Lớp Học Kinh Dị
Chương 92.
Cũng như những phòng khác. Khi đèn đã tắt đi và bật lên thì không gian đã trở thành một nơi khác hẳn.
Chỗ Ken bây giờ trở thành một.. Hang động? Một nơi tối tăm và ẩm mốc. Có dán bảng vàng ghi chữ “18 tầng địa ngục”
– Ha? Gameshow à?-hs1
– Gì đây? Tui đang ở khu giải trí hả trời? – hs2
– Nah, không phải, các bạn đang ở “18 tầng địa ngục” đó – Ken hí hửng giới thiệu.
– Đùa!!?? – đồng thanh
Ken không nói nhiều, ung dung đi ra khỏi cái vạch màu vàng đã vẽ ở dưới đất từ bao giờ. Sau khi bước ra ngoài, tức thì có một dòng điện laze bao quanh cái vòng đó, nhốt những học sinh còn lại.
– Để thông báo cho mọi người biết. Nhìn thấy tia laze đó chứ? Chỉ cần một con ruồi bay qua cũng đứt làm đôi vậy nên đừng dại mà đụng vào nó. Kế bên là chuồng hổ bị bỏ đói vài tuần nay rồi. Nếu thông minh hãy vượt qua 18 tầng địa ngục và quay lại để được về nhà với bố mẹ nhé. – Ken nháy mắt vuốt tóc cho giống soái ca, cười nhẹ nhìn những đứa học sinh kia.
– Tao không tin cái tia laze mày làm được gì. – hs3 hất cằm ương ngạnh đi đến, đưa một ngón tay qua.. Không vấn đề gì cả. Nó mới cười lớn và chạy vượt qua. Tức thì người nó đứt làm đôi. Máu bắn phọt lên cả mặt của Ken. Không biết bằng cách nào, xác nó thối rữa ra nhanh chóng, mùi hôi nồng năc
– À chưa nói hết.. Đi ngang qua mới đứt làm đôi – Ken cười lớn rồi búng tay cái tách, cái xác bị đem vứt vào lò thiêu.
Lũ học sinh chứng kiến sợ hãi, lùi ra sau, rồi la lối, chửi rủa
– Mày có bị điên không?
– thả tụi tao ra!!
– Muốn gì nói thẳng ở đây nè!!
– Thả tao ra thằng *** kia!
– abcxyz”@&$¥€
– Thằng yếu sinh lý!
– Thằng hèn!
– Ê ê súng đạn đầy đủ mà yếu sinh với chả lý gì, à đúng là tao có yếu mấy môn đó thật. – Ken mắng lại đám học sinh.
– Ồ thì ra là yếu “sinh, lý” – đám học sinh 12-8 đi cùng Ken cũng hùa vào chọc hắn.
– Trò chơi bắt đầu – Ken mặt mày tối tăm vỗ tay 3 cái. Chuồng hổ đang chầm chậm mở ra. Tiếng gầm của nó vang nhẹ. Lũ học sinh im bặt. Cứng đờ, không giám nhúc nhích. Đến khi nhận thức được tình hình hiện tại thì đã thấy cái chuồng sắp được mở toang ra rồi, tụi nó cuống cuồng mở cánh cửa “18 tầng địa ngục” và chạy vào.
Có một vài đứa chậm chân, bị hổ goặm lấy xương sườn, cắn cho gãy nát. Rồi cắn lấy cổ dựt thật mạnh cho đầu lìa khỏi thân và nhai nó cho nát vụn . Trông rợn phát khiếp!
Bị hù doạ, đám kia chẳng dám phản kháng nữa mà dẫm đạp lên nhau chạy trốn. 1-2 đứa vì bị dẫm đạp đến nát người, hộc cả máu, ói cho nội tạng tuôn ra ngoài làm kêu mời lũ dơi đến rỉa xác. Dơi mổ vào mắt, khoét lỗ tai, ăn đến không còn miếng thịt nào trên thi thể người bị dẫm đạp.
Đây chính là ý kiến của Ris đã đưa ra sáng kiến là cho chúng nó thưởng thức thử 18 tầng địa ngục.
( Quay lại với đám học sinh.. )
Chúng chạy qua một cánh cổng sắt đen lớn với hai con quái thai mà dân gian thường gọi là đầu trâu mặt ngựa ở hai bên. Một tiếng nhạc cất lên: “Kokowa jigoku, jigoku, sutekina jigoku” (Nhạc phim opening của Hoozuki no Reitetsu)
Một đứa rành tiếng Nhật nghe nhạc bật lên thốt ra một câu:
– Đứa nào bật nhạc nghe gãy thế?
À phải, vì lời nhạc quá nhảm và đi xa so với thực tế. “Đây là địa ngục, địa ngục, một địa ngục tuyệt vời”
Hai con quái thai kia nghe được mới tức điên lên vì chúng cuồng bài này, vung đao lên chém tên kia một nhát đứt đôi người.
Đám còn lại sợ hãi chạy toán loạn, chúng chạy thẳng một mạch đến chỗ ngã ba. Một ngã thì bị cụt, tuy vậy hình như đây là nơi ở của lũ dơi ăn thịt người lúc nãy, một ngã có cánh cửa ghi ” lối thoát hiểm “, còn trước mặt tụi nó là cánh cửa ghi ” Tầng 1 “
– Trời đất, lối thoát hiểm kia – hs1 reo lên vui mừng, nhanh chân chạy đến mở cửa và bước vào.
Có lẽ nó quá mừng mà không để ý đến nguy hiểm. Phía bên kia của cửa thoát hiểm là một cái hố rất sâu, bên dưới toàn là chông gai nhọn hoắt được dựng lên. Cứ vậy bước vào, và rơi xuống. Đám học sinh kia chỉ nghe tiếng hét văng vẳng của hs1, sau đó là tiếng “Phập!” thật mạnh, rồi không khí im lặng đến đáng sợ..
Tụi nó đã chứng kiến tất cả nên lùi về sau, lúc này mới để ý rằng lũ dơi ăn thịt đã về đến tổ, không ai bảo ai, chúng nó chen nhau chạy vào cửa tầng 1 trong khuôn mặt sợ hãi.
Cánh cửa mở ra, bên trong còn lạnh lẽo hơn cả bên ngoài.
Có vài con quỷ đầu trâu mặt ngựa cầm kìm và kéo ở hai lối đi.
– Cái gì ghê vậy?
– Nó có hù mình không?
– Nó rượt theo mình không nhỉ?
– Lũ lớp 8 ngu đần này làm trò mèo gì không biết.
Bỗng nhiên lũ đầu trâu mặt ngựa đang đứng yên thì quay phắt mặt nhìn lũ học sinh.
– Gì.. Gì vậy?
Đám quỷ tiến lại gần bao nhiêu thì chúng nó lùi bấy nhiêu. Một tên quỷ với tay bắt được một thằng học sinh vừa phỉ báng lớp 8. Một con quỷ khác banh miệng tên học sinh ấy ra để cho tên quỷ kia cầm kìm và kéo dựt phắt cái lưỡi của tên học sinh.
– AAAAAAAAHHHHHH! – Tiếng thét của đứa học sinh vang đến chói tai.
Những đứa kia thấy vậy bắt đầu hoảng loạn chạy đi mất, chạy về cánh cửa bắt đầu. Mở cửa ra thì thấy một khe nứt bên dưới chỉ toàn thú dữ. Rớt xuống không banh xác cũng bị thú dữ ăn thịt….
– Làm sao? Làm sao đây!
– Thả tôi ra đi !
– Ah.. AAAHHHH! – lại thêm một đứa nữa bị cắt lưỡi.
Bọn quỷ dùng kìm để dựt phắt lưỡi của đám học sinh, dùng kéo để cắt nó. Man rợ đến mức tưởng tượng thôi cũng đủ nổi da gà. Có đứa còn bị đám quỷ dùng nhang đốt cháy lên rồi dí vào lưỡi đến sưng tấy.
Trải qua bao nhiêu phút đồng hồ, một vài đứa đã ngất xỉu, còn đứa nào chống cự được thì nhanh chân chạy tới cánh cửa đằng sau có ghi bảng ” TẦNG 2″
– Ây da~ Đến trễ quá nha! – Một con quỷ hai sừng với khuôn mặt đập chai cầm một cây kéo dài, ra lệnh cho đám học sinh bước lên thang máy vận chuyển.
Đứa đầu tiên sợ hãi tính bỏ chạy nhưng ai đó cầm chân nó lại không thể di chuyển. Con quỷ kia cầm hai bàn tay nó lên, cầm cây kéo CẮT hết mười ngón tay của tên đó. Nó chỉ kịp hét lên đã được vận chuyển lên Tầng 3. Những đứa còn lại cũng đã xong xuôi hết và Tầng 3 bắt đầu. Hình phạt lần này là treo xác tụi nó lên cây gai.
Tầng 4 -nơi đây phạt tâm lý, chiếu rõ tội của chúng.
Tầng 5 – Nhốt chúng vào một cái lồng và chưng sống cho chín. Sau khi chưng sẽ đem ra gió lạnh phơi khô để làm tổn hại thân xác.
Tầng 6 – Nung nóng một cột đồng thật lớn, thay vì dưới địa ngục là phạm nhân ôm cột, nhưng so với sự lỳ lợm ngoan cố, Ken quyết định trói tụi nó lại với cột.
Qua 6 tầng, 5 đứa đã dừng cuộc chơi mà từ giã cõi đời, 3 đứa đang hấp hối sắp đến giới hạn.
Tầng 7 – Lột đồ tất cả tụi nó, Ken ra lệnh đẩy ngã tụi nó lăn từ đỉnh núi đao cho đến chân núi làm thân thể bị đâm lủng mọi phía.
Tầng 8 – Nhốt tụi học sinh vào phòng đông lạnh không một mảnh vải làm ấm người.
Tầng 9 – Sau khi đông lạnh đám học sinh, Ken bật chảo và chiên đôi chân của đám học sinh. Không thể chiên cả người, như vậy chúng sẽ chết.
3 đứa kia chính thức dừng cuộc chơi. Còn 12 đứa, xem xem rằng chúng có thể vượt qua hết 18 tầng mà không chết?
Tầng 10 – Khoảng chục con trâu không biết từ đâu, cơ bắp cuồn cuộn, mắt đỏ hung ngầu, thở mạnh ra khói nhìn lũ học sinh thèm khát. Sau một tiếng huýt còi, đám trâu ấy bắt đầu tấn công lũ học sinh, vì đã phế mất đôi chân, chúng chỉ có thể lết đi và bị trâu dẫm đạm thật thô bạo.
Tầng 11 – Ken ngâm chúng trong hồ bơi nhỏ, treo lủng lẳng các thể loại đá trên đầu, lớn bé đủ cả. Rồi bắt đầu Ken và lớp 8 cắt từng dây treo viên đá một làm nó rơi xuống, có thể rơi dính đám học sinh, có thể không.
2 đứa bị đá to đè chết, vài đứa bị xây xát nhẹ.
Tầng 12 – Không giã cả người như bản gốc, Ken đặt một tay của mỗi đứa học sinh lên thớt và giã nhuyễn nó.
Chẳng biết là đã quen với đau đớn hay đã mất hết cảm giác, đôi mắt lũ học sinh lúc đầu là lo lắng, sợ hãi, căm thù và giờ là vô hồn.
Tầng 13 – (TG không hiểu rõ tầng này lắm, xin cho qua)
Tầng 14 – Nơi đây dành cho những học sinh đã chết từ cổng cho đến tầng 14 này. Tuyên án không được đầu thai và bị Han ăn hết linh hồn.
Tầng 15 – Một số đứa có vẻ muốn chết nhất bị trói một góc xem những đứa còn yêu sự sống đang bị lũ quỷ lâu la cầm dao phanh thây từng bộ phận.
Còn 6 đứa.
Tầng 16 – Nơi nay bao quanh toàn lửa, đám học sinh cứ bị vận chuyển đi trong vô thức và bị cháy bỏng hết người nhưng lại không thể chết.
Tầng 17 – Ken lại ác độc lấy dao bào, bào thân thể đám học sinh tróc da tróc thịt, chúng hét lên đau đớn
4 đứa tự cắn đứt mạch máu tự sát, còn 2 đứa.
– Chậc, cuối cùng còn lại 2 đứa dai như trâu như bò – Một đứa lớp 8 mệt mỏi than vãn
– Cố lên, còn tầng cuối – Ken vỗ vai nó
Tầng 18 – Tầng cuối cùng: Tầng này được đầu tư nhất, đặt hai đứa học sinh lên bàn sắt dùng để phẫu thuật. Dang rộng tay và chân chúng nó ra. Hai máy bắn laze được đưa đến và cho nó kích hoạt. Laze chầm chậm di chuyển từ dưới lên, đầu tiên là cắt đứt đôi bộ phận bên dưới, đến lục phủ ngũ tạng, đến ngực và cuối cùng là đầu não.
Ken và đám kia mệt mỏi bước ra ngoài. Quệt mồ hôi trên trán và ra nơi tụ họp.
– Tại sao mình lại độc ác như vậy? – Ken tự hỏi bản thân.
Tất cả kế hoạch này đều do Ris bày ra, rất công phu và được đầu tư kỹ lưỡng.
__________
Xin lỗi các bạn. Vì lý do sức khoẻ, nằm viện mấy ngày và chích gần chục mũi, cuối cùng Alice cũng quay lại ):
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!