Lời Nguyền Của Nữ Hoàng - Chương 19
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
138


Lời Nguyền Của Nữ Hoàng


Chương 19


Trên thuyền trở về Ai cập, Menfuisu đứng trên mạn thuyền. Gió biển thổi mạnh mẽ, 3 ngàn tóc đen bay lất phất. Ánh mắt hắn chăm chú về đằng trước.

Rất nhanh thôi, hắn có thể trở về với A tỷ rồi.

Carol bước tới, nàng ta mặc một chiếc váy lụa trắng. Không giống Thiên thiên vẻ lạnh lùng, yêu mị. Nàng ta toát ra vẻ tinh nghịch, đáng yêu. Tóc vàng óng ánh trong nắng, mắt xanh như biển cả. Đối với người khác nàng ta có thể đặc biệt, nhưng với menfuisu, nàng ta chỉ giống thị nữ như Iris và Moni. Carol lên tiếng:

– Menfuisu, cảm tạ ngài đã tới Hitaito vì ta.

Menfuisu cười nhạt, xoay lại nhìn Carol. Nhưng Carol che nửa mặt. Menfuisu nhíu mi, Hitaito tra tấn nàng ta sao? Menfuisu hỏi:

– Mặt ngươi… sao vậy?

Carol mắt đỏ lên, Menfuisu là quan tâm ta sao? Carol rơi nước mắt, vô cùng đáng thương, khiến người khác muốn ôm vào lòng vỗ về. Menfuisu cứng đờ người, hắn làm gì mà nàng ta khóc??? Carol đang định chui vào lòng Menfuisu khóc Thì Iris từ đâu đó chui ra,cúi đầu nhắc nhở:

– Pharaong, bên ngoài gió lạnh. Xin người hãy vào trong thuyền.

Menfuisu giật mình nhìn Iris, Carol dừng lại động tác, trong lòng tức giận. Iris thản nhiên đứng đó. Menfuisu lắc lắc đầu, đi qua Carol vào trong, Iris theo đuôi Menfuisu, bỏ mặc Carol đáng thương đứng đó.

++++++++++++++++++++++++++++

Gần 4 ngày sau, Menfuisu đã trở về Ai cập. Từ xa, hắn nhìn Thiên thiên đứng ở bến thuyền. Nàng mạnh mẽ mà đứng ở đó. Trong lòng Menfuisu ấm áp, khi hắn trở về luôn luôn có A tỷ đứng chờ hắn. Menfuisu khóe miệng nhích lên, Carol thu màn này vào mắt. Tim nàng ta nảy nở sự ghen tỵ. Vì cái gì Menfuisu như thế ôn nhu cười với Asisu??? Nàng ta đè nén ghen tỵ, cười như nắng ấm và vẫy tay với dân chúng. Dân chúng sôi nổi, hô hào và tung hoa sen trắng tặng nàng ta. 

Carol cũng không biết từ bao giờ dân chúng đã dùng sen trắng tượng trưng cho nàng ta.

Menfuisu nhảy xuống thuyền, ôm Thiên thiên vào lòng. Thiên thiên nhìn hắn tươi cười rực rỡ, nói:

– Menfuisu, em vềrồi???

Menfuisu không dấu ý cười trong mắt, trả lời:

– Ta đi là gần một tháng, A tỷ có hay không nhớ ta?

Minue đứng sau lưng menfuisu cười cười, lại nhìn sang Mya. Mya đỏ mặt cúi đầu.

Menfuisu ôm eo Thiên thiên bước đi, Carol lẳng lặng đứng sau.

Thiên thiên quay lại nhìn Carol

. Thấy nàng ta che mặt, nhưng cơn gió đã hất vải lụa che mặt của nàng ta lên, lộ ra má thâm tím. Ánh mắt Thiên thiên lộ ra nghi hoặc, Izumin nguyên tác là quất nàng ta vài roi thôi, sao lại khác xa thế, thâm tím má như vậy là ra tay không chút lưu tình rồi. Carol cảm giác được ánh mắt Thiên thiên nghi hoặc nhìn mình. 

Chỉ giả vờ như không nhận ra.

+++++++++++++++++++++++++++

Buổi tối, khi ánh trăng đã lên cao. Carol đang định đi nghỉ ngơi, cho Teti ra ngoài. Bỗng một bóng đen vụt vào. Bịt miệng nàng ta, Carol hoảng sợ thì bóng đen lên tiếng:

– Công nương Carol, xin đừng sợ. Ta là người của hoàng tử Izumin.

Carol bình tĩnh, gật đầu. Bóng đen buông tay. Bước ra quỳ một chân xuống trước mặt Carol. Đây là một nam nhân trẻ tuổi người Hitaito. Nam nhân lên tiếng:

– Công nương Carol! Ta tên Ruka.

Carol nhìn Ruka. Đánh giá một chút rồi hỏi:

– Izumin phái ngươi đến làm gì???

Ruka cúi đầu, cung kính nói.

– Hoàng tử phái ta bảo vệ và nghe theo lệnh người.

Carol cười nhạt. Tốt! Nàng đang không có người đáng tin cậy để dùng. Ruka lại tiếp tục nói:

– Hoàng tử có nhắn rằng mong người chờ hắn, rất nhanh sẽ giải quyết thù hận rồi cứu người.

Carol gật đầu. Cho Ruka lui đi. Hắn đã lẻn vào đám thị vệ Ai cập. Chỉ cần Carol nguy hiểm hắn sẽ xuất hiện.

+++++++++++++++++++++++++++

Carol sau khi chữa trị và nghỉ ngơi thì khuôn mặt đã khỏi hoàn toàn. Chỉ có vết rạch hơi mờ nhạt hiện trên mặt.

Hôm nay, Ai cập làm lễ thu hoạch và cảm tạ thần linh đã cho một mùa màng tươi tốt, Cầu cho vụ mùa sắp tới.

Carol dậy từ sáng sớm. Nàng mặc chiếc váy lụa màu xanh nhạt, đầu đội chiếc mũ hình chim ưng. Cả người tỏa ra tươi cười, vui vẻ. Chiếc váy khiến nàng thêm linh động, đáng yêu.

Thiên thiên thì mặc váy lụa hồng, khoác chiếc áo lụa mỏng bên ngoài. Chiếc váy lộ ra đường cong trên cơ thể, phụ trợ cho vẻ cao quý của nàng. Đầu đội vương miện rắn, chi tiết cầu kỳ. Gương mặt bình thản, có chút lãnh, chỉ lộ ra vẻ ôn nhu khi cạnh Menfuisu. Khiến cho người ta chỉ dám nhìn, không dám tiến gần.

Khi Thiên thiên tới Thần điện thì Menfuisu và carol đã tới. Menfuisu mỉm cười nhìn nàng, Thiên thiên mắt lộ ra ánh cười.

Thiên thiên làm lễ tế thần linh bằng nông sản nhân dân thu hoạch. Rồi cảm tạ thần linh.

Carol thì chúc cho nhân dân vụ mùa tới sẽ bội thu. Cầu cho nữ thần sông nile hapy sẽ dâng nước, bồi phù sa màu mỡ khắp ruộng đồng Ai cập.

+++++++++++++++++++++++++++

Tác giả: chương sau 2 ẻm bắt đầu đấu nhau nhé.

Tiến trình hơi chậm. Sorry các nàng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN