Loạn Thế Bá Chủ
Chương 20: Bà chị say rượu
Đơn giản một cước phế bỏ thằng kia, Trần Gia Minh quay đầu nhìn bọn còn lại, ánh mắt vô hại.
Mấy tên trẻ trâu kia nhìn thảm trạng của đồng bạn, không rét mà run, bàn tay không tự chủ được sờ mó dưới quần. Vốn muốn ỷ đông hiếp yếu xông lên, thì đã thấy Trần Gia Minh từ tốn nhặt một cục đá tảng dưới đất,nhẹ nhàng đấm bể.
Bọn hắn biết đụng phải xương cứng, không thèm để ý đồng bọn đang nằm kêu rên, cẩn thận lùi lại, quay đầu liền chạy.
Trần Gia Minh cũng lười quản. Bọn này ưa thích hút thuốc hay hổ báo là tính cách trẻ trâu của bọn nó, hắn chỉ nhẹ nhàng cảnh cáo, nhưng lúc thực sự có ác ý như thằng kia thì.. haha, hậu quả đã rõ.
Bữa cơm tối khá no đủ, có đĩa rau muống, tô canh, đĩa trứng cùng một nồi thịt kho.
Trần Gia Minh gắp một miếng thịt trong nồi, cẩn thận bỏ vào bát Hà Phương. Trông thấy cô bé thế mà bộ dáng suy tư như ông cụ non, hắn buồn cười hỏi.
– Bé đang nghĩ gì vậy, ăn đi.
Hà Phương nhóp nhép nhai miếng thịt, nuốt cái ực, ánh mắt đầy nghi vấn nhìn Trần Gia Minh.
– Anh Minh, tại sao Ngộ Không 500 năm trước đại náo thiên đình, mà 500 năm sau lại không đánh nổi con yêu quái nào vậy?
Khụ, lúc nào con bé đã quan tâm mấy cái vấn đề này rồi. Câu hỏi này, dựa theo các giả thuyết âm mưu luận, có rất nhiều cách nói, nhưng Trần Gia Minh không muốn lôi mấy cái đó ra. Hắn cười bảo:
– Cái này à. Bé xem, bây giờ bé tu luyện rồi, tự nhiên bị nhốt 500 năm không thể làm gì, trong khi người ta ở ngoài thoải mái tu luyện thì sẽ bị vượt qua nha. Cho nên, bé cần chăm chỉ tu luyện, không được lười biếng, nếu không sau này làm sao bảo vệ anh.
Hà Phương dáng vẻ hiểu rõ, chỉ chỉ Trần Gia Minh, vui vẻ nói:
– Nếu thế, anh Minh là Đường Tăng, bé là Ngộ Không nha.. Còn “heo con”, mày là Tiểu Bạch Long.. Ách, nhưng không thể cưỡi nha..
Con mèo béo đang hăng say gặm miếng thịt, giật mình, ủy khuất nhìn sang. Làm sao không thể yên ổn ăn bữa cơm a, nằm im cũng trúng đạn.
Trần Gia Minh rất nhạy bén nắm lấy thời cơ, hắn cười, nói hùa vào.
– Đúng rồi, anh là Đường Tăng, bé là Hầu ca. Nhưng mà bé xem, cái tên “heo con” không hợp đâu, nếu không gọi nó là Tiểu Bạch.
Gương mặt bụ bẫm của cô bé lại lâm vào vấn đề nan giải, nghĩ ngợi một hồi, đồng ý.
– Được rồi, từ giờ gọi “heo con” là Tiểu Bạch vậy.
Con mèo sung sướng, tạ ơn chúa, cuối cùng nó cũng đã có một cái tên ra hình ra dáng. Ánh mắt nó nhìn Trần Gia Minh tràn đầy vẻ biết ơn, Trần Gia Minh cũng mỉm cười, quăng cho nó một cái ánh mắt “mày chịu khổ đủ rồi”.
Buổi tối, trong lúc Hà Phương học bài, Trần Gia Minh nằm trên giường, cẩn thận kiểm kê một chút thu hoạch mấy ngày nay.
Trong kho đồ vẫn có 4 viên tẩy tủy đan, hắn định cho em gái sử dụng nốt, cùng 7 tấm “thẻ thành thật”. Nhìn về điểm tiêu cực, thế mà có gần 3 vạn điểm, để xem có thứ đồ gì tốt trong hệ thống nào.
Tâm thần khẽ động, hắn xuất hiện trong cửa hàng.
Đủ thứ đồ vật thần kỳ hoa hết cả mắt, giá cả đắt đỏ. 3 vạn điểm nhìn như rất nhiều, nhưng hoàn toàn không đủ dùng.
Trần Gia Minh nhớ đến “cánh cửa thần kỳ”, lần trước hắn đã thấy. Đồ vật này nhìn giống bảo bối của Doremon a, không biết công dụng như thế nào.
Không kháng cự được sự tò mò, hắn liền mua một cái.
– Ting, mua “cánh cửa thần kỳ” thành công, khấu trừ -5000 điểm.
“Cánh cửa thần kỳ”” hàng mô phỏng, bản thân là một truyền tống trận, khởi động bằng cách đặt tay người sử dụng vào tay nắm cửa, nội tâm nghĩ đến nơi muốn đến. Thiết lập thành công cửa sẽ mở ra.
Hạn chế: Một lần truyền được 2 người; truyền tống không vượt quá địa điểm đang đứng 10 km; vật liệu đơn giản dễ dàng bị phá hủy, khi đang ở trong cửa nếu bị phá nát sẽ bị không gian phong bạo xé rách..
Ngon, 5000 điểm tiêu hao không lỗ. Nghĩ đến về sau bị người đuổi giết vào đường cùng, lạnh lùng mở ra cửa, quay đầu cười nhẹ một tiếng “tạm biệt” sau đó biến mất. Thật ngầu!
Còn lại hai vạn rưỡi điểm, Trần Gia Minh cẩn thận lựa chọn. Nhìn thấy vật phẩm “tật phong ngoa” giá chỉ có hơn một vạn, hắn cắn răng mua xuống.
– Ting, mua “tật phong ngoa”thành công, khấu trừ – 10000 điểm.
– Ting, mua “tật phong ngoa”thành công, khấu trừ – 10000 điểm.
Đồ vật này có khả năng tăng nhanh tốc độ lên 300%, thần khí để chạy trốn a, Trần Gia Minh vẫn là ưu tiên. Hắn mua thêm cho em gái một đôi, dù sao hình dáng xem như vẫn được.
Thoáng cái chỉ còn có gần 5000 điểm, hắn liền vào khu vực quay thưởng “chiếc nón kỳ diệu”. Hệ thống đại ca đã từng nói nha, nơi này thường xuyên xuất hiện nhiều thứ đồ vật cổ quái, trong cửa hàng không có bán.
– Ting, chúc mừng bạn đã quay vào ô “mì tôm hảo hảo”
– Ting, chúc mừng bạn đã quay vào ô “mì tôm hảo hảo”
– Ting, chúc mừng bạn đã quay vào ô “mì tôm hảo hảo”
…
Hơn một ngàn điểm, thu về hơn trăm gói mì tôm, Trần Gia Minh gương mặt lúc này rất khó coi. Hắn thầm than hôm nay vận khí không được, liền từ bỏ rời khỏi.
Đang muốn tiến đến, xem xét em gái học tập như thế nào, tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên.
“Xin hãy là em của ngày hôm qua..ú ơ ú ơ…”
“Xin hãy là em của ngày hôm qua..ú ơ ú ơ…”
Hắn vội cầm lấy, nhìn trên màn hình hiển thị người gọi đến, là bà chị Hải Yến.
– Cậu đang… ở đâu?
Âm thanh lèm bèm của cô nàng vang lên trong điện thoại, có vẻ như đã uống kha khá rượu. Trần Gia Minh cẩn thận hỏi:
– Em ở nhà. Chị đang ở đâu vậy?
Đối diện cô nàng ực một hơi,âm thanh hơi không rõ thần trí vang lên.
– Đến.. Uống với chị.. New Hạ Long club..
Nói xong tắt máy cái rụp.
Trần Gia Minh hơi có chút lo lắng. Mặc dù bà chị này thân thủ rất khá, thế nhưng mấy nơi bar sàn rồng rắn hỗn tạp, biết đâu có người muốn gây bất lợi.
Vừa khéo có cái “cửa thần kỳ”, hắn tra google map địa chỉ club đó.
Khá tốt, không quá 10 km, hắn đi vào nhà vệ sinh, biến mất.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!