Lời Nguyền Của Nữ Hoàng - Chương 15
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
211


Lời Nguyền Của Nữ Hoàng


Chương 15


Thiên thiên đang mê man, nhưng cũng đã khá rất nhiều. Menfuisu vuốt khuôn mặt hơi có huyết sắc, ôn nhu nhìn nàng. Mấy hôm nay hắn đã thức khuya chăm sóc Thiên thiên, không ai khuyên bảo được hắn nghỉ ngơi. 

Carol bước đến, vỗ vỗ vai hắn, nhẹ giọng nói:

–  Nữ Hoàng đã không sao, ngài nên đi nghỉ.

Menfuisu cũng không để ý tới Carol Không hành lễ, giọng nói có chút mệt mỏi:

– Cảm tạ ngươi, nếu ngươi muốn gì hãy nói ra.

Menfuisu ánh mắt cảm kích nhìn Carol. Carol cụp mi che dấu vui sướng, giọng nói không nghe ra vui hay buồn:

– Đó là việc ta nên làm. Ngài không cần cảm kích ta.

Menfuisu yên lặng tiếp tục nhìn Thiên thiên. Carol quay người bước đi. Cười lạnh. Menfuisu, chưa phải bây giờ.

++++++++++++++++++++++++++++

Carol muốn đi chợ Trao đổi. Unasu được phái theo bảo vệ nàng ta. Carol muốn xem cuộc sống của người dân Ai cập. Tương lai mình sẽ trị vì. Bỗng ai đó nói:

– Đó là con gái nữ thần sông nile.

Người dân bỗng xôn xao nhìn nàng ta. Nhiều người quỳ xuống cảm tạ nàng đã cứu nữ hoàng. Tặng cho nàng ta hoa sen.

Carol tươi cười, nàng ta cười rất đẹp, như ánh mặt trời, rực rỡ. Tóc vàng hoàng kim, đôi mắt to tròn. Khiến cho một kẻ đứng gần đấy-Izumin kinh diễm, hắn chỉ hiếu kỳ về Con gái nữ thần sông nile. Không nghĩ nàng sẽ đẹp như vậy. Hắn trong vô thức lạc mất tim.

Izumin tới đây chỉ để điều tra sự biến mất của em gái hắn. Không nghĩ tới thấy nàng. Nàng là con gái nữ thần. Chắc chắn nàng biết gì đó. Izumin trong mắt tính kế.

Bỗng có một cuộn vải lăn tới chân Carol. Carol nhặt nó lên, nhìn về hướng Izumin.

Izumin bước đến, cúi người nói:

– Xin lỗi công nương, làm người hoảng sợ.

Vài binh lính chắn trước mặt Carol, nàng ta nhìn Izumin. Đôi mắt màu trà sâu thẳm. Vài sợi tóc rơi xuống mặt. Sống mũi tinh tế. Môi mỏng hé mở theo lời nói. Rất cuốn hút ánh nhìn của người khác. Carol thân thiện,  đáng yêu nói:

– Không sao!

Izumin cười cười, nàng thật thánh thiện, tốt bụng, giọng nói cũng rất đáng yêu.

– Để ta tội ta xin tặng công nương tấm lụa.

Carol ngại ngùng.

– A, vậy cảm ơn ngươi.

Nàng bước đi, để lại Izumin đang cười. Hắn muốn nàng.

++++++++++++++++++++++++++

Tối đó Thiên thiên tỉnh lại. Menfuisu đang ngủ bên cạnh. Hắn nhẹ nhàng mà ôm nàng. Thiên thiên cười hạnh phúc. Menfuisu mở mắt ra nhìn nàng:

– A tỷ, tỉnh rồi có đói không?

Thiên thiên ôm eo hắn, làm nũng:

– có chút chút!

Menfuisu cười, nàng khoẻ lại thật tốt. Hắn cũng không biết trong mắt hắn có bao nhiêu sủng nịnh. Hắn phân phó thị nữ làm đồ ăn. Thiên thiên nhìn hắn, hơi chua xót vuốt quầng thâm dưới mắt hắn, trách cứ nói:

– ngươi lại không hảo hảo nghỉ ngơi.

Menfuisu nắm tay nàng, thơm lên trán nàng:

– A tỷ vì ta mà nguy hiểm, ta chỉ nhắm mắt cũng sợ A tỷ biến mất.

Thiên thiên cười cười, hôn lên môi hắn, đây là lần đầu nàng chủ động. Menfuisu đảo khách làm chủ.

Thật bất ngờ… thị nữ đem cháo loãng tới.

Menfuisu không hài lòng buông Thiên thiên ra. Tự mình đút cháo cho nàng.

Bọn thị nữ mắt nhìn mũi, mũi nhìn chân. Không tồn tại.

++++++++++++++++++++++++++++

Trong tẩm cung của Carol. Teti đang đứng ngoài cửa chờ nàng phân phó.

Carol mở tới mở lui tấm lụa. Tấm lụa thực đẹp. Hẳn rất quý giá đi. Nàng ta bỗng buồn ngủ – không hề biết tấm lụa tẩm thuốc mê. Carol thiếp đi.

Vài bóng đen vọt vào, nhẹ nhàng như không bế nàng ta đi.

+++++++++++++++++++++++++++

Khi tỉnh lại, Carol nhìn xung quanh, lạ lẫm, đây là đâu? Có tiếng nước?Nàng đang trên thuyền? Lúc này Izumin bước vào, hắn cười nhìn Carol. 

Carol lo sợ nhìn Izumin, giọng run rẩy như tiểu bạch thỏ hỏi:

– Ngươi là ai? Không đơn giản là một thương nhân đi.

Izumin cười nhạt, ôn nhu nhìn Carol. Người con gái của hắn thật thông minh.

– Ta là hoàng tử Hitaito.

Ta chỉ có chuyện muốn hỏi nàng, không cần sợ ta.

Carol suy nghĩ, Hitaito? Chả lẽ anh trai của công chúa Mitamun? Carol trong mắt hiện lên tia tính kế. Rất nhanh liền che dấu bằng vẻ mặt sợ hãi. Izumin nói tiếp:

– Nàng biết công chúa Mitamun đi. Nàng ta có ở trong cung điện Ai cập không???

Carol nghe tới đây thì ôm đầu, mặt trắng bệch, nước mắt chảy ra, giọng sợ hãi.

– Ta không biết gì cả, không biết. Nàng ta sẽ giết ta. Ta không biết…

Izumin hoảng sợ nhìn Carol. Sao lại vậy???  Bắt lấy tay Carol,  giữ nàng ta bình tĩnh. Carol vẫn nức nở. Izumin nhìn thấy chiếc vòng tay của Mitamun đeo trên tay Carol ( Mitamun đưa cho Carol khi bỏ trốn). Đây là chiếc vòng hắn tặng cho Mitamun khi tròn 15 tuổi. Hắn chắc chắn không nhận lầm. Giọng run run hỏi 

– Nói cho ta biết, chuyện gì xảy ra. Ta sẽ bảo vệ nàng, không ai hại được nàng cả.

– ta không biết… ta không biết…

Izumin ôm Carol vào lòng.

Carol lúc này mới ngước mắt lên nhìn Izumin. Đôi mắt màu xanh đầy nước mắt, thân thể nàng ta run rẩy sợ hãi, nghẹn ngào nói:

– là  Asisu… là Asisu. Ta thấy Asisu. Nàng ta sẽ giết cả ta.

Đầu Izumin như sét đánh. Asisu? Nàng ta đã giết Mitamun??? Izumin khó tin nhìn Carol?. Nhưng Carol có tín vật của Mitamun. Mitamun chưa từng tháo ra chiếc vòng tay này. Carol run rẩy ôm chặt Izumim. 

Izumin mắt đỏ ngầu.

Asisu, Ngươi Được lắm, ta nhất định khiến cho ngươi trả giá.

Ôm Carol trong lòng, ta nhất định bảo vệ nàng, Carol.

Carol vùi mặt trong lòng Izumin. Nhếch mép.

+++++++++++++++++++++++++++

Tác giả: đọc xong chương này có ai ghét Carol không? Ta viết xong chương này sợ bị fan Carol chém quá.

Hic hic. Ta không thích vẻ dại gái của Izumin nên suốt đời làm vai phụ đj nhé. 

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN