Linh Vũ Cửu Thiên - Quyển 1 - Chương 4: Khởi đầu mới (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
112


Linh Vũ Cửu Thiên


Quyển 1 - Chương 4: Khởi đầu mới (2)


Mặc dù không thể nhìn bên trong được, nhưng mà Hàn Phi vẫn có thể nhạy cảm cảm thấy kinh mạch thư thái hơn một chút, hiển nhiên là tác dụng của tâm pháp. Truyện “Linh Vũ Cửu Thiên ”

Dựa theo yêu cầu của khẩu quyết, Hàn Phi khu động nguyên khí lần lượt nhập vào các kinh mạch, đợi khí toàn bộ mười hai kinh mạch được ân cần chăm sóc một chút, thời gian đã qua tròn một giờ.

Mà dựa theo lời của khẩu quyết, hắn mỗi ngày cần phân ra sớm, trưa, muộn ba lần vận khí điều tức như vậy, liền trong vòng mười ngày có thể khôi phục được thương tổn trong mười hai kinh mạch.

Hàn Phi chậm rãi mở mắt, lần này vận khí điều tức xong, hắn có chút phát hiện ngoài ý muốn —- mười hai đấu khí kinh mạch này chính là kỳ kinh bát mạch mà hắn vô cùng quen thuộc.

Cái phát hiện ngoài ý muốn này làm cho Hàn Phi nhận thức rõ hơn. Trong thân thể con người ngoại trừ có kỳ kinh bát mạch ra còn có mười hai chính kinh, thêm nữa là vô cùng nhiều các loại “ẩn mạch” thần bí. Trong huyền môn sinh tử quyết cũng có miêu tả giản đơn đơn nguyên tắc chung này.

Như vậy chín kinh mạch đấu khí khác không thể nghi ngờ là thuộc về hệ “ẩn mạch”, mà ở thế giới này tương đương với kỳ kinh bát mạch hoặc là mười hai chính kinh rồi.

Trong giờ khắc này, Hàn Phi trong lòng có một chút hiểu ra, mơ hồ cảm thấy mình đã nhấc lên được một góc khăn che của thế giới thần bí này.

Sáng sớm, ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ ấm áp chiếu lên trên mặt Hàn Phi, làm cho hắn từ giấc ngủ ngọt ngào mà tỉnh lại.

Duỗi thắt lưng vài cái cho thoải mái, Hàn Phi từ trên giường nhảy xuống, vững vàng đặt chên lên sàn nhà.

Tuy rằng trong cơ thể hắn bây giờ còn chưa có một chút nội lực nào, nhưng tố chất thân thể này rất tốt, động tác làm ra cũng không trắc trở lắm.

Cảm giác lạnh lẽo từ lòng bàn chân truyền ra không khỏi làm cho Hàn Phi hơi run lên một chút, nhưng mà tâm tình hắn lúc này vô cùng khoái trá, nhìn ra vầng thái dương ngoài cửa sổ.

Trải qua mười ngày điều tức, mười hai kinh mạch đấu khí của hắn đã hoàn toàn khôi phục như bình thường. Nếu như không có gì ngoài ý muốn, ngày hôm nay có thể tu luyện lại huyền thiên sinh tử quyết rồi.

Mười ngày này hắn vẫn ở trong phòng không chịu ra ngoài chút nào, thức ăn thức uống toàn bộ đều do người hầu mang tới. Hai di nương cùng ba đệ muội của hắn cũng tới thăm vài lần.

Trước mặt thân nhân, Hàn Phi cố gắng khống chế mình, dần dần quen thuộc thế giới cùng ngôn ngữ. Không ai hoài nghi hắn chuyện gì, chỉ quan tâm cùng thoải mái trò chuyện.

Thời gian mười ngày nói dài cũng không dài, nói ngắn cũng không ngắn. Trải qua quá trình thích ứng này, Hàn Phi bắt đầu dung nhập vào trong thế giới này rồi.

Lúc mặc y phục, hắn hoàn toàn công tác vệ sinh từ sáng sớm, tới giờ người hầu mới đưa bữa sáng nóng hổi vào trong phòng.

Phòng tắm hay vệ sinh đều ở trong phòng ngủ cả, bên trong bểm nước xả bồn cầu, rửa mặt cùng đầy đủ mọi dụng cụ cần thiết. Đồng thời còn có nước sạch theo một đường ống chảy riêng vào bên trong nữa.

Đây là nơi Hàn Phi vô cùng thích thú, không có thiết bị điện máy vi tính, cảm giác cùng với sinh hoạt trong xã hội văn minh thì thoải mái hơn nhiều lắm.

Lão quản gia Philip đã mang bữa sáng tới.

Vị quản ra đã quá năm mươi này phụ vụ ở Hàn gia cũng bốn mươi năm rồi, phụ trách quản lý tôi tớ cùng nội vụ trong phủ. Sau khi gia gia của Hàn Phi qua đời, hầu hạ Hàn Mộc Thiên, có thể nói là đã nhìn Hàn Phi lớn lên.

-Thiếu gia, lão gia nói cậu ăn xong bữa sáng thì sang thư phòng của ngài ấy, lão gia có chuyện cần nói với cậu. Truyện “Linh Vũ Cửu Thiên ”

Lão quản gia nhìn Hàn Phi ăn xong bữa sáng cảm thấy vui vẻ, cười tủm tỉm nói rằng:

-Thương thế của thiếu gia hẳn là tốt rồi chứ?

-Đúng vậy, cảm ơn Phillip gia gia.

Hàn Phi buông khăn ăn khách khí nói.

Phillip tuy rằng là quản gia nhưng cũng là người hầu bán mình hạ đẳng trong Hàn gia.

Lão ở Hàn gia không chỉ có tư cách già cả, hơn nữa thái độ làm người, làm việc cẩn thận tỉ mỉ, giữ nghiêm thân phận. Bởi vậy ngay cả Hàn Mộc Thiên cũng rất lễ độ với lão, Hàn Phi đương nhiên càng không thể vô lễ.

Thư phòng của Hàn Mộc Thiên ở trên lầu, Hàn gia mặc dù có tước vị quý tộc nhưng cũng không phải là nhà đại phú. Nhưng mà trong Tập Thủy Thành này cũng có một biệt thự hoa viên không tồi.

Người hầu ở tại hai bên phòng khách tầng dưới cùng của biệt thự, lầu hai là Hàn Phi cùng các vị đệ đệ muội muội, quản gia cùng đạo sư vũ kỹ. Lầu ba là Hàn Mộc Thiên cùng hai thê tử của hắn ở. Ngoại trừ thư phòng còn mấy gian phòng khác nữa.

Hàn Phi đi lên thư phòng, ngoại trừ Hàn Mộc Thiên ở đó còn có hai vị di nương của hắn nữa.

Đại di nương Carlene thấy Hàn Phi hành lễ chỉ nhàn nhạt gật đầu, mà nhị di nương Deniliya rất thân thiết trìu mến kéo tay hắn lại hỏi thăm:

-Phi nhi, thương thế của con đã khá hơn chút nào chưa?

-Đã tốt lắm rồi, cảm ơn di nương quan tâm!

Hàn Phi vội trả lời.

Hàn Phi đánh giá hai di nương của mình đều là người phương tây, đai di nương Carlene tóc vàng, mắt xanh tính tình không được tốt, là mẹ đẻ của Hàn Lập, đệ đệ Hàn Phi. Nhị di nương Deniliya tính cách nhu thuận, gả cho Hàn Mộc Thiên thì sinh được đôi nữ nhi song sinh.

Cửu Thiên đại lục có rất nhiều chủng tộc có trí tuệ, trong đó nhân tộc bao gồm cả phương đông, phương tây, từ hình dáng mà nói Hàn Phi tương đương với con lai.

Chỉ là phương đông và phương tây hai chủng tộc cùng là nhân tộc, mấy trăm năm qua huyết mạch đã hòa hợp với nhau, không thể phân cách được nữa.

Nghe thấy thương thế của Hàn Phi đã khỏi hẳn rồi, Hàn Mộc Thiên cùng Deniliya đều rất cao hứng.

Hàn Mộc Thiên ý bảo Hàn Phi ngồi xuống trước, ho khan một tiếng nói:

-Phi nhi, lúc này tuy rằng xông mạch đấu khí thất bại, con cũng không nên nản lòng. Ngày hôm qua xưởng Ngân Chuy, Đằng Thác Hải đại sư đã đáp ứng thu con làm học đồ rồi.

-Hắn là một sang sư chân chính, nếu như con có thể học được chân truyền của hắn trở thành một sang sư, đó tuyệt đối tốt hơn võ sĩ, có tư cách kế thừa tước vị của gia tộc nhà ta.

-Cho nên con nhất định phải học cho tốt, dụng tâm vào học, phải cố gắng mới thành công được!

Hàn Mộc Thiên trịnh trọng nói.

-Sang sư? Cái gì là sang sư?

Hàn Phi hiếu kỳ hỏi thăm, danh từ này đối với hắn rất xa lạ.

Hàn Mộc Thiên giải thích nói:

-Sang sư là người chết tạo vũ khí, sang sư chân chính có thể chế tạo ra linh khí cường đại, cụ thể sau này con sẽ biết được. Truyện “Linh Vũ Cửu Thiên ”

Không phải là thợ rèn sao! Hàn Phi trong lòng thầm nói.

Nhưng mà thấy Hàn Mộc Thiên thận trọng như vậy, Hàn Phi biết sang sư tuyệt đối không phải là chức nghiệp đơn giản, bằng không sẽ không nói còn tốt hơn cả võ sĩ.

Có lẽ là thấy Hàn Phi không cho rằng đúng, Carlene đột nhiên chen vào nói rằng:

-Ta mong muốn con không nên phụ kỳ vọng của phụ thân con. Đằng Thác Hải thu của chúng ta hai trăm đồng vàng, mới đáp ứng thu con làm học đồ đó, khả năng sau này tổn hao càng nhiều hơn. Nếu như phải đầu tư tiền vào việc không có kết quả, nhà của chúng ta cũng không thể chịu nổi đâu.

Hai trăm đồng vàng! Hàn Phi nhất thời kinh hãi, phải biết rằng từng tháng Hàn Mộc Thiên cho hắn tiền tiêu vặt chỉ có một đồng vàng mà thôi. Một đồng vàng đó cũng có thể làm cho một gia đình ba miệng ăn sinh hoạt bình thường trong nửa tháng rồi — Đây chính là Carlene nói cho hắn nghe.

Hai trăm đồng vàng bái sư không thể nghi ngờ là một món tiền lớn, hơn nữa sau này tổn hao càng nhiều hơn, thảo nào chưởng quản tài chính của Hàn gia, Carlene sắc mặt có chút khó coi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN