Long - Long Tộc
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
147


Long


Long Tộc



Long Vực, trong toàn bộ Vu Long đại lục thì nơi này chính là một thánh địa chân chính, bởi vì nó là nơi sinh sống của Long tộc, một trong các loài Thần thú cũng như biểu tượng được tôn sùng ở đây.

Trải qua hàng vạn vạn năm, mặc dù Long tộc đã xuống dốc không còn địa vị như xưa nữa, thế nhưng tầm ảnh hưởng của chủng tộc này vẫn đủ để toàn đại lục chao đảo nếu nảy sinh biến cố.

Ngày hôm nay, xác thực đã nảy sinh biến cố kinh thiên động địa, tuy nhiên đến cuối cùng vẫn chỉ có người trong tộc biết, qua hôm nay bọn họ sẽ có một tương lai sáng lạn hơn, thời kỳ huy hoàng của Long tộc rốt cuộc cũng đã trở lại rồi…

Tại hòn đảo lớn nhất Long Vực, cũng là nơi ở của tộc trưởng Long tộc, trên bầu trời lúc này có hơn một trăm con trường long to lớn với màu sắc khác nhau đang bay lượn, miệng máu con nào con nấy há to, lớn tiếng gầm rống.

Đặc biệt bọn chúng bay thành vòng tròn, vây xung quanh một vầng hào quang ở trung tâm, ở cao xa trên vòm trời là hai đầu cự long to lớn dị thường, hình như cũng đang nhìn về phía quầng sáng lơ lửng bên dưới.

Chính giữa vầng sáng nọ không ngờ lại là một đứa bé sơ sinh, nhìn bộ dạng ngủ ngon lành yên tĩnh của nó thật khiến người ta yêu thương, bất quá điều khiến những con rồng chú ý không phải là đứa bé mà là các Long Hồn tỏa ra khí thế cường đại bay lượn quanh người nó.

Đó chính là khí hồn của tổ tiên Long tộc, cũng là những vị cường đại nhất trong quá khứ huy hoàng của Long tộc, phải đạt đến cảnh giới nhất định mới có thể lưu lại được khí hồn đến tận ngày hôm nay.

Tập tục sinh nở của Long tộc là mỗi khi một đứa bé được sinh ra thì sẽ được tổ tiên chúc phúc, thông thường sẽ là một tiếng gầm ngân vang giữa trời đất, như tình huống hôm nay là lần đầu tiên xuất hiện.

Dáng vẻ các khí hồn kia nào phải chúc phúc, nó giống như đang nịnh bợ làm thân hơn, giống như thể triều bái quân vương hàng lâm trần thế vậy.

Hai đầu cự long trên cao càng quan sát lâu lại càng hưng phấn, đầu hắc long râu dài mười trượng, miệng thở ra vụ khí có điểm khộng nhịn được nói một câu.

– Nhi tử của ta… haha… đó là nhi tử của ta, không ngờ còn lợi hại hơn thằng cha nó,…

Giọng nói vì phấn khích quá độ mà có chút lắp bắp không rõ ràng, đầu cự long ở bên cạnh liếc mắt khinh bỉ một cái, “không có tiền đồ”…

– Việc này rất trùng khớp với những điều ghi lại trong điển tịch, Long Vương vừa sinh, vạn long triều bái… xem ra đã đến lúc Long tộc chúng ta vực dậy rồi, để cho đám tạp chủng kia biết nanh của chúng ta vẫn còn rất sắc bén.

Trong thanh âm xen lẫn sát khí chứng tỏ nỗi uất hận và căm giận ẩn giấu bao lâu nay của nó, hắc long nghe vậy cũng gật gật đầu, có trời mới biến bao năm qua bọn họ phải chịu sự khinh thường và ức hiếp thậm tệ đến tình trạng nào.

Đang lúc hai cự long nhỏ giọng trao đổi thì đứa bé giữa vầng sáng đột nhiên tỉnh dậy, cặp mắt to tròn ngập nước chậm rãi mở ra, trông thấy những Long Hồn lượn lờ bên người mình thì tỏ vẻ ngạc nhiên lắm, cơ mà không được vài giây thì bỗng nở nụ cười trong suốt, hai tay quơ loạn chạm vào Long Hồn.

Lại nói đám Long Hồn này đúng kiểu nịnh bợ a dua, lập tức thu nhỏ thân hình đến không thể nhỏ hơn được nữa, một con cuộn vào tay, một con cuộn chân, một con còn đậu lên đầu đứa bé tạo dáng thành cái vương miện nho nhỏ xinh đẹp, hành động kỳ quái mà thân mật làm cậu nhỏ cười toe toét, vui thích không thôi, cứ y y nha nha tít cả mắt lại.

Long tộc bay xung quanh trợn tròn hai mắt, không dám tin đó là khí hồn của tổ tiên bọn họ, ngay cả hành động kêu gọi hồ hởi trước đó cũng khựng lại tại chỗ.

Không biết qua bao lâu, dường như đứa bé đã chơi mệt, đầu gục xuống ngủ gật, những Long Hồn không biết vì lý do gì cũng rời khỏi thân thể đứa bé với bộ dạng uể oải, sắc khí trên người ảm đi không ít, sau khi đưa đứa bé an toàn xuống đất thì bay về chỗ trú ngụ của mình.

Hiểu rõ nghi thức “chúc phúc” đã kết thúc, tộc nhân Long tộc không dám ở lại làm phiền gia đình tộc trưởng cho nên cúi đầu chào một cái rồi rời đi, ai về nhà nấy, xem như chưa có chuyện gì xảy ra, đồng thời cũng khẳng định trong lòng rằng không được đem chuyện này nói ra ngoài.

Hai cự long dài hơn trăm trượng cũng lao xuống mặt đất, hình dáng bên ngoài của họ dần dần biến đổi, trở thành nhân hình hoàn chỉnh, sau khi đạt đến Vũ Hóa cảnh yêu thú sẽ có khả năng hóa hình, hoặc là phục dụng đan dược đặc thù.

Thế giới tiến hóa và phát triển đến ngày hôm nay đã không còn là sân chơi dành riêng cho yêu thú nữa, kể từ khi nhân loại xuất hiện và lên sàn diễn thì hơn sáu phần lãnh thổ trên đại lục đều do chủng loài này làm chủ, yêu thú hóa hình người không chỉ vì nhân dạng thuận tiện mà còn hướng tới sự hoàn mỹ và thể hiện sức mạnh vượt trội của bản thân, giống như thể chỉ cần hóa nhân hình được là khẳng định mình đã bước vào hàng ngũ cường giả vậy.

Nói không ngoa một chút mặc dù trong các tộc yêu thú lâu đời đều tồn tại cường giả đỉnh cấp tọa trần, nhưng nếu đem số lượng so sánh với nhân loại thì vẫn có chút thua kém, bằng không làm sao mà bọn chúng lại chịu nhường lãnh địa của mình cho nhân loại? Chưa kể đến từ xưa đến nay yêu thú đều không ưa gì nhau, nội bộ đấu tranh không ngừng, đây cũng là lý do vì sao bọn chúng ngày càng thua kém nhân loại.

Quay trở lại chuyện chính, hai cự long sau khi hóa hình lần lượt là một hán tử cao lớn và một trung niên nhân ngoài bốn mươi, hán tử trẻ tuổi mày kiếm mắt sáng, sống mũi thẳng tắp kiên nghị, môi có chút dày nhưng vẫn không làm mất đi vẻ tuấn tú trên gương mặt, một đầu tóc dài xõa tùy ý ngang vai, hắn chính là hắc long lúc trước.

Người còn lại trên thân bộc lộ khí tức thượng vị giả nồng đậm, giơ tay nhấc chân liền thể hiện được uy thế của một chưởng khống giả, nắm giữ trong tay ngàn vạn sinh mệnh, hắn không ai khác chính là tộc trưởng Long tộc hiện tại, Long Thiên. Còn hán tử kia là con trai gã, Long Chiến, thiên tài mạnh nhất Long tộc trong vòng ngàn năm qua, chưa đến ngàn tuổi đã đạt đến cảnh giới Tiềm Long Tam Tinh.

Tại Vu Long đại lục, tu luyện chia ra làm Vũ Linh, Vũ Sư, Vũ Quân, Vũ Hóa, Vũ Hoàng, Vũ Vương, Vũ Đế bảy cảnh giới, mỗi cảnh giới lại có chín cấp bậc nhỏ từ Nhất Tinh đến Cửu tinh, tuy nhiên đó vẫn chưa phải là cực hạn, trên Vũ Đế còn tồn tại một loại cảnh giới gọi là Long Thần cảnh, trong truyền thuyết chỉ cần vượt qua Vũ Đế, đạt tới Long Thần cảnh sẽ có được sức mạnh của một con rồng, Thần thú cường đại nhất từng xuất hiện trong lịch sử Vu Long đại lục.

Mà Long Thần cảnh lại chia thành Tiềm Long, Cuồng Long, Chân Long và Long Thần, tứ đại cảnh giới, tại Vũ cảnh còn có thể xuất hiện những thiên tài vượt cấp khiêu chiến, nhưng một khi đã lên tới Long cảnh thì không còn đơn giản như vậy nữa, bởi vì bốn cảnh giới phía trên phân hóa cực kỳ rõ ràng, chênh lệch tựa như trời và đất. Đừng nhìn Long Thiên là tộc trưởng của Long tộc, sống không biết bao nhiêu vạn năm, nhưng cảnh giới thực sự chỉ là Cuồng Long Thất Tinh, cách Chân Long cảnh một đoạn rất rất xa.

Đây chính là lý do vì sao Long tộc suy bại, cũng không thể trách Long Thiên được, chẳng qua là do huyết mạch quá loãng, lai tạp quá nhiều, đồng thời các vị tổ tiên hùng mạnh đều đã ra đi trong đại họa năm đó, hậu nhân tuột dốc là điều dễ hiểu.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN