Lời Nguyền Của Nữ Hoàng - Chương 12
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
146


Lời Nguyền Của Nữ Hoàng


Chương 12


Sáng nay, khi Menfuisu tới làng nô lệ liền nhìn thấy một nữ hài tóc vàng, nhưng lúc đó chỉ thấy thoáng qua nên không để ý. 

Nhưng Thiên thiên chắc chắn, nàng ta là Carol, nàng ta tới rồi.

Thiên thiên suy nghĩ, Menfuisu ta trước sau gì thì cũng biết, không bằng để nàng lôi nàng ta ra trước Menfuisu. 

Thiên thiên lên tiếng nói với Menfuisu:

– Menfuisu, tóc vàng chỉ có thị nữ của ta, nhưng nếu xuất hiện ở làng nô lệ thì có thể là gián điệp đế quốc khác.

Menfuisu suy nghĩ một lát liền chỉ đạo:

– Unasu! Cho người bắt nàng ta lại.

Unasu vâng một tiếng rồi rời đi. Thiên thiên lúc này nhìn sang Menfuisu, nhíu mày hỏi:

– Menfuisu, đệ để ý nàng ta sao???

Menfuisu dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn nàng, nàng ta có gì đặc biệt sao?:

– A tỷ, sao lại hỏi ta vậy?

Thiên thiên cười nhạt nói:

– Ta hỏi thế thôi!

+++++++++++++++++++++++++++

Buổi chiều, Unasu bắt được Carol và Hasan, tuy nàng ta hơi bù xù bẩn thỉu nhưng vẫn lộ ra làn da trắng ngần, đôi mắt xanh long lanh nước, môi đỏ như trái dâu tây.

Thiên thiên và Menfuisu bước tới, Carol nhìn Menfuisu, trong mắt xẹt qua tia tình ý rất nhanh liền che dấu không để ai phát hiện.

Carol mắt rưng rưng nước, cắn môi uỷ khuất, vai run run vẻ sợ hãi. Đúng là chọc người đau lòng. Nàng ta nhìn thấy Thiên thiên tỏ vẻ kinh hỉ, nàng ta lao lại:

– Asisu tỷ, cứu ta!

Thiên thiên nhíu mi, cười lạnh. Trong tâm Thiên Thiên có vẻ chán ghét Carol, nhìn nàng ta chỉ thấy giả tạo.

Vừa lúc Carol lao tới, Thiên thiên giơ tay cho Carol một cái tát. ” chát ” cái tát này Thiên thiên đúng là dùng toàn lực mà tát. Khiến tay nàng rát cả lên. Rất nhanh, mặt Carol đã sưng lên hình năm ngón tay.

– Nô lệ như ngươi mà dám gọi tên ta!

Menfuisu ngạc nhiên, Asisu tỷ rất ít khi mắng thị nữ. Chứ đừng nói là đánh. 

– A tỷ, để ta cho người lôi nô lệ không biết thân phận này lôi ra chém đi.

Carol đau lòng Nhìn Menfuisu. Bộ dáng hoa lê đoái vũ. Lúc này tên Karuta  tư tế trọc đầu xuất hiện. Nói với Menfuisu:

– Pharaong! Thần linh mới báo cho ta điềm lành, nói về một nữhài tóc vàng. Nếu như là nàng ta thì hiện tại chúng ta không nên giết nàng ta. Nếu không có thể chọc giận thần linh.

Thiên thiên “hừ” lạnh, tên Karuta này lại dám cản đường nàng, nàng cũng biết nàng ta đâu dễ chết như vậy.

– Ngươi nói thần linh báo. Sao ta không nhận được???

Karuta mồ hôi lạnh chảy dòng dòng, nhỏ giọng nói:

– thần là mới nhận được, có lẽ thần linh chưa báo cho nữ hoàng.

Thiên thiên cười nhạt, bây giờ nàng mà cố giết Carol sẽ chỉ khiến Menfuisu thêm nghi ngờ.

– Giao cho ngươi.

Thiên thiên quay lưng bước đi. Menfuisu lườm Karuta. Chạy theo Thiên thiên.  

Karuta run rẩy. Hắn là thèm thuồng sắc đẹp của mấy thị nữ tóc vàng đã lâu. 

Nhưng là người của nữ hoàng nên không dám. Hôm nay có nô lệ tóc vàng thế này sao hắn bỏ qua.

Khi Karuta cho thị nữ tới đỡ Carol đi. Carol trong mắt hiện lên hận ý. Asisu, ta sẽ nhớ cái tát này. 

Chính ngươi khiến Menfuisu chán ghét ta.

++++++++++++++++++++++++++++

Khi Carol tắm rửa thay đồ xong đã trở nên xinh đẹp. Tóc vàng xõa sau lưng. 

Ánh mắt màu xanh ngây thơ, trong sáng. Cả người tỏ vẻ hiền lành, đáng yêu. Chọc người muốn nâng niu, bảo vệ trong lòng bàn tay.

Karuta nhìn mà muốn chảy nước miếng. Bỗng Carol lên tiếng, giọng nói như chim vàng oanh thánh thót vậy:

– Tư tế Karuta, ta rất cảm ơn ngươi đã cứu mạng ta.

Ta có chuyện riêng muốn nói với ngươi.

Karuta đã bị mê rồi còn đâu. Hắn máy móc cho thị nữ lui ra ngoài. Nhìn chăm chăm vào Carol.

Carol trong lòng đè nén kinh bỉ, nói:

– tư tế karuta, ta muốn hợp tác với người.

Karuta ngạc nhiên nhìn Carol. Lại dò hỏi:

– hợp tác với ta? Ta sẽ được cái gì???

Carol cười lạnh nhìn Karuta, kẻ này quả thực ngu ngốc, rất dễ lợi dụng:

– Hoàng kim vô số và nữ hoàng Asisu.

Karuta trợn mắt mà nhìn Carol. Đúng là nữ nhân, cuồng vọng, tham lam. 

Nhưng mà nữ hoàng Asisu cũng rất tuyệt đi. Mĩ nhân. Bao đêm hắn nằm mơ được đè dưới thân. Karuta vẻ mặt bỉ ổi nói:

– Ngươi nói thử đi. Thân phận của ngươi bây giờ chỉ là một nô lệ.

Carol cả người như thay đổi, ánh mắt lạnh lẽo, nói:

– Trước tiên ngươi cần….

++++++++++++++++++++++++++++

Asisu ngươi chờ đó. Cái tát hôm nay ta nhất định trả lại cho ngươi gấp bội.

Menfuisu, ta muốn hắn, ta nhất định sẽ cướp lấy hắn từ ngươi.

++++++++++++++++++++++++++++

Tác giả: hú! Có ai mong chờ không nào? Carol không thánh thiện đâu nhé.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN