Linh Hồn Ác
Chương 5
Larry Salhindro đẩy cánh cửa phòng làm việc của đại úy Chamberlin. Ông mang theo 1 hộp cac-tông đầy bánh vòng donut mới mua trước đó vài phút, trên đường từ trụ sở cảnh sát trung tâm tới.
– Chào Larry, đại úy Chamberlin nói, giọng không chút uể oải trong buổi sáng sớm.
– Chào đại úy. Anh ăn bánh donut nhé? Salhindro mời và chìa cái hộp đang mở ra.
– Những thứ rác rưởi này sẽ làm anh tổn thọ năm năm đấy, Lary ạ, anh nên để ý đến dáng người thì tốt hơn. Thế nào, vụ buôn bán xe ô tô ăn cắp đến đâu rồi?
– Đang tiến triển, Kiewtz và Balenger theo dõi vụ này.
– Còn xác chết trong nhà kho?
Salhindro nuốt vội rồi mới trả lời.
– Brolin đang điều tra, thỉnh thoảng tôi giúp cậu ấy 1 tay. Vẫn chưa nhận dạng được xác chết, bên pháp y đang khám nghiệm bằng tia X.
Chamberlin gật đầu.
– Larry, đừng quên là anh ở đó để làm liên lạc giữa các cảnh sát mặc sắc phục và đội hình sự, chứ không phải để hỗ trợ thanh tra Brolin. Đừng biến tinh thần hợp tác của mình thành một thói quen, kể cả khi nó đem lại kết quả tốt, đó không phải là nhiệm vụ chính của anh.
Salhindro làu bàu tỏ ý chấp nhận. Ông làm trung gian giữa cảnh sát mặc sắc phục và đội hình sự từ 2 năm nay, và từ 1 năm rưỡi này đôi khi ông giúp đỡ Brolin. Từ thu thập những thông tin nhỏ đến hỗ trợ thực sự 1 số cuộc điều tra. Ở tuổi 50, Salhinhdreo là trung úy, nhưng do mắc bệnh đau lưng nặng và sức khỏe yếu nên ông được miễn đi tuần tra bằng ô tô. Với vai trò trung gian mà ông cho là quá ca hiện trường, ông không bao giờ bỏ lỡ dịp giúp đỡ các đồng nghiệp của mình ở phòng điều tra tội phạm.
– Sáng nay cậu ấy đến chưa? Đại úy hỏi, tay vuốt vuốt bộ ria đen.
– Chắc là chưa.
– Nếu thấy cậu ấy, anh bảo cậu ấy đến gặp tôi để báo cáo về công việc điều tra. Và báo cho Kiewtz và Balenger đến họp lúc 11h.
Salhindro nhận lệnh và đứng dậy. Ông sắp bước qua cửa thì đại úy chìa tay về phía ông và gọi.
– Thôi thì cho tôi 1 cái bánh rác rưởi của anh nào.
Đồng hồ treo trên sảnh của phòng điều tra tội phạm chỉ 9h50 khi Brolin xuất hiện. Không cạo râu, cũng không thay quần áo, anh chạy vội về phía phòng làm việc 1 cách ít lộ liễu nhất.
– Này này, một giọng nói mà anh nhận ra ngay vang lên, hình như chàng thanh tra trẻ đêm qua đi ngủ lang!
Brolin thở dài rồi quay về phía cái bóng bụng phệ với mái tóc muối tiêu của Salhindro.
– Không! Đừng cố nói dối làm gì, Salhindro nói tiếp, cậu vừa qua đêm với 1 phụ nữ.
– Không phải như anh nghĩ đâu.
– Ừ… một người bắt đầu tự vệ ngay cả khi chưa bị kết tội, thì rõ ràng là không vô tội rồi! Salhindro vừa đáp vừa liếm mấy ngón tay dính đầy đường.
Brolin xua tay ra hiệu chào để quay đi.
– Tôi cần gì phải cãi lý với anh. Chỉ là 1 cô bạn thôi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!