Long Ngạo Chiến Thần - Chương 149: Chiếc bánh từ trên trời rơi xuống
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
121


Long Ngạo Chiến Thần


Chương 149: Chiếc bánh từ trên trời rơi xuống


“Về điểm thứ ba, một khi chúng ta thay thế được hoàng thất Tinh Vân, Long gia sẽ không nhúng tay vào chuyện hoàng thất.”

Tất cả mọi người hoàn toàn nghi hoặc, nếu Long gia không nhúng tay vào chuyện hoàng thất, vậy nói thay thế hoàng thất Tinh Vân là có ý gì?

“Ngạo nhi, con hãy nói rõ ý của mình ra xem nào.” 

Long Ngạo gật đầu, sự tình đã tới nước này rồi, Long Ngạo cũng không có cố kỵ, nói:

“Gia gia, ý của con rất đơn giản, Vương gia sẽ thay thế hoàng thất quản lý vương quốc Tinh Vân, về phần chúng ta vẫn như cũ, sẽ tọa trấn ở Xích Hoả trấn.”

Mọi người không phải kẻ ngốc, trong nháy mắt liền hiểu được ý của Long Ngạo. 

Cha con Vương Nhất Đao và Vương Hàn đều đứng lên, trên mặt tràn ngập kích động và vui mừng, bởi vì hai người trong lòng đều rất rõ ràng, Vương gia thay thế được Tinh Vân hoàng thất đại biểu cho cái gì.

Vương gia chỉ là một gia tộc nhỏ bé ở Xích Hoả trấn, ở Xích Hoả trấn có lẽ cũng khá mạnh, nhưng đối với vương quốc Tinh Vân mà nói lại không đáng kể chút nào.

“Ngạo nhi, việc này có phải vẫn có điểm không thỏa đáng?” 

“Bá phụ, việc này có gì không thỏa đáng chứ, trước không nói quan hệ giữa con và Vũ Âm, chỉ nói đến lần này Vương gia có thể duy trì Long gia, ngôi vị hoàng thất chính là của Vương gia.”

Vương Hàn và vương Nhất Đao không nói gì thêm, đây đúng là như chiếc bánh từ trên trời rơi xuống, quỷ mới biết một khi mất đi thì khi nào mới có thể may mắn có lại được.

Long Hạo Thạch vẫn với vẻ mặt ngưng trọng như cũ, nói: 

“Ngạo nhi, với thực lực hiện tại của chúng ta có thể thay thế được hoàng thất Tinh Vân không?”

Đối với điểm này, Long Ngạo mười phần tin tưởng.

Hoàng thất Tinh Vân có thể xưng bá ở vương quốc Tinh Vân, cũng không phải bởi vì có được trăm vạn đại quân, mà là bởi vì có được Hộ quốc đường, còn có Âu Dương Trọng tọa trấn. 

Nhưng còn bây giờ?

Tám phần mười Hộ quốc đường đã bị giết hết, về phần Âu Dương Trọng, muốn trong khoảng thời gian ngắn khôi phục thực lực cơ hồ là chuyện khó lòng mà thực hiện được.

Cho dù nói như thế nào, lôi kiếp chi lực cũng là một trong những lực lượng thiên địa cường đại bậc nhất. 

Chính vì vậy Long Ngạo mới có mười phần tin rằng đối với việc Âu Dương Trọng khôi phục thương thế, tu vi của Long Ngạo nếu có thể đột phá cảnh giới Thoái Biến thì có thể giết chết Âu Dương Trọng, như vậy việc tiêu diệt hoàng thất Tinh Vân chỉ là chuyện sớm muộn.

Về việc này, Long Ngạo cũng không nói ra.

“Gia gia, cho dù chúng ta muốn lấy lại hoàng thất Tinh Vân, tuyệt đối không phải lúc này, hiện tại chỉ có một chuyện cần làm, đó là gia tăng thực lực Xích Hoả trấn.” 

“Vương gia gia, Vương gia từ giờ trở đi phải gia tăng lực lượng lên, nhiều nhất một năm, thậm chí nhanh hơn Vương gia sẽ thay thế được hoàng thất Tinh Vân, cho dù dựa vào người nào thì thực lực đều phải đủ mạnh mới là điều quan trọng.”

Gật gật đầu, Vương Nhất Đao cố nén kích động trong lòng, nói:

“Ta sẽ làm ngay.” 

Nếu là trước đây Vương Nhất Đao chắc chắn sẽ không tin lời Long Ngạo, nhưng thấy được thực lực của Long Ngạo một đao chém mạnh như vậy, Vương Nhất Đao vô cùng tin tưởng, Long Ngạo nhất định làm được.

Người nhà Vương gia rời khỏi, trong đại đường hiện giờ chỉ còn lại có ba người, Long Hạo Thạch, Long Nghị và Long Ngạo.

“Ngạo nhi, con có nắm chắc không?” 

“Gia gia, bây giờ phiền toái duy nhất chính là Tinh Vân lão tổ tông, nhưng người đừng lo, việc này giao cho con.”

Tinh Vân lão tổ tông?

Long Hạo Thạch không khỏi lo lắng nói: 

“Hoàng thất Tinh Vân lão tổ tông Âu Dương Trọng lúc trước cũng là kỳ tài ngút trời, không chỉ được liệt vào một trong ba mươi chiến thần, lại còn phát triển vương quốc Tinh Vân đến quy mô như bây giờ, Ngạo nhi, con muốn đối phó người này có nắm chắc phần thắng không?”

Nói thẳng, đến giờ phút này Long Hạo Thạch đối với thực lực của đứa cháu trai vẫn còn chưa biết hết, nhưng Long Hạo Thạch đối với Tinh Vân lão tổ tông cũng có chút biết rõ.

“Gia gia, hãy tin ở con.” 

Long Ngạo không nói nhiều lời vô nghĩa, chỉ có ba chữ “Tin ở con”.

Nhìn đứa cháu trai của mình, Long Hạo Thạch bỗng nhiên nở nụ cười, gật gật đầu nói:

“Gia gia đương nhiên lựa chọn con, Ngạo nhi, lần này trở về con định khi nào thì rời đi?” 

Đối với việc Long Ngạo rời đi, người nhà Long gia tựa hồ đã quá quen thuộc.

“Gia gia, ba ngày nữa con sẽ đi.”

Một lúc lâu sau. 

Cấm địa Long gia, còn được gọi là hậu viện, ngoài Long Ngạo ra căn bản không người nào dám vào trong.

“Tiểu tử, không sao chứ?”

Đối với Hoả Kỳ Lân không ra tay tương trợ Xích Hoả trấn, Long Ngạo cũng không hề phẫn nộ, cho dù nói như thế nào, lúc trước hắn và Hoả Kỳ Lân đã ước định, chính là bảo vệ Long gia chứ phải bảo vệ Xích Hoả trấn. 

Long Ngạo cười cười, gật đầu nói:

“Ổn rồi, Kỳ Lân đại ca, ta muốn hỏi một chút, tu vi của huynh đã đạt tới cảnh giới nào?”

Đã biết được ngũ cảnh Thoái Biến, Long Ngạo rất tò mò, Hoả Kỳ Lân trước mặt rốt cuộc là cảnh giới gì, chẳng lẽ là Đạo Tổ? 

Hừ lạnh một tiếng, Hoả Kỳ Lân bất mãn nói:

“Tiểu tử, thực lực của ta ngươi còn chưa có tư cách biết, nhưng ta có thể nói cho ngươi một chút, thực lực hiện tại của ngươi vẫn còn yếu lắm, có lẽ ở Xích Hoả trấn, thậm chí vương quốc Tinh Vân ngươi rất mạnh, nhưng nếu so với cả đại lục thì thực lực của ngươi thật chẳng đáng kể.”

Long Ngạo gật đầu, đối với lời của Hoả Kỳ Lân, Long Ngạo đương nhiên lựa chọn tin tưởng. 

Cho dù nói như thế nào, vương quốc Tinh Vân đối với cả thiên võ đại lục mà nói căn bản chẳng đáng là gì.

Hoả Kỳ Lân không muốn nhiều lời, Long Ngạo cũng không tiếp tục hỏi, mà chỉ nói:

“Kỳ lân đại ca, vết thương của huynh thế nào rồi?” 

Đối với thương tích của Hoả Kỳ Lân, Long Ngạo rất quan tâm, cho dù nói như thế nào hắn và Hoả Kỳ Lân cũng có ba năm ước hẹn, vết thương của Hoả Kỳ Lân có thể khôi phục, đối với Long gia cũng là chuyện tốt.

“Tiểu tử, ngươi lần này trở về thật đúng lúc, vết thương của ta quá nặng, cần ngươi tương trợ.”

“Kỳ Lân đại ca, huynh cứ nói, chỉ cần ta có thể làm được, nhất định không chối từ.” 

Tựa hồ rất tin tưởng, giọng Hoả Kỳ Lân cũng dịu xuống, liền lên tiếng:

“Long Ngạo, vết thương của ta cần một ít cỏ linh dược, bây giờ ta sẽ truyền tên cỏ linh dược vào đầu ngươi, hãy nhớ cho kỹ.”

Trong nháy mắt, Long Ngạo cảm giác trong đầu mình xuất hiện rất nhiều tên các loại cỏ linh dược, đại khái có đến mười loại, đối với những loại cỏ này Long Ngạo cũng không xa lạ, dù sao thân là người luyện đan, đối với cỏ linh dược đều có nghiên cứu qua. 

“Kỳ Lân đại ca, ta có việc này muốn nói với huynh, ta hy vọng huynh có thể cho ta một giọt máu.”

Long Ngạo vừa nói xong, Hỏa Kỳ Lân bỗng nhiên bộc phát ra khí thế cường đại, phô thiên cái địa đích áp chế mà đến, nhưng Long Ngạo không lùi nửa bước, kiên quyết đứng tại chỗ nhìn vào Hoả Kỳ Lân trước mặt.

Khí thế biến mất, Hoả Kỳ Lân lạnh giọng nói: 

“Ta cho ngươi cơ hội để giải thích.”

Long ngạo không chút giấu diếm, đem chuyện của mình và Ngạo Tuyết kể ra, một năm một mười đều nói ra hết, thậm chí không giấu diếm Cửu Châm Phong Thần. Sau khi nghe xong, hơi thở lạnh như băng của Hoả Kỳ Lân liền biến mất không dấu vết.

Ngay lúc Hoả Kỳ Lân đang định nói gì đó, bỗng nhiên khựng lại một lúc rồi mới nói: 

“Tiểu tử, có người đến, người này thực lực rất khá, ngươi nên đi xem xem, cần ta ra tay cứ nói một tiếng.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN