Linh Chu - Con Đường Không Lối Về. (1)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
8


Linh Chu


Con Đường Không Lối Về. (1)



Phong Phi Vân ngồi ngó, lắc đầu thầm nghĩ:

– Đúng thật là kẻ si tình.

Bên dưới, hư không lại rách, nhẹ nhàng như tờ giấy trong suốt bị xé. Một luồng phật quang bắn ra từ hư không, phát ra tiếng niệm phật vang dội.

Sâu trong phật quang, một nữ ni mặc áo phật màu trắng đi ra. Nữ ni rất trẻ tuổi, tối đa khoảng hai mươi tuổi. Mắt trong suốt, môi đỏ mọng, da thịt trắng không tỳ vết. Tuy không còn sợi tóc nhưng nàng vẫn rất đẹp. Nữ ni chắp hai tay, miệng niệm phật âm, phát ra thần âm tĩnh không.

Ầm!

chân lý thánh thai bị phật âm đánh bay ra ngoài, miệng hộc máu. Trong mắt Mộc Trảm bán thánh tràn ngập giật mình, gã chưa kịp đứng vững thì Lạc Thủy Hàn đã đâm kiếm xuyên qua người gã, máu chảy đầy đất.

Lạc Thủy Hàn nhìn nữ ni áo trắng trong không trung, mắt tràn đầy hân hoan:

– Yên Vũ, ngươi cũng đến?

Phong Phi Vân nhìn nữ ni áo trắng, lòng chua xót.

Cửu Thiên Yên Vũ, tụng kinh ba ngàn năm trước phật, năm tháng không để lại dấu vết gì trên mặt nàng, nhưng cũng không còn tiên tư tuyệt thế Cửu Thiên tiên nữ khiến bao nhiêu tài tuấn chết mê chết mệt.

Giọng Cửu Thiên Yên Vũ rất đẹp, trong trẻo êm tai như tiếng trời, chứa phật uẩn nhàn nhạt:

– ơháp danh của bần ni là Yên Trần, tên trong hồng trần đã thành quá khứ.

Ầm!

Một nam nhân râu ria xồm xoàm cao bốn thước từ trên trời giáng xuống, hai đầu bốn tay. Nam nhân vạm vỡ chấn sụp hơn mười cung điện trong Tiên Hư, đạp mặt đất nứt rạn li ti. Lạc Thủy Hàn, Cửu Thiên Yên Vũ bay ngược ra, ngăn chặn dao động không khí vô hình.

Ầm!

Một bộ xương màu bạc đáp xuống, tay cầm chuỗi phật châu mài bằng xương, hốc mắt bắn ra hai luồng sáng vàng, bễ nghễ tứ phương.

Đây là hai cường giả Phạn Diệt giáo, Sở Ly Đạo và Càn Cát, tu vi siêu cường đại, bắt đầu trùng kích cảnh giới thánh linh, là cường giả đỉnh chuẩn thánh.

Cơ thể Sở Ly Đạo như tháp sắt, bốn cánh tay bắt ấn đạo pháp thần thông, hình thành bốn bảo luân to lớn.

Sở Ly Đạo cười to bảo:

– Sớm nghe tiếng bốn tiên nữ Tiên Hư, ba ngàn năm trước là giai nhân khuynh thành phong hoa tuyệt đại. Hôm nay được nhìn thấy, sống không uổng.

Bộ xương bạc Càn Cát lạnh lùng cười:

– Thì ra các ngươi luôn ẩn giấu trong Hỗn Độn thiên thành, đám nữ nhân các ngươi không biết yên phận là gì. Cũng nên đeo gông xiềng cho các ngươi mới được.

Sở Ly Đạo cười nói:

– Càn Cát, ngươi không biết thương tiếc ngọc, giai nhân như bốn tiên nữ nên dùng để yêu thương chứ không phải nô dịch.

Lạc Thủy Hàn biến sắc mặt, nàng không ngờ hai kẻ hung ác đến Tiên Hư. Đây là hai sát thần nổi tiếng lừng lẫy trong Phạn Diệt giáo.

Phạn Diệt giáo chiếm lãnh thổ nhân loại, Hỗn Độn thiên thành là thần thành cổ xưa của nhân tộc. Nơi này tụ tập nhiều cường giả Phạn Diệt giáo, Sở Ly Đạo, Càn Cát là một trong số đó.

Ngoài hư không vang tiếng thánh linh:

– Tiên Hư sớm không là Tiên Hư ngày xưa, bây giờ ta sẽ tự tay hủy diệt nó.

Thanh âm truyền đến từ ức dặm.

Ánh mắt xuyên thấu từng tầng không gian có thể thấy cách ức dặm có bóng tiên bao phủ trong mây mù đứng bên hồ lớn, người phát ra vân hà bảy sắc.

Phong Phi Vân nhìn phương xa:

– Tiên Hư động chủ!

Bóng ngọc ngà bên hồ lớn chính là thiên chi kiêu nữ Tiên Hư động chủ.

Tiên Hư động chủ được gọi là một trong các nhân kiệt có khả năng phá tan cảnh giới thánh linh nhất nhân tộc. Ba ngàn năm trôi qua, rốt cuộc Tiên Hư động chủ đột phá cảnh giới cuối cùng, bước vào cảnh giới thánh linh.

Khuôn mặt lạnh lùng của Lạc Thủy Hàn cười tươi như hoa:

– Động chủ cũng đến!

Tiên Hư động chủ thi triển vô thượng thánh linh pháp thân, ngưng tụ ra thánh tượng thiên nữ sá vũ. Một cánh tay mảnh khảnh thò ra từ vân hà bảy sắc, cách hư không xa xôi đánh nát Tiên Hư thành phế tích.

Nhiều tu sĩ vực ngoại bị Tiên Hư động chủ một chưởng đánh chết, biến thành bột máu chôn vùi teo Tiên Hư.

– Thánh linh nhân tộc, nếu ngươi đã ra tay vậy thì đừng đi nữa!

Trên Hỗn Độn Hải, một thánh giả Phạn Diệt giáo mở mắt thánh phát ra thần quang chói mắt. Thánh giả Phạn Diệt giáo chỉ một cái chấn vỡ vô số không gian, công kích ức dặm.

Thánh linh Phạn Diệt giáo có tu vi thông thiên thánh cảnh, tạo hóa thông thiên, lực lượng dồi dào như nước chảy.

Tiên Hư động chủ tựa tiên nữ giáng trần, vân hà bảy sắc quanh người biến thành bảy pháp tướng phân thân vây quanh thành hình dạng xích thần bảy sắc.

Vù vù vù vù vù!

Bảy thiên hà bay ra ngoài đánh vào Hỗn Độn thiên thành, đập nát mấy vạn kiến trúc cổ xưa, san bằng tất cả.

Tiên Hư động chủ, thánh giả Phạn Diệt giáo người khẽ run thụt lùi lại.

Va chạmh một kích, lực lượng tương đương.

– Lạc Thủy Hàn, Cửu Thiên Yên Vũ, các ngươi hãy đi theo ta.

Tiên Hư động chủ biết trong Hỗn Độn thiên thành có nhiều cường giả Phạn Diệt giáo, không thể đấu lại. Tiên Hư động chủ đánh ra hai đại hư không thủ ấn nâng Lạc Thủy Hàn, Cửu Thiên Yên Vũ trong lòng bàn tay, định đưa hai nàng đi.

Ầm!

Một luồng kiếm quang vàng từ trên trời giáng xuống, tia điện lấp lóe trên thân kiếm, đánh nát đại hư không thủ ấn. Lạc Thủy Hàn, Cửu Thiên Yên Vũ bị lực lượng thánh linh hất văng, bọn họ như hai con thuyền nhỏ trên sóng dữ, cơ thể tùy thời bị xé rách.

Ba thánh giả Phạn Diệt giáo cùng giáng lâm, có hai người tu vi thông thiên thánh cảnh, một tu vi đại chân thánh cảnh.

Ba thánh giả như ba vị thần đứng ba hướng quanh Tiên Hư động chủ, đông lại lực lượng không gian và thời gian.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Lạc Thủy Hàn, Cửu Thiên Yên Vũ bị sóng khí thánh linh đánh bay, chưa ổn định thân hình thì Sở Ly Đạo, Càn Cát lao lên.

Càn Cát, Sở Ly Đạo tu vi đỉnh chuẩn thánh, chân đạp dao động sóng khí, cùng đánh ra thần thuật sức chiến đấu mạnh nhất ngưng tụ thành hai vòi rồng cuồng phong. Hai sức gió có thể xé rách ngôi sao nhưng không chạm vào Lạc Thủy Hàn, Cửu Thiên Yên Vũ được.

Lạc Thủy Hàn, Cửu Thiên Yên Vũ bình yên đứng trong cuồng phong, những sức gió tự động triệt tiêu quanh thân hai người.

– Có chuyện gì?

Lạc Thủy Hàn, Cửu Thiên Yên Vũ thấy khó tin.

Càn Cát, Sở Ly Đạo nhìn sau lưng hai nàng, biểu tình hãi hùng xoay người bỏ chạy.

Sau lưng Lạc Thủy Hàn, Cửu Thiên Yên Vũ bay ra phật thủ ấn to lớn đè Càn Cát, Sở Ly Đạo xuống. Cơ thể hai người tan vỡ, bị phật lực hút tinh hoa hết.

Lạc Thủy Hàn quay người lại, thấy nam nhân áo trắng đứng trên lầu các sụp đổ.

Mới rồi là nam nhân áo trắng ra tay.

Lạc Thủy Hàn cực kỳ kích động nói:

– Là ngươi?

Lạc Thủy Hàn vui mừng như thấy thánh nhân bước ra từ sách cổ. Khí thế trên người nam nhân áo trắng làm Lạc Thủy Hàn tôn sùng muốn quỳ lạy.

Cửu Thiên Yên Vũ xoay người lại, ngơ ngác nhìn nam nhân, mím môi son, cuối cùng niệm một câu:

– A di đà phật.

Ba thánh giả Phạn Diệt giáo, Tiên Hư động chủ cảm nhận được khí thế từ người Phong Phi Vân, ánh mắt trầm trọng.

– Phong Phi Vân!

Ba thánh giả Phạn Diệt giáo ánh mắt e ngại, bị khí thế từ người Phong Phi Vân chấn nhiếp run rẩy.

Trên lầu bay, Cửu Thiên Ngọc Tốc ngơ ngác nhìn bóng lưng cao lớn, cực kỳ kích động, môi run run.

Cửu Thiên Ngọc Tốc hỏi Phong Tiểu Long:

– Hắn là Phong tiền bối?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN