Linh La Giới
Chương 1052: Tiến vào Tiên Cảnh sáu mươi tám lần
Trong lúc nói chuyện, đám người Thương Ẩn cũng đều đuổi theo tới phía trên Thanh Dương Phong, nhìn thấy Thương ông trưởng lão vừa rồi hắn truyền âm ở đây, mắt Thương Ẩn lóe sáng, trong lòng thầm vui mùng.
– Chưởng Khống Giả!
Thương ông nhìn thấy Thương Ẩn, hơi khom người thi lễ.
Tuy rằng lão là Thái thượng trưởng lão núi Thủ Vọng, cũng từng đảm nhiệm Chưởng Khống Giả, nhưng hiện tại dù sao lão đã thóai vị, nhìn thấy Chưởng Khống Giả đương nhiệm vẫn phả thi lễ.
– Thương ông trưởng lão.
Thương Ẩn cũng cực kỳ khách sáo với Thương ông trưởng lão:
– May mà có trưởng lão ngài ra tay, Nếu không Thanh Dương Phong chủ đã thật sự chạy thoát rồi Hắn rời khả núi Thủ Vọng, khẳng định sẽ lâp tức chay tới Thâm Uyên Vô Tận. Đến lúc đó, chúng ta muốn bấ hắn cũng không có biên pháp.
– Hắn không chạy thoát được đâu!
Thương ông híp mắt nói với giọng trầm thấp.
“Ta nên làm gì bây giờ? Nếu ta bị bấ giữ hoặc là chết đi, thì Hạ Ngôn hắn. tên khan Thương Ẩn này khẳng định sẽ không tha cho Hạ Ngôn. Hắn đối phó với ta, chính vì muốn giết chết Hạ Ngôn cướp đoạt nhẫn Linh La. Những người này đều bị hắn mua chuộc, cho dù ta nói ra tin tức nhẫn Linh La cũng vô dụng.” Thanh Dương Phong xoay chuyển các ý nghi trong đầu.
“Chỉ có thể liều mạng! Tuyệt đối không thể bị bá giữ, chỉ có chạy thoát mới có một tia hy vọng cứu được Hạ Ngôn.” Thanh Dương Phong chủ nắm chat nắm tay, thầm nghĩ trong lòng.
“cái này. Rốt cuộc đã xảy ra chuyên gì?” Trong một góc bí mật, Lưu Dụ nhìn thấy Thanh Dương Phong chủ bị Chưởng Khống Giả còn có thêm các vị Phong chủ vậy quanh, liền suy đoán xem sự viêc gì xảy ra
“Những người này nói Phong chủ đại Nhân ngán ngầm liên hệ cùng Chưởng Khống Giả Thâm UyểnVo Tận!”
“Bọn họ là vu khổng cho Phong chủ đại nhân. Nhưng. ta không giúp được gì cho Phong chủ đại nhân. Ngay cả cảnh giới Thần chủ ta còn chưa đ.at tới. Bọn họ vì sao phả vu khống cho Phong chủ đại nhân?”
“Đúng rồi! Ta hiểu rồi, khẳng định là bởi vì ĐôngNgữ. Ta nghe nói Chưởng Khống Giả muốn trục xuất Đông Ngữ ra khỏi núi Thủ Vọng, nhưng Phong chủ đại nhân không đồng ý. Đông Ngữ. hiện tại hẳn là đang ở trong Tiên Cảnh, ta phải đi báo cho Đông Ngữ biết mới được.” Lưu Dụ lặng lẽ lui ra ngoài, rất nhanh rời Thanh Dương Phong bay đi về hướng Tiên Cảnh.
– Thanh Dương Phong chủ! Xem ra ngươi là muốn ta đích thân ra tay rồi!
Thương ông trầm giọng nói với Thanh Dương Phong chủ.
còn đang nói chuyện. Thương ông bấ thình lỉnh ra tay, một vầng hào quang mông lung mờ mit, bao trùm về hướng Thanh Dương Phong chủ. vầng sáng này dường nhu tự hình thành một cái không gian, nhìn qua that Phi thường quỷ dị.
– Hừ! Muốn bắt ta không dễ dàng như vậy!
Thanh Dương Phong chủ cắn răng nói, đồng thời ra tay ngăn cản, thần khí manh liêt phát ra kiếm quang vạn trượng, không ngừng công kích bên trong vầng sáng kia
“Ấm!”
Chưởng Khống Giả Thương Ẩn ở một bên, cũng đột nhiên ra tay đánh lén Thanh Dương Phong chủ. Đồng dạng là một luồng kiếm quang trong thời gian ngắn tập kích đến thân hình Thanh Dương Phong chủ.
– Thương Ẩn! Ngươi là đồ tiểu Nhân vô SỈ!
Thanh Dương Phong chủ đang dùng toàn lực ngăn cản công kích của Thương ông trưởng lão, đối phó với đánh lén của Thương An, Thanh Dương Phong chủ Chỉ có thể vội vàng ứng phó. Một đạo thần khí màu đen hình thành hộ thuẫn khó khăn lắm mới ngăn cản được Thương Ẩn đánh lén. Tuy nhiên, sau một tiếng nổ vang. Thanh Dương Phong chủ vẫn bị đánh bay ra xa, phun ra mấy ngụm máu tươi. Kim quang trong cơ thể phát ra không ngừng lấp lóe, hiển nhiên bị thương rất năng, ngay cả linh hồn dường như đều đã bị tổn thương.
– Hay! Để xem ngươi còn làm thế nào kiêu ngạo!
Thương Ẩn đánh lén thành công, cười lạnh nói.
Mấy vị Phong chủ kia cũng đều. liếc mắt nhìn nhau, khẽ lắc đầu, nhưng cũng không nói
gì-
– Phong chủ đại nhân! Ngài mau chay đi!
Lúc này, hai bóng người từ trong đám người vọt ra, là hai vi trưởng lão của Thanh Dương Phong. Hai vi trưởng lão này vân dụng toàn thân nguyên lực, không hề giữ lại chứ nào phóng vọt về phk đám người Thương Ẩn.
Năng lượng điên cuồng. khiến cho thiên địa đều biến sắc, vô số luồng khí xoay tròn, không ngừng nhộn nhạo lan rộng ra bốn phương tám hướng. Tu luyện giả cảnh giới Thần chủ
không để ý tới sống chá liều mạng công kích. đúng là cực kỳ kinh người.
– Muốn chết!
Thương ông nhìn thấy hai người của Thanh Dương Phong lại dám công kích về phía đám người minh, sắc mặt lập túc càng thêm âm u lạnh lẽo, trong miệng hét lón, từng đạo kim quang bay ra.
Có thể nhìn thấy rõ ràng trong vầng hào quang màu vàng đó. ẩn chúã một luồng kiếm khí màu tím, khí tức mãnh liêt khiển người ta thíy mà sợ hãi
– Hả? Các ngươi.Ễ
Thanh Dương Phong chủ nhìn thểy hai gã cấp dưới phấn đầu quên mình lao tới yểm hộ cho mình chạy trốn, trong lòng hơi vừa động. Ngay sau đó vẫn là ở trên không trung lắc mình một cái, không quàn tới thương thế trên thân thể, toàn lực phát ra một luồng kiếm quang lăng lê, quét về hướng Chưởng Khống Giả Thương Ẩn kia
– Chà tiêt!
Thương Ẩn nhìn thấy kiếm khí tập kích tới, lập tức mắng to một tiếng, vội vàng điều động ra nguyên lực trong cơ thể, bên trong vầng hào quang màu vàng hình thành một hư ánh màu đen, ỷ đổ ngăn cản luồng kiếm quang kia
“Rắc rắc rắc!”
Thiên địa đều Sụp đổ!
“Chính là lúc này!” Công kích của Thanh Dương Phong chủ chẩng qua là che mắt ngươi, mục đích của lão là chạy thoát ra kha Thanh Dương Phong.
“Vù!”
Trougnh^ mắt. Thanh Dương Phong chủ liền chạy ra khỏi Thanh Dương Phong.
– Chà đi!
Trong vầng hào quang màu vàng Thương ông chém ra luồng kiếm khí màu tím, dường như là xé giấy bình thường, cắt nả nguyên lực của hai vi trưởng lão cảnh giới Thần chủ của Thanh Dương Phong, rỗi sau đó chìm sâu vào thân thể hai vi cảnh giới Thần chủ này.
Song phưcrng tuy rằng đều là Thần chủ, nhưng thực lực hơn kém thật lớn. Hai vi trưởng lão cảnh giới Thần chủ của Thanh Dương Phong hoàn toàn không có năng lực chổng cự lại Thương ÔngỄ Hai người họ có thể làm, đơn giản chỉ là đề Thanh Dương Phong chủ tianh thủ một chút thời gian chay thoát.
Điềm này, trước khi hai người hp ra tay cũng đã hiểu rõ. Cho nên đến khi chết, trên mặt hai người cũng không có lộ ra mày may vè không cam lòng, hay sợ hãi chứ nào, mà rất ung dung bỉnh thần.
“Cảm ơn hai người các ngươi!”
Thanh Dương Phong chủ đã rời xa Thanh Dương Phong, chỉ có thể trong lòng nói lên tiếng nói bi phẫn. Lao không có biện pháp, nếu lúc đó lão không chay đi, như vậy hai vi trưởng lão Thanh Dương Phong đó cũng sẽ hy sinh vô ích.
“Nêu ta có thể chạy thoát, nhất định sẽ nghĩ biện pháp báo thù cho các ngươi!” Thanh Dương Phong chủ, kiên đỉnh thầm phát thề trong lòng.
Thanh Dương Phong chủ cũng không có lựa chọn lập tức rời khỏi núi Thủ Vọng, vừa thoát ra Thanh Dương Phong, lão liền rất nhanh Phi hành bay đi về hướng vị trí chỗ cột sáng pháp tắc. cũng chính là Tiên Cảnh.
– Thương Ông trưởng lão! Thanh Dương Phong chủ chạy thoát rồi!
Sau khi Thương Ẩn ngăn cản được công kích của Thanh Dương Phong chủ, đã không lạp ngăn cản Thanh Dương Phong chủ chay đi. còn mấy Phong chủ kia, cũng không kịp phản óng, cho nên không kịp ngăn cản Thanh Dương Phong chủ.
Lúc ấy bộ dáng Thanh Dương Phong chủ. đúng thật rất giống như đang liều mạng. Thanh Dương Phong chủ liều mạng công kích bất luận kẻ nào trong bọn họ, bọn họ đều phải vân dụng toàn bp tinh thần lực lượng để ứng phó kịp thời.
Điều này đã giúp cho Thanh Dương Phong chủ có cơ hội chạy thoát.
– Hắn còn chua chay trốn, lại bay đi về hướng Tiên Cảnh! Hừ! Ta sẽ ngăn hắn lại. Đa bị thương không ngờ không lụa chọn lập tức chạy trốn, còn muốn chay tới Tiên Cành.
Thương Ông táp trung ánh mắt nhìn, tiếng nói vùa dứt, liền biến mất trong không gian.
– Tiên Cảnh? Hắn là. chúng ta đi! Nhất định phải chăn Thanh Dương Pầong chủ lại.
Thương Ẩn đột nhiên nhớ tới điều gì, sắc mặt đại biến, vội vàng nói với mếy vi Phong
chủ.
Thanh Dương Phong chủ nếu như chạy thoát, điều đó cũng không khiến Thương Ẩn lo lắng lắm, nhưng nếu Thanh Dương Phong chủ lại mang theo Hạ Ngôn đựy thoát, đây là điều hắn không thể chạp nhận. Bởi vì nếu Hạ Ngôn cũng chạy thoả, muốn tìm được hắn sẽ rất khó khăn. Nói như vậy, muốn đọat được nhẫn Linh La cũng không biết ngày tháng năm nào mới có, nhẫn Linh La đối với Thương Ẩn mà nói quả thật quá trọng yếu.
– Đi thôi!
– Bọn họ đều đi rồi!
– Chưởng Khống Giả nói Phong chủ đại nhân cấu kết với Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận.
– Hy vọng Phong chủ đại nhân không có việc gì!
các tu luyện giả trên Thanh Dương Phong, nhìn từng bóng người biến mất trong tầm mắt minh, mpi người thấp giọng bàn tán.
“Đến cực hạn rồi sao?”
Trong Tiên Cảnh, Hạ Ngôn chậm rãi mở to mắt Lần này. đã là lần thứ sáu mươi tám hắn tiến vào Tiên Cành, ở trong Tiên Cảnh mới được thời gian nửa tháng.
– Xem ra đã tới mức chịu đựng cực hạn của thân thể ta rồi những năng lượng đặc thù này không còn tiến vào cơ thể của ta nữa rồi.
Lại đợi một hồi lâu, vẫn không có chút năng lượng nàữ rớt vào thân thể của mình, Hạ Ngôn thấp giọng nói.
– Như vậy, hẳn nên bước vào cảnh giới Thần chủ, trở thành Thần chủ rồi. Sau đó dung hợp nguyên lực của Thương Đồ tiền bối, như vậy thực lực của ta tất nhiòi có thể chống ạt lại tên Thương Ẩn kia, cũng sẽ không còn e ngại hắn nữa.
Ánh mắt Hạ Ngôn sáng lên.
-Ổ?
– Không ngờ lúc này không thể đi ra ngoài?
Hạ Ngôn cố ý tìm kiếm lối ra, nhưng hắn dùng ý niệm tra xét cầnthần cũng vẫn không tìm được lối ra Sáu mươi bảy lần trước, mỗi lần đến giờ đều tự động bị truyền tống ra ngoài. Lần này thời gian chưa tới, Hạ Ngôn mới thử tìm lối ra để ra ngoài, nhưng không thể tìm được.
“Quên đi! Nếu không có lối ra, vậy ta cứ ở trong này đợi nửa tháng nữa đi. Thời gian nửa tháng, cũng qua nhanh thôi.” Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.
Ngay sau đó, Hạ Ngôn thử tiến vào Tháp Thời Gian, nhưng phát hiện không thể làm được. Rõ làng cảm ứng được Tháp Thời Gian, nhưng lại không thể tiển vào.
Tiên Cành, là một không gian Phi thường đặc biêt, ở trong Tiên Cảnh không thể tiến vào không gian khác cũng là chuỵêa bình thường.
Lắc lắc đầu, Hạ Ngôn đành phải bất đắc dĩ ở lại trong Tiên Cảnh chờ nửa tháng.
“Sắp đến rồi!”
“Mau chứ nữa!” Thanh Dương Phong chủ vân dụng hết toàn lực Phi hành. Bởi vì Thương Ẩn đánh lén lão bị thương khiến tốc độ giấm chậm lại hai thành.
“Xoạt!”
Một luồng dao động pháp tắcmênh mông, cũng đuổi theo rất nhanh.
– Thanh Dương Phong chủ! Ngươi còn muốn chay sao?
Thương ông đã đuổi theo lộp! Lão phất tay môt cái đánh ra một luồng hào quang mải vàng bức bách Thanh Dương Phong chủ hiên thân ra.
– Nếu ngươi chạy thắng ra ngoài, có lẽ còn có thể chạy thóa khỏi núi Thủ Vọng. Nhưng không ngờ ngươi lại chay về hướng Tiên Cảnh, hiện tại ngươi không có cơ hội nữa rồi.
Thương ông nói với giọng điêu đều đều trầm thấp.
Thanh Dương Phong chủ ngừng lại trên không trung, ánh mắt nhìn về phk Thương ông, hút vào một hơi thật sâu. Lão biết rằng, có lẽ thật sự không còn cơ hội. Thương thế trên thân thể lão đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến tốc độ Phi hành.
– Thương ông trưởng lão! Ngà chăn hắn đưọrc rồi!
Đám người Thương Ẩn cũng đuổi tới nơi.
– Ư! Thanh Dương Phong chủ đã bị thương, tốc độ Phi hành chậm hơn rất nhiều so với bình thường. LÚc hắn mới từ Vọng Thiên Cung Điện chay đi, nếu hắn chay thẳng ra ngoài núi Thủ Vọng, Chỉ sợ sớm đã chạy thoát rồi.
Thương ông cũng có phần không hiểu vì sao Thanh Dương Phong chủ lại không lập tức chạy ra khối núi Thủ Vọng.
– Hà hà! Thanh Dương Phong chù! Ngươi còn muốn phản kháng sao?
Chưởng Khống Giả Thương Ẩn cất tiếng nói âm độc giảo hoat. Nếu Thanh Dương Phong chủ còn phản kháng, vậy hiển nhiên sẽ rơi vào tỉnh cảnh mấy người bọn họ họp lực đánh giết, còn nếu không phản kháng, sẽ bị mấy người bọn ho bá giữ phong ấn, sau đó thoải mái mang về Vọng Thiên Cung Điện xét xừ.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!