Love (Tình yêu) - Buông tay
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
161


Love (Tình yêu)


Buông tay


Buông tay… không có nghĩa là em hết yêu anh
Buông tay… là vì em muốn cho anh đi tìm một hạnh phúc mới.

Anh có biết không? Sẽ chẳng có người nào muốn người mình yêu hạnh phúc bên người khác đâu. Và em cũng vậy, mặc dù đã buông tay anh ra nhưng em vẫn sẽ không nói câu: “Chúc anh hạnh phúc và tìm được người con gái khác tốt hơn em” vì em biết rằng người anh yêu sẽ chẳng tốt hơn em đâu. Nếu người đó tốt, người đó sẽ không làm anh đau, người đó sẽ không biến anh trở thành người như bây giờ…

Cuộc tình nào cũng kết thúc đúng không anh? Nhưng nó sẽ kết thúc theo nhiều hướng khác nhau như: kết thúc tình yêu để đi đến hôn nhân, kết thúc tình yêu vì hai người cùng có người mới, kết thúc tình yêu vì không hợp nhau… Và cuộc tình của em là kết thúc do đâu vậy anh? Kết thúc vì biết được anh không hề yêu em sao? Kết thúc vì anh biết người đó yêu anh nên anh không cần em nữa sao?

Tạm biệt anh… mối tình đơn phương…

Nói không trách anh cũng không đúng mà nói trách anh cũng không hẳn. Dù từ đầu đã biết anh không hề yêu em, anh chỉ coi em như một bình phong để diễn kịch trước mặt người anh yêu nhưng em không ngăn cản được trái tim mình yêu anh.

Vở kịch kết thúc… tình yêu kết thúc… giờ anh chắc đang hạnh phúc bên người ấy…

Buông tay… nhưng sao trái tim em không buông ra được. Nó đang đau lắm anh à…

Giả sử một ngày nào đó anh cần một vai diễn người yêu trong vở kịch… em có thể trở thành vai diễn đó nữa không anh? Mặc kệ kết quả người đau luôn là em nhưng em vẫn muốn được ôm những kỉ niệm đẹp bên anh dù nó chỉ là giả tạo.

Cuối cùng em vẫn nên nói “Em buông tay rồi đó anh đi đi…” với một nụ cười hạnh phúc trên môi…

Nhưng mà nó thật buồn cười anh nhỉ? Em đâu có quyền nói câu ấy chứ vì anh và em đâu có gì đâu, tất cả chỉ là một vở kịch thôi mà…
Một vở kịch tình yêu…
Một vở kịch chứa đầy nước mắt…
Một vở kịch mà em không muốn kết thúc…
Một vở kịch mà em không thể buông ra…

Hãy cho em một lần được ngộ nhận rằng anh cũng yêu em như em yêu anh để em chứng minh rằng đây không phải là một vở kịch. Và cho nghĩ rằng người sai là em, vì vậy em nên buông tay để giải thoát cho anh… Để cho từ “buông tay” ấy đúng nghĩa trong tình yêu chứ không phải buông tay trong suy nghĩ của riêng em…

Buông tay… hay là chấm dứt vở kịch… em đều không quan tâm… Em hy vọng dù không gặp nhau nhưng trong tim anh, trong trí nhớ của anh vẫn dành một vị trí nhỏ như hạt cát để biết rằng… em từng là vai diễn người yêu trong vở kịch của anh…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN