không có gì khác lạ…” Kubo nói xong, cúi đầu nhìn người trong lòng, một bàn tay phủ lên gương mặt đầy phấn…

Conan gật gật đầu, liền thấy bác sĩ đã làm xong ghi chép, vì vậy đi lên phía trước.

“Chị ơi, chị ơi.” Lôi áo bác sĩ, Conan lại về với bộ dáng trẻ con cả người lẫn vật vô hại.

Bác sĩ hiển nhiên là kinh ngạc, đứa nhỏ này từ đâu ra, liền nói: “Bạn nhỏ em sao lại chạy đến đây? Chị Ran của em đâu? Chúng ta bây giờ đang làm việc, không cùng em chơi được, ngoan ngoãn đi xuống, không thì sẽ bị mắng nha.” Nữ bác sĩ vừa nói vừa sờ sờ đầu Conan, cô là bác sĩ ngày hôm qua khám chân cho Conan, cũng như đem chức trách băng bó tặng cho Sonoko Suzuki…

Conan cúi đầu suy nghĩ trong chốc lát, lại ngẩng đầu lên, mặt đầy ý cười, nhân tiện nói. “Chị, em là do bác sai đến hỏi chị, bác em là thám tử ngủ gật Kogoro Mori nha.” Conan tuy là nói như vậy, nhưng trong lòng thật sự muốn nôn chết.

Bác sĩ hiển nhiên nghe qua danh tiếng Kogoro Mori, mặt đầy kinh ngạc, hỏi: “Hỏi chị cái gì?”

“Chính là anh trai kia là chết như thế nào ạ? Bác em hiện tại không đến kiểm tra được, cho nên bảo em hỏi chị.” Vẫn cười ngọt ngào đầy mặt, Conan mở to mắt tò mò hỏi.

“À, kết luận ban đầu là do ngộ độc thuỷ ngân (1), cụ thể bị trúng độc như thế nào, chúng ta còn phải đi xét nghiệm mẫu vật. Nhưng thật sự là đáng tiếc, người trẻ tuổi lại tài năng như vậy…” Nữ bác sĩ cảm khái nói.

Quả thật Yuu Nakajima là do bị trúng độc mà chết, biết được như vậy, Conan mới càng dễ tìm ra hung thủ.

“Conan! Em sao lại chạy loạn như vậy.” Ran Mori tung một cú, đánh lên trán Conan một cái bộp.

Conan chỉ có thể ôm đầu ai ai kêu, trong lòng cũng không khỏi nghi hoặc, hiện tại trên sân khấu phát sinh đại sự như vậy, thân là trợ lý, Itou Miwa đến bây giờ còn chưa xuất hiện, ngược lại Kubo lại nhảy lên sân khấu đầu tiên…

Cảnh sát ổn định xung quanh hiện trường cũng dần dần tụ tập về sân khấu, có vài người cũng vào trong hậu trường.

Mà cùng đi theo cảnh sát, lúc này tự nhiên là thám tử nổi tiếng Kogoro Mori.

“Mọi người yên tâm, tôi nhất định sẽ tìm ra hung thủ.” Kogoro Mori vừa mới lên sân khấu liền lớn tiếng tuyên bố.

Thật đúng là không khiêm tốn, Conan ôm đầu thầm nghĩ.

“Thám tử Mori, tạm thời còn chưa xác định là anh ta bị giết.” Vị cảnh sát đứng bên cạnh bác Mori là trung uý, khuôn mặt trang nghiêm, lời nói ra cũng không quá tẻ ngắt.

“A, haha, phải không?” Sờ đầu, lại là một bộ dáng cà lơ phất phơ.

Conan thầm thở dài, bác à, nếu bác bình thường một chút, thì càng giống thám tử nổi tiếng hơn.

“Này, tiểu quỷ sao lại lên đây, phá cái gì rồi?” Liếc mắt một cái nhìn đến Conan đang đứng bên cạnh Ran trên sân khấu, Kogoro Mori ngữ khí không tốt hỏi. Quả thật Conan đối với Mori, xem ra chính là một loại tồn tại phiền toái.

“Bác, cháu giúp bác hỏi rồi, người kia là trúng độc thuỷ ngân mà chết nha.” Một bên sống chết không để Ran kéo xuống sân khấu, Conam một bên nói với Kogoro Mori.

“Trúng độc thuỷ ngân?!” Hai âm thanh đồng thời lặp lại.

Một là Kogoro Mori, cái còn lại là Ran Mori.

Tuy rằng không có hâm mộ điên cuồng, nhưng Yuu Nakajima tuổi còn trẻ đã đoạt giải quốc tế, điều này khiến Ran Mori bội phục. Giờ phút này biết Yuu Nakajima trúng độc mà chết, liền không thể không hiếu kỳ, mọi chuyện đến cùng là sao?

Cuối cùng không có rời khỏi sân khấu, Ran Mori lôi kéo Conan đứng bên cạnh bác sĩ, lẳng lặng nhìn cảnh sát lấy mẫu.

“Có chuyện gì đã xảy ra?  Yuu-kun bị làm sao?” Rốt cuộc Itou Miwa cũng chạy ra từ hậu trường, tựa hồ là bởi vì kích động, hai má cô đỏ bừng.

Bị cho biết thời điểm Yuu Nakajima chết, thân hình Itou Miwa nảy lên một cái, trên mặt lộ ra thần sắc thống khổ.

Conan đã theo dõi nhất cử nhất động của Itou Miwa từ khi cô chạy ra, vì cái gì lại là thần sắc thống khổ, mà không phải bi thương?

Con gái quả là yếu ớt, đôi má đỏ ửng kia liền đã trắng bệnh, Itou Miwa quỳ gối bên cạnh Aki Kubo, “Em chỉ là đi nghỉ ngơi trong một lúc, chỉ ngủ một lúc, sao lại có thể như vậy?” Nước mắt tí tách rơi trên sân khấu bằng gỗ.

Tựa hồ cũng không phải diễn kịch, nhưng tình cảm của phụ nữ vĩnh viễn phức tạp. Conan nhớ rõ ràng trên máy bay, trong mắt cô gái này đầy oán hận, cùng với bàn tay nắm chặt thành đấm.

Chắc chắn cô gái này là tình nghi lớn nhất.

“Đại ca.” Vodka mở cửa xuống xe, nhìn Gin một thân tây trang màu trắng lễ phép nói.

Gin vươn tay lấy một điếu thuốc từ trong áo ra, một làn khói tinh tế nhẹ phiêu tán.

“Chúng ta đi.” Gin miệng ngậm thuốc nói, kéo lỏng caravat trên cổ. “Thật sự không ngờ lại bị tên nhóc FBI kia theo dõi, hừ.” Cởi bộ tây trang trắng trên người, như rác rưởi ném xuống đất, “Thật là chướng mắt.” Nói xong liền nhận lấy áo choàng đen từ tay Vodka. Chướng mắt, không biết là FBI hay là bộ tây trang trắng kia.

“Hừ, tên nhóc kia xem ra chưa đủ đau khổ.” Vodka nhe răng, kính mắt màu đen phản chiếu trong gương, dường như bởi vì ánh nắng, loé ra một tia lạnh.

“Đại ca, lúc nào xử lý hắn?”

“Hừ! Để qua đi, hôm nay không có thời gian.” Gin nói như vậy liền khởi động ô tô.

Mà sau khi chiếc ô tô đen rời đi không lâu, số lượng xe cảnh sát tập hợp bên ngoài hội trường càng đông. Trong lúc này, một người đàn ông cúi đầu, vội vàng chạy ra khỏi hội trường, dường như vô tình ly khai vào trong bóng tối.

Nếu cẩn thận, có thể nhìn thấy đôi tay người đàn ông kia siết chặt đến mức có thể thấy được gân xanh.

Cái gọi là số mệnh quyết đấu, chính là như vậy. Ngươi đuổi ta trốn, lại cũng khó trách bị sơ sẩy, liên tục bỏ lỡ, không phải không có hậu quả, mà đang tích tụ lại thành một lần đánh lớn.

—————————

Chú thích:

(1) Ngộ độc thuỷ ngân: Thủy ngân rất độc, có thể gây tổn thương não và gan nếu con người tiếp xúc, hít thở hay ăn phải. Nó có thể tấn công hệ thần kinh trung ương và hệ nội tiết, ảnh hưởng tới miệng, các cơ quai hàm, răng và có thể gây khuyết tật.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN