Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3) - Chương 585: Mục Dã cường đại
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
64


Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)


Chương 585: Mục Dã cường đại



Biên soạn: Đức Uy –

– —

Đường Vũ Lân đứng ở trên mặt băng, ánh mắt sáng quắc nhìn Mục Dã giữa bầu trời, trong mắt dị sắc dập dờn. Đây vẫn là lần thứ nhất hắn nhìn thấy Mục Dã chiến đấu.

Nguyên bản hắn vẫn luôn cho rằng, Mục Dã với tu vi không tới cấp độ Siêu Cấp Đấu La hẳn là không bằng Thái lão. Nhưng hiện tại xem ra, chuyện hoàn toàn không phải là như vậy.

Ở dưới tình trạng chưa sử dụng Thần Cấp Cơ Giáp, sức chiến đấu của Mục Dã lão sư vậy mà đã kinh khủng như thế! Đấu Khải màu ám kim mỹ lệ kia bao trùm khắp toàn thân, khiến cho ông quả thật nhìn giống như thiên thần hạ phàm vậy. Mỗi một lần công kích, đều khiến đất trời như run rẩy theo. Áp bức con Hung Thú kia liên tục bại lui.

“Nể tình ta không cần Hồn Hoàn, Hồn Cốt. Dưới tình huống ngươi tu luyện đến nay cũng không dễ dàng, cút ngay! Nếu muốn báo thù, chừng nào mạnh hơn lại đến.” Âm thanh khinh thường của Mục Dã uy chấn cửu tiêu.

“Hống!! Nhân loại, ngươi thật sự cho rằng bản tọa liền không có cách nào bắt ngươi sao?” Con bạch tuộc khổng lồ hiển nhiên là bị chọc cho tức giận, tám cái xúc tu rủ xuống, từng luồng lam sắc hào quang từ trong biển sâu không ngừng cuồn cuộn tràn vào người nó. Toàn thân nó đều hiện ra một tầng quang thải màu ô-liu quỷ dị. Khí tức kinh khủng cũng tăng lên dữ dội.

“Ngươi muốn tìm cái chết, ta sẽ tác thành cho ngươi! Vừa vặn tặng quà ra mắt, cho đồ đệ của ta.” Vừa nói, ánh mắt Mục Dã ngưng lại, tay phải điểm một cái vào hư không.

Một đạo quang ảnh màu đỏ cứ như thể xé rách cả bầu trời, đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh ông. Trong sự chấn động tập trung của mọi người, chiếc Cơ Giáp màu đỏ cao khoảng 6 mét kia đột nhiên cấp tốc biến hóa, hóa thành một cây trường đao to lớn màu đỏ sẫm như máu. Thân hình Mục Dã thu nhỏ lại, chỉ còn cao khoảng 10 mét, một sát na khi tay phải ông nắm chặt chuôi đao, một luồng ánh sáng đỏ rực từ trên cây trường đao phun mạnh ra.

“Thần Cấp Cơ Giáp!” Vô số người đã kinh hô thành tiếng. Đúng, thứ kia chính là Thần Cấp Cơ Giáp của Mục Dã!

Đường Vũ Lân dù như thế nào cũng đều không nghĩ tới, Thần Cấp Cơ Giáp của Mục Dã vậy mà không phải dùng để bao phủ lấy cơ thể, mà là dùng như thế. Lại còn có thể hóa thành vũ khí sao!

“Rút!” Một tiếng gào thét tràn ngập vẻ không cam lòng vang lên. Tám cái chân lớn của con bạch tuộc bỗng nhiên vung lên, một luồng khói đen nồng đậm cực kỳ từ trên người nó phun ra, che giấu tất cả khí tức.

Mục Dã ngạo nghễ trôi nổi ở giữa không trung, cũng không có ý tứ muốn truy kích.

Trong đại dương, đám Hải Hồn Thú lúc trước còn sinh long hoạt hổ mau chóng chìm vào trong nước biển, trong khoảnh khắc nhanh như thuỷ triều xuống, biến mất không còn tăm hơi.

Màn sương mù dày màu đen kéo dài hồi lâu sau mới chậm rãi tản ra. Mục Dã buông tay phải ra, thanh trường đao trong tay một lần nữa hóa thành Cơ Giáp màu đỏ, ung dung xé toạc ra một cái vết nứt không gian, biến mất không còn tăm tích. Chính ông cũng một lần nữa biến trở về hình dạng nguyên thủy, không biết ông làm thế nào, một thân y phục đầu bếp trắng noãn một lần nữa được mặc lên người.

Biển cả một lần nữa trở nên yên tĩnh lại, tiếng hoan hô cũng từ trên hai chiếc thuyền lớn vang lên.

Không nghi ngờ chút nào, vừa rồi sự chú ý của tất cả mọi người đều tập trung ở trên người Mục Dã. Mục Dã hơi lắc người, lại như là hòa vào trong không khí, biến mất không thấy đâu.

Đứng ở trên mặt băng, lúc này Đường Vũ Lân vẫn như trước có chút cảm giác mê mẩn đến hoa cả mắt. Lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy loại chiến đấu tầng thứ này, không chỉ là đối với hắn, mà đối với toàn bộ các thành viên thuộc tiểu đội Sử Lai Khắc học viện, đều tạo ra trùng kích cực lớn.

Mãi đến khi tận mắt trải qua tình huống chiến đấu mới rồi, bọn họ mới lần đầu tiên biết, thì ra chiến đấu ở cấp độ này là như vậy.

Song phương cũng không hề triển khai va chạm chân chính, vẫn chỉ luôn là chiến đấu mang tính thăm dò, nhưng cuối cùng kết quả vẫn là đại quân Hải Hồn Thú không chiến tự lui. Nguyên nhân rõ ràng, cũng là bởi vì chênh lệch tuyệt đối về mặt thực lực.

Quá cường hãn, thế này quá là cường hãn rồi! Lúc nào, chúng ta mới có thể có được thực lực cường đại như vậy?

Đường Vũ Lân được Mục Dã thu làm đệ tử, trên thực tế là có chút miễn cưỡng. Nhưng lúc này hắn mới thật sự hiểu, Bản Thể Tông mạnh mẽ đến trình độ nào.

Bây giờ hắn mới chính thức tin tưởng điều Mục Dã từng nói, đã từng một thời, Bản Thể Tông vẫn luôn là đối thủ cạnh tranh của Sử Lai Khắc học viện.

Thời điểm nói ra câu nói kia, Mục Dã tràn ngập vẻ cô đơn. Như vậy, ông đã cường đại như thế, thì gốc gác chân chính của Sử Lai Khắc học viện lại sẽ cường đại đến trình độ thế nào đây?

Mang theo tâm tình chấn động, Đường Vũ Lân và các bạn mình trở lại trên con thuyền.

Trên thuyền, các nhân viên tiến hành kiểm kê, xác nhận tình hình lúc trước có thương vong xuất hiện hay không.

Ngóng nhìn ra đại dương mênh mông, một chút xíu kiêu ngạo của Đường Vũ Lân vừa sinh ra, vì Võ Hồn thức tỉnh lần hai, vì Lam Ngân Thảo hóa thành Lam Ngân Hoàng, vào lúc này đã không còn sót lại chút gì. Hắn hiểu rõ, con đường mình còn phải đi cực kỳ, cực kỳ xa xôi. Muốn trở thành cường giả chân chính, chính mình còn cần phải càng thêm nỗ lực mới được.

“Võ Hồn ngươi biến dị?” Âm thanh của Cổ Nguyệt từ bên người truyền đến.

Đường Vũ Lân thức tỉnh từ trong suy nghĩ, quay đầu nhìn về phía Cổ Nguyệt, sau đó khe khẽ gật đầu.

Cổ Nguyệt khẽ mỉm cười, “Chúc mừng ngươi!”

Đường Vũ Lân nói: “Ta phải nỗ lực hơn nữa mới được. Chờ một lúc nữa điểm danh xong, ta sẽ đi luyện tập đoán tạo. Đột phá tứ hoàn, ta có thể bắt đầu thử nghiệm Dung Đoán sau khi Linh Đoán Tạo. Đợi sau khi Nhất Tự Đấu Khải của chúng ta hoàn thành, chúng ta sẽ có thể tiến bước tiếp tục nỗ lực trên con đường trở thành Nhị Tự Đấu Khải Sư.”

Cổ Nguyệt quay đầu nhìn về phía biển cả, ánh mắt xa xăm, không biết đang suy nghĩ gì.

Kiểm kê toàn thuyền rất nhanh đã sắp hoàn tất rồi. Dưới sự bảo vệ của thuyền lớn và các vị cường giả, chỉ có một số thuyền viên xuất hiện vết thương nhẹ, cũng không có chuyện tử vong. Thuyền viên một người cũng không thiếu, chỉ là không tìm ra được vị đầu bếp lúc nãy đã đại triển thần uy kia.

Lúc tham chiến đương nhiên Mục Dã cũng không phải lấy diện mạo thật sự, nhưng Đường Vũ Lân đương nhiên sẽ có thể lập tức đoán ra được người đó chính là ông. Cũng như Thái lão muốn tìm được Mục Dã, cũng không có mấy khó khăn vậy.

Thuyền lớn lại bắt đầu tiếp tục hành trình, vị trí khoang của Mục Dã ánh bạc lấp loé, sau một khắc, Thái lão đã xuất hiện ở trong phòng của ông.

Lúc này, Thái Nguyệt Nhi lại lần nữa biến trở về dáng vẻ tuổi già sức yếu, không còn vẻ đẹp tuyệt trần vốn có.

“Ngài là Tông chủ Bản Thể Tông Mục Dã, đúng chứ?” Thái Nguyệt Nhi híp hai mắt lại, nhìn Mục Dã trước mặt mình.

Mục Dã cười nhạt một tiếng, “Không sai.” Mọi người đều là tồn tại ở tầng thứ này rồi, cũng không có gì có thể ẩn giấu.

“Không nghĩ tới, Mục Dã tông chủ cuối cùng cũng thành tựu Tứ Tự Đấu Khải.” Thái Nguyệt Nhi than thở một tiếng, “Ngài hẳn là một vị cường giả duy nhất vừa là Tứ Tự Đấu Khải Sư vừa là Thần Cấp Cơ Giáp Sư.”

Mục Dã khẽ mỉm cười, “Nếu như ta nói với ngươi, ta cũng không phải là Tứ Tự Đấu Khải Sư, ngươi có tin hay không?”

Thái Nguyệt Nhi sửng sốt một chút, mỉm cười lắc đầu, “Đây là bí mật của ngài, ta cũng không muốn hỏi thăm. Thế nhưng, ta rất muốn biết, lần này Mục Dã tông chủ cùng theo sứ đoàn chúng ta đi tới Tinh La Đại Lục, là vì cái gì?”

Mục Dã ánh mắt lạnh lẽo, “Ngươi quản được sao?”

Lông mày Thái Nguyệt Nhi nhíu lại, tính khí bà vốn cũng không được hiền hòa cho lắm.

Bầu không khí trong phòng trong nháy mắt trở nên căng thẳng hơn.

“Được, đã như vậy, lời không hợp ý. Mục Dã tông chủ tự lo lấy!” Thái lão lạnh lùng nói xong, ánh bạc lóe lên, lại biến mất không còn tăm tích.

Mục Dã hừ một tiếng trong lỗ mũi, lại không để ý chút nào. Ở trong sứ đoàn hai nước này, còn chưa có một cường giả nào đủ sức để uy hiếp đến ông.

Trở lại bên trong phòng, Thái lão cau mày. Đổi thành người khác, bà tất nhiên đã sớm phát tác. Bên trong đội thuyền đột nhiên xuất hiện một vị cường giả cấp cao nhất như thế, còn không biết là địch hay là bạn, có thể nào không khiến cho bà lo lắng?

Tuy nói Bản Thể Tông đã rất nhiều năm không hề trở mặt cùng Sử Lai Khắc học viện, nhưng song phương cũng tuyệt đối không tính là có giao tình gì. Coi như Bản Thể Tông không lớn bằng lúc trước, nhưng cũng vẫn là Bản Thể Tông! Trước đây, sự cường đại của Tông chủ Bản Thể Tông cũng đã từng có một thời ngang cấp độ với Hải Thần Các Chủ.

Nhưng cũng đúng là bà có chút không nắm chắc có đủ sức đối chọi lại với Mục Dã, chung quy bà vẫn không bằng một vị tông chủ một tông! Dù cho là ở bên trong Hải Thần Các, đủ sức ép được Mục Dã, cũng không có mấy vị.

Hi vọng hắn ta không phải kẻ địch!

Thái lão đi tới trên ban công, tay phải vung lên, một quả cầu màu bạc xuất hiện ở trong lòng bàn tay, từng điểm ánh bạc nhấp nháy, hai tay bà như hoa trôi nước chảy, mười ngón tay nhẹ nhàng rung động. Rất nhanh, từng tia sáng màu bạc đen xen giữa không trung, tạo thành một đồ án kỳ dị.

Quả cầu màu bạc kia bị bà nhẹ nhàng đặt lên trên đồ án. Ánh bạc lóe lên, sau một khắc, quả cầu bạc nhỏ kia cũng đã biến mất không còn tăm hơi.

………

……

Phá vòng vây đột phá đến cấp 40, Võ Hồn tiến hóa thành Lam Ngân Hoàng. Về mặt thực lực, sự bay vọt về chất không chỉ thể hiện chỉ riêng trong chiến đấu. Sau khi Đường Vũ Lân ở bên trong Đoán Tạo Thất trên thuyền lớn triển khai đoán tạo, cũng cảm nhận được biến hóa to lớn tương tự.

Linh Đoán sở dĩ gian nan, ngoại trừ kỹ xảo ra, tu vi hồn lực cũng là vô cùng trọng yếu.

Trước đây Đường Vũ Lân vẫn luôn dựa vào huyết mạch lực để bổ sung cho hồn lực tiến hành đoán tạo mới có thể thành công, nhưng rất khó để có đủ sức để tiếp tục hoàn thiện giai đoạn Dung Đoán sau khi Linh Đoán Tạo hoặc là Dung Đoán Tạo cho ba loại kim loại.

Nhưng lần này hiển nhiên không giống nhau. Tu vi tăng lên, huyết mạch lực và hồn lực hòa làm một thể, hóa thành năng lượng kỳ dị. Đó là một loại năng lượng màu trắng và màu vàng dung hòa vào nhau. Thời điểm được điều động, hai loại có thể dung hợp lại cùng nhau, cũng có thể phân công nhau làm việc.

Thời điểm dung hợp lại cùng nhau, hồn lực liền hóa thành màu bạch kim, cung cấp cho Đường Vũ Lân sức mạnh cường hãn nhất. Bản thân hồn lực của hắn vốn đã vô cùng tinh khiết, hơn nữa huyết mạch lực mạnh mẽ, dung hợp ra có thể tăng cao thời gian đoán tạo mà hắn có thể chịu đựng được. Trạng thái không còn có chút sức lực nào để tiếp tục trước đây, đã hoàn toàn biến mất.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN