Loạn Thế Tài Thần
Tìm hiểu hệ thống
Qua không biết bao lâu, Trần Gia Minh nhức đầu tỉnh lại. Thấy bầu trời vẫn trong vắt không một giọt mưa, hắn chửi thề.
– Đậu móa, sấm chớp rõ to mà éo mưa, ông trời lừa đảo vkl. Mà sao mình lại ngất đi nhỉ?
Hắn lầm bầm vài câu rồi ngồi dậy bế Hà Phương vào nhà ngủ.
Con mèo béo thấy Trần Gia Minh bình thường sinh long hoạt hổ, không có dáng vẻ bị vấn đề gì, mặt mũi tò mò đi lòng vòng quanh người hắn quan sát. Ánh mắt hết sức chuyên chú, dọa hắn nổi da gà.
– Heo con, mày làm cái gì đấy?
Con mèo trợn trắng mắt, cái tên ‘heo con’ này nghe thật ngứa tai. Nó mặc kệ, nhanh nhẹn chui lên giường trước, dứt khoát đi ngủ.
Trần Gia Minh mắc màn, đắp chăn cho Hà Phương cẩn thận, đoạn trải chiếu ra nằm dưới đất. Từ lúc cô bé lên 10 tuổi hai người đã không còn ngủ chung, hắn muốn cô bé có ý thức nam nữ đồng thời ngủ thoải mái hơn.
Cầm điện thoại vào group lớp xem tin tức xong, hắn nằm suy nghĩ vẩn vơ một hồi. Từ tìm việc, học hành, bị bắt nạt đến nhân sinh, thiên địa biến đổi.. đủ thứ linh ta linh tinh.
Hồi lâu, hắn mệt mỏi, hai mắt nhắm nghiền chuẩn bị ngủ, bỗng có một âm thanh máy móc vang lên:
Một tràng dài ngôn ngữ Trần Gia Minh không thể hiểu được vang lên, dọa hắn nhảy dựng. Hắn đề phòng nhìn quanh bốn phía, cửa nẻo đóng kín mít, không có âm thanh nào ngoài tiếng ngáy khe khẽ trên giường của Hà Phương. Hắn nhỏ giọng dò hỏi:
– Ai đấy?
Lại là một tràng dài âm thanh tối nghĩa khó hiểu, sau đấy trong đầu Trần Gia Minh đau nhức kịch liệt, tựa như có thứ đồ vật gì đó chen chúc mà vào trí óc của hắn.
– Hoan nghênh quý khách đến với hệ thống siêu cấp chính nghĩa!
Trần Gia Minh hai tay ôm đầu, một mặt mộng bức. Thứ đồ gì thế này, hệ thống chính nghĩa?
– Rốt cuộc mày là cái gì? Muốn gì ở tao?
– Hệ thống siêu cấp chính nghĩa, tên như ý nghĩa, chính là vì mong muốn quý khách trở thành một cường giả siêu cấp, duy trì chính nghĩa. làm hình tượng siêu anh hùng trong mắt mọi người. Con người thường có các mặt cảm xúc hỉ nộ ái ố, việc của ký chủ là làm cho họ tiết ra các mặt cảm xúc không tốt, thu về điểm tiêu cực, để thế giới trở nên quang minh hơn!
Ách, nghe thật tốt đẹp, thật trâu bò, nhưng hắn nào có tâm tình biến hóa thành siêu anh hùng. Mạnh lên có thể, nhưng hắn không có dư thừa tinh lực đi cứu giúp thế giới, hắn còn phải kiếm tiền nuôi sống bản thân và Hà Phương, còn có ”heo con”.
Như thể phát giác tâm tình của hắn, hệ thống đưa đến một đạo thông tin nữa:
– Mỗi một thời gian, hệ thống sẽ có nhiệm vụ chính tuyến bắt buộc quý khách đi làm, ngoài ra còn có các loại nhiệm vụ đột xuất, nhiệm vụ ẩn. Ban thưởng tùy loại nhiệm vụ sẽ khác nhau!
Trần Gia Minh xem như đã hiểu rõ, ”bắt buộc” đây hoàn toàn là ép hắn mà. Còn nói cái gì quý khách! Hắn tò mò hỏi:
– Hệ thống mày đang ở đâu?
– Hệ thống ở trong đầu quý khách. Quý khách chỉ cần nhắm mắt có thể thấy. Còn có, muốn giao lưu chỉ cần quý khách nội tâm tự nhủ là được, không cần nói ra miệng.
Trần Gia Minh nghe lời, nhắm hai mắt lại. Hắn nhìn thấy một tia sáng màu tím lập lòe quỷ dị trôi nổi. Tâm thần nhất động, hắn đã xuất hiện trong một không gian rộng lớn khí thế, bốn phía là những tấm bảng hiệu hoàng kim chói lóa.
Văn tự trên bảng rất kỳ lạ, nhưng Trần Gia Minh có thể đọc hiểu. Thông tin quý khách, Cửa hàng mua sắm, trung tâm quay thưởng, bảng nhiệm vụ, còn có kho đồ.
Hắn tò mò , nội tâm muốn thâm nhập phần thông tin, lúc này một giao diện to lớn xuất hiện. Hắn chăm chú nhìn kỹ.
Trần Gia Minh.
Thân phận : Địa cầu, nhân tộc.
Cấp: 1
Sinh lực: 62
Nội lực: 2
Sức mạnh: 5
Trí lực: 9
Nhanh nhẹn: 8
Tinh thần: 8
Thể chất : 6
Ghi chú: Thể chất người bình thường tiêu chuẩn 10, một điểm thể chất tăng lên 5 điểm sinh lực
Kỹ năng:
1 kỹ năng đặc thù : Thông Thạo Tất Cả Ngôn Ngữ Nhân Loại..
Lúc này Trần Gia Minh khó hiểu, lúc nào hắn trâu chó vậy rồi, tiếng Anh hắn mới chỉ học qua, trình độ cũng có thể nói là chấp nhận được. Đợi đã, ngẫm nghĩ lại, hắn phát hiện tất cả những thứ đã học đơn giản như thế.
Thử phát âm một từ tiếng anh đơn giản, hắn vậy mà phát hiện có lỗi sai ở đâu, phát âm không chuẩn chỗ nào.
Nội tâm vui sướng mừng thầm, hắn mở quyển Anh ngữ lớp 11 ra, thế mà hắn có thể hiểu tất cả, thậm chí còn có chút khinh thường trình độ cấp thấp như vậy.
Vui vẻ lật một lần từ đầu đến cuối quyển sách, tâm thần hắn lại tiến vào giao diện, lúc này đây hắn lựa chọn nhìn xem cửa hàng.
Rất nhiều ô vuông khung viền lộng lẫy xuất hiện, tuy nhiên lúc này lại một màu đen ngòm. Hệ thống biểu thị, cấp độ chưa đủ không thể xem xét.
Hắn cũng không phật lòng, tiến về trung tâm quay thưởng. Một giao diện tương tự chiếc nón kỳ diệu rất khổng lồ hiện ra, có khác biệt là mặt trên tất cả đều đánh dấu chấm hỏi. Phía góc có một khung chữ nhỏ, ghi lấy : Điểm dư thừa : 0
Trần Gia Minh xem nốt bảng nhiệm vụ cùng kho đồ, hết thảy đều không có gì, một bộ nghèo xơ xác. Lúc này xem như sơ bộ hiểu rõ, hắn vui vẻ nhắm mắt đi ngủ. Hôm nay quả thực đã quá mệt mỏi rồi!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!