Lời Nguyền Của Nữ Hoàng
Chương 29
Màn đêm bao trùm Ai cập, vì sao lấp lánh trên bầu trời. Ánh xanh của mặt trăng mờ ảo nơi đây.
Eric cúi đầu bên dưới, Thiên thiên nhìn hắn, mỉm cười:
– Eric, ngươi đem lại tin vui cho ta sao???
Eric cười cười, trả lời:
– Vâng, Đã tìm được Mitamun công chúa. Thưa nữ hoàng Asisu.
Thiên thiên ánh mắt lộ ra tươi cười, ánh trăng chiếu lên nàng, khiến nàng thêm mềm mại, ma mị, tóc đen mượt bay lất phất trong gió. Nàng như tự nói với bản thân:
– có lẽ có thể kết thúc rồi.
+++++++++++++++++++++++++++
Ngày hôm sau, Thiên thiên bí mật rời đi.
Trên thuyền, Thiên thiên nhìn ra dòng sông nile. Dòng sông nile nhẹ nhàng chảy, hoa sen rực nở, hương bay nhè nhẹ. Tâm trạng của nàng hiện rất khá. Dễ chịu, khiến nàng tạm thời quên đi mọi chuyện.
Ba ngày đi theo dòng sông nile, tới một ngôi làng hẻo lánh tại biên giới Ai cập.
Mitamun, nàng bỏ thân phận một công chúa cao quý để trốn theo người mình yêu. Tới sống tại một ngôi làng hẻo lánh, chấp nhận chịu khổ.
Thiên thiên mỉm cười, trong tâm khâm phục nàng ta, nói:
– Mitamun công chúa còn ở đây sao?
Eric gật đầu, cung kính trả lời:
– Vâng. Ta đã để lại người giám sát.
Thiên thiên hài lòng, bước đi. Dân làng thấy nàng thì tò mò nhưng không dám nhìn thẳng. Họ chưa từng thấy người xinh đẹp, cao qúy như vậy.
Thẳng đến khi Thiên thiên bước tới một căn nhà nhỏ, gần con suối. Mitamun đang ôm cái bụng nhô ra của mình nhìn người nam nhân, cười thực hạnh phúc.
Thiên thiên mỉm cười, lên tiếng:
– Công chúa Mitamun!
Thiên thiên vừa lên tiếng, người nam nhân và Mitamun đều quay lại. Họ nhìn thấy Thiên thiên thì giật mình, công chúa Mitamun lại cố gắng giữ bình tĩnh, nhìn người nam nhân trấn an, rồi nói:
– Tại sao ngươi lại tìm được nơi này???
Thiên thiên đến trước mặt nàng, mỉm cười.Mitamun vuốt vuốt bụng, nhìn Thiên thiên dò sét:
– Công chúa Mitamun, ta có việc cần nhờ ngươi.
Mitamun biết chắc mình sẽ không trốn được. Đành nói thẳng:
– Nếu ta không đồng ý thì sao???
– Vậy nếu chuyện này liên quan tới cái chết của hoàng tử Izumin thì sao???
Mitamun nghe như sét ngang tai, không thể tin được tin tức này, cầm lấy tay Asisu, nghẹn ngào hỏi:
– không thể nào, ngươi nói gì??? hoàng huynh sao có thể xảy ra chuyện gì chứ???
Thiên thiên nhìn nàng ta, ánh mắt nàng kiên định. Mitamun mắt đỏ hoe, đè nén nước mắt. Người nam nhân kia bước tới, ôm Mitamun vào lòng.
– Sáng mai, thuyền ta chờ ngươi ở bờ sông.
Rồi quay người bước đi. Nàng biết, Mitamun nhất định sẽ tới. Izumin rất yêu thương người em gái này. Mà Mitamun cũng vậy…
++++++++++++++++++++++++++++
Ngày hôm sau, Mitamun đi cùng người nam nhân kia tới. Nam nhân kia chỉ mỉm cười nhìn nàng ta. Rồi nói với Thiên thiên:
– Xin người bảo vệ tốt cho mẹ con nàng.
Thiên thiên nhìn hắn, không trả lời. Nhưng có thể hiểu là nàng đã ngầm đồng ý.
Mitamun lưu luyến nhìn nam nhân, nhẹ giọng nói:
– hãy chờ ta.
Nam nhân kia mỉm cười, gật đầu. Lúc này Mitamun mới yên lòng bước lên thuyền. Tâm trạng biệt ly đúng là không vui vẻ gì.
Thuyền rời đi, nam nhân kia vẫn đứng nhìn chiếc thuyền.
Thiên thiên nhìn Mitamun, Mitamun lên tiếng nói:
– Ngươi có thể nói về chuyện của Hoàng huynh ta rồi chứ.
Giọng Mitamun nói tới đây thì đầy bi thương. Thiên thiên nhìn nàng ta. Kể lại câu chuyện. Mitamun cười nhạt. Mi mắt cụp xuống. Không nhìn ra nàng ta đang suy nghĩ gì.
++++++++++++++++++++++++++++
Vài ngày sau, quan tư tế Karuta quyết định công bố hôn lễ của Carol và Menfuisu.
Từ sáng sớm, Carol đã tỉnh dậy. Nàng ta mỉm cười hạnh phúc. Chọn chiếc váy lụa hồng nhạt, chiếc vòng hình hoa sen rất tinh xảo.
Menfuisu thì dường như chẳng để tâm. Hắn đang chờ A tỷ. A tỷ rất nhanh sẽ trở về thôi.
Khi hắn bước tới thần điện, quan lại và Carol đã tới đủ. Quan tư tế Karuta đứng trên cao, Menfuisu khinh bỉ nhìn hắn. Xong việc hắn sẽ chém kẻ này đầu tiên.
Kafura như cảm giác được ánh mắt đáng sợ của Menfuisu mà run lên.
Karuta nhìn sang Carol, rồi lên tiếng:
– Ta ngày hôm qua đã nhận được lời sấm của thần linh.
Lũ quan lại ồn ào. Chỉ riêng tể tướng Imotep vẫn híp mắt nhìn Karuta. Còn Minuê và Usanu mặt chẳng biểu cảm gì, đứng đằng sau Menfuisu.
Menfuisu cười nhạt, nhìn sang Carol. Carol ánh mắt hiện lên tia vui vẻ, nhìn thẳng Menfuisu. Karuta nói tiếp:
– Ta rất tiếc,Thần linh đã đưa nữ hoàng Asisu đi. Ai cập sắp gặp một kiếp nạn.
Lũ quan lại kẻ trắng bệch, kẻ xanh mặt. Đây là lời do người phục vụ thần linh.
Nữ Hoàng Asisu từ khi sinh ra đã tượng trưng cho may mắn, hoa sen lam đã nở rực dòng sông nile. Nhưng bây giờ thần linh đã đưa nàng đi. Tể tướng Imotep kinh hãi nhưng rất nhanh bình tĩnh hỏi:
– Chúng ta phải làm sao để tránh kiếp nạn này???
Tất cả im lặng chờKaruta ta nói. Hắn tỏ vẻ huyền bí trả lời:
– ta cũng đã suy nghĩ, ta thấy chỉ cần Pharaong kết hôn cùng con gái nữ thần sông nile Carol. Thì có lẽ chúng ta sẽ nhận được sự bảo hộ của thần linh.
Menfuisu xém chút bật cười, rồi lại lạnh lùng hỏi:
– Nữ Hoàng thật đã trở về với thần linh rồi sao???
Karuta toát mồ hôi, mỡ trên mặt hắn nhăn lại, hơi lắp bắp trả lời:
– Thần rất tiếc… nhưng nữ hoàng….
Lúc này Menfuisu thật sự cười to. Thiên thiên và Mitamun từ cửa bước vào.
Khuôn mặt lạnh lùng quét qua Karuta. Carol ngơ ngẩn nhìn Thiên thiên.
Không phải Izumin đã giết nàng ta rồi sao? Tại sao?
Karuta lắp bắp:
– Nữ Hoàng…!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!