Lời Nguyền Zombie - Chương 6: Mất Phép. Tiền Thân Quay Trở Lại
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
132


Lời Nguyền Zombie


Chương 6: Mất Phép. Tiền Thân Quay Trở Lại


Sau khi bay hơn 28 tiếng đồng hồ, dừng chân tại Los Angeles và Atlanta, họ cũng đến được Brasilla, thủ đô của Bra-xin. Lúc đó, trời cũng đã tối, họ nhanh chóng ăn tối và đi tìm người hóa giải. Vừa bước ra đường, mùi thối rữa của xác chết và mùi máu tanh của người lại xộc lên mũi của họ cùng tiếng gió rít và tiếng kêu gào thê lương của zombie tạo nên một cảnh tượng âm u đáng sợ. Những giọt máu cứ tí tách rơi xuống đường. Bỗng tên cơ phó hắt xì một cái, zombie phát hiện. Hai người kéo nhau bỏ chạy. Đúng lúc đó, một cô gái từ dưới tầng hầm leo lên mặt đất. Tên phi công vô tình giẫm lên đầu cô, cả hai rơi ầm xuống đất. Cơ phó thấy vậy, cũng nhảy xuống theo. Cô gái kia nổi cáu:
– Sao huynh lại giẫm lên đầu tui?
– Ai biết đâu! Đêm hôm mà thò đầu ra thế, định nhát chết người ta à! – Phi công nói.
Cô gái chưa kịp nói gì thì chàng trai nói tiếp:
– Nhưng mà nè! Trông cô hơi quen quen mặt nhỉ? Hình như cô tên là Alex phải không?
Cô gái ngạc nhiên hỏi:
– Sao huynh biết tên tui?
– Chuyện là thế này nè! – Phi công nói xong, kể lại giấc mộng của Hải và hành trình đến đây cho Alex nghe. Sau khi kể đến đoạn 3 người, Hải, phi công và cơ phó gặp Dương thì cô ta hỏi:
– Vậy 2 người đó giờ đâu?
Phi công thò tay vào túi lấy ra thỏi vàng, còn cơ phó cầm nguyên khúc gỗ đưa ra, nói:
– Hai người đó, đang ở đây này!
Alex bực mình, cầm thỏi vàng và khúc gỗ ném thẳng vào tường, nói:
– Hai người tưởng tui là con nít 3 tuổi chắc!
Đúng lúc đó, bùm một cái, một nam, một nữ nằm cheo queo trên đất, bất tỉnh nhân sự. Mọi người xúm lại xem. Ít lâu sau, Dương tỉnh lại, phi công đỡ Dương ngồi dậy, nói:
– Dương, cô tỉnh rồi à!
Dương hất tay ra, nói:
– Đừng sợ vào người tui! Nam nữa thụ thụ bất thân nghe chưa? Còn nữa nè, tui tên Hồng, không phải tên Dương, mà mấy người là ai, sao lại ở đây?
Dương quay mặt sang bên phải thấy Hải nằm cạnh mình liền gọi:
– Thanh, Thanh, anh mau tỉnh lại đi!
Dương trừng mắt nhìn hai người kia, nói:
– Các người đã làm gì anh ấy?
Đúng lúc đó thì Hải cũng tỉnh lại, nắm tay Dương, nói:
– Hồng! Sao em ăn mặc kì thế?
Bỗng anh ta nhìn xuống quần của mình thì nghĩ: “Ơ sao quần mình bị thủng 2 lỗ ở 2 bên vậy nhỉ?”. Nghĩ quần rách anh ta thò tay vào túi quần lấy ra 4 chiếc đồng hồ mỗi màu khác nhau. Đúng lúc đó, thì Alex cũng đến, thấy đồng hồ đẹp quá, liền chọn một chiếc màu nâu để đeo. Trong phút chốc, kí ức 500 năm trước ùa về. Alex nhớ lại chuyện tình giữa mình và Thanh, chuyện mình bị Thanh hành hạ, chuyện mình tạo ra zombie,… Phi công thấy Alex cứ cứng đơ người ra, liền vẫy tay, bất giác cô ta hét lên một tiếng nhảy vào ôm chầm lấy Hải, nói:
– Thanh, em nhớ ra rồi! Em tên là Liên
Hải ngơ ngác nói:
– Em tên Liên hồi giờ mà!
Alex thấy lạ, liền quay mặt lại chỗ phi công, hỏi:
– Hai người này giờ tên gì vậy?
Phi công vừa nói vừa chỉ vào hai người đó, nói:
– Một người tên Dương, một người tên Hải. Nhưng không hiểu sao sau khi bị biến thành vàng và gỗ, khi tỉnh lại Dương thì nói mình tên Hồng, còn Hải thì nói mình tên Thanh.
Nghe nói vậy, Alex đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, nói nhỏ với phi công. Đêm hôm đó, Dương mơ thấy mình đang ở trên máy bay, mình bị lốc xoáy cuốn vào và bị sét đánh trúng biến thành thỏi vàng. Dương giật mình tỉnh dậy nói trong mê sảng:
– Đừng biến tui thành thỏi vàng! Tui không muốn!
Dương vừa trấn tĩnh lại thì nghe tiếng nói của Hải:
– Dương, anh đến cứu em đây!
Dương quay mặt lại thấy anh ta đang hươ tay múa chân rồi bất chợt anh ta bật dậy nói:
– Đừng biến tui thành gỗ!
Hai người nhìn nhau, kể lại giấc mộng của mình. Họ đều cảm thấy giấc mộng này rất quen thuộc và chi tiết rất trùng khớp với nhau. Thấy kì lạ, họ liền lay tên phi công đang ngủ ngáy khò khò, dậy hỏi:
– Anh gì đấy ơi? Dậy đi, bọn tui có chuyện muốn nói với anh?
Phi công mắt lờ đờ tỉnh dậy, hỏi: “Hai người còn phép không?” rồi lăn ra ngủ tiếp. Hai người kia vội vàng thử phép nhưng vô dụng. Họ đã bị mất sức mạnh của mình. Dương mới nói:
– Kì lạ, sao sức mạnh của em không hoạt động được?
– Sức mạnh của anh cũng mất luôn rồi – Hải nói
– Có khi nào sau khi hóa giải xong lời nguyền, sức mạnh của chúng ta sẽ biến mất không nhỉ? – Dương thắc mắc
Hải trả lời:
– Anh cũng chưa nghe sư phụ nói chuyện này bao giờ. Với lại lời nguyền có thể tái khởi động lần nữa mà! Sao có thể mất sức mạnh được cơ chứ!
Dương chưa kịp trả lời, thì Hải đã nói tiếp:
– Hay là chúng ta thử nhớ lại xem sư phụ đã dạy chúng ta khống chế sức mạnh như thế nào đi.
Dương đồng ý, cả hai nhớ lại cách sư phụ truyền phép, vội làm theo. Đột nhiên, giấc mộng vừa rồi lại đến với họ. Dương nói:
– Em không thể tập trung!
Hải cũng nói: “Anh cũng vậy!”. Họ cố gắng luyện phép nhưng cuối cùng bị bất tỉnh.
Sáng hôm sau, phi công kể lại hành trình họ đến đây để khôi phục lại kí ức 500 năm sau của họ. Phi công và cơ phó còn dẫn họ ra sân bay. Dương mới hỏi:
– Con chim ưng ở đâu mà to thế?
– Đây là máy bay, không phải chim ưng. – Phi công gõ đầu Dương.
– Nhưng máy bay là gì? – Dương ngây ngô hỏi
– Máy bay là cái mà để chúng ta có thể bay trên không trung ý. Hai người muốn thử không? – Cơ phó nói.
Họ đồng ý, phi công và cơ phó cho họ bay một vòng trên không trung. Bỗng giấc mộng đêm đó lại đến. Họ bỗng hét toán lên:
– Đừng bay nữa!”
Khi trở về tầng hầm, họ nói về việc mình bị mất phép. Alex trả lời:
– Hai người nếu muốn khôi phục sức mạnh thì phải lấy lại được sức mạnh của mình. Thực ra hai người đúng ra là đã chết từ lâu rồi nhưng nhờ sức mạnh của hai người đã bảo vệ được mạng sống của các người đấy. Nhưng tôi vô tình lại phá đi sức mạnh đó cho nên kiếp sau của các người giờ đây đã chết. Giờ hai người chỉ còn là tiền thân của họ thôi đấy, Thanh và Hồng à. Nếu muốn họ hồi sinh, thì hai người phải lấy lại được sức mạnh của mình. Có như thế, hai người mới hồi phục lại kí ức 500 năm sau.
Hai người chưa kịp nói gì thì Alex nói tiếp:
– Nhưng lần luyện phép của các người sẽ khá là khó khăn đấy vì những chi tiết của 500 năm sau sẽ ùa về làm cho các người phân tâm đấy. Và hãy nhớ rằng cứ mỗi chi tiết nhỏ của 500 năm sau trở về thì sức mạnh của các người sẽ được khôi phục được một phần nhỏ mà thôi. Các người chỉ hồi phục được toàn bộ sức mạnh khi kí ức của các người đã khôi phục hoàn toàn.
Hai người nghe Alex nói vậy, liền lao vào luyện phép. Sau hơn 70 ngày đêm luyện phép, vượt qua bao nhiêu gian khổ, có lúc tưởng chừng như bỏ cuộc. Họ đã thành công lấy lại sức mạnh của mình, đồng thời kí ức 500 năm sau của họ cũng được khôi phục hoàn toàn. Họ nhanh chóng ăn mừng và tiếp tục lên đường tìm người tiếp theo.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN