Luận Người Mẫu Tự Mình Tu Dưỡng - Chương 12
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
237


Luận Người Mẫu Tự Mình Tu Dưỡng


Chương 12


[12] Sở Phong thi đấu hữu nghị biểu hiện không tầm thường, trở thành tâm điểm truyền thông, Bạch Lẫm mê mẩn

Sở Phong trước tiên một bước rời đi đương nhiên không phải chạy trối chết. Đội bóng qua hai ngày nữa có thi đấu hữu nghị, gọi hắn trở về bàn bạc chiến thuật. Hắn là sát thủ mà đội bóng mất số tiền lớn để chuyển nhượng, quản lí của đội hi vọng hắn có thể dẫn dắt đội bóng, dẫn dắt đội Khiếu Lang của bọn họ tới quán quân mà họ chưa từng vươn tới.

Bên này Bạch Lẫm nhàn hơn, cậu nghỉ ngơi thư thái vài ngày lại dưỡng ra một thân chiều chuộng da thịt. Địa vị của cậu ở trong giới người mẫu rất cao, lấy tuổi nghề và quan hệ mà nói phi thường khó được, nhưng cậu tuổi còn nhỏ cũng đã gặp chướng ngại. Bạch Lẫm sau khi hồng cũng có ý niệm vào giới điện ảnh, nhưng vẫn không thuận lợi, rất nhiều người cho rằng cậu chỉ có gương mặt, căn bản là có nhân khí và mỹ mạo. Cho hắn diễn phim giống như là thả một cục phân chuột vào trong tác phẩm, không cẩn thận liền gây ra chuyện lớn. Cho nên người đại diện của cậu trước nay cũng chưa từng cướp được nhân vật thích hợp cho cậu, cũng chỉ thủy chung định vị cậu ở giới người mẫu.

Tuy rằng nói không đóng phim, các thương gia ngược lại là phi thường vừa ý cậu, quảng cáo, làm đại diện một bộ lại một bộ. Nay không giống với xưa, cho dù cậu có bị hiềm nghi buôn thân bán thịt ở công ty tạp chí của mình, cũng vẫn là người mẫu vừa gia nhập đã nổi tiếng, không chỉ có biểu hiện không tầm thường ở tuần lễ thời trang, hơn nữa đã có cơ hội làm đại diện cho sản phẩm có danh tiếng.

Bạch Lẫm sau khi được nam nhân làm cho sảng kɧօáϊ quả thực là nét mặt toả sáng, lúc quay lại đi làm ngay cả người đại diện cũng nhìn ra. Bạch Lẫm nhập giới rất sớm, địa vị cao cũng để người bớt lo. Xã hội này rất khoan dung với người song tính, mấy người ngày nào cũng ba ba ba, như cũ có người thích có người ủng hộ, nghe lời như cậu quả thực là ít gặp.

“Tìm đối tượng rồi?” Bạch Lẫm đi theo lộ tuyến tình nhân của đại chúng, nhưng cũng không đại biểu cậu không thể có đối tượng. Nhóm người song tính qua hai mươi, không để cậu ta tìm đối tượng quả thực là táng tận thiên lương. Hơn nữa nói ra đi là muốn bị truyền thông dùng ngòi bút làm vũ khí, anh ta chỉ là hỏi trước, bất luận có cái gì đều có thể tính toán trước, đừng chờ quay đầu bị chó săn chụp lại thì chỉ có bị động.

“Không phải.” Bạch Lẫm suy nghĩ trong chốc lát, vẫn là phủ nhận. Bọn họ chính là bạn tình, tính đối tượng cái gì a.

Người đại diện cũng không hỏi nhiều, vỗ vỗ vai bảo cậu chăm chỉ làm việc. Nhưng mà chụp ảnh thứ này, đối Bạch Lẫm mà nói nào có được xem là làm việc.

Bạch Lẫm lần trước cầm danh thϊế͙p͙ của Sở Phong, biết hắn bây giờ ở đội Khiếu Lang, nghe bọn họ nói mấy ngày này có giao đấu hữu nghị với các đội khác, chủ khách luân phiên nhau, xem như là một hồi náo nhiệt.

Cậu trước kia rất ít xem bóng rổ, chỉ là liếc hai lần xem xem. Sau lại có cái người gọi là Lục Sơn theo đuổi mình, cả ngày đưa vé cho cậu mời cậu đi xem. Nghe nói người nọ còn liên tục là cầu thủ được hoan nghênh nhất? Bạch Lẫm biết đến Lục Sơn không phải vì hắn ta chơi thể thao giỏi, mà là chuyện xấu của hắn ta thật là bay đầy trời, hơn nữa thích đang yêu đương đồng thời đi ra ngoài ăn vụng. Vài người bạn song tính đã hẹn hò qua với hắn ta, còn bị thổ tào là nhìn được mà không dùng được. Căn cứ vào đủ loại bằng chứng, cậu chưa từng đáp lại Lục Sơn. Người nọ chậm rãi cũng yên tĩnh, nghe nói sau này còn nói xấu mình với bạn bè trong giới bóng rổ, này cũng khiến Bạch Lẫm có ấn tượng không hay ho gì về hắn ta.

Nhưng mà bởi vì Sở Phong, cậu lần đầu có xúc động đi xem bóng rổ. Bóng rổ nay phát triển cực tốt, mỗi tỉnh đều có đội bóng. Khiếu Lang vốn là đội mạnh của tỉnh, năm gần đây lại xuống dốc. Nghe nói Sở Phong là họ mời về từ nước ngoài, không biết hắn chơi bóng thế nào nha…… Vé thi đấu hữu nghị bán rất chạy, Bạch Lẫm lâm thời có ý định, bình thường mua không được. Cậu không có biện pháp, chỉ có thể tìm người tranh mua vé giúp, còn bị đùa giỡn nửa ngày, nói cậu rốt cuộc không chịu nổi tịch mịch, còn biết ra cửa tìm hán tử.

Bạch Lẫm quả thực không biết nói gì với họ, chờ bọn họ nói đến trym của cầu thủ nào to, cầu thủ nào lúc cao trào là đỉnh mới bảo họ dừng, thật sự là một đám người đầu óc đen tối, thật chịu không nổi bọn họ.

Nhưng mắng gì thì mắng, mạng lưới quan hệ của mấy người này quả thực làm Bạch Lẫm bội phục. Đại khái là bọn họ không thiếu vé vào cửa xem bóng, phất phất tay liền có người ngoan ngoãn dâng. Dù sao bọn họ muốn chính là loại sinh hoạt vui vui vẻ vẻ này, quả thực tiêu sái, điều này làm cho Bạch Lẫm đều cảm giác thúc ngựa không kịp.

Về phần Bạch Lẫm sau này mới phát hiện, bọn họ cố ý cho cậu vé Khiếu Lang đấu với Phong Minh, cũng chính là đội của Lục Sơn, tức giận đến nghiến răng, đó chính là chuyện sau này.

Bạch Lẫm không có vé đi xem giao đấu tuần này, nhưng cậu để dành riêng thời gian rảnh để xem livestream. Người chơi bóng rổ thể trạng rất cường hãn, nhưng Sở Phong thật sự thực dễ khiến người khác chú ý. Làn da tiểu mạch bởi vì ra mồ hôi trở nên lấp lánh tỏa sáng, khi hắn chơi bóng thần tình thực chuyên chú, sắc mặt trầm xuống nhìn qua có chút hung, cũng rất có khí thế. Không biết có phải là ảo giác của cậu hay không, Sở Phong nghiễm nhiên đã là trung tâm đội ngũ, rất nhiều tiến công đều là lấy hắn làm trung tâm mà tổ chức, hắn cũng không chút nào hàm hồ, giành điểm liên tục. Sau hai ván đội đối phương đã bị đánh cho mặt xám mày tro, bị đoạt mất hi vọng thắng rồi, hiển nhiên đội Khiếu Lang thắng, hơn nữa là một trận cực kì vang dội.

Sở Phong đánh thắng trận đầu này, thi đấu vừa chấm dứt liền có vô số phỏng vấn. Những phóng viên thể thao này mới rõ ràng, đối thủ hôm nay của họ tuy rằng vốn là hơi yếu, nhưng cũng không phải là loại gà còi, có thể làm ra được một trận đấu thế này, khẳng định là vì nam nhân này.

Bạch Lẫm sững sờ nhìn hình ảnh phỏng vấn của Sở Phong, cổ họng ngứa, đột nhiên cảm giác nam nhân thật sự đẹp trai quá nha. Không chỉ là diện mạo dáng người hợp mắt mình, mà là sự chuyên chú khi chơi bóng rổ cùng khí chất đế vương và lực thống soái, thật sự thật sự rất đẹp trai.

Quả nhiên ngày hôm sau tin thể thao tất cả đều là Sở Phong. Truyền thông có thói quen nâng rồi dìm, vừa gọi là hoàng đế sân bóng, nếu thái độ không tốt, không chừng liền bị bôi đen. Vốn dĩ lúc trước Khiếu Lang không bằng người, nay lại có thêm một nhân tài như này, quả thực ác độc đến mức khiến người ta giận sôi.

Đương nhiên tin giải trí cũng tất cả đều là Sở Phong, bới ra lí lịch, thành tích ở nước ngoài, còn có tình sử. Nam nhân này chỉ dùng một trận đấu đã chinh phục truyền thông toàn Trung Quốc, thật sự là đáng sợ.

Bạch Lẫm fan não tàn lúc này sau khi kết thúc trận đấu gửi tin nhắn chúc mừng thắng lợi cho Sở Phong, sau này Sở Phong là nửa đêm mới trả lời cám ơn, đại khái truyền thông phỏng vấn và tiệc mừng bị ép buộc tới giờ này, mới có cơ hội giở xem di động đi.

Đám người song tính cũng trò chuyện về Sở Phong, Bạch Lẫm xem bọn họ ý ɖâʍ Sở Phong, đột nhiên có điểm mất hứng. Cậu bình tĩnh lại, vứt bỏ ý niệm này, trận thi đấu tiếp theo có hơi gần với trận lần này, Bạch Lẫm tính toán đến lúc đó lại đi tìm Sở Phong. Tuy rằng cậu hôm nay xem thi đấu lại đột nhiên rất muốn, nam nhân này quả thực cách màn hình cũng có thể làm mình ướt sũng.

Nhưng Bạch Lẫm không nghĩ tới là, sáng sớm hôm sau, tạp chí nổi tiếng có số lượng phát hành lớn, moi ra bát quái giữa cậu và Sở Phong.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN