Love Game - Trò Chơi Tình Yêu - Chương 11
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
107


Love Game - Trò Chơi Tình Yêu


Chương 11


CHÁP 12

Trớ Trêu Hay Trời Định..!

Ngày đầu chuyển đến, trong lòng nhỏ ước chi ,nó sẽ đến và cùng chung vui ., vậy mà lại biến đâu mất tiu….. , Bận bịu với đống đồ ,Phương giờ đây người mệt như ngã rạ.

Đứng trước khu chung cư, ngước lên nhìn –

“ Được rùi, mày ơi ! cố lên , Vĩ Phương này là đệ nhất …ha..ha…ha”.

Dù cho gương mặt ấy có đẹp, duyên dáng bao nhiêu thì hành động trước mắt của nhỏ vẫn làm người khác phải sợ bấy nhiêu.

Đâu đấy không xa , một chàng trai mỉm cười khúc khích trước bộ dạng của nhỏ.

Nhưng nhỏ lại có chút thắc mắc, một chung cư to thế này mà chỉ mới có một người đến trọ, chẵng lẽ chỗ này có ma. Nghĩ tới đó thôi là gai góc trên người nhỏ nổi đầy , lúc lắc cái đầu của mình cho tĩnh , Phương tự trấn an –“Mày chỉ giỏi nghĩ mung lung , thiệt tình !”

Thế đấy nhỏ bước từng bật từng bật, cuối cùng cũng đáp trước cánh cửa bên phải có bản số “ 025”

“ A! chính nó rồi..!”

Đúc chì khóa vào , Phương nhè nhẹ đẩy cửa, trước mắt Phương giờ đây là một căn phòng không rộng cho lắm nhưng thoáng mát vô cùng, lại có thêm cả cái ban công xinh xắn nữa ấy chứ. Thích quá , nhỏ nhảy chi chít lên ,reo hò –

“ Ya…ya..ya…, trời ! tuyệt quá đi mất”

Mừng quá thể khiến nhỏ không hề hay biết, hoặc thắc mắc. Với số tiền hiện tại của nhỏ, đời nào mà ở được khu này. (không hề thắc mắc).

Mọi đồ vật trong phòng lại thuộc hạng đắc giá ( cũng không hề thắc mắc).Thêm vào đó , làm gì có chung cư nào mà hiểu í nhỏ thế, màu sắc cũng được sơn trùng với sở thích (không thắc mắc), giường thì to –rộng không khác gì giường công chúa mà nhỏ từng mơ (miễn quan tâm). Mặt sàn lại được lót thảm , êm và mịn (Sax.. tới mứt này mà vẫn ung dung , ngắm nghía đồ vật, đầu hàn với con này !!).

Căn phòng không khác gì hộ cao cấp, thầm nghĩ số mình may mắn .Nhõ vui mừng hí hửng xắp xếp đồ đạc vào đó.

Còn một nguyên nhân, sở dĩ muốn ra riêng ở vì Phương có một thói quen làm người khác phải chết lên rớt xuống. Cứ đến giờ thăng, nhỏ chỉ toàn khoác trên người chiếc quần nhỏ xinh cùng chiếc váy ngủ siêu mỏng. Với lí do hết sức ngây thơ “ Nóng”. (Chà vậy sao, thế thì mình sắp có phim để coi rồi …he…he…he). Cũng chính vì thế mà , mỗi lúc ở nhà muốn bước đi đâu cũng không tiện, lại dù có chết thì nhỏ vẫn không thể sửa được thói quen này.( Bật mí ! Tuấn không biết Phương có sở thích quái này!)

Sau khi thu xếp xong , tiếng vào lan can , kéo rèm –mở cửa, nhỏ Phương bước ra vương cả hai tay lên trời, hít trong –hít để. Một cảm giác thật sảng khoái , miệng thì cười thật tươi , vui vẻ nhỏ nói –

“ Không ngờ từ đây nhìn xuống ,tuyệt thật !”

“ Đúng đấy ! với độ cao này thì cảnh ở đây là đẹp nhất”-….???

“ Đồng ý , đồng ý, mọi thứ thật xa, nhưng lại nằm trọn ngay trước mắt” – Vẫn ngây thơ trả lời.

“ Ồ không, có một thứ đẹp tuyệt nhưng không xa, lại rất gần”-….???

“ Vậy sao thứ nào ?” –Xoay người qua phía lan can bên cạnh chỉ ngắt nhau bằng chậu hoa nhỏ, Phương hỏi.

……….!

……….!

Tít .t.ít… tít…

“ Á….Á….Á…”- trợn ra như muốn rớt nguyên tròng mắt, Phương hoản hốt há mồm hét lên.
Tuấn như bị bắn trúng –thủng màn nhĩ , mặt thì nhăn, tay thì đưa lên bịch tai lại.

“ TÊN “DÂM TẶC” , SAO..SAO…N.G.Ư.Ơ.I..L.Ạ.I .Ở ..Đ.Â.Y….?.”-

Tay chỉ chỉ lia lịa vào người Tuấn. Phương bối rối bất ngờ không đỡ được.

“ Đến trọ thôi” – Tuấn thản nhiên trả lời , miệng cứ cười đểu.

Không chóng tay vào hành lan nữa. Đột nhiên Tuấn quay người ngang lại kéo tay Phương giật ngược người nhỏ, ôm vào , ghé sát tai thỏ thẻ–

“ Gặp tôi em không mừng sao..?..hủm.m.”,

Hôn lên má Phương, tay ghì chặc bụng. Bất người trước hành động của Tuấn , Phương không né kịp nên trọn cả tấm lưng bé nhỏ ấy được Tuấn ôm gọn vào người. Đúng là ấm thiệt, cái cảm giác nhỏ hằng mong muốn khi …. Nhưng suy nghĩ ấy chỉ tồn tại 3 giây. Vừa dứt , Phương dùng hết sức để thoát ra cái vòng tay cứng rắn ấy. Vằn co một hồi, nhỏ vẫn không thể tháo đôi tay ấy ra được , dảy nảy –

“ Nè, buôn ra, làm cái gì vậy hả…có bỏ ra không…”

Chẳng thèm đôi co với nhỏ, Tuấn vẫn cứ giũ chặt như thế, sau đó tựa đầu xuống vai , áp sát má mình vào má nhỏ. Nhỏ là người đầu tiên khiến Tuấn phải làm biết bao nhiêu chuyện mà chình bản thân mình cũng không hiểu nỗi, lại không cho gần gũi khi bao nhiêu cô vẫn thường cam tâm tình nguyện đến với anh. Càng nghĩ Tuấn càng ghì chặt hơn –

“ Tôi nhớ em lắm đấy, kưng !”. Thì thầm vài tai Phương.

Ngượng chín mặt, người như bóc khói, cả cơ thể giờ đây mền ra như cộng bún, nhưng cứ im lặng ,nhỏ không trả lời. Cả hai cứ để yên như thế rất lâu. Chợt tiếng tin nhắn từ phone reo lên, Phương giật mình vội đẩy Tuấn ra, chạy vào khóa chặt cửa – trốn luôn.

Vào đến phòng Phương ngồi thụp xuống tay chạm vào ngực, nó đập liên hồi. Choáng váng với mọi việc xảy ra quá nhanh , đầu Phương như muốn vỡ tung lên vì….

Vâng vâng , hàng ngàn hàng vạn câu hỏi nẩy nở trong đầu Phương. Nhưng nghĩ tới con người lăng nhăn, tệ bạc như tên đó, nhỏ không muốn hi vọng tí nào.

Đột nhiên ánh mắt thay đổi , cương quyết lên – “ Đừng dao động, đừng yếu lòng , mạnh mẽ lên …Phương!”

Hà..a… đắc thắng với kết quả được bầu chọn do chính mình , Phương ko thèm bận tâm đến tên bệnh hoạng ấy nữa. Vui vẻ nhỏ chui vào bồn tắm mà thiền.

Thật sảng khoái, cơ thể như được sạc pin trở lại , đứng dạy bước ra, như đã nói , Phương chỉ khóa lên quần quân phục ấy mà ngủ.

Căn phòng bên cạnh, có một người con trai , miệng cười hứng chí. Tay nhịp gõ gõ, đầu toan tính….( tính gì thì tác giả chịu thua !!)

Chiếc giường tuyệt thật làm nhỏ ngủ một cách ngon ơ

….Z..z…z.z.z..zzz……..

Sáng hôm sau, vốn là con sâu ngủ nên nhỏ vẫn cứ thế mà……, thường thì ở nhà –luôn được đánh thức bởi tiếng gọi lanh lãnh của mama. Nhưng ở đây lại không có mama, đấy đấy nhỏ cứ thơ ngây mà ngủ……, bỗng..

………..cẠCH………..

Chợt một tiếng động phát ra từ cánh cửa…..

Chuyện gì sẽ tiếp diễn đây……
Liêu nhỏ có thể dậy và đến trường đúng giờ không…?
Còn hắn và nó , suốt đêm qua hai người đã ở đâu – làm ǵi ….

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN