Lỡ Bước Thành Người Dưng
Chương 37
Hạ Y Y nghe xong thì nổi đóa, trừng mắt đấu khẩu với Thẩm Bạch Phong. Anh đưa ra suy luận rẻ rách của mình để chứng mình Đồng Giai Mẫn có tội thì lí do gì cô lại không đưa ra chứng cứ ngoại phạm để bảo vệ bạn mình:
” Thứ nhất: Đúng là Đồng Giai Mẫn cần phải ghép tim gấp nhưng cô ấy sẽ không nhẫn tâm đến nỗi để giết hại chị gi mình.
Thứ hai: Vào ngày Đồng Giai Nhiên bị bắt cóc Đồng Giai Mẫn đã ở nhà anh và có mẹ vợ anh làm chứng.
Thứ ba: quả tim Đồng Giai Mẫn dùng để ghép vào cơ thể căn bản khônh phải của Đồng Giai Mẫn. Nếu cần thiết chúng tôi có thể gọi người nhà của ân nhân đã hiến tim cho bạn tôi.”
Ba bằng chứng của Hạ Y Y có thể ăn đứt ba cái suy luận rẻ rách chưa qua trường lớp của Thẩm Bạch Phong. Bày đặt làm thám tử à? Bái bà đây làm sư phụ là vừa.
Bạch Kim Nam hài lòng với cô vợ tương lai của mình, anh đúng là không nhìn nhầm người. Không được cái gì ngoài cái miệng… Nói thế thôi chứ đầu óc của Hạ Y Y cũng kinh khủng lắm ấy.
Cũng may Hạ Y Y đã nghĩ đến trường hợp này nên đã chuẩn bị sẵn bằng chứng và mua chuộc vài người làm nhân chứng.
Sau khi nhân chứng đã đến để trình bày với cảnh sát, Thẩm Bạch Phong không nghĩ đến chuyện suy luận của mình sai nên đã gầm lên túm lấy cổ thanh niên mà theo Hạ Y Y nói em gái anh ta đã hiến tim cho Đồng Giai Mẫn.
” Nói ngay, bọn họ cho mày bao nhiêu tiền, tao sẽ cho gấp đôi?”
Thẩm Bạch Phong ơi là Thẩm Bạch Phong, anh nghĩ anh có thể dùng tiền để thay đổi lời nói của nhân chứng sao? Nhầm to rồi thằng ngu.
Ngoài tiền ra thì Bạch Kim Nam còn dùng chính người nhà của nhân chứng để đe dọa hơn nữa lại trùng hợp đến nỗi, em gái anh ta lại bị ung thư dạ dạy chết vào đúng hôm Đồng Giai Nhiên bị bắt cóc nên vừa hay tạo chứng cớ giả.
Cảnh sát ghi chép xong thì đứng dậy cung kính nói với Thẩm Bạch Phong:
” Thẩm tiên sinh, chúng tôi không thể bắt cô Đồng về đồn. Đợi khi nào tìm đủ bằng chứng chúng tôi sẽ quay lại. Chào mọi người.”
Thẩm Bạch Phong á khẩu không biết nói sao, chỉ biết nuốt cục hận vào trong lòng. Mặt hằm hằm nhìn đôi nam nữ trước mặt, họ đang vui vẻ trêи sự tức giận của anh. Chết tiệt!
Tưởng chừng sẽ trả thù được cho vợ nào ngờ lại ôm nỗi ô nhục trở về. Rời khỏi bệnh viện, anh đập mạnh tay vào vô lặng buông lời chửi thề. Rồi sẽ có ngày anh sẽ tống cổ Đồng Giai Mẫn vào tù.
Sau khi Thẩm Bạch Phong kéo người rời khỏi, Hạ Y Y mới thở phào nhẹ nhõm. Bị anh ta nói trúng điểm sự thật, suýt nữa là bị lộ rồi. Cũng may cô gồng mình kịp để phản ứng. Bạch kim Nam không nhịn được nữa mà hôn nhẹ một cái lên má cô như thưởng quà.
Đang ở nơi công cộng mà bị hôn như này Hạ Y Y trừng mắt cảnh cáo Bạch Kim Nam. Cô nhanh chóng lướt mắt qua xem có ai không đáp trả lại anh bằng một nụ hôn trêи môi. Cả hai cùng lúc đỏ bừng mặt quay lưng vào nhau âm thầm hạnh phúc.
Cuộc phẫu thuật cuối cùng cũng thành công nhưng Đồng Giai Mẫn vẫn trong tình trạng hôn mê sâu chưa thể tỉnh lại ngay.
Hạ Y Y ỷ người yêu là chủ tịch nên nhân dịp này nghỉ dài hạn để chăm sóc Đồng Giai Mẫn. Cô muốn nghỉ dài hạn lâu rồi nhưng một nhân viên quèn như cô nghỉ là không có tiền tiêu. May sao vớ phải ông chủ đẹp trai hào phóng nên cho cô bao đặc ân.
Đang bóc vỏ chuối để ăn bỗng nhiên Hạ Y Y nhìn thấy môi Đồng Giai Mẫn hơi mấp máy. Thay vì cho chuối vào miệng mình cô liền nhét vào miệng con bạn đang nằm trêи giường.
” Mày làm gì vậy Hạ Y Y ?”
Bất ngờ Đồng Giai Mẫn choàng tỉnh hất trái chuối ra khỏi miệng, giật hộp giấy trêи bàn lau sạch chất nhờn của chuối.
Hạ Y Y tỉnh bơ bẻ quả khác ngồi bóc ăn:
” Tao thấy mày mấp máy môi kiểu thèm ăn nên tao nhét cho mày.”
” Đồ điên!”
Chợt phát hiện ra có điều gì đó bất thường, Hạ Y Y nhanh chóng nhoàm nhoàm quả chuối trong miệng, nhảy bổ lên giường ghé sát mặt vào Đồng Giai Mẫn nói không lên câu, suýt nữa thì nghẹn.
” Mày tỉnh rồi à? Có phải nhà trái chuối của tao không?”
Đồng Giai Mẫn bĩu môi ghê tởm đẩy cái mặt phúng phính hai cái má chuối của Hạ Y Y ra:
” Ờ ờ nhờ chuối của mày á…biến ra coi!”
Thực ra cô đã tỉnh từ hôm qua rồi, nhưng chưa muốn dậy thôi. Sống chậm lại cũng tốt.
” Ăn gì tao mua cho?”
Đồng Giai Mẫn nhếch mép gian xảo đảo mắt nhìn từ trêи xuống dưới:
” Nãy ăn chuối rồi giờ cho tao anh hai cái bánh bao đi!”
Hạ Y Y nhăn mặt nhìn cái ánh mắt dê xồm của con bạn, cô đan chéo tay trước ngực ra lệnh cấm:
” Hai cái bánh bao này độc quyền của Bạch Kim Nam, muốn ăn tao ra kia mua cho mày một bao, ha…”
Đúng lúc này Bạch Kim Nam xuất hiện, vừa hay anh nghe được câu nói độc quyền của người yêu, trong lòng không khỏi mãn nguyện. Anh hơi cúi xuống phả hơi thở quyến rũ vào tai Hạ Y Y :
” Vậy tối nay cho anh ăn nhé?”
Hạ Y Y đỏ phừng phừng mặt, cái tên đáng ghét này ở đâu ra vậy? Giật mình thì không nhưng…ngại chết đi được ấy.
Đồng Giai Mẫn nhăn nhó xua tay như đuổi tà:
” Nơi công cộng miễn bán cơm chó. Ai đôn¹ nhu cầu.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!