Long Huyết Chiến Thần
Chương 1122: Thú Triều Thí Thần
Xích Huyết Giác Ma long phát ra từng tiếng rên khẽ, hình như là đồng ý thỉnh cầu của Long Thần. Vào lúc này, cầu lửa kia đột nhiên nứt ra.
“Long Thần, chết đi.”
Trong cầu lửa nứt ra xuất hiện một con phượng hoàng che khuất bầu trời, đã không còn chỉ là hư ảnh nữa, mà giống như một con đại điểu chân thực của yêu tộc, phượng hoàng giáng thế, ầm ầm lao tới Long Thần. Loại phượng hoàng này có sức mạnh mà Long Thần hoàn toàn không thể sánh nổi.
Mỏ chim sắc bén kia, giống như binh khí sắc bén nhất thế gian, đâm về phía Long Thần. Nhất là trong đó còn có uy áp thuộc về cự thú, mạnh hơn cả ý chí võ đạo vô số lần, trong nhất thời, Long Thần cảm giác bản thân tựa như con thuyền nhỏ lênh đênh trên mặt biển bão táp.
“Phượng Hoàng Chân Thần.”
Không biết từ nơi nào truyền tới tiếng cười ngông cuồng của Tô Mặc, trạng thái của Long Thần hiện giờ giống như cả thế giới biến mất, mọi thứ đều hóa thành hoang vu. Trước mắt hắn hiện giờ chỉ có một con đại điểu màu tím to lớn, gần như che khuất cả bầu trời. Long Thần có loại cảm giác như gặp được thần linh, loại cảm giác này khiến hắn quỵ xuống đất, khiến hắn để mặc bản thân cho phượng hoàng màu tím kia giết chết.
Đây chính là uy lực một chiêu này, chỉ có người đã thức tỉnh Tử Hỏa Phượng Hoàng Thể chân chính, mới có thể thi triển ra.
“Chết… Chết.” Mỏ chim sắc bén kia giống như muốn đâm xuyên thân thể Long Thần, kinh khủng nhất là uy áp bao trùm khắp nơi, khiến người ta không dám phản kháng chút nào. Nhưng mà Long Thần cũng không phải người đơn giản.
Thân thể của hắn, đó là thể chất bất khuất cỡ nào, vốn dĩ không ảnh hưởng bởi loại uy áp này. Công kích của Tô Mặc cũng chỉ khơi dậy lòng kiêu ngạo của Long Thần, vô số đồ ảnh thần long thoáng hiện trên người hắn, phát ra từng tiếng gầm thét, kinh thiên động địa. Xích Huyết Thiên Hoang trong tay Long Thần hình như đã hóa thành một con thần long, âm trầm khinh miệt, nhìn đại điểu màu tím to lớn trên không trung.
“Thí Thần Kiếm Trận.”
Aaaa!!!!
Long Thần gầm thét một tiếng, ánh mắt đỏ như máu, trước khi đại điểu màu tím đánh tới, Xích Huyết Thiên Hoang của Long Thần đột nhiên cắm vào đất, trong nháy mắt trận pháp màu đỏ máu kia bao vây cả hắn và Tô Mặc lại.
“Kiếm Hải.”
Xích Huyết Thiên Hoang trong tay ầm ầm rung chuyển, vô số kiếm khí huyết sắc từ trong trận pháp huyết sắc kia ngưng tụ tới phía Xích Huyết Thiên Hoang, trong thời gian rất ngắn, Xích Huyết Thiên Hoang hoàn toàn biến thành một cự kiếm huyết sắc dài hơn trăm thước, được Long Thần nắm trong tay. Long Thần gầm thét, huy động cự kiếm trong tay, phát ra tiếng xé gió khiến người nghe nhức tai, sau đó ầm ầm bổ lên thân đại điểu màu tím kia.
Hai công kích đụng nhau, đại điểu màu tím phát ra một tiếng gào, đôi cánh vẫn vỗ, nhưng trên thân có thêm một vết máu thật sâu. Còn cự kiếm do Kiếm Hải tạo thành kia, đã bị bể nát trong quá trình va chạm.
Nếu như không phải thần nguyên chênh lệch quá nhiều, một kiếm mới vừa rồi của Long Thần, đã đủ để chém đại điểu của Tô Mặc thành hai khúc rồi.
“Bây giờ, ngươi hết cách rồi chứ.” Không biết từ nơi nào lại truyền tới tiếng cười của Tô Mặc, Tử Hỏa Phượng Hoàng tiếp tục phóng lên cao. Sau khoảng thời gian ngắn ngủi bị chặn lại, nó không để ý thương thế, ánh mắt đỏ như máu, thân thể bao trùm ngọn lửa màu tím, bốc cháy hừng hực, tiếp tục đánh về phía Long Thần, uy áp khổng lồ tiếp tục giáng xuống.
Trong mắt Long Thần, Tử Hỏa Phượng Hoàng đã không còn đáng sợ nữa. Sau khi thi triển Kiếm Hải xong, ánh mắt Long Thần trở nên lạnh lẽo, cười lạnh một tiếng, trường kiếm trong tay lại đâm vào Thí Thần Kiếm Trận một lần nữa. Mà lần này, là đâm vào chính giữa Thí Thần Kiếm Trận.
“Thú Triều.”
Vào giờ khắc này, một tiếng nổ thật to phát ra từ chính giữa Thí Thần Kiếm Trận, đa số người ở đây nhíu mày, thậm chí còn phải bịt lỗ tai. Trong một thoáng đó, dường như có tỷ vạn dã thú đang lần lượt phát ra tiếng gầm to vậy, vô số phù văn của đủ loại thú hình thoát ra từ Thí Thần Kiếm Trận, hội tụ lại dưới chân Long Thần. Vạn thú tụ lại, hình thành một loại ý chí siêu cường, hoàn toàn nhấn chìm ý chí của Tử Hỏa Phượng Hoàng kia.
“Lên.”
Long Thần ầm ầm rút Xích Huyết Thiên Hoang ra, đâm về phía Tử Hỏa Phượng Hoàng.
Những phù văn hình thú kia, lúc này bị Xích Huyết Thiên Hoang của Long Thần rút ra toàn bộ, trường kiếm vung vẩy, Long Thần cảm giác cánh tay của mình muốn nổ tung. Bởi vì trong Xích Huyết Thiên Hoang lúc này hội tụ quá nhiều sức mạnh, cái này vốn dĩ không phải là sức mạnh của bản thân hắn, mà là sức mạnh của hơn ngàn con quỷ thú trong rừng rậm Quỷ Vực tụ hợp lại.
Vù!
Một kiếm đâm ra.
Một giây tiếp theo, một con thần long do chính kiếm khí huyết sắc tạo thành phóng lên cao. Đây chính là sức mạnh của Xích Huyết Giác Ma long, của hơn ngàn con quỷ thú tụ hợp lại, dùng Xích Huyết Thiên Hoang làm chủ, biến thành Xích Huyết Giác Ma long, quả thực khiến người ta khiếp sợ không thôi. Khi Xích Huyết Giác Ma long xuất hiện, cũng đã tuyên cáo Tô Mặc thất bại. Trong truyền thuyết, phượng hoàng chân chính là cấp bậc thần thú, cùng một cấp với Kim Ô, nhưng phượng hoàng trước mặt hiển nhiên chỉ là một hậu duệ tạp huyết mà thôi, khi nó gặp phải thần long chân chính, uy áp của nó chỉ là một trò cười.
Xích Huyết Giác Ma long do vô vàn kiếm khí tạo thành phát ra một tiếng rống giận, chấn động thiên địa, tất cả mọi người đều kinh hãi. Nhất là Sở Thiên Ca kia, mọi người đều biết hắn vẫn luôn là một người an tĩnh, nhưng biểu hiện bây giờ của hắn chứng tỏ hắn đang cực kỳ kích động.
Xích Huyết Giác Ma long há miệng to như chậu máu, nghênh đón Tử Hỏa Phượng Hoàng kia. Mà Tử Hỏa Phượng Hoàng vốn cho Long Thần cảm giác như một cự thú, đã hoàn toàn mất đi ý chí chống cự, lật đật lui về phía sau.
Sau đó, mọi người thấy một hình ảnh, Xích Huyết Giác Ma long trực tiếp há mồm, nuốt con Tử Hỏa Phượng Hoàng che khuất bầu trời kia vào trong bụng, rồi ầm ầm tiêu tan.
Chờ sau khi Xích Huyết Giác Ma long tiêu tan, thì Tử Hỏa Phượng Hoàng cũng hoàn toàn biến mất, kèm theo đó là sự biến mất của Tô Mặc. Có thể nói dưới công kích của Long Thần, Tô Mặc đã hoàn toàn hóa thành bột phấn.
Ầm!!!
Mọi thứ tản hết đi, Long Thần thu hồi Thí Thần Kiếm Trận, suýt chút nữa ngã nhào xuống mặt đất, một chiêu cuối cùng kia, gần như tiêu hao sạch thần nguyên của hắn. Một chiêu Thú Triều này là một chiêu mạnh nhất của Thí Thần Kiếm Trận, lại còn thông qua Xích Huyết Thiên Hoang dẫn động ra sức mạnh của Xích Huyết Giác Ma long, chuyện này hẳn đã nằm trong sự tính toán của Diệp Vô Thương. Nếu không phải có sức mạnh của Xích Huyết Giác Ma long, hôm nay Long Thần không thể đánh chết Tô Mặc.
Mọi thứ đều biến mất, chỉ còn lại một thiếu niên, sắc mặt tái nhợt, lảo đảo lui ra sau mấy bước, mới đứng vững thân thể. Khi hắn ngẩng đầu lên, là một ánh mắt bất khuất nhìn mọi người, không có chút sợ hãi nào, cũng không có tự mãn. Thật giống như chuyện giết chết Tô Mặc, đối với hắn mà nói là một chuyện nhỏ không đáng kể.
“Mười hơi thở, còn chưa tới nữa…”
Từ lúc thi triển Thú Triều tới lúc đánh chết Tô Mặc, bất quá là năm hơi thở, du di thêm một chút thì khoảng bảy tám hơi thở. Long Thần sử dụng kỹ năng của Thái Hư Long Phù, từng luồng ánh sáng dập dờn quanh thân thể hắn, có một loại sức mạnh nghịch thiên, đang khôi phục thần nguyên của Long Thần về trạng thái bão hào.
Trong một chớp mắt, Long Thần uể oải như biến thành một người khác, hoàn toàn khôi phục, ánh mắt cũng sắc bén hơn không ít.
Nếu như lúc trước, mọi người còn coi thiếu niên này làm khỉ để đùa giỡn, thì Long Thần hiện giờ đã khiến cho bọn họ kính nể. Dù sao, ngoài trừ Tô gia và người Đông Hoàng Cung, thì những người khác không có xung đột trực diện với Long Thần.
“Thần Vũ cảnh tầng một, đánh chết Thần Vũ cảnh tầng năm, gần như là vượt qua mười cấp bậc. Chuyện này quá kinh khủng rồi.”
“Đúng vậy, rốt cuộc là người có tiềm chất như thế nào, mới có thể phát huy ra sức mạnh như vậy.”
Ngoài trừ Sở Thiên Ca và Tô Tiểu Điệp, trên mặt mỗi người ở đây đều tràn đầy vẻ khiếp sợ. Tên Long Thần này, coi như lật đổ sự hiểu biết cả đời bọn họ đối với võ đạo.
Đương nhiên, đối với Long Thần mà nói, hôm nay có thể đánh chết Tô Mặc, phần nhiều là nhờ vận khí. Hơn nữa Tô Mặc lên Thần Vũ cảnh tầng năm có mấy ngày, thần nguyên cũng chưa gia tăng quá nhiều, hắn lại sử dụng Phượng Hoàng Chân Thần bị thần long trấn áp, cho nên mới bị Long Thần giết chết.
Ở tình huống bình thường, Long Thần có thể đánh bại Thần Vũ cảnh tầng bốn – Vũ Chi Cực cảnh viên mãn, đã là không tệ.
Nhưng, như thế cũng đủ nghịch thiên rồi.
Tiếp sau đó, càng khiến cho mọi người không cách nào tiếp nhận là, rõ ràng Long Thần đã tiêu hao toàn bộ thần nguyên trong lúc chiến đấu, nhưng tại sao chỉ trong thời gian ngắn, thần nguyên của hắn lại nhanh chóng gia tăng. Gần như có thể nói là trong nháy mắt, khôi phục lại thời kỳ toàn thịnh.
“Rốt cuộc là chuyện gì.”
“Không thấy rõ, một chút đã khôi phục xong, rất có thể trên người hắn có trọng bảo, một trọng bảo siêu cấp có thể khôi phục thần nguyên.”
“Nói không sai, ngươi nhìn Thiếu chủ Đông Hoàng Cung.”
Mọi người bàn luận xôn xao, mà vào lúc này, Sở Thiên Ca đã kích động đầy mặt, tiến lên hai bước. Hắn muốn xác nhận một chuyện, và hắn cũng đã xác nhận được.
Một chiêu cuối cùng Long Thần dùng Xích Huyết Thiên Hoang, triệu ra Xích Huyết Giác Ma long, đã giải thích rõ ràng thân phận của Xích Huyết Thiên Hoang, rồng. Đây cũng là thứ mà Sở Thiên Ca theo đuổi, là thứ Sở Thiên Ca cực kỳ thèm muốn trên người Long Thần, nhất là sau đó thần nguyên khôi phục, cũng làm cho hắn biết trên người Long Thần còn có thể có những trọng bảo khác.
Long Thần cũng đang canh chừng Sở Thiên Ca, đồng thời lui về phía sau, cho đến khi phần lưng của hắn dán lên U Minh thạch cao lớn kia.
Tô Mặc đã chết, thời điểm Sở Thiên Ca này thực sự ra tay tới rồi. Long Thần cũng không có ngây thơ nghĩ rằng mình là đối thủ của hắn.
“Thương lượng một chuyện.” Sở Thiên Ca ổn định tâm tình một chút, dửng dưng nói.
“Ngươi nói.”
“Đưa đồ trên người ngươi cho ta, chiến kỹ vô danh, Xích Huyết Thiên Hoang, còn cả thứ giúp ngươi khôi phục thần nguyên lúc này, đưa toàn bộ nạp giới của ngươi cho ta. Chỉ cần ngươi nghe lời, ta sẽ không bạc đãi ngươi. Ta có thể tiến cử ngươi tiến vào Đông Hoàng Cung, thậm chí giúp ngươi bái sư tôn ta – Nguyên Hoàng Tôn giả làm thầy, trở thành sư đệ của ta.” Sở Thiên Ca trịnh trọng nói.
“Sư huynh…” Nghe thấy Long Thần có thể trở thành sư đệ của mình, Tô Tiểu Điệp có chút không vui.
Sở Thiên Ca nhẹ nhàng đẩy nàng ra, sau đó nhìn Long Thần, thành khẩn nói: “Tuổi tác ngươi còn nhỏ, thực lực cũng thấp, trên người mang theo những thứ này, chỉ mang tới họa sát thân cho ngươi. Đây là ta thành thật khuyên ngươi, có một vài việc ngươi phải hiểu, nếu ngươi không nghe ta, ta giết ngươi rồi, thì cũng sẽ lấy được đồ của ngươi. Trong hai lựa chọn, ngươi muốn chọn cái nào đây.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!