Linh Thế Hồn Thần - Chương 35: Trấn hồn thiên tháp
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
150


Linh Thế Hồn Thần


Chương 35: Trấn hồn thiên tháp


…Hắn …nghe thấy tiếng động

Dương Tinh cười cười, từ trong những cây là những bóng đen, người nào người nấy khí thế dữ tợn, mắt chằm chằm nhìn về phía hắn

‘’ Thì ra là đợt tấn công khác sao, cứ tưởng là không gian sụp đổ’’

Dương Tinh xoay nắn tay, một quyền phóng ra

‘’ Thần Long Trảo’’

‘’ Dã Hồ quyền pháp’’

Dễ dàng, dù sao cũng mới là tầng thứ nhất nên dù lần này chiến lực có mạnh hơn thì..cũng như nhau cả thôi

Đúng lúc này một đạo bạch quang bay từ trên cao xuống nhập vào giới chỉ của hắn, chiếc cửa dịch chuyển cũng dịch chuyển

Dương Tinh cũng biết là phần thưởng đã đến nên hắn cũng chẳng quan tâm, bước vào

Đúng như hắn nghĩ, tầng 2,3,4 đều có 2 đợt tấn công. Đợt thứ 4 hơi khó khăn một ít nhưng cũng không phải là khó khăn đối với hắn.

Hắn muốn thử tầng thứ 5…..

Không ngờ không gian đã thay đổi, đây là một khu vực ngập tràn sương mù, khó có thể nhìn thấy được

Hắn thử hồn lực thì không ngờ hiệu quả sử dụng hồn lực ở đây rất thấp, chắc chỉ phát huy được 5% sức mạnh

‘’ Đáng ghét, chuyện gì xảy ra? ‘’ Dương Tinh nhíu mày

‘’ Xoạt’’ không dợi hắn cơ hội, một âm thanh xé gió vang lên

Hắn nhìn thấy một cái dây leo mỏng manh, màu xanh lục phóng tới hắn

Dương Tinh né sang một bên, bất quá hắn không ngờ được phần đất hắn đứng lúc nãy đã bị ăn mòn

‘’ Axit? Độc?…’’

Dương Tinh nhíu mày, không ngờ tới dây leo này lại có chứa cả độc và axit

‘’ Xoẹt’’ Một âm thanh sắc bén phát ra từ sau lưng. Dương Tinh bật ngửa về phía sau,..trong màn sương hắn thấy được một thanh đao vô cùng sắc bén

Hắn không thể chủ quan rồi, địch không biết rõ, hoàn cảnh không hiểu, lại là vượt cấp chiến đấu….lần này khó khăn rồi đây..

‘’ Phong bạo ‘’ Một ít hồn lực chuyển động, từ trong tay hắn hình thành những cơn gió, hắn muốn thổi bay một số đoạn sương mù..

Bất quá Dương Tinh không hề nghĩ rằng, sương mù dày đặc đến vậy, Phong bạo của hắn chỉ làm thổi bay được một ít

‘’ Vút’’ lại một thanh kiếm chém tới, Dương Tinh chỉ có thể tránh né, thanh kiếm lướt nhẹ qua mặt hắn

‘’ Xoẹt..’’ Dương Tinh lấy một thanh kiếm cấp bậc tiên cấp được coi là mỏng nhất ra, sự tránh né quá mất nhiều thể lực

‘’ Cheng..cheng..’’ Những âm thanh va chạm vào nhau, Dương Tinh lần này đã lấy kiếm đỡ, vì là tiên cấp nên nó có độ cứng rắn rất đặc biệt, không dễ bị đánh gãy

Dương Tinh đang chật vật đỡ kiếm thì không ngờ một dây leo nhanh như chớp cuốn lấy chân hắn phóng lên

Dương Tinh trấn tĩnh, rút kiếm, dây leo bị chặt đứt, hắn nhẹ nhàng đáp xuống

Những thank kiếm và những cái dây leo không ngừng tấn công lấy hắn, cả người hắn bây giờ trông thật nhếch nhác

Dương Tinh thở đều, bình tĩnh, nhịp nhàng đỡ những đợt tấn công, hắn phải tìm hiểu rõ đây là cái gì

Dương Tinh như hoà nhập vào không gian, hắn tĩnh lặng như nước đọng, trầm ổn như núi..hắn cảm nhận quỹ đạo chuyển động của những thứ này

Một cái dây leo sau khi tấn công trật Dương Tinh thật nhanh bị kéo lại và hắn cũng nhanh chóng chiếm lấy nó

Dương Tinh nhịn chút nhói do các tế bào axit và đọc trên đây đang ngấm ngầm với cơ thể mình

Nhanh như chớp, hắn đã thấy được nó

Như một vùng thánh địa giữa khu vực nguy hiểm cản trở, một cái cây cổ thụ lá màu xanh pha tím, những cây dây leo chằng chịt..đứng nơi đó

Nguồn linh khí nhanh chóng như hố đen bị nơi đó hút lấy, cây cổ thụ không ngừng vươn cành, và..hắn cũng thấy được trên những cây dây leo đó là một thanh đao

Dương Tinh không ngờ được người tấn công mình là một con thụ vương

Một con thụ vương xấu đủ mặt..

Không cho hắn nhiều thời gian ‘ nhìn ngắm’, thụ vương đã phóng những chiếc dây leo có những cây đao sắc nhọn bay về phía hắn

Đã thấy được đối thủ, hoàn cảnh cũng đã biết, Dương Tinh cũng chả cần tránh né nữa, một phát xông lên

Những cái dây leo tốc độ cũng rất nhanh, không cho Dương Tinh nghỉ ngơi, từng cái dây lại liên tiếp tới

Đúng là thụ vương, năng lực hồi phục rất cường đại, những chỗ dây leo hắn cắt nhanh chong được mọc trở lại

Dương Tinh cũng liên tục tấn công..một trận chiến dai dẳng không chấm dứt

Hắn hơi nhíu mày, mỗi lần Dương Tinh muốn tấn công trực diện thụ vương lại có một đống dây leo cầm đao cản đường, hắn chém một tốp lại có một top khác đến, hắn không thể tiến công được

‘’ Ha..ha.. quên mất nó..’’

Dương Tinh vỗ trán, hắn cười cười

‘’ Thụ vương, bật rễ đi là vừa’’

Hắn nhẹ nhàng tiến đến, những đống dây leo bao vây lấy hắn. Đến trước mặt thụ vương tầm 3m, hắn dứng lại, cười mỉm

‘’ Tinh ẩn nhất chỉ’’

Nhẹ nhàng, một đợt tinh thần lực khủng bố sập xuống, thụ vương cũng bị cứng ngắc lại 1 giây bên trong

Dương Tinh không có cơ hội suy nghĩ, hắn hai tay Thần Long trảo, Hoa Miên Cốt chưởng tung ra, nhanh chóng tấn công vào thụ vương

Đến những tích tắc cuối cùng, hắn từ hai tay phóng lớn một quả cầu lửa lam sắc, nó cuồng bạo vô cùng

‘’ Thiên Lam Tinh Viêm Bạo, tiến’’

Thụ Vương ngập trong biển lửa, những chiếc dây leo nhanh chóng sập xuống

Dương Tinh nhìn nhìn thụ vương, lại cảm nhận được tinh thần lực của mình lại tăng lên mảnh lớn, vui vẻ không thôi

Bởi vì ở đây tất cả chỉ là linh hồn nên những sinh mệnh lực của thụ vương chính là nguồn tinh hồn lực khổng lồ, hắn nắm bắt cơ hội hấp thu lấy nó rồi kết hợp với lửa tạo thành lam hoả ‘’đồ đểu’’ nhưng cũng đủ để thiêu chết thụ vương.

Hắn cũng đã biết sơ về sự kết hợp giữa tinh thần lực của hồn lực và pháp lực, sức tấn công tăng lên diện rộng.

Dương Tinh vui vẻ không thôi bất quá hắn thắc mắc một điều, tinh thần lực của hắn hắn hiểu, mạnh vượt cấp rất nhiều nhưng chỉ có thể giam giữ được thụ vương chỉ có 1 giây, hắn đang thắc mắc tinh thần lực của mình có bị áp chế không thì…… một con vật… dị hợm xuất hiện

Nó cao tầm con chó và xấu đến nỗi Dương Tinh liếc qua chả thèm nhìn lấy

Bất quá hắn mới nhớ đây đang trong không gian của Trấn Thiên Hồn tháp, sao lại có ma thú lạc đến đây sao…

Hắn quay lại, chưa kịp trấn tĩnh thì một tiếng rống vô cùng lớn, tiếng rống làm Dương Tinh cảm thấy tinh thần chấn động mãnh liệt

‘’ Đây, đây là tấn công tinh thần lực..chẳng phải quá mạnh đi..’’

Cái con dị hợm mở chiếc ồm rộng như cái lỗ đen, đỏ òm, từ đó phun ra những luồng áp lực cực lớn đến nỗi….Dương Tinh cảm thấy mình..hình như đang bị hút vào…

Dương Tinh một chiêu định chạy trốn thì phát hiện thân thể không thể chuyển động được nữa….hắn..lần này xong rồi. ^-^( hết truyện rồi nhỉ[email protected])

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN