Lớp trưởng siêu quậy - chương 7: món quà(3)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
121


Lớp trưởng siêu quậy


chương 7: món quà(3)


“Ha… ha… nhìn… nhìn kìa, giày không đế mẫu mới nhất năm nay, ha… ha…” Hs 1

“Chắc giày này tên là giày đế sùn nhỉ ha… ha…” Hs 2

Toàn trường cười nghiêng ngả khiến anh ngày càng bực lại càng xấu hổ. Chỉ riêng lớp 11a1 cmr thấy thầy thật tội nghiệp. Không biết thầy đã chọc phải lớp trưởng đại nhân khi nào mà phải chịu cảnh này. Tội nghiệp. Nghĩ lại khi cô gửi bản kế hoạch cho lớp chỉ đọc thôi mà đã cảm thấy rùng mình. Gì mà bôi axit lên sân khấu rồi cả bôi thêm lớp hấp thụ axit làm mòn đế trên giày của thầy. Cũng may là axit này chỉ phản ứng với chất hấp thụ dưới đế giày thầy, nếu không cả thầy hiệu trưởng cũng sẽ xấu mặt cho mà xem. Mà điều đáng sợ nhất trong kế hoạch là cỏ mắt mèo được bôi ở ghế giáo viên. Loại cỏ này đặc biệt hơn các loại cỏ mắt mèo thông thường là nó sẽ làm cho con người ta cảm thấy rất nóng và ngứa ngáy đến cực hạn chỉ sau hơn 2h sử dụng nó.

Anh hoàn toàn khó chịu với những lời châm chọc của học sinh kia. Thậm chí một số giáo viên khác cũng đang cười trộm anh. Cơ thể anh càng ngày càng nóng, ngứa ngáy đến khó chịu. Mồ hôi tuôn ra ngày càng nhiều thấm ướt lưng áo lại làm tăng lên sự khó chịu đó. Trong khi anh đang thảm bại bao nhiêu thì cô càng sung sướng vui vẻ bấy nhiêu. Lúc này nhìn anh mà cô cứ nghĩ đến hình ảnh con cáo bị đàn kiến đốt phải nhảy xuống hồ nước để thoát nạn.’ Nhưng ở đây không có hồ nước, tôi xem anh làm sao mà thoát nạn khỏi bầy kiến ha.. ha.. ha’.

Anh đành phải dùng đến ánh mắt ra hiệu cho thầy hiệu trưởng cầu cứu. Thấy vậy cô liền cho thầy hiệu trưởng một ánh mắt cảnh cáo khiến thầy không thể nhúc nhích mà đành ngồi yên lặng tỏ vẻ bất lực với anh.Được lắm, cô dám chơi anh một vế đau như vậy, chờ đấy, rồi cô sẽ phải xin anh tha thứ. Xem ra anh đành phải tự lực cánh sinh thôi.Anh cởi đôi giày của mình ra, bước đến nơi để mic. Hai tay nắm chặt để giảm bớt sự ngứa ngáy của cơ thể.

“Tất cả im lặng”. Anh lướt nhìn toàn bộ trường một lượt rồi quát lớn.

Anh thật sự tức giận, anh chưa bao giờ phải chịu đựng sự nhục nhã như thế này. Từ trước tới giờ mọi người thấy anh đều phải tôn kính anh, ngưỡng mộ anh, luôn gây sự chú ý chỉ để anh có thể nhìn đến mình một lần. Vậy mà cô lại dám chơi anh như vậy. Ánh mắt anh như tu la đến từ địa ngục làm cho con người ta cảm thấy như đứng trước quỷ môn quan. Giọng nói anh như cơn lốc muốn cắn nuốt tất cả những người đang cười nhạo anh. Toàn bộ hội trường bao trùm một không khí lạnh lẽo đến thấu xương, mà anh giống như người nắm trọn cái lạnh lẽo ấy khiến người ta không dám lại gần.

“Sự việc ngày hôm nay chỉ là một trò đùa ác ý của ai đó. Tôi hi vọng mọi người ở đây có thể quên sự việc ngày hôm nay, nếu tôi còn nghe bất cứ ai nhắc lại thì…….(anh lướt mắt nhìn một lượt)…tự chịu hậu quả”. Giọng nói ma mị vang lên. Nói xong anh ngay lập tức chạy về nhà để… đi tắm.

Hừ, vậy là hết chuyện, làm sao anh ta có thể chịu được ‘cỏ’ của cô chứ. Vậy là kế hoạch làm bẽ mặt anh của cô thất bại rồi. Bực mình, cô bước ra gara lấy xe rồi vào bar. Cô không còn tâm trạng nào mà học với chả hành.(Amy: thì chị có bao giờ học đâu, toàn ngủ ko à). ‘Được thôi, nếu anh đã chịu được sự ngứa ngáy đó thì cứ chịu đi, tôi sẽ không chỉ cho anh cách giải độc của cỏ mắt mèo đâu’.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN