Lớp Học Lời Nguyền
Chương 3: Học Sinh Mới (P2)
bọn nó bèn tập trung tất cả ánh mắt về phía cửa không lâu sau một cô gái với mái tóc ngắn ngang vai sở hữu một đôi mắt long lanh như bầu trời quang không mây, mang 1 chút sắc sảo khiến người khác như bị hút vào đôi mắt ấy và cô mặc một bộ đồng phục như những học sinh khác thì còn lại bọn nó chẳng biết được gì do cô gái đó đeo 1 lớp khẩu trang
bọn nó nhìn thấy cô gái đã mất thiện cảm. NHi suy nghĩ gì chứ có cần giấu mặt như diễn viên holywood xuất hiện giữa quần chúng không ?
còn Khánh nhà ta tuy không biểu lộ gì nhiều nhưng ánh mắt đã nói lên tất cả … khinh bỉ xen lẫn một chút chán ghét
… nhưng một lúc lâu sau bọn nó nghĩ chắc có lẽ cô gái có lý do riêng nên cũng không gây khó dễ gì nhiều
cô giáo như hiểu được suy nghĩ của bọn chúng bèn hắng giọng rồi nói :” đây là học sinh mới của lớp chúng ta, em giới thiệu về bản thân mình với các bạn đi ” bà cô vừa dứt lời thì nó không nói gì thêm liền bước xuống phía dưới bàn cuối cùng . bà cô cũng bước ra khỏi lớp dành ra 1 tiết tự học để bọn nó làm quen với nhau . Nhi thấy cô gái đó bước về phía bàn cuối chưa kịp ngăn cản thì nó liền quăng cặp xuống và ngồi ngay bên cạnh . bọn nó đanh mặt lại bao nhiêu chổ không chọn lại chọn ngay chổ cấm địa của bọn chúng … đúng là thích gây sự chú ý mà. tất cả rời khỏi chổ ngồi của mình và mục tiêu là cô học sinh mới
Huyền lên tiếng :” bạn có thể rời khỏi chổ này và chọn một chổ khác được không ?” lời của Huyền cũng như thay mặt cả lớp thế nhưng nó vẫn không thèm liếc mắt đếm xỉa gì đến bọn nó mà vẫn gục mặt xuống bàn ngủ. Thấy hành động này của cô gái, bọn nó đã không kìm chế được mà định xông lên đánh cho cô 1 trận cũng may NHi nhanh tay kịp ngăn lại :” bạn vào lớp này che mặtt lại mình còn có thể hiểu chắc có vài lý do riêng, nhưng đừng lên mặt bỏ ngoài tai lời của tụi này. lần cuối tôi hỏi bạn có chuyển chổ không ?” NHi cố gắng kìm nén tức giận nhưng trong lời nói và ánh mắt có vài phần giận dữ nên đã hơi to tiếng.
Nhi bỗng nhìn xuống thấy đôi vai của cô có vài phần đang run lên , dường như không phải 1 mình Nhi thấy , cả lớp bọn nó ai cũng bắt đầu chuyển dần sự bực tức thành vài phần hối lỗi
” nè bạn gì đó ơi nín đi, bọn này không cố ý lớn tiếng với bạn đâu nhưng thật sự chổ này bạn không thể ngồi được đâu” Nam lên tiếng nhưng thấy không có tác dụng vậy là bọn nó nhao nhao dỗ cô, bọn nó thấy không có tác dụng bèn đưa tay nâng mặt của cô ấy lên theo quán tính Nhi đưa tay tháo khẩu trang của cô xuống … lúc đầu thì cô không đồng ý nhưng không hiểu sao 1 lúc sau cô lại để cho Nhi tháo ra. mọi người mới nhận ra rằng từ lúc nảy đến bây giờ cô gái không hề rơi 1 giọt lệ nào mà ngược lại cô còn cười rất tươi… không ai quan tâm rằng mình đang bị cô lừa mà bọn nó đều rất hốt hoảng bởi cô gái đó không ai xa lạ mà chính là bạn thân 3 năm trước do cô bị tai nạn nên gia đình cô đã đưa cô ra nước ngoài .. từ đó về sau bọn nó hoàn toàn mất liên lạc với cô , không ngờ bây giờ lại được gặp cô… bọn nó không chắc chắn có phải là cô hay không vì 3 năm rồi cô đã khác trước rất nhiều nhưng khi nhìn thấy chiếc lắc tay năm nào thì bọn nó khẳng định rằng người con gái 3 năm về trước chính là cô…
” Ngọc Linh ” bọn nó đồng thanh
cô bây giờ mới ngưng cười lại và gật đầu …
bọn nó sau bao lâu không gặp nhau bây giờ tương phùng thì những tưởng mọi việc chỉ mới xảy ra vào hôm qua thôi nhưng không ngờ đã tận 3 năm dài đằng đẵng bây giờ gặp lại tất cả không kìm được nước mắt , bọn nó hàn thuyên tâm sự với nhau kể cho nhau nghe tất cả mọi chuyện
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!