Long Vũ Phi Thiên - Chương 23
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
160


Long Vũ Phi Thiên


Chương 23


“Chúng ta hiện tại phải về “Hoa tẫn cốc” sao?” Long Tại Vũ cố gắng không chú ý đến y phục trên thân. Nhưng đây thật sự là để cho người mặc sao? Lớp lụa mỏng màu đen này, thật đã đem những đường cong trên cơ thể thi triển đến mức không ngờ.

“Đúng vậy. Nếu không ngươi còn muốn đi đâu?” Hoa Tề ánh mắt gian tà liếc nhìn Long Tại Vũ: “hay là ngươi còn muốn đi tìm lão cha của ngươi?”

“Aha ngươi đừng làm ta sợ chứ.” Long Tại Vũ cười gượng một chút. Đi tìm Hiên Viên Thiên Hành? Hắn cũng không phải là không muốn sống nữa!

“Vậy theo ta quay về “Hoa tẫn cốc”. Trời cũng sắp tối rồi, chúng ta đi nhanh đi.”Hoa Tề tức giận liếc mắt nhìn Long Tại Vũ: “Nếu không để lão cha không giống người của ngươi đuổi tới sẽ không tốt lắm.”

“Không giống người? Ngươi nói cái gì. Ta là do hắn sinh, hắn không phải người, ta là cái gì?” Long Tại Vũ nhịn không được, nhỏ giọng oán giận. “Ta không quan tâm ngươi là cái gì. Ta chỉ biết nếu không đi thì không kịp.” Hoa Tề nghe tiếng bước chân hỗn độn bên ngoài, nhíu mày: “Nhanh như vậy đã đuổi tới?”

“Làm sao bây giờ? Ta hiện tại chỉ có thể phát huy một nửa công lực. Nếu như bị Hiên Viên Thiên Hành quơ được, ta sẽ chết thật thê thảm.”Long Tại Vũ nhớ đến ánh mắt không cam lòng của Hiên Viên Thiên Hành trước khi ngất đi. Nhịn không được rùng mình một cái. Nếu bị hắn tìm được có phải hay không cả mạng nhỏ cũng không còn? (tiểu Hành Hành: sẽ không lấy mạng ngươi. Chỉ là càng thảm hại hơn thôi)

“Cái gì mà làm sao bây giờ? Ngươi nói xem phải làm sao. Xông ra a! Vì sao ngươi luôn tìm phiền phức lại bắt ta thu dọn?” Hoa Tề ôm chặt thắt lưng Long Tại Vũ, dẫn hắn đi ra ngoài.

“Aha ” Long Tại Vũ lại cười gượng. Kinh nghiệm từ trước đến nay đều cho hắn biết càng ít trêu chọc đến Hoa Tề càng tốt! Tuy là đã chọc đến hắn rồi style=”display:inline-block;width:300px;height:250px” data-ad-slot=”7309093013″> (adsbygoogle=window.adsbygoogle||).push({});“Các ngươi đang làm gì?” Hoa Tề mới vừa mở cửa đã bị một đám thị vệ gọi lại.

“Đại nhân, không ai nói phiêu kĩ cũng phạm pháp chứ.” Hoa tề cười cười nghênh đón. Long Tại Vũ nghe xong, khoé mắt không khỏi run rẩy. Mẹ nó, dám gọi lão tử là “kĩ”. Hoa Tề, ngươi cũng thật độc ác

“Nữ nhân này trông cũng không tệ lắm ” Thị vệ thân thủ sờ sờ mặt Long Tại Vũ.

“Đại gia, ngài sờ đau ta a.” Long Tại Vũ hạ giọng, vẫn e lệ nép vào lòng Hoa Tề.

“Được rồi. Bây giờ không phải lúc phiêu kĩ.” Thị vệ trưởng hừ lạnh một tiếng: “Các ngươi mau cút đi. Về sau không cần để chúng ta nhìn thấy.”

” Vâng, chúng ta lập tức đi ngay.” Hoa Tề vội vàng kéo Long Tại Vũ bước đi.

“Đại nhân nữ nhân vừa rồi không giống người trên bức hoạ sao?” một thị vệ cầm bức hoạ trên tay đi đến trước mặt thị vệ trưởng.

“Mẹ nó, mắt ngươi bị mù a. Cả nam nhân hay nữ nhân cũng không phân biệt rõ ràng?” thị vệ trưởng tức giận mở miệng: “còn không tiếp tục tìm. Nếu không bắt được người, ta chết các ngươi cũng đừng mong toàn mạng.”

“Vâng, vâng” gã thị vệ vội vàng lui ra, sau đó lại nhìn bức hoạ tên tay, thật sự rất giống a!

“Nguy hiểm thật.” Long Tại Vũ quay đầu nhìn lại, phát hiện không có người đuổi theo, vỗ vỗ ngực thở nhẹ.

“Ở cùng một chỗ với ngươi không bao giờ có chuyện tốt” Hoa Tề buông cánh tay đang ôm chặt thắt lưng Long Tại Vũ.

“Phải có kích thích chơi mới vui a.” Long Tại Vũ thân thủ chỉnh lại y phục trên người: “bây giờ chúng ta phải đi đường kia sao?”

“”

“Sao không nói?” Long Tại Vũ đợi một lát vẫn không thấy Hoa Tề trả lời, tưởng hắn còn đang suy nghĩ. Ai ngờ ngẩn đầu lên lại thấy Hoa Tề vẻ mặt quái dị nhìn về phía sau lưng hắn.

“Uy. Ngươi có khỏe không?” Long Tại Vũ lấy tay đẩy đẩy Hoa Tề

“Ta tốt lắm. Bất quá ngươi có lẽ không tốt!” Hoa Tề có chút cứng đờ nhìn Long Tại Vũ.: “ Ngươi hiện tại có thể phát huy mấy thành công lực?”

“Ngươi hỏi cái này để làm gì?” Long Tại Vũ khó hiểu, mở miệng.

“Ngươi nhìn phía sau sẽ rõ.” Hoa Tề xoay người Long Tại Vũ, để hắn nhìn rõ phái sau lưng mình.

“Aha hôm nay thời tiết không tồi ” Long Tại Vũ nhìn thấy người đứng phía sau, cố tình ra vẻ ung dung, mở miệng.

“Phải, không tồi.” Hiên Viên Thiên Hành nhìn thấy cách ăn mặc của Long Tại Vũ, lại nhìn Hoa Tề bên cạnh, lạnh lùng mở miệng: “được lắm, dám theo trai bỏ trốn.”

“Ta quen biết ngài sao?” Long Tại Vũ “kinh ngạc” nhìn Hiên Viên Thiên Hành: “chúng ta dường như chưa từng gặp mặt thì phải.”

“Phải không? Ta đây không ngại nhắc lại cho ngươi nhớ.” Nghe thấy Long Tại Vũ nói không quen biết mình, Hiên Viên Thiên Hành có cảm giác muốn tóm lấy hắn.

“Ta là đang cùng tướng công về nhà. Công tử cũng vậy sao? Hay là ngài coi trọng tướng công nhà ta?” Long Tại Vũ dùng sức nhéo nhéo tay Hoa Tề.

“Tướng công nhà ngươi? Ta là coi trọng ngươi. Không bằng ngươi theo ta trở về không tốt sao!” Vẫn còn giả vờ sao!

“Ta phải tuân thủ phụ đạo a. Tướng công nhà ta cho ngươi mượn trước cũng được.” Long Tại Vũ không để ý ánh mắt giết người của Hoa Tề, đẩy hắn lên phía trước mình.

“Ta chỉ cảm thấy hứng thứ đối với ngươi” Hiên Viên Thiên Hành nheo mắt nhìn Hoa Tề: “Là vì hắn sao? Ngươi là muốn cho hắn chết? Hay là sống không bằng chết?”

“Ta ”

“Ai nha. Có phải ta đến không đúng lúc?” Một thanh âm trêu chọc đánh gảy lời nói của Long Tại Vũ.

“Ai?” Hiên Viên Thiên Hành cùng Long Tại Vũ gần như đồng thời mở miệng.

“Ngươi không biết ta là ai sao? Phụ hoàng!” từ bóng cây hiện ra một đạo thân ảnh. Mà gương mặt kia cùng Long Tại Vũ giống nhau như đúc.

“Ngươi ” Ba người đồng thời sửng sốt. Mặc kệ là thanh âm hay là bộ dáng đều giống hệt Long Tại Vũ.

“Ta? Ta làm sao? Ngươi không phải đang tìm ta sao? Sao bây giờ ngược lại tìm đến “muội muội” ta?” “Hiên Viên Tử Khải” đi đến trước mặt Long Tại Vũ, xoa xoa đầu hắn: “ta nói “muội muội” a. Ngươi không phải là tới tìm “tướng công”sao? Sao lại để phụ hoàng tìm được rồi?”

“Ta ta ” Long Tại Vũ nhìn khuôn mặt giống hệt mình, lắp bắp mở miệng: “Là là hắn cứ cứ quấn lấy ta ”

“Ai nha. Phụ hoàng ngươi xem, đã doạ “muội muội” ta rồi.” “Hiên Viên Tử Khải” khoa trương kêu to.

“Là Hoa Luân.” Hoa Tề nhỏ giọng bên tai Long Tại Vũ.

” Vậy a.” Long Tại Vũ hướng Hoa Tề cười ám muội: “Vậy cùng ta diễn màn kịch này đi”

“Nguyện ý phụng bồi!”

“Vậy bắt đầu thôi” Long Tại Vũ nhìn Hiên Viên Thiên Hành đang đứng phía trước: “ca ca người ta không biết ngươi cũng ở hoàng thành a. Ngưuơi tới cũng không nói cho người ta một tiếng.”

“Khụ ” Hoa Luân không được tự nhiên, vội ho một tiếng: “Không phải ta không nói cho ngươi, chính là ca ca không đi được”

“Ta còn không biết ngươi có một “muội muội”” Hiên Viên Thiên Hành nhìn hai người “kẻ xướng người hoạ”, lạnh lùng mở miệng.

“Chuyện ngươi không biết còn rất nhiều!”Hoa Luân khinh thường mở miệng: “Ngươi có biết mẫu thân ta sinh nhật là ngày nào? Thích ăn cái gì? Thích màu sắc nào không?”

Mẹ nó. Lão tử đây phục ngươi. Ngay cả mẫu thân ta là ai ngươi cũng không biết. Ngươi phải nhớ rằng ta đây cũng không phải họ Hoa a!!!

“Ta ” Hiên Viên Thiên Hành bị hỏi đến á khẩu, không thể trả lời. Đối với hắn mà nói nữ nhân vốn là công cụ tiết dục, cần gì phải tìm hiểu đời sống của các nàng

“Không biết sao? Vậy ngươi làm sao biết trước đây mẫu thân ta sinh hai hay sinh ba chứ?”

“Khụ ca, mẫu thân chỉ sinh “hai người” chúng ta.” Long Tại Vũ lặng lẽ nhéo thắt lưng Hoa Luân.

“Ta chỉ đùa một chút mà thôi.” Hao Luân vội vàng sờ soạng thắt lưng. Ô ô đau quá a Tại Vũ xuống tay thật đúng là không lưu tình a!

“Các ngươi đều theo ta trở về.” Nếu là cốt nhục của mình, đương nhiên đều phải dẫn trở về.

“Không cần ngài lo lắng. Chúng ta có chỗ trụ.”

“Ngươi dám điểm huyệt đạo của ta lại không có can đảm theo ta trở về sao?” Hiên Viên Thiên Hành nghiến răng nhìn Hoa Luân.

“Ta không muốn trở về. Như vậy rất nhàm chán” Hoa Luân nhìn hai người kia, nháy mắt: “ Ngươi tự mình gải quyết cho tốt a. Phụ hoàng!”

“Ngươi cho là mình có thể đi?” Hiên Viên Thiên Hành cười lạnh: “Ngươi nghĩ rằng ta sẽ không chuẩn bị để bắt ngươi sao?”

“Vậy ngài cho rằng ta cũng không chẩn bị gì lại đến đây gặp ngài? Chẳng lẽ ngài không có nghe thấy tiếng đánh nhau sao? Hay là người lớn tuổi, thính giác cũng không còn tốt nữa?” Hoa Luân nhìn Hiên Viên Thiên Hành, ra vẻ đồng tình lắc lắc đầu.

“Ngươi có ý gì?” Hiên Viên Thiên Hành trong lòng biết không ổn. Bản thân mình cũng thật ngốc, cư nhiên lại không chú ý điểm này.

“Người của ngươi đang cùng người nhà của ta chơi đùa rất vui vẻ.” Hoa Luân cười lớn một tiếng, bắt lấy tay Long Tại Vũ: “chúng ta chia tay ở đây a.”

“Đứng lại.” Mắt thấy người sắp trốn thoát ngay trước mặt mình, Hiên Viên Thiên Hành vội vàng ngăn cản.

“Ngươi chậm rãi cùng độc trận của ta ngoạn a.” Hoa Luân cầm dược phấn trong tay, tung ra giữa không trung rồi cùng Hoa Tề kéo Long Tại Vũ rời đi.

“Đáng giận ” Hiên Viên Thiên Hành nhìn độc trùng từ bốn phía bò tới, rống giận ra tiếng: “ngươi chờ đó, không bắt được ngươi ta sẽ không gọi là Vô”

“Hiên Viên Thiên Hành” vội vàng rời đi. Ô hắn thật xúi quẩy. Vì sao bị thương luôn là ta?

Chân của Hiên Viên Thiên Hành không có vấn đề gì sao? Đương nhiên không phải! Hiện tại đứng ở kia chính Vô dịch dung thành bộ dáng của Hiên Viên Thiên Hành mà thôi!

Mà Hiên Viên Thiên hành chân chính thì

“Tiểu quỷ kia. Bị ta bắt được sẽ rút gân, lột da ngươi cho ngươi không bao giờ đi được nữa ”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN