Linh Chu
Thần Thánh. (2)
Ầm!
Lúc này một pho tượng đất bay trên mặt biển, đơn giản mộc mạc, như tượng đất cung phụng trong miếu thổ địa.
Nhưng đôi mắt tượng đất lóe thần quang năm sắc, tay cầm cây phát trần bạc dài chín ngàn dặm, truy vân đạp nguyệt, trực tiếp lao vào vòng vây chí tôn vực ngoại.
Một thánh vương canh giữ vòng ngoài phát hiện tượng đất:
– Là ai?
Thánh vương đánh ra một tòa thần tháp màu đen trấn áp tượng đất.
Tượng đất ung dung hành lễ:
– Vô Lượng Thiên Tôn.
Tượng đất vung phất trần cuốn thánh vương kia ném vào trời sao khác.
Trời sao kia cách nơi này mấy ngàn vạn ức dặm, thánh vương phải mây mấy chục năm mới bay về được.
Tượng đất bay hương Tinh Hồng quỷ thuyền, phất trần đánh vào Trấn Nguyên Thần Mộc, nhổ thần thụ thông thiên khỏi đáy biển, kéo ra vòng chiến.
Trấn Nguyên Thần Mộc hết hồn nhìn tượng đất:
– Ngươi là Nhân Tổ?
– Vô Lượng Thiên Tôn, danh hiệu của ta là Thái Tổ.
Sau lưng tượng đất ngưng tụ pháp ân đạo pháp to lớn, phất trần xuyên thấu hư không lại cuốn Trấn Nguyên Thần Mộc ném bay ra khỏi mảnh đất giam cầm.
Thái Tổ lại cuốn Vũ Hóa thiên tôn ném ra mảnh đất giam cầm.
Bố Y chiến thần cũng bị phất trấn quấn, bị Thái Tổ ném ra mảnh đất giam cầm.
Đám người này là chí tôn xưng hùng một hỗn nguyên đại thế giới, được vô số người kính ngưỡng, tu vi càng vô địch đương thời. Nhưng bọn họ bị một pho tượng đất ném bay như ném cục đá. Đám chí tôn vực ngoại tức giận ngứa răng.
Mọi người hợp tác định giết Diệt Thế Ma Nữ, sau đó xóa sổ tai họa Phong Phi Vân. Không ngờ giữa đường lao ra một pho tượng đất.
Điện Cực Dương Thiên Thần không hề sợ hãi, cười khẩy nói:
– Nhân Tổ là kẻ thua cuộc trong tay bản thiên thần, Thái Tổ cũng dám đến chịu chết?
Tuy Thái Tổ là tượng đất nhưng không sợ nước, đứng trên mặt biển gợn sóng, nửa chân chìm trong nước.
Thái Tổ nói:
– Vô Lượng Thiên Tôn, đầu của Nhân Tổ đã biến thành nguồn trí tuệ nhân tộc, Nhân Tổ chỉ là thân thể không đầu, sức chiến đấu kém xa thời kỳ đỉnh cao. Ngươi có thể đánh bại hắn là vì nhờ vào thuyền cổ đất vàng trời sinh áp chế tượng đất. Thế này mà cũng thấy tự hào được sao?
Điện Cực Dương Thiên Thần hỏi:
– Ý của ngươi là ngươi mạnh hơn Nhân Tổ, có thể đánh lại bản thiên thần?
Phong Phi Vân lên tiếng:
– Không cần Thái Tổ ra tay, để ta chém ngươi.
Mắt thường có thể thấy các ánh sáng năm màu tụ tập vào người Phong Phi Vân, lực lượng làm thiên địa run rẩy liên tục dâng lên. Ánh sáng càng rực rỡ hơn tuôn ra từ trán Phong Phi Vân.
Ấn ký như ngũ thải thần thạch đã ngưng tụ thành hình trên trán Phong Phi Vân, hóa thành tiên thạch thần ấn.
Phong Phi Vân bước vàoThánh Linh đệ bát trọng, cảnh giới thần thánh.
Ầm!
Trên biển dậy sóng lớn, tất cả nước biển dạt ra bốn phương tám hướng.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Một cột sáng bay lên, bên trong bao bọc một bóng người cầm bàn man phủ, búa chém vào Điện Cực Dương Thiên Thần.
Lực lượng nhát búa mạnh hơn trước kia gấp chục lần, như vượt qua cảnh giới thần thánh, nhát búa có thể xẻ lục địa.
Bùm!
Điện Cực Dương Thiên Thần bị lực lượng nhát búa chém bay, từ vai phải xuống bụng rách một đường ghê người.
Điện Cực Dương Thiên Thần cực kỳ hãi hùng, Phong Phi Vân mới đột phá cảnh giới thần thánh mà đã mạnh như vậy.
Dù không có mảnh đất giam cầm ức chế, ở bên ngoài thì lực lượng của Phong Phi Vân sắp bắt kịp Điện Cực Dương Thiên Thần.
Ầm!
Lại một thanh búa, lực lượng càng khổng lồ hơn, dời núi lấp biển.
Điện Cực Dương Thiên Thần cắn chặt răng, cuối cùng không liều mạng với Phong Phi Vân. Điện Cực Dương Thiên Thần bay ra khỏi mảnh đất giam cầm, dứt khoát bỏ chạy.
Phong Phi Vân không đuổi theo, dù gì tu vi của Điện Cực Dương Thiên Thần gần như vô địch dưới đại thánh. Tuy bây giờ Phong Phi Vân đến cảnh giới thần thánh nhưng không có mảnh đất giam cầm ức chế mà đối đầu với Điện Cực Dương Thiên Thần thì thua nhiều thắng ít.
Đám cường giả chí tôn biết Phong Phi Vân ở trong mảnh đất giam cầm rất mạnh, không dám ngay mặt đụng độ với hắn. Cả đám bỏ chạy ra khỏi mảnh đất giam cầm.
Phải nói đối với đẳng cấp như bọn họ bị một tiểu bối hù sợ chạy trốn là chuyện rất mất mặt.
Phong Phi Vân chân thành nói:
– Đa tạ Thái Tổ, nữ ma đại nhân ra tay giúp đỡ, Phong Phi Vân vô cùng cảm kích.
Phong Phi Vân liếc hướng Tinh Hồng quỷ thuyền. Long Thương Nguyệt trốn đi, nàng không muốn bị hắn thấy.
Nữ ma vuốt sợi tóc, nói:
– Ngươi đừng vội cảm ơn, ta cứu ngươi không phải tốt bụng gì. Truyền Chân Lý tứ pháp cho ta đi, ta cảm thấy đạo pháp thánh tổ này có duyên với mạch diệt thế đạo của ta.
– Chỉ có truyền nhân diệt thế đạo của ta mới phát dương quang đại thần pháp tối cao này. Ta đã thu Long Thương Nguyệt làm đồ đệ, nàng sẽ là tuyền nhân diệt thế đạo đời tiếp theo, ta sẽ truyền Chân Lý tứ pháp cho nàng.
Long Thương Nguyệt thấy nữ ma đã nói toạc ra thì không trốn nữa.
Phong Phi Vân nhướng mí mắt. Nữ ma mà nói thứ gì có duyên với nàng thì không chuyện tốt xảy ra, hóa ra nàng muốn Chân Lý tứ pháp.
– Cái này . . . Diệt thế đạo tuyền thừa cổ xưa, xem như một trong các đạo thống mạnh nhất thiên địa, Thương Nguyệt có thể bái nữ ma đại nhân làm sư phụ, thành truyền nhân diệt thế đạo là duyên pháp của nàng ấy.
– Thương Nguyệt, nàng đi theo bên nữ ma đại nhân hãy chăm chỉ tu luyện, học tập, cố gắng nghe theo nữ ma đại nhân dạy bảo.
– Tu vi của nữ ma đại nhân thông thiên triệt địa, vô pháp vô lượng, nàng học được một phần mười bản lĩnh của nữ ma đại nhân đủ để hưởng thụ suốt đời.
Phong Phi Vân không nhắc gì đến Chân Lý tứ pháp mà hết sức khuyên nhủ Long Thương Nguyệt chăm chỉ tu luyện, nắm chắc cơ hội đời người, khắc khổ chăm học, chăm chỉ thì sau này mới gầy dạng sự nghiệp trong tu tiên giới được, trở thành cường giả người đời tôn trọng, thế này thế kia.
Biểu tình Long Thương Nguyệt kỳ dị, nàng cứ nghĩ Phong Phi Vân sẽ hết sức phản đối nàng tu luyện diệt thế đạo, không ngờ hắn khích lệ nàng. Thật khó đoán trong lòng Phong Phi Vân nghĩ gì.
Mí mắt nữ ma giật giật, biết nàng đang đánh trống lảng. Nữ ma xắn tay áo định cướp.
Đáy biển thần sơn truyền đến dao động mãnh liệt, thần quang năm sắc quá chói lòa, từng đợt sóng ập đến.
– Là đám người Tịch Diệt Hoàng, Thông Tuệ Linh Vượn!
Mắt Phong Phi Vân sa sầm, không đợi nữ ma nổi khùng hắn đã vác bàn man phủ trốn vào đáy biển, lặn xuống đáy biển thần sơn bị gãy.
Phong Phi Vân có chút áy náy với Long Thương Nguyệt.
Nhưng Phong Phi Vân hiểu cá tính Long Thương Nguyệt, nàng tu luyện diệt thế đạo là lựa chọn tốt nhất. Tâm tính, thể chất, ý chí, khó có người bình thường nào so sánh được với Long Thương Nguyệt. Hơn nữa Long Thương Nguyệt đi theo bên nữ ma thì Phong Phi Vân không lo cho an toàn của nàng.
Diệt thế đạo tồn tại thì có lý do của nó.
Phong Phi Vân không hy vọng Long Thương Nguyệt trở thành nữ ma đầu chỉ biết sát phạt, nhưng hắn tin tưởng Long Thương Nguyệt, nữ ma mục tiêu chủ yếu nhất vẫn là thành tiên đắc đạo chứ không phải giết chóc không có lý do.
Giết chóc không lý do là đồ điên, giết chóc có lý do mới là diệt thế đạo thật sự.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!