Long Huyết Chiến Thần - Chương 1201: Thí Thần Chi Kiếm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
56


Long Huyết Chiến Thần


Chương 1201: Thí Thần Chi Kiếm



Đây là trong Thí Thần Kiếm Trận, dẫn động toàn bộ trận pháp, chỉ trong một chiêu làm cho kiếm trận hoàn toàn nổ tung, Long Thần tu luyện Thí Thần Kiếm Trận đến mức tinh thông nhất. Lúc đó, Phương pháp sử dụng chiêu này mới chỉ xuất hiện trong tâm trí hắn, một cách tự nhiên.

Uy lực của kiếm bạo mạnh hơn thú triều mấy lần, sau khi mở ra Thí Thần Kiếm Trận, kiếm hải và thú triều không khiến Thí Thần Kiếm Trận đóng kín và biến mất. Nhưng kiếm bạo lại khiến Thí Thần Kiếm Trận bị công kích mà tự mình nổ tung

Dùng phương thức như vậy để đi đối phó Tần Sư, là biện pháp duy nhất của Long Thần.

Đối phương quả thật quá mạnh. Loại đối thủ đã tu luyện hơn ngàn năm này, vô số năm tháng chất đống vô số món đồ, Long Thần muốn tiếp được Hám Thế Hoàng Sư Quyền được hắn tôi luyện ngàn vạn lần, thì không có bạo kiếm là không được.

Một kiếm đánh xuống, không kém chút nào… là hạ uy thế của đối phương, Xích Huyết Thiên Hoang của Long Thần giống như muốn nổ tung lên vậy, oanh ùng ùng, vang lên từng tiếng chấn động rung trời, kèm theo đó Xích Huyết Thiên Hoang phía trên Thí Thần Kiếm Trận mới chính là hủy diệt chân chính, hoàn toàn hóa thành huyết sắc kiếm khí, một sóng khí bao gồm vô số huyết sắc kiếm khí, lao về phía quyền pháp Hám Thế Hoàng Sư Quyền kinh khủng kia.

Vào lúc này, Long Thần rất bình tĩnh.

Đối kháng với loại cường giả như Tần Sư không phải là mục đích của Long Thần, mục đích thật sự của hắn là ngăn cản đối phương đồng thời công kích, đem dư âm chiến đấu mãnh liệt, hướng về phía đám người hoàn toàn bị vây khốn kia, được gọi là tế phẩm của lễ tế Nguyệt Ma.

Long Thần muốn cứu bọn họ, nhưng họ lại ở chính giữa lồng sáng màu vàng kia, Long Thần vừa rồi đã thử qua, trong lòng hắn có chừng mực, chỉ dựa vào công kích của hắn, chắc không thể phá giải được lồng sáng.

Không biết là ánh sáng gì, sức chống cự lại kinh khủng như vậy,

Như vậy có thể thấy, đám người Lý Thanh Nguyệt khá xem trọng tế phẩm.

Long Thần còn không biết lồng ánh sáng này là nhân tố quyết định để hoàn thành lễ tế Nguyệt Ma, nếu như sắc vàng của lồng ánh sáng bị phá hư, Nguyệt Quang Bảo Hạp có lẽ sẽ không mở được.

Khi Thí Thần Kiếm Trận đối chiến với Hám Thế Hoàng Sư Quyền của đối phương, Hoàng Kim Lôi Ngục Long của Long Thần ẩn núp đã lâu, rốt cuộc không nhịn được công kích, một tiếng gầm thét kinh thiên động địa. Dưới sự chỉ dẫn của Long Thần, Hoàng Kim Lôi Ngục Long xông lên bầu trời, thân thể lấp lánh vàng trở nên vô cùng to lớn, sau đó bổ nhào xuống.

Làm như vậy là có mục đích.

Hoàng Kim Lôi Ngục Long và Thí Thần Kiếm Trận, đồng thời đối phó Hám Thế Hoàng Sư Quyền, mà có Hoàng kim Lôi Ngục Long, bởi vì quan hệ đến góc độ, sẽ đem dư âm chiến đấu còn lại, đẩy về phía lồng ánh sáng vàng.

Hết thảy cũng dựa theo kế hoạch của Long Thần thi hành, tốc độ phi thường của hắn, thậm chí vượt qua tốc độ của sóng âm, một quyền này của Tần Sư không sử dụng hết toàn lực, có thể nói hai chiêu này của Long Thần, hoàn toàn có thể phá được Hám Thế Hoàng Sư Quyền của đối phương, dĩ nhiên cái này không có gì tốt để mà kiêu ngạo.

Ba phương năng lượng giao hội, sức chiến đấu kinh khủng làm cho cả sơn động chấn động, những thứ gạch đá vốn xếp yên lành trên tường, dồn dập sụp đổ, rơi thẳng xuống đất, không khác gì mưa rơi…..

Trong mắt Tần Sư tràn đầy vẻ khiếp sợ, hắn vẫn không nghĩ tới, tiểu tử này lại có năng lực có thể ngăn cản được tuyệt kỹ thành danh của mình. Bây giờ, Hám Thế Hoàng Sư Quyền không những là tuyệt kỹ thành danh của hắn, cũng là chiêu thức mạnh nhất của hắn…

Vô số võ giả, chết dưới chiêu Hám Thế Hoàng Sư Quyền bá đạo này…

“Ầm!”

Dưới sự điều khiển của hắn, Hoàng Kim Lôi Ngục Long điên cuồng toàn thân phát ra tiếng nổ kinh khủng, các loại năng lượng công kích hỗn tạp, theo hướng chỉ dẫn của Long Thần tiến về phía trước, đó chính là màn ánh sáng màu vàng.

Vào thời khắc này, Long Thần tinh thần căng thẳng, hắn đã vọt tới tiếp cận màn sáng chỉ chờ màn hào quang bộc phá, ngay tại thời khắc đầu tiên hắn sẽ vọt vào, đồng thời bảo vệ những người khác.

Đúng như dự liệu và phỏng đoán của hắn. Trong tình huống ba phương năng lượng hội tụ bạo phá này. Rốt cuộc lồng ánh sáng vàng không chịu nổi loại năng lượng này, nổ tung ầm ầm.

“Thái Bạch Kiếm Ngục.”

Thái Bạch Kiếm Ngục này, không những có thể vây khốn người khác, mà còn có thể dùng để phòng ngự.

Lúc này, Long Thần chính là để cho những kiếm khí màu trắng ngăn trước hàng ngàn người, tránh cho những người vô tội này bị dư âm chiến đấu tổn thương.

Một chiêu này của Long Thần chơi được thật sự là quá hung hiểm. Mặc dù những người đó biết rõ có lồng ánh sáng vàng vây khốn bọn họ, sợ đến mức sắc mặt nhợt nhạt, đặc biệt là sau khi màn sáng bị hủy diệt.

“Ta tới cứu các ngươi, đừng phản kháng.”

Dựa vào thực lực của bọn họ, Long Thần đều có thể trực tiếp đem bọn họ thu vào Thái Hư Chi Cảnh, chuyện liên quan đến hơn ngàn mạng người, Long Thần không còn cách nào, chỉ có thể bại lộ Thái Hư Chi Cảnh.

Bình thường mà nói, trong cơ thể võ giả Thần Vũ cảnh tầng tám mới có càn khôn, cũng chính là thần quốc, chỉ có thần quốc có thể cho người sống đi vào, nhưng có chút bảo vật trân quý, cũng có hiệu quả như vậy, chắc hẳn người khác sẽ không chú ý quá nhiều vào chuyện này, nhiều nhất là kinh hãi tại sao Long Thần lại có bảo vật thần kỳ như vậy mà thôi.

Để cho bọn họ không phản kháng, mọi người rất rõ ràng, Long Thần là cơ hội sống duy nhất của họ. Nghĩ tới đây, mọi người theo bản năng dựa theo cách làm của Long Thần, khi có lực hút tác dụng trên người của bọn họ, bọn họ không phản kháng, vì vậy hơn ngàn người, ở trong nháy mắt toàn bộ tiến vào Thái Hư Chi Cảnh của Long Thần, thỉnh thoảng có mấy người ngu xuẩn phản kháng, Long Thần đích thân tiếp nhận, Long Thần liền cưỡng ép hút bọn họ vào.

Điều động Thái Hư khí, đem bọn họ bao vây lại, Long Thần nói: “Mọi người đừng hoảng hốt, nán lại ở chỗ này một thời gian, chờ sau khi ta trốn ra ngoài, sẽ thả mọi người ra.”

Trong Thái Hư Chi Cảnh, mọi người đang bàn luận.

“Đây là nơi nào, tại sao chúng ta lại xuất hiện ở nơi này.”

“Mới vừa rồi cứu chúng ta, thiếu niên kia đâu rồi.”

“Chúng ta có phải là đã chết hay chưa, ô ô ô…”

Vì vậy, Long Thần mới xuất hiện để cho bọn họ an tâm một chút.

“Ta biết rồi…..”

Bỗng nhiên có người thét lên, dùng ánh mắt sùng bái nhìn Long Thần, cuồng nhiệt nói:

“Mọi người quên rồi sao, võ giả Thần Vũ cảnh tầng tám giống như thần linh, bọn họ có thần quốc, chúng ta bây giờ đang ở một nơi tương tự như vậy, nhưng vẫn còn sống, đây không phải là thần quốc của thiếu niên kia sao.”

“Hóa ra là như vậy, thiếu niên này lại lợi hại như vậy…..”

“Giống như thần linh vậy, hắn chỉ có thể là tiền bối của chúng ta, rất nhiều tiền bối võ đạo, thực lực nghịch thiên, dung nhan cũng duy trì dáng vẻ thiếu niên, thiếu niên này hẳn chính là người như vậy.”

Trong bàn luận sôi nổi, hâm mộ sùng bái Long Thần, Long Thần thở phào nhẹ nhõm, rốt cuộc hoàn thành nhiệm vụ, đồng thời lại cảm thấy áp lực của Tần Sư. Một tiếng nổ ầm ầm vang lên, Thái Bạch Kiếm Ngục bị Tần Sư ung dung đánh vỡ.

Tần Sư liếc mắt liền thấy không có người ở trong, ánh mắt hắn càng ngưng trọng, gắt gao nhìn chằm chằm Long Thần, thoáng như núi lớn đè nặng lên người Long Thần.

“Trên người ngươi lại có bảo vật như vậy, còn có thể chống cự Hám Thế Hoàng Sư Quyền của ta, hóa ra ta xem thường ngươi.”

Tần Sư thở dài một cái, chợt trong mắt lóe lên ánh vàng, hắn thực sự nổi giận.

“Xem ra chỉ có giết tiểu tử này, ngươi mới có thể đem bọn họ xuất hiện, đời này ta rất ghét làm chuyện xấu, chúng ta chuẩn bị tổ chức lễ tế Nguyệt Ma lâu như vậy, nhưng ngươi tới phá rối. Người bây giờ đúng là không có tố chất.”

Ở giữa không trung, Tần Sư giống như thiên thần, từ trên cao nhìn xuống Long Thần, tiếng như hồng chung, khiến người ta điếc tai nhức óc.

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Long Thần lười không thèm đếm xỉa tới hắn, Long Thần tự biết mình. Ngay cả sức mạnh của kiếm bạo và Hoàng kim Lôi Ngục Long cũng đã sử dụng xong, Tần Sư lại đến công kích, Long Thần chỉ có một con đường chết. Kết quả là hắn bay lên trời, đứng ở vị trí cách Tần Sư mười thước, không có chút áp lực nào nói: “Lão quỷ, ngươi cũng đừng tự cho là đúng, ngươi cho rằng: “Tất cả mọi thứ ở đây, ngươi đều nắm trong tay hay sao…”

“Nếu không thì sao.” Tần Sư cười lạnh một tiếng,

“Đuổi theo ta đi.” Long Thần bỗng nhiên nói,

“Ngươi nói gì…” Tần Sư chưa nói hết câu, Long Thần đã hóa thành một tia chớp màu vàng, trong nháy mắt biến mất trước mắt Tần Sư, Tần Sư giờ mới hiểu được, Long Thần là được như ý, chuẩn bị chạy trốn.

Tần Sư có một sai lầm, hắn cho là Long Thần đến vì Nguyệt Quang Bảo Hạp, không lấy được Nguyệt Quang Bảo Hạp, hắn sẽ không đi, không nghĩ tới giây phút này Long Thần lại chạy trốn.

Mặc dù nói, Long Thần không quen địa hình nơi này bằng Tần Sư, nhưng hắn thắng ở tốc độ nhanh hơn so với Tần Sư, chẳng qua Tần Sư cũng không phải đèn đã cạn dầu, đường vân màu vàng kim từ trên người hắn nổi lên. Lúc này hắn giống như hùng sư trên thảo nguyên, bất thình lình hai tay chạm đất, giống như dã thú có bốn chân, điên cuồng đuổi theo Long Thần.

“Giải quyết sớm một chút, thời gian không nhiều lắm.”

Giọng nói bất mãn của Lý Thanh Nguyệt vang lên bên tai Tần Sư, Tần Sư biết Lý Thanh Nguyệt tức giận, nhất thời điên cuồng tăng cường tốc độ, muốn đuổi kịp Long Thần, đánh chết, đồng thời bắt lại những người bị hắn mang đi

Một tia chớp màu vàng, giữa vô số thông đạo rậm rạp chằng chịt tiến về trước, quẹo cua, mà sau lưng là một con hùng sư màu vàng đuổi theo không tha.

Sau khi Long Thần rời đi, Khương Khanh lập tức đi theo, ánh mắt hắn lóe lên vẻ do dự.

“Hàn Vẫn Tinh chắc không đến, có lẽ đây là cơ hội tốt nhất để ta tìm ra bí mật của Long Thần, tuyệt đối không thể bỏ qua, nếu không ta sẽ hối hận với chúng sinh, tiểu tử này mới hai mươi tuổi, đã có thực lực như vậy, nhất định là bảo vậy thần bí ở nơi mi tâm của hắn trợ giúp. Giá trị của bảo vật đó nhất định hơn Nguyệt Quang Bảo Hạp.”

Nghĩ tới đây, Khương Khanh đi theo sau lưng Tần Sư, lừa gạt được ánh mắt của Lý Thanh Nguyệt, điên cuồng đuổi theo, hắn chính là Thần Vũ cảnh tầng sáu viên mãn, phương diện tốc độ cũng là đỉnh điểm, rất nhanh theo phía sau Tần Sư, chỉ cần hắn còn có thể tìm được dấu vết Tần Sư lưu lại, hắn sẽ không lạc mất Long Thần.

Nhìn ba người bọn họ rời đi, người hầu bên cạnh Lý Thiên Cơ nói:

“Thiếu chủ, bây giờ có cần động thủ hay không?”

Lý Thiên Cơ cười, nói: “Chờ một chút, nhất định phải đến khi Ma Nguyệt Hạp bị nàng lấy ra, cô nàng này từ trước đến giờ nổi tiếng cẩn thận, không đợi đến khi nàng lấy ra Ma Nguyệt Hạp, ta sẽ không động thủ, nhưng nếu như nàng lấy ra Ma Nguyệt Hạo, đó chính là lúc nàng bỏ mình…”

“Oa, Thiếu chủ thật là lợi hại.” Tiểu nha đầu bên cạnh sùng bái nói

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN