Long Thần Thiên Đế
Nguy cơ kề cận
” Tuấn nhi , đây là 10 bình chữa thương đan dược và tụ khí đan , còn có 1 viên ngưng khí đan , hãy cầm lấy đi. aiii, năm nay sẽ có đấu lôi đài khảo hạch , con có thể không tham gia cũng được , ngược lại với khả năng luyện đan mà ta dạy cho con cũng đủ để con nhẹ nhàng vào nội môn , đây là một ít đan phương bí truyền của ta, trước con hay cầm về nghiên cứu đi lại nói tiếp” .
Thiên tuấn và Thanh lâm vừa về đến Thanh Phong Sơn , nơi ở của các vị trưởng lão trong nội môn hoặc phó tông chủ . Thì chợt nghe Thanh Lâm nhẹ giọng nói .
” đa tạ , nghĩa phụ , tuấn nhi sẽ cố hết sức, không để phụ lòng ngài , có điều … mong nghĩa phụ cho phép ..”
Thiên tuấn nhận lấy đan dược và đan phương , trầm tư chốc lát lại nói tiếp.
” ồ, con cứ nói ta sẽ toàn lực ủng hộ con, con muốn làm gì ?.” Thanh Lâm hơi ngạc nhiên nhìn lấy Thiên Tuấn , bởi vì đây là lần đầu tiên hắn thấy Thiên Tuấn mở lời cầu khẩn, Tinh mang trong mắt loé lên, mặt đầy hứng thú nhìn lấy Thiên Tuấn mở miệng nói.
” mong nghĩa phụ đồng ý cho tata đi Vẫn Đế sơn mạch lịch luyện “. giọng nói mang theo vẻ khẩn cầu cùng gương mặt nghiêm túc Thiên Tuấn chậm rãi nói ra ý đồ của mình . chỉ thấy ánh mắt hắn đầy kiên quyết chi sắc , nhìn thẳng vào Thanh Lâm .
” aii, cũng tốt , hùng ưng có ngày bay lượng cửu thiên , tốt, ta đồng ý cho con đi. Nhưng hứa với ta, không nên liều mạng tu luyện, căn cơ vững chắc thì cảnh giới mới ổn định , khi nào gặp nguy cơ sinh tử thì hãy bóp nát ngọc phù này , nó sẽ truyền tống con đến nơi an toàn .
Thanh lâm gật đầu , ôn nhu nói , sau đó lấy trong nhẫn không gian vật trữ ra một miến ngọc phù xanh nhạt , đưa cho Thiên Tuấn và dặn dò cẩn thận ” ngọc phù này chỉ có thể sử dụng một lần , cố gắng đảm bảo an toàn tánh mạng, ta không thể rồi đi tông môn được , chỉ có thể giúp con đêna đó , nhớ lấy nữa năm sau là Luyện đan khảo hạch và lôi đài tỷ võ , tận lực tu luyện mới là” .
Trong lòng hiện lên một tia ấm áp , mặc dù không phải là cha ruột nhưng Thanh Lâm luôn coi hắn như con của mình mà đối đãi . âm thầm ghi tạc ơn dưỡng dục , Thiên Tuấn quyết tâm phải cố gắng hết sức cũng không để Thanh Lâm Thêm lo lắm phiền phức ” đa tạ nghĩa phụ , con nghĩ là lúc nên xuất phát , ngài bảo trọng ” .
Thanh Lâm thâm ý nhìn lấy bóng lưng kiên cường của thiên Tuấn từng bước rời đi .
Trong lòng cảm khái muôn phần ” cũng 15 năm a, tốt là lúc nên để nó đối mặt với nguy cơ sinh tử ,chỉ có như vậy mới có thể không ngừng vươn lên, trở thành một vị cường giả được, lại nói người của gia tộc đó thì cũng không phải vật tầm thường ” , phất tay áo nhanh chóng biến mất ở trước cửa lớn .
Sau khi Thu thập đồ đạc vào túi không gian , đây là túi đựng phổ thông của võ giả , không gian bên trong chỉ có chưa đầy 2 mét vuông , nhưng cũng coi như thuận tiện một ít.
Thiên Tuấn hít sâu một hơi áo chế trong lòng kích động , chỉ có hắn mới biết tại sao lại chọn Vẫn đế sơn mạch làm nơi lịch luyện mà không phải là Thiên vụ sơn mạch để lịch luyện .
mấy tháng trước trong một lần tình cờ đi ngang qua vẫn đế sơn mạch hắn phát hiện , từ sâu trong huyết mạch phản phất có gì đó kêu gọi hắn đi vào , nhiều lần do dự vẫn chưa đi .
Bây giờ vì thực lực cường đại , hắn quyết định đánh cược một lầm ôm tia hi vọng là có kỳ tích xãy . hắn biết chỉ có khi nào mở ra huyết mạch thì mới chính thứ được gọi là võ giả chân chính .
” tốt, chọn ngày không bằng đụng ngày hôm nay là nên xuất phát” .
thi triển thân pháp , thân hình nhanh chóng rời khỏi Đại môn Trấn Thiên Tông , hướng về phía nam nơi toạ lạc của Vẫn Đế sơn mạch.
” Hắc hắc , Diệu thiếu, thằng ngu kia cuối cùng cũng chịu rời khỏi Trấn Thiên tông ” một tên Ngoại môn đệ tử tuyệt đao Tông đối với Diệu Phong cung kính cười nói .
” hừ, lần này xem ngươi cứu hắn như thế nào đây Thanh Lâm , nếu hắn ngoan ngoãn núp trong Trấn Thiên Tông ta còn không làm được gì , đây là hắn tự tìm không nên trách ta ha ha.” Diệu Phong đứng lên ánh mắt hiện lên một tia ngoan lệ , chậm rãi nói .
“Ta đã mời Thần ca ra tay giết chết hắn, Thần ca nhưng là top 3 nội môn cao thủ của Tuyệt Đao Tông, một thân tu vi cũng đã tới cao cấp võ Sư , còn không tin diệt không nỗi một cái nho nhỏ Cửu cấp võ đồ .”
Cùng lúc đó, Thiên Tuấn Không hề nhận ra nguy cơ đang kéo đến, chỉ thấy hắn vút nhanh ra khỏi trấn thạch thành lao về phía ngoại vi Vẫn Đế Sơn Mạch .
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!