Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3) - Chương 590: Lục Khô Lâu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
178


Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)


Chương 590: Lục Khô Lâu



Biên soạn: Đức Uy –

– —

Đối phương đã sớm chú ý tới tới sự hung hãn của Vũ Trường Không, vì lẽ đó, trực tiếp có 2 chiếc Hắc Cấp Cơ Giáp bay về phía hắn bên này để tiện bề “chăm sóc”.

Chiều cao của Hắc Cấp Cơ Giáp đại thể ở vào khoảng 8 mét, mà Hắc Cấp Cơ Giáp của Tinh La đế quốc và Đấu La Đại Lục lại có sự khác biết rất lớn. Hai chiếc Hắc Cấp Cơ Giáp này bay về phía Vũ Trường Không lần lượt có dáng dấp của một con gấu lớn (cự hùng) và một con khỉ đột (viên hầu) khổng lồ.

Hắc Cấp Cơ Giáp có dạng Viên Hầu chỉ cao có 5 mét, nhưng lại có vẻ vô cùng linh hoạt, sau lưng có hai đôi chiết dực, diện tích cánh không lớn, ở mỗi mặt bên đều có nòng phản lực. Dưới sự điều chính của hai đôi cánh này, nó có vẻ phi thường linh hoạt.

Mà mà chiếc Hắc Cấp Cơ Giáp có bộ dáng con gấu lớn kia thì lại cao tới 12 mét có hơn, hơn nữa lại được chế tác vô cùng hùng tráng. Nó phóng thích vòng bảo vệ màu tím than, hai tay cầm hai chiếc búa chiến phủ to lớn, dài tận 20 mét có hơn.

Không nghi ngờ chút nào, hai tên này một tên là Cường Công Hệ, một tên là Mẫn Công Hệ.

Cự Hùng Cơ Giáp chắn ở mặt trước, chiến phủ trong tay bỗng nhiên vung lên. Đừng thấy vóc người của nó cồng kềnh, nhưng khi huy động cặp chiến phủ, trên không trung lại liên tiếp tạo thành tàn ảnh. Một luồng hắc mang đen kịt như mực trong nháy mắt quét ngang cả trăm mét, chém thẳng vào Vũ Trường Không.

Thân ảnh Vũ Trường Không đột nhiên trở nên hư huyễn, Thiên Băng Đấu Khải trên người toả ra ánh sáng giống như mộng ảo, từng đạo tia kiếm màu trắng bạc hóa thành Vết Sương, lấy thân thể của hắn làm trung tâm, phun ra bên ngoài.

Hắc mang chém vào không khí, lúc này Vũ Trường Không lại như là hóa thân làm một lớp sương băng vậy, không cách nào khóa chặt được.

Cường quang lóe lên, Vũ Trường Không cũng đã đến phía trên Cự Hùng Cơ Giáp, hết thảy Vết Sương trong nháy mắt tụ lại, tạo thành một tấm lưới lớn bao trùm lấy đối phương.

Cự Hùng Cơ Giáp thể tích khổng lồ, không thể tránh thoát. Nhưng lồng phòng hộ trên người nó lại thể hiện ra sức phòng ngự mạnh mẽ. Vết Sương hạ xuống, trên vòng bảo vệ ám tử sắc bắn ra từng ánh hào quang màu tím, vẫn vững vàng như cũ, không hề có chút dấu hiệu sắp bị phá vỡ nào.

Mà cũng đúng lúc này, một bóng người lặng yên không một tiếng động xuất hiện ở sau lưng Vũ Trường Không, hai thanh chủy thủ dài 2 mét hung hãn đâm xuống, đâm vào sau lưng hắn.

Chính là bộ Viên Hầu Cơ Giáp kia, tốc độ của nó quá nhanh! Ở thời điểm Cự Hùng Cơ Giáp và Vũ Trường Không chính diện đụng chạm, nó đã hóa thành huyễn ảnh, xuất hiện ở sau lưng Vũ Trường Không.

Trên chiến trường, thông thường thì loại Cơ Giáp sát thủ này, mới là đáng sợ nhất.

Thân thể Vũ Trường Không nhẹ nhàng lay động một chút, động tác vô cùng linh xảo, cả người trong nháy mắt lại lần nữa hóa thành quang ảnh hư huyễn, Thiên Sương Kiếm trong tay trở nên trong suốt mà óng ánh. Thân thể biến ảo, cứ như đã hòa tan vào không khí, khiến cho công kích của Viên Hầu Cơ Giáp rơi vào chỗ trống. Ngay sau đó, Thiên Sương Kiếm trong nháy mắt bành trướng, hóa thành một tầng kiếm luân, đệ ngũ hồn kỹ, Sương Băng Ngữ.

Đối mặt với cường địch đông đảo như vậy, nhất định phải tốc chiến tốc thắng.

Từng chuôi cự kiếm ầm ầm chém xuống, giữa bầu trời đã tràn đầy ánh sáng băng vụ.

Sau lưng Cự Hùng Cơ Giáp đột nhiên có từng đạo cường quang bắn mạnh ra, sức phòng hộ của vòng bảo vệ màu tím trong nháy mắt đạt đến cực hạn.

Sau lưng, vô số quang điểm lóe lên, đó là vô số nòng pháo. Thể tích khổng lồ, khiến cho năng lượng Cự Hùng Cơ Giáp có thể chứa đựng không thể nghi ngờ cũng lớn hơn nhiều so với Cơ Giáp phổ thông.

Thế nhưng, vào lúc này, thể tích khổng lồ lại không thể giúp nó có đủ sức mạnh chống lại lực công kích của Sương Băng Ngữ.

“Rắc” một tiếng, Cơ Giáp màu đen đột nhiên hóa là màu trắng, một cái chớp mắt tiếp theo, Vũ Trường Không đột nhiên biến mất không còn tăm hơi, chỉ còn lại tảng lớn băng vụ khuếch tán trên không trung.

Mấy chục đạo Hồn Đạo Xạ Tuyến đảo qua vị trí lúc trước của hắn, nhưng lại rơi vào chỗ trống.

Viên Hầu Cơ Giáp cũng sợ hãi cả kinh, mắt thấy Cự Hùng Cơ Giáp từ trên trời giáng xuống, nhưng không thể làm gì được. Với cường độ của Hắc Cấp Cơ Giáp, coi như là từ độ cao này té xuống cũng không thể tổn hại. Nhưng mà, trong tình huống bản thân bị kết băng đông cứng lại sẽ thế nào? Chuyện này mang ý nghĩa là lớp phòng ngự bị phá. Cơ Giáp Sư bên trong rất có khả năng sẽ gặp tai ương ngập đầu.

Ngay khi hắn còn đang giật mình, băng vụ đột nhiên ngưng tụ ở sau lưng của hắn. Viên Hầu Cơ Giáp phản ứng rất nhanh, thân thể đột nhiên xoay chuyển ở giữa không trung, dùng một góc độ quỷ dị định chạy trốn.

Nhưng hết thảy băng vụ lúc trước khuếch tán trên không trung lại bỗng nhiên trong nháy mắt ngưng kết thành từng đạo Vết Sương, đột ngột tụ vào bên trong, khác nào một chiếc lưới lớn, bủa vây nó ở bên trong.

Sương Băng Ngữ, Thiên Sương Trảm! Hai đại hồn kỹ kết hợp, hóa thành một ánh kiếm óng ánh, loé lên rồi biến mất.

Bóng người Vũ Trường Không lần thứ hai hóa thành băng vụ, đột nhiên biến mất. Viên Hầu Cơ Giáp khựng lại một thoáng trên không trung, một cái chớp mắt tiếp theo, đột nhiên hóa thành hai mảnh, từ trên trời giáng xuống.

Tất cả những thứ này nói đến dài dằng dặc, nhưng trên thực tế lại chỉ trong thời gian mấy lần hô hấp, hai chiếc Hắc Cấp Cơ Giáp đã ngã xuống trước mặt Vũ Trường Không.

Đây chính là sự chênh lệch giữa Cơ Giáp và Đấu Khải, cũng là chênh lệch giữa Hồn Sư phổ thông và Hồn Sư của Sử Lai Khắc học viện.

Cùng lúc khi Vũ Trường Không bên này động thủ, lượng lớn Cơ Giáp phe địch cũng đã đến phụ cận, toàn diện triển khai đại chiến.

Cận chiến không thể nghi ngờ còn khốc liệt hơn nhiều lắm, so với tấn công từ xa. Vệ đội Tinh La đế quốc bên này chỉ có thể tổ chức thành một phòng tuyến mỏng, miễn cưỡng chống lại đợt tiến công chính diện này. Nhưng nhân số bọn họ quá ít, căn bản không thể bao quát được hết thảy. Mà bên trong sứ đoàn Đấu La Đại Lục, hết thảy mọi người cũng đã dốc hết toàn lực, nhưng mà thương vong vẫn là không thể tránh khỏi, đặc biệt là trong nháy mắt khi hai bên bắt đầu va chạm.

Đường Vũ Lân xé toang toa tàu, lại cứu ra được 2 người. Nguyên Ân Dạ Huy đã hóa thân thành Thái Thản Cự Viên, chính nàng mang theo 4 người bị thương vọt ra, sau khi giao nạn nhân cho người của Tinh La Hoàng Gia học viện, nàng lại xoay ngược người chạy trở lại.

Nhưng cũng vào lúc này, một chiếc Cơ Giáp màu tím từ trên trời giáng xuống. Cự kiếm trong tay nó đánh phủ đầu, bổ thẳng về phía Nguyên Ân Dạ Huy.

Dù cho Nguyên Ân Dạ Huy đã hóa thân thành Thái Thản Cự Viên, nhưng cường độ cơ thể cũng không thể nào sánh với Cơ Giáp. Nhưng đối mặt với Cơ Giáp màu tím, nàng lại không hề có lấy nửa điểm ý tứ muốn lùi về sau.

Trong mắt chợt lóe sáng, song quyền vung ra, nàng hung hãn lao tới.

“Ầm——!!” Va chạm chính diện cùng Cơ Giáp màu tím, Cự kiếm đụng vào nắm đấm của Nguyên Ân Dạ Huy. Nguyên Ân Dạ Huy ngã xuống 2 bước về phía sau, còn chiếc Cơ Giáp màu tím kia cũng bị chấn động, bay ngược trên không trung.

Các học viên Tinh La Hoàng Gia học viện đều xem mà choáng váng, dùng thân thể cùng liều với Cơ Giáp? Đây quả thật là quái vật mà!

Cùng lúc khi Nguyên Ân Dạ Huy lùi về sau, song quyền nàng vung ra, hai loạt đạn Không Khí Pháo bắn mạnh tới, nhằm thẳng về phía đối phương. Chiếc Cơ Giáp màu tím, nhờ vào kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú, lồng phòng hộ trên người trong nháy mắt được bật lên, ngăn trở Không Khí Pháo. Đồng thời, trên cự kiếm trong tay cũng rực lên một vệt quang diễm chói mắt. Quang diễm kia cũng có màu tím, mang theo nhiệt lượng nóng rực chém thẳng xuống. Đây là sự kết hợp giữa Hồn Sư và Cơ Giáp đấy!

Nguyên Ân Dạ Huy hừ lạnh một tiếng, đệ tứ Hồn Hoàn trên người toả sáng. Thân hình thoáng co rút lại mấy phần, nhưng bắp thịt nàng lại trở nên cường tráng hơn thấy rõ.

Hung hãn xông lên, nàng lại đấm ra một quyền. Cự Ma Thái Thản!

“Ầm——!!”

Quang diễm va chạm với thân thể của nàng, trong nháy mắt bay tán loạn tứ phía. Ba động năng lượng khủng bố trong nháy mắt nổ tung, chiếc Tử Cấp Cơ Giáp kia bị cú đấm này của Nguyên Ân Dạ Huy đập cho văng mất cả kiếm, bay ngược ra sau.

Đây chính là Nguyên Ân, Nguyên Ân cường hãn.

Một thân ảnh linh xảo ngay vào lúc này lặng yên không một tiếng động xuất hiện ở mặt bên Cơ Giáp. Bóng người này chợt lóe lên, Tử Cấp Cơ Giáp vốn đang khống chế cân bằng đột nhiên cứng đờ, sau một khắc liền từ trên trời giáng xuống, đập về phía mặt đất.

Mũi chân Tạ Giải điểm nhẹ lên người chiếc Cơ Giáp, lộn mèo một cái trên không trung, liền một lần nữa rơi xuống trên nóc Hồn Đạo Đoàn Tàu. Đồng thời còn không quên hướng về Nguyên Ân Dạ Huy đưa ngón tay cái lên.

Nguyên Ân lườm hắn một cái, sắc mặt lại trở nên càng ngày càng nghiêm túc, bởi vì, lúc này có hơn chục chiếc Cơ Giáp, đang bay về phía bọn họ bên này. Trong đó, bao gồm cả một chiếc Cơ Giáp màu đen, 4 chiếc Cơ Giáp màu tím, còn lại đều là Cơ Giáp màu vàng.

Rất hiển nhiên, kẻ địch cũng phát hiện, nhóm bọn họ bên này có chút khó đối phó. Trực tiếp phái ra chiến lực mạnh mẽ đánh tới.

Tử Cấp Cơ Giáp, Hoàng Cấp Cơ Giáp, tất cả mọi người của Sử Lai Khắc đều không sợ. Nhưng khi Cơ Giáp tăng lên tới tầng thứ Hắc Cấp này, cũng đã hoàn toàn là tồn tại thuộc về một thế giới khác. Điều khiển Hắc Cấp Cơ Giáp, ít nhất cũng phải là cường giả cấp bậc Lục Hoàn Hồn Đế. Hồn Đế thêm vào Hắc Cấp Cơ Giáp, sức chiến đấu có thể tưởng tượng được.

“Màu đen cho ta. Cái khác chừa lại cho các ngươi!” Âm thanh réo rắt từ bên trong đoàn tàu vang lên, hai bóng người từ bên trong toa tàu lao ra, bay về phía các học viên Tinh La Hoàng Gia học viện đang chạy tới tiếp ứng. Ngay sau đó, một bóng người vàng óng bay lên trời, đi tới bên cạnh Nguyên Ân Dạ Huy, chính là Đường Vũ Lân.

Hai chân hắn dùng sức đạp xuống nóc toa tàu, thân người cũng đã bay lên trời. Hai tay giang ra, hai dây leo Lam Ngân Hoàng bay thẳng về phương hướng chiếc Cơ Giáp màu đen.

Phong Lâm Vãn ở trong tổ chức khủng bố Lục Khô Lâu, là Hắc Cấp Cơ Giáp Sư tiếng tăm lừng lẫy, năm nay 27 tuổi, tu vi cũng đã đạt đến cấp độ Hồn Đế, là ngôi sao tương lai của tổ chức. Là Cơ Giáp Sư tương lai có thể xung kích Thần Cấp.

Hắn thuở nhỏ yêu thích Cơ Giáp, hầu như bắt đầu từ 3 tuổi, mỗi ngày đều luôn chơi đùa cùng Cơ Giáp, rất nhiều lúc đều ngủ ở trong Cơ Giáp. Đối với hắn mà nói, Cơ Giáp vốn là một phần của cơ thể.

Vì trở thành Cơ Giáp Sư cường đại, sau khi Võ Hồn giác tỉnh, hắn liền bắt đầu khắc khổ tu luyện. Từ lúc còn rất nhỏ, hắn đã bắt đầu vừa tu luyện Võ Hồn vừa học tập điều khiển Cơ Giáp.

Hắn không có bất kỳ phó nghiệp nào, cũng chưa từng thử nghiệm đi học tập bất kỳ phó nghiệp gì. Đối với hắn mà nói, có Cơ Giáp là đủ rồi.

Đấu Khải Sư cố nhiên rất mạnh mẽ, nhưng hắn vẫn cho rằng, sức mạnh của cá nhân Hồn Sư làm sao có khả năng so với sức mạnh khoa học kỹ thuật được chứ? Công nghệ Cơ Giáp vẫn luôn luôn có tiến bộ, hắn tin rằng, có một ngày Cơ Giáp nhất định sẽ vượt qua Đấu Khải, trở thành công cụ mạnh mẽ nhất.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN