Lời Nguyền Của Nữ Hoàng
Chương 25
Thiên thiên tới thì Kafura đang đợi nàng. Nàng ta cười nhạt nhìn nàng, nói:
– Nữ Hoàng Asisu. Ngươi biết là yêu Menfuisu?
Thiên thiên nhíu mi, sao nàng lại không biết chứ. Thiên thiên nhẹgiọng trả lời:
– ta biết, nhưng tại sao công chúa lại nói với ta chuyện này?
Kafura cười to, Thiên thiên cảm thấy ớn lạnh.
Nàng ngửi thấy một mùi hương hoa lạ. Tuy nó rất nhẹ nhưng lại khiến Thiên thiên thấy dễ chịu. Thiên thiên giật mình, Cảm thấy không ổn định nói lên lại không nói được.
Thị nữ của nàng đem theo đã ngất xỉu toàn bộ. Thiên thiên nhìn thấy Carol bước ra. Nàng căm tức nhìn nàng ta rồi cũng lâm vào hôn mê.
Lúc này Kafura mới nhìn Carol. Giọng vui vẻ hỏi:
– Menfuisu có thể phát hiện ra là do ta làm không?
Carol nhìn Kafura trấn an. Giọng không nghe ra vui hay buồn nói:
– Người yên tâm. Menfuisu sẽ không phát hiện ra…
…mới là lạ. Carol trong lòng cười lạnh. Chỉ là một kẻ ngu ngốc cũng muốn mơ tưởng tới Menfuisu sao.
++++++++++++++++++++++++++++
Chiều tối, Menfuisu từ mỏ sắt trở về, tuy mệt mỏi nhưng lại phi thường vui vẻ, Menfuisu muốn trở về nói với A tỷ về hôn lễ.
Ánh Chiều tà rọi đỏ rực bầu trời. Bóng Menfuisu dài ra, hắn càng gần cung điện một chút thì hắn lại cảm giác có điều gì khiến hắn lo lắng.
Menfuisu bước tới cửa thì thị vệ chạy ra bẩm báo:
– Thưa pharaong, nữ hoàng mất tích. Tướng quân Unasu đã cho binh lính truy tìm.
Menfuisu như chấn động, tim hắn tràn vào một nỗi sợ hãi. Vì cái gì hắn lại sợ hãi như vậy? Hắn lảo đảo chạy tới tẩm cung của A tỷ. A tỷ của hắn đâu? Vì cái gì không thấy?
Tướng quân Unasu lúc này trở lại. Mặt hắn toát ra mồ hôi, quỳ xuống nói:
– Thần vô năng, vẫn chưa tìm được nữ hoàng.
Menfuisu mắt hằn lên tia máu. Cả người tỏa ra sát khí nồng đậm. Lúc này Carol chạy tới, nói:
– Ta… ta sáng nay có thấy nữ hoàng Asisu tới tẩm cung của công chúa Kafura.
Menfuisu cũng chẳng liếc Carol một cái. Chạy tới chỗ Kufura.
Nàng ta thấy Menfuisu tới thì vui vẻ, nhưng khi thấy binh lính bao quanh tẩm cung của mình thì trắng bệch mặt. Binh lính ép nàng ta quỳ xuống. Menfuisu đứng trước mặt nàng ta.
Menfuisu đã biết nàng bắt Asisu???
Menfuisu Lúc này vô cùng đáng sợ. Hắn gằn giọng hỏi Kafura:
– Ngươi dấu A tỷ ở đâu???
Kafura hoảng sợ, trán chảy ra mồ hôi. Nhìn thấy Carol đang đứng đó cười thì hiểu ra phần nào, lên tiếng nói:
– Không phải ta… không phải ta…. chính là Ca
Công chúa Kafura chưa kịp nói xong thì miệng hộc ra một búng máu đen, mắt trợn lên. Ngã xuống đất.
Unasu chạy lại. Nhìn nàng ta, bẩm báo:
– Trúng kịch độc, đã chết.
Menfuisu tuyệt vọng nhìn Kafura. Rốt cuộc là ai? Là ai muốn làm hại A tỷ chứ? A tỷ có hay không đang gặp nguy hiểm? Hắn là một pharaong thế nhưng không bảo vệ được người mình yêu. Hắn thực vô dụng.
Carol đứng nhìn một màn này vô cùng vui vẻ. Độc hiệu qủa thật tốt. Rất đúng giờ.
++++++++++++++++++++++++++++
Thiên nhíu mi, cả người nàng vô lực. Nàng đang ở đâu????
Đúng rồi, Nàng bị Carol tính kế.
Thiên thiên nhìn khắp căn phòng, không có cửa sổ, duy nhất một cửa chính đã khóa. Nàng không biết hiện tại mình bị nhốt nơi nào.
Cả người vô lực, rõ ràng là bị hạ thuốc.
Thiên thiên đành nhắm mắt dữ lực. Nàng bây giờ là cần bình tĩnh.
Menfuisu chắc hẳn giờ này đang lo lắng tìm nàng đi. Hắn có hay không nghi ngờ Carol. Thiên thiên mỉm cười. Nàng ta che dấu qúa tốt.
Kafura cũng chỉ là vật hi sinh bị nàng ta lợi dụng thôi. Lợi dụng xong chỉ có con đường chết.
++++++++++++++++++++++++++++
Nằm nghỉ được một lát thì cửa có tiếng động. Mở ra thì Izumin bước vào.
Hắn lạnh lùng nhìn Thiên thiên vô lực nằm trên giường, giọng nhạo báng:
– Ngươi biết ta là ai chứ?
Thiên thiên mỉm cười, bình tĩnh nhìn hắn, không chút hoảng sợ nói:
– Izumin, hoàng tử Hitaito.
Izumin cũng ngạc nhiên, nàng ta không sợ, hắn nói tiếp:
– Asisu, ngươi đã giết em gái ta. Công chúa Mitamun.
Giết Mitamun? Nàng khi nào thì làm??? Thiên thiên nhíu mi, mờ mịt nhìn Izumin.
Izumin cười nhạt, lại gần Thiên thiên. Bóp cằm nàng, lạnh lùng thốt ra:
– Menfuisu yêu ngươi??? Có hay không tức giận khi biết ngươi nằm dưới thân nam nhân khác???
Thiên thiên tức giận, tên khốn này muốn gì. Chả lẽ Carol lợi dụng cả hắn. Thiên thiên gằn giọng:
– Ta không có giết Mitamun.
Izumin cười cười, tay bóp cằm nàng thêm lực. Thiên thiên vì đau mà nhíu mi.
Nhưng không hé răng kêu nửa lời. Izumin lại tiếp tục nói:
– Ta sẽ khiến cho ngươi nhận hết nhục nhã mà chết.
Nói xong liền buông tay. Xoay lưng bước đi. Lúc này trong lòng Thiên thiên trào dâng sợ hãi.
Menfuisu, Ta sợ hãi.
+++++++++++++++++++++++++++
Tác giả: chưa xác định cái kết cho Izumin.
Triệu hồi #Rose
Hắc hắc hắc hắc..
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!