Long Huyết Chiến Thần - Chương 1102: Quỷ Ma Thi Giao
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
20


Long Huyết Chiến Thần


Chương 1102: Quỷ Ma Thi Giao



Từ khi hấp thụ được một phần mười tinh huyết của Thái Cổ Huyết Linh
long, thân thể của Long Thần vô cùng to lớn, cần một lượng lớn thần
nguyên để xúc tiến, bổ sung từ trong đồ ăn cũng là một biện pháp. Bây
giờ Long Thần giống như một con cự thú thái cổ, vì lẽ đó hắn mới có thể
nướng nguyên một con Dã Trư ở trong rừng rậm Quỷ Vực này.

Nhìn
thấy người đàn ông trung niên kia thành khẩn cầu xin, Long Thần vốn định gặp gỡ là duyên mà tiện tay giúp đỡ một chút. Có điều thiếu nữ bên cạnh nói chuyện quá khó nghe, nên hắn không muốn phản ứng, tiếp tục nướng
thức ăn của mình, Tiểu Miêu bên cạnh đã đợi không kịp từ lâu rồi.

“Xong rồi.”

Long Thần không có phản ứng lại với bọn họ, giống như bọn không tồn tại vậy. Ngón tay vung lên, ngọn lửa nhỏ đi để lại tác dụng giữ ấm. Cùng lúc đó
thanh kiếm trong tay vung lên, trong nháy mắt Long Thần chặt xuống một
khối thịt nặng năm cân. Ở giữa không trung, ngón tay của Long Thần vung
vẩy, chỗ thịt ban đầu đã biến thành từng sợi từng sợi thịt nhỏ, hiện ra
trước mắt Tiểu Miêu.

“Gào gừ.” Tiểu Miêu hưng phấn phát ra một tiếng rống, nhào về phía trước.

Long Thần cũng coi như không có ai bên cạnh, ung dung thong thả đi giải
quyết đống đồ ăn to lớn, dường như hoàn toàn không quan tâm đến cái thứ
thây ma gì đó vậy.

Đối với biểu hiện của Long Thần ở trong mắt
bọn họ thấy thì là vô cùng xốc nổi, không có mấy người có hảo cảm gì với Long Thần. Dù sao Thành chủ tôn kính của bọn họ quỳ xuống với Long
Thần, vậy mà Long Thần lại không phản ứng gì.

“Cha, mau đi thôi.” Nữ chủ trẻ tuổi khẩn cầu nói.

Cảm giác được nguy hiểm càng ngày càng đến gần, trên mặt mỗi người đều là
vẻ mặt vô cùng kinh hoảng, thậm chí có vài người chân cũng mềm nhũn cả
ra rồi. Vốn dĩ là có thể đi, thế nhưng, biểu hiện của Thành chủ bọn họ
bây giờ thật sự là đã khiến cho bọn họ quá thất vọng rồi. Nếu cứ tiếp
tục như vậy, chẳng phải là tất cả mọi người đều sẽ bị hại chết ở nơi này sao.

Lẽ nào thật sự muốn đặt hy vọng vào người thiếu niên, còn nhỏ hơn so với tất cả mọi người ở đây đi chống lại thây ma.

Đầu óc của Thành chủ có lẽ đã bị nước vào rồi.

“Thành chủ, chúng ta mau chạy thôi, nếu không đi nữa tất cả mọi người chúng ta đều sẽ chết ở chỗ này.”

“Đúng vậy, xin ngươi thương xót, cùng đi đi.”

Nếu như hắn thật sự không đi, những người khác chỉ có thể quyết định tự đi thôi.

Vị Thành chủ trung niên kia cắn răng, bởi vì liên quan đến Long Thần, hắn
đã dây dưa mất một thời gian. Nếu như từ đầu tới cuối Long Thần không
giúp đỡ, hắn e rằng phải có lỗi với liệt tổ liệt tông rồi.

Đương nhiên, đối với thực lực của Long Thần, hắn tuyệt đối tin chắc.

“Xin hãy giúp chúng ta.” Thành chủ trung niên lại một lần nữa cúi đầu, mà
lúc này, Long Thần vẫn cứ ung dung thong thả ăn đồ ăn. Mặc dù bộ dạng
hắn ăn như rất chậm, thế nhưng rất có quy luật. Chỉ chốc lát sau, non
nửa con Dã Trư đã vào trong bụng của Long Thần, được năng lực tiêu hóa
vô cùng mạnh mẽ của Long Thần quyện lại, nhanh chóng tiêu hóa.

Thực lực của Long Thần, có thể nói là vô cùng vô tận.

Chính cha mình đã nhượng bộ như vậy, mà đối phương lại chẳng ngó ngàng gì
tới. Cô gái trẻ nổi giận, nàng cảm thấy phụ thân dường như là bị thây ma làm cho khiếp sợ, hoàn toàn mất đi lý trí. Nếu như phụ thân cho rằng
Long Thần là tuyệt thế cường giả, như vậy chính bản thân mình trực tiếp
đi vạch trần đối phương.

Không nói hai lời, cô gái trẻ tiến lên
vài bước, không nói nhiều, đánh một quyền về phía Long Thần. Mọi người
lấy làm kinh hãi không nghĩ tới thiếu nữ kia lại to gan như vậy. Có điều một màn tiếp theo khiến cho mọi người không nói nên lời, chỉ thấy thiếu niên kia vung tay lên, một tảng thịt nướng lớn rơi xuống đất, đó là một chân thô to nhất của Dã Trư, trọng lượng phải đến mấy tấn, cứ như vậy
ầm ầm nện xuống cô gái.

“Cái gì.” Cô gái trẻ đánh một quyền vào
thịt, vụn thịt lập tức tung tóe, nước mỡ dội lên toàn thân nàng làm cho
cả người nàng trở nên bóng mỡ, trên mặt tràn đầy sắc mỡ màu vàng óng,
cái cảm giác này khiến cô gái trẻ muốn phát điên rồi.

“Ta phải giết ngươi.” Cô gái trẻ gầm rú.

“Dừng tay.” Thành chủ trung niên giật nảy cả mình.

Ngay lúc này, mặt đất run rẩy từng tiếng, một luồng hơi thở hôi thối đánh úp về phía bên này, trong lòng mọi người cả kinh, biết rằng thây ma đã
đuổi kịp đến rồi. Vào lúc này, sự hoảng sợ đã đánh bại tất cả, hầu như
tất cả mọi người thét lên, bỏ chạy về phía trước, bỏ lại vị Thành chủ
trung niên và cô gái trẻ lưu lại chỗ này. Thành chủ trung niên còn đang
cầu xin Long Thần, hắn không đi, con gái của hắn cũng ở lại chỗ này.

“Lần sau ta sẽ tìm ngươi tính sổ.” Cô gái trẻ tức giận hét, sau đó kéo cánh tay của phụ thân, cầu xin phụ thân rời đi.

“Tiểu nữ có mắt mà không thấy núi Thái Sơn, đã đắc tội nhiều, kính xin thiếu
hiệp đừng tính toán với nàng.” Thành chủ trung niên chật vật nói, trong
mắt chứa đầy ánh lệ. Long Thần không trực tiếp đánh con gái hắn đã là
tốt rồi, hiện tại con gái mình đã đắc tội với hắn, người đàn ông trung
niên không còn hy vọng xa vời rằng Long Thần vẫn có thể trợ giúp bọn họ, dưới sự lôi kéo của con gái cũng lập tức đứng lên. Lúc hắn đang chuẩn
bị rời đi, từ sau rừng cây phát ra một tiếng gầm thét cực lớn, từng cây
từng cây đại thụ che trời ầm ầm ngã xuống trên mặt đất, chấn động đến
bụi bay đầy trời. Cùng lúc đó, một luồng hơi thở hôi thối bay đến.

Thây ma còn chưa đến đây, một luồng sương mù màu đen đã lập tức tràn tới.
Sương mù này cực kì tanh tưởi, chỗ Long Thần vẫn còn hơn nửa con Dã Trư
vàng óng, sau khi gặp phải sương mù màu đen, nhanh chóng trở nên mục nát bốc mùi.

Con mắt của Long Thần và Tiểu Miêu, trong nháy mắt liền dựng thẳng.

“Khốn nạn.” Tiểu Miêu tròn mắt đến sắp nứt ra, giơ lên móng mèo nhỏ của bản thân, tức giận nhìn hướng thây ma đang đến.

Ánh mắt của Long Thần cũng lạnh lùng, mẹ kiếp đồ nướng rất lâu mới được,
lâu rồi không được hưởng thụ như thế, cứ như vậy bị tên khốn này làm mất hết rồi.

Ngay lúc này, phụ cận rừng rậm to lớn chấn động, tiếng bước chân nhanh chóng đến gần, một bóng dáng cao tới hơn mười mét xuất
hiện trước mắt Long Thần. Đây là một quái thú hình người màu đen, da dẻ
đen sì trông vô cùng buồn nôn, trên mặt loang loang lổ lổ, trên người nó tràn ngập một mùi xác chết, thân thể giống như một nhân tộc thô to, đầu lại giống như Hắc Hùng vậy, dữ tợn mà máu tanh. Trên người nó còn dính
rất nhiều thân thể của con người. Kì lạ ở chỗ, chỉ có mười mấy người,
mỗi người đều giống như là sinh trưởng ở trên người thây ma vậy, chỉ có
những bộ phận từ rốn trở lên là vẫn còn. Lúc này, trong mắt mỗi người
đều tỏa ra sương mù màu đen, hai tay cào loạn về phía trước, trông cực
kỳ khủng bố.

“Thây ma.”

“Bọn họ đều chết cả rồi.”

Thành chủ trung niên và thiếu nữ đều ngây dại, khí tức kinh khủng kia khiến
cho hai chân bọn họ run rẩy, đặc biệt là khi nhìn thấy những người cùng
hội với mình, hiện tại đã thành xác chết bị dính lên người thây ma,
giống như một phần của thây ma vậy.

Hai người không đi nổi nữa rồi.

Thây ma vừa đến, đã gào thét, đuổi theo hai người, hơi thở hôi thối kia suýt chút nữa hất ngã bọn họ.

“Cha, cha, chạy mau.” Chân cô gái trẻ cũng đã mềm nhũn rồi.

“Con đi trước.” Thành chủ trung niên không lùi mà tiến lên, đánh giết với
thây ma. Một hiệp, hắn bị thây ma quét qua, phun máu bay ngược ra ngoài.

Thây ma lao tới hướng hắn, mặt đất chấn động ầm ầm, chỉ cần giẫm một phát, hắn lập tức sẽ máu thịt tung tóe.

“Cha.” Cô gái trẻ đờ ra, nàng sợ đến mức không thể động đậy, chỉ có thể trơ mắt nhìn thây ma giẫm chết cha mình.

Ngay lúc này, một ánh kiếm đỏ như máu sạt qua bên cạnh người cô gái, tốc độ
vô cùng nhanh, trong nháy mắt bao trùm lên người thây ma. Lúc này, thân
thể thây ma bỗng nhiên dừng lại, sau đó lập tức hóa thành vô số vụn thịt nát, ầm ầm rơi trên mặt đất.

“Đúng thật là buồn nôn.” Trên tay Long Thần chính là một ngọn lửa, đốt xác chết của thây ma cháy hừng hực.

Tình cảnh này, khiến cho cô gái trẻ ngơ ngác quay đầu lại, giống như một kẻ
si đần nhìn Long Thần. Nàng cuối cùng cũng đã rõ tại sao cha mình lại
khách khí với Long Thần như vậy. Có điều Long Thần cũng không mắng nàng, sau khi giải quyết xong thây ma này, hắn không nhiều lời quay người đi
về hướng sâu của rừng rậm Quỷ Vực.

“Ngươi…” Trong nháy mắt, bóng dáng của Long Thần đã biến mất.

“Chờ ta, chờ ta với.” Tiểu Miêu lông xù từ trong bụi cỏ chui ra, trong nháy mắt biến mất theo.

Lúc này, thành chủ trung niên đứng lên, đờ đẫn nhìn về phía Long Thần biến
mất, trong nháy mắt cuối cùng đó, hắn thấy trong tay Long Thần xuất hiện một thanh trường kiếm đỏ như máu.

“Có thể giải quyết thây ma một cách thoải mái như vậy, thực lực của hắn, chắc chắn là Thần Vũ cảnh
tầng hai trở lên.” Thành chủ trung niên giãy giụa đứng lên đi tới bên
cạnh con gái mình.

“À à…” Cô gái ngỡ ngàng trả lời.

“Đã
sớm nói với ngươi ngay từ đầu, thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu
nhân, ngày hôm nay ngươi cuối cùng cũng đã thấy được, cường giả tuổi trẻ tài cao chân chính rốt cuộc là như thế nào.” Thành chủ trung niên nói
lời đầy thấm thía.

“Vâng…” Cô gái thẫn thờ gật đầu.

Lại
xuyên qua một tầng lửa màu xanh biếc, rừng cây trước mắt càng ngày càng
cao lớn, rậm rạp, âm u, rừng rậm Quỷ Vực tự nhiên là ma quỷ hoành hành.

“Trong bầu không khí nơi này, có một loại thi độc màu đen, những hung thú kia ở đây trong một thời gian dài chịu đựng ảnh hưởng của loại thi độc này,
sẽ hoàn toàn mất đi thần trí, trở thành xác chết di động, đây chính là
quỷ thú. Thây ma lúc trước cũng coi như là một loại quỷ thú, sức chiến
đấu của quỷ thú còn mạnh hơn hung thú một chút. Đúng là đã có không ít
người đã chết trong tay quỷ thú, kết cục vô cùng thảm. Đương nhiên, đẳng cấp càng cao, sức đề kháng đối với thi độc lại càng mạnh.” Tiểu Miêu
trèo lên trên vai Long Thần, thao thao bất tuyệt nói.

“Thi độc này, hình thành như thế nào.”

“Ở trung tâm của rừng rậm Quỷ Vực này, có một con hung thú, gọi là Quỷ Ma
Thi Giao, nó chính là nguồn gốc của thi độc. Bên cạnh mỗi một con quỷ
thú chân chính, đều sẽ có vô số hung thú cũng bị ảnh hưởng mà trở thành
quỷ thú. Hơi thở mà chúng nó thở ra, đều trở thành một loại tổn thương
đối với những hung thú khác. Sự tồn tại của quỷ thú, cho dù là lãnh thổ
Hoang Vu Đế cũng không tránh khỏi. Thế nhưng, nếu ở lãnh thổ Hoang Vu đế sinh ra quỷ thú, thì đều là nơi sắp diệt vong.

“Hóa ra là như vậy, dáng vẻ của rừng rậm Quỷ Vực này, hoàn toàn là do Quỷ Ma Thi Giao kia mới biến thành như bây giờ.”

Xem ra, yêu thú thần cấp lục phẩm, bất kể là cái gì, cũng đều khủng bố như
vậy. Thực lực của Quỷ Ma Thi Giao, toàn bộ U Minh phủ cũng không ai có
thể địch lại được, Bích Viêm phủ cũng như vậy. Cho nên nó mới có thể
chiếm giữ rừng rậm Quỷ Vực trong một thời gian dài như vậy.

“Có
điều, chỉ cần ta không hoàn toàn đi sâu vào thì sẽ không có chuyện gì,
đi thôi, bắt đầu cuộc săn giết hung thú của chúng ta. Xem thử xem mất
bao lâu, ta mới có thể giết đủ một ngàn con hung thú thần cấp tam phẩm
trở lên.”

Cuối cùng phải mất thời gian bao lâu, còn phải xem hung thú ở nơi này như thế nào.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN