Loạn Thế Bá Chủ - Chương 6: Viên ngọc kỳ lạ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
130


Loạn Thế Bá Chủ


Chương 6: Viên ngọc kỳ lạ


Hai người một chó rón rén từng bước bắt đầu xâm nhập vào mạn rừng cây.

Trần Gia Minh cảnh giác nhìn bốn phía liên hồi, sợ có con rắn độc nào đột nhiên xồ ra cho hắn một phát. Hắn ko đảm bảo hệ thống đại ca có giúp đỡ gì được trường hợp này không.

Phía trước con chó husky bốn cái chân nhón nhón đi nhẹ nhàng, cái mũi khịt khịt đánh hơi cẩn thận. Hải Yến lúc này khí thế dâng cao, mặc dù bàn tay cầm dao có chút run rẩy nhưng ánh mắt hưng phấn đã bán đứng nội tâm cô nàng.

Lúc này phía trước xuất hiện một cây cổ thụ to lớn, thân cây đại khái tầm hai người ôm, bộ rễ dài nhô lên khỏi mặt đất.

Con husky dừng lại, đứng trước cái cây kia, ngửa cổ sủa gâu gâu liên tục, mạnh mẽ, như đang biểu thị “”anh mày gọi hội trở lại rồi, oắt con ra nộp mạng”

Đang sủa hăng say, nó bỗng nhiên nhanh nhẹn lùi về phía sau, phát ra tiếng gầm gừ.

Con rắn làn da xanh đỏ xen kẽ lúc nãy đã bò ra từ khốc cây bên dưới đám rễ. Cái đầu tam giác nhìn hai người một chó bằng ánh mắt màu nâu lạnh lẽo của nó, cái lưỡi thụt ra thụt vào liên tục như đang đánh giá đối thủ của mình.

Trông thấy bộ dáng của nó, Hải Yến sắc mặt ngưng trọng, nhỏ giọng nói:

– Là một con rắn đã sắp mở linh trí. Cẩn thận đừng để bị cắn.

Mắt thấy con husky nhãi nhép kia trêu tức liên tục, con rắn không nhịn được phi lên với tốc độ cao, dự định cắn cho nó một phát, dùng kịch độc trong cơ thể nó khiến con súc vật này câm mõm. Nhưng chó con rất cảnh giác, vừa thấy con rắn vọt ra đã vội vàng cụp đuôi chạy ra sau lưng Trần Gia Minh, thò cái đầu ra sủa sủa trêu tức.

Trần Gia Minh nhìn ánh mắt lạnh lẽo muốn giết người của con rắn quét sang, âm thầm kêu khổ. Hắn không sợ rắn, nhưng hắn sợ chết. Nhìn màu sắc rực rỡ thế kia, độc tính chắc chắn phi thường mạnh, một đớp chắc xong cái mạng già.

Hắn đảo mắt liên tục, bỗng tiến đến Hải Yến, đưa nhánh cây cho cô.

– Chị cột con dao vào đầu gậy nè, đứng xa xa mà chọc, đừng lại gần nó.

Hải Yến quăng cho hắn một ánh mắt khen ngợi, nhận lấy. Mắt thấy không có gì để buộc, cô nàng giật phăng một bên cánh tay áo, dáng vẻ hào hùng khí khái khiến Trần Gia Minh âm thầm tán thưởng không thôi.

Nắm lấy chiếc thương tự chế, Hải Yến bước lên, mặt đối mặt với con rắn. Trần Gia Minh rất tự giác trốn xa xa phía sau, con husky bố láo thì vẫn ló cái mõm ra sủa liên hồi.

Mấy phát đâm đều rất nhẹ nhõm bị con rắn tránh né, rồi nhanh chóng vồ lên định cắn lại nhưng cũng bị Hải Yến trốn được.

Trần Gia Minh âm thầm kinh ngạc. Bà chị này đâm ra uy lực chuẩn xác, bộ pháp cũng rất giống người tập võ, bảo sao lá gan lại lớn như vậy.

Một hồi lòng vòng hai bên không ai làm gì được ai, con rắt ánh mắt lạnh nhạt nhìn Hải Yến rồi quay đầu chui xuống dưới khốc cây. Cô nàng cố gắng đâm đâm vài phát nhưng hoàn toàn không có tác dụng gì.

Trần Gia Minh nảy ra một ý, hắn vội vã ngăn Hải Yến lại, thấp giọng thủ thỉ bên tai cô. Gò má phả hơi thở của một tên con trai trở nên hơi hồng hồng, Hải Yến nội tâm hơi loạn gật đầu. Cô nàng tiêu sái cắm “cây thương” xuống đất rồi cùng hắn bắt đầu nhặt cành cây, lá khô xung quanh.

Mắt thấy đã đủ, hai người cẩn thận bịt kín những hốc rễ xung quanh, chỉ chừa ra một cái lỗ, đoạn lấy bật lửa ra bắt đầu đốt.

Trần Gia Minh trốn phía xa cẩn thận quan sát, Hải Yến thì đứng trên rễ cây nắm lấy cây thương chờ đợi.

Con husky rất biết phối hợp, lại sủa lên liên hồi trêu tức, âm thanh vang vọng khắp nơi. Con rắn bị khói hun không nhịn được, lại còn nghe bên tai vang đến tiếng nhiễu loạn, bực mình vọt ra.

Cái đầu của nó vừa mới ló ra, bên tai truyền đến tiếng xé gió mãnh liệt. Nó nhanh chóng phản ứng nhưng đã không kịp, phần trước bị ghim sâu xuống đất, co rút giãy dụa.

Hải Yến nhìn nó đã chết hẳn, ha hả cười một hơi, xoa xoa tay.

Trần Gia Minh rời khỏi chỗ núp, tiến đến quan sát. Hắn tò mò hỏi:

– Chị biết con rắn này loài nào không?

– Chắc là rắn lục biến dị. Dạo này nhiều giống loài mới xuất hiện lắm, cậu nên quen dần đi. Đúng rồi, nó bảo vệ cái gì nhỉ.

Hải Yến bâng quơ trả lời, đoạn xoay người đi vòng quanh cây cổ thụ tìm kiếm.

Trần Gia Minh liếc nhìn con husky kia, đã thấy nó nhanh nhẹn đào đào đống lá khô cháy đen ra, thân hình bé nhỏ chui xuống dưới hốc cây, mặc cho lúc này vẫn còn đầy khói bụi bên trong.

Một lát sau hắn đã thấy nó quay trở ra, gương mặt lấm lem than bụi đen nhẻm, ánh mắt sáng ngời, cái mõm đang ngậm lấy đồ vật gì đó nhưng không nuốt được, bộ dạng rất buồn cười.

Hải Yến tiến đến, ôm lấy nó, lau bớt vết bẩn trên mặt, đoạn cố gắng mở miệng nó ra. Con chó vẫn rất lì lợm không chịu nhả.

Một hồi lâu, có lẽ là nó cảm giác thứ đồ chơi này mặc dù tốt nhưng nó hoàn toàn không sử dụng được, ánh mắt buồn bã nhổ ra. Là một viên ngọc màu vàng phát ra ánh sáng nhu hòa, bên trong có từng đoàn như bụi như khói trôi chảy.

Hải Yến nhìn thấy, ánh mắt phát sáng, không ngại lúc này đang bị dính nước dãi của con chó, vội vàng cầm lấy.

– Đồ tốt.

Trần Gia Minh hoàn toàn không hiểu gì, thế giới này biến hóa quá nhanh. Địa cầu dị biến, hắn mới chỉ nghe nói qua thức tỉnh dị năng giả. Nhưng mà sinh vật dị biến mới, còn có cái gì mà linh trí, linh khí, giờ này là bảo vật gì đó xuất hiện.. Aizz

Thấy hắn ngơ ngác nhìn lấy, Hải Yến nội tâm ngẫm nghĩ, lấy ra mấy tờ polime đưa cho hắn, tươi cười.

– Cảm ơn cậu đã giúp đỡ chị nhiều. Mấy chuyện này chắc hẳn cậu chưa tiếp xúc bao giờ, đây là tiền chị thưởng thêm. Có gì về văn phòng chị nói cho sau.

Nói đoạn lại cầm lấy viên ngọc, cười ngây ngô. Một bên con husky ánh mắt thèm thuồng, chán nản. Cái đầu nó gục xuống rất mất tinh thần.

Đếm lấy mấy tờ tiền nhận được, nội tâm Trần Gia Minh âm thầm vui vẻ không thôi, một buổi sáng hơi có chút kịch tính, thế mà hắn đã kiếm được gần một triệu. Từng này phải bán bao nhiêu bó rau cho đủ, công việc này thật tốt!

Trao trả con husky, từ biệt ánh mắt lưu luyến của nó, Hải Yến và Trần Gia Minh sóng vai trở về văn phòng. Trần Gia Minh không nhịn được vội vã hỏi ngay.

– Chị ơi, ngoài dị năng giả thì thế giới này còn có gì khác biệt nữa ạ, em rất tò mò.

Một bộ học sinh ngoan hiếu học chờ đợi được chỉ dạy!

Hải Yến rất vui vẻ, lấy điện thoại ra đăng nhập vào một trang web, đưa cho hắn:

– Đây, những gì cậu cần biết trong này đều có cả. Cậu về đi, ngày mai lại đến. Chị phải về nhà hỏi ông chị xem viên ngọc vừa nãy là đồ vật gì đã.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN