Luận Người Mẫu Tự Mình Tu Dưỡng
Chương 2
Người song tính quay phim nóng không phải không có, ngược lại bởi vì thể chất song tính khi quay phim sẽ kϊƈɦ thích cảm quan, hơn nữa người xem thực thích loại này, không ít công ty người mẫu đều đào tới người song tính cung phụng như hoàng thượng, chụp một hai bộ ảnh loại này cũng không ngăn họ phát triển ở giới giải trí được, ngược lại có thể mang đến cho họ một làn sóng nhân khí cao ngất, bởi vì chỉ cần là có người song tính tham gia, doanh số đều tuyệt đối sẽ tăng vọt.
Người đại diện của Bạch Lẫm cũng từng đề cập đến vấn đề phim nóng, thanh niên soái khí tóc vàng không tỏ ý kiến, cậu không bài xích quay loại phim này, nhưng cậu vẫn là chần chừ, ánh mắt lại cao, đã sớm bò lên đỉnh cao của giới người mẫu song tính nên cũng có tự tôn của mình, cũng không muốn tùy tùy tiện tiện đem thân thể của mình dâng ra đi, cho nên cho dù là quay phim, cũng không phải hiện tại.
Bạch Lẫm người này không có tật xấu gì, cố tình cực kỳ tham luyến sắc đẹp, ngày thường không cảm thấy, tiêu chuẩn chọn bạn giường lại cao đến không thể tưởng tượng, sau khi cậu bạo hồng, vô số phú thương trong tối ngoài sáng muốn bao dưỡng cậu, cậu đều chưa từng đồng ý, có chút người lui mà cầu, muốn mua một đêm của cậu, cậu cũng không đồng ý, hiện giờ địa vị của người song tính cao, chính cậu không đáp ứng cũng không có bất luận kẻ nào có thể bức bách cậu, cho nên hắn đến bây giờ còn có thể vẫn duy trì thân xử nam.
A, thật muốn làm nha. Bạch Lẫm ăn mặc một bộ quần áo lông, vừa đi trêи đường vừa đá hòn sỏi. Vì che giấu diện mạo của mình, cậu đeo khẩu trang cùng kính râm, nếu không chỉ sợ một chút là có thể bị người nhận ra, thế nhưng kết quả cũng không tốt, rốt cuộc ở đường lớn mặc như thế cũng bị người ta nhìn thành một cái sàng đầy lỗ.
Nhưng mà thanh niên thân hình cao lớn cũng không để ý tới ánh mắt người xung quanh, một mặt thất thần mà đi tới một mặt nghĩ tâm sự trong lòng. Người song tính trong giới không nhiều lắm có một nhóm chat bí mật, quan hệ của cậu với mấy người họ cũng nhàn nhạt, cũng không hẳn là không hợp, nhiều nhất chỉ là không thể nói chuyện ở trong nhóm chat thôi.
Người song tính là sủng vật của trời cao, cũng là hóa thân của ɖâʍ ɖu͙ƈ, trong số họ rất nhiều người đều tham luyến nhục ɖu͙ƈ, giới giải trí chỉ sợ càng sâu, làm cho phong cách của đám kia thực sự không bình thường. Mấy người nói xem một đám người song tính có thể đùa giỡn cái gì, hơn phân nửa thời gian đều dùng để nói chuyện kia chuyện này, trong nhóm còn có mấy người đã xuống biển, phong cách càng là lớn mật. Người được chọn chụp ảnh nude cũng không câu nệ quay phim cấm, chỉ cần bọn họ để mắt, đối tượng quay phim là do họ chọn, cho nên bọn họ cơ hồ mỗi ngày đều săn người, kinh nghiệm kia gọi là phong phú, làm những người khác cũng ngo ngoe rục rịch, chỉ kém ở trong nhóm chat trực tiếp dẫn mối.
Giống Bạch Lẫm lớn tuổi như vậy còn chưa phá thân, nói ra đều bị người chê cười. Cậu không biện pháp, là một người trọng độ nhan khống thêm dáng người khống, nhưng không ăn tạp như bọn họ. Cậu cũng biết việc kia là việc vui sướиɠ nhất trần gian, nhưng nếu bảo cậu tùy tiện tìm người giao ra lần đầu tiên, cậu mới không vui đâu, hơn nữa ngẫm lại liền thấy ghê tởm, thật là phiền chết người.
Trước kia cũng có người muốn giới thiệu đối tượng cho cậu, hỏi qua sở thích của cậu, nhưng cậu cũng không nói rõ lí do được, lăn qua lộn lại chính là muốn nam nhân kia xem đến thuận mắt là được. Trời biết tiêu chuẩn thuận mắt của cậu cao bao nhiêu, bằng không thế nào toàn bộ giới giải trí cũng chưa có ai vừa mắt cậu.
Hậu quả không nhìn đường chính là, cậu thẳng tắp đụng phải một bức tường thịt, sức mạnh kia khiến cậu bật ngửa lui về phía sau vài bước, còn kém điểm không đứng vững, kính râm trêи mặt cũng không giữ nổi, rớt trêи mặt đất.
“Anh……” Bạch Lẫm nhếch miệng, mi vừa nhíu, giương mắt liền muốn xù lông, kết quả nhìn đến người trước mặt bỗng nhiên những lời quở trách ở miệng lại biến mất tăm.
Trai đẹp! Không giống với sự đẹp trai của cậu, nam nhân này không thể nói là ngũ quan tinh xảo, gương mặt thiên về nam tính, mày rậm mắt phượng, lông mày hơi xếch lên, môi mỏng mà có vẻ bạc tình. Màu da không giống da trắng quá mức của Bạch Lẫm, nam nhân có làn da màu mạch cực kì khỏe mạnh, thân cao khẳng định hơn một mét chín, nhìn qua cao lớn cường tráng, quần áo vận động rộng thùng thình không che được dáng người đẹp, toàn thân đều tản ra hormone nam tính trí mạng.
Nam nhân này có vẻ tâm trạng đang không tốt, lại ở đường lớn bị người đâm vào, sắc mặt càng đen, mặt thâm trầm đến mức có thể dọa trẻ con khóc. Nhưng biểu tình như la sát này, lại làm người mẫu chọn tới nhặt đi, ngại đông ngại tây vui mừng vô cùng. Dùng cách nói của cậu, chính là gặp gỡ chân mệnh thiên tử. Hơi thở của nam nhân này với cậu không khác gì xuân dược, càng ngửi nhiều càng vạn kiếp bất phục.
Sở Phong trừng mắt nhìn người trước mặt. Người này thoạt nhìn rất ngốc, cho dù đôi mắt lanh lợi sáng ngời nhưng lại mang khẩu trang, bao cả người kín không kẽ hở, không chừng là một kẻ ngốc. Trong lòng hắn mắng câu đen đủi, vòng qua người này tính toán đi tiếp. Hắn là vận động viên bóng rổ, mới vừa chuyển về nước, ở giới bóng rổ cũng coi như nhà nhà đều biết, nhưng ở trong nước nhân khí cũng chẳng có bao nhiêu, nghênh ngang đi ở đường cái cũng không cần kiêng dè cái gì.
“Đừng đi nha…… Anh từ từ tôi……” Bạch Lẫm lấy lại tinh thần, chân mệnh thiên tử của cậu đã đi rồi. Nam nhân chân dài bước chân lớn, đi đi như bay, may mắn cậu cũng hay rèn luyện, chạy theo cũng không tính khó. Kết quả liền như cái đuôi nhỏ theo người này mấy con phố. Thẳng đến khi hai người vòng vào một đường nhỏ, nam nhân đằng trước mới dừng bước chân, xoay người dồn cậu vào góc tường, thân hình to lớn áp lên người cậu, thế mà lại có thể gần như ôm cả người cậu vào ngực.
“Đi theo tôi làm gì?”
“Tôi tên là Bạch Lẫm, là người mẫu.” Bạch Lẫm vẫn là lần đầu tiên có loại cảm giác thẹn thùng này, cậu vội vàng kéo khẩu trang xuống, tóc vàng cùng nụ cười chói mắt, hơn nữa mỹ mạo của cậu vô địch. Cậu vô cùng tự tin với diện mạo của mình, hơn nữa với danh khí của cậu, cậu cũng không tin người này sẽ thờ ơ với mình.
“Cho nên?” đáy mắt Sở Phong hiện lên một tia kinh diễm, nhưng cũng chỉ như thế thôi. Hắn mới vừa về nước, hoàn toàn không biết giới giải trí trong nước, thanh niên trước mặt đích xác lớn lên đẹp, chỉ có điều là kẻ không đầu óc, thật sự đáng tiếc.
“A?” Bạch Lẫm cũng choáng váng. Nam nhân này sắc mặt bất biến, tựa hồ một chút cũng không biết cậu, cho dù là sắc mặt thèm nhỏ dãi cũng không có, bình đạm đến mức làm cho cậu cũng không biết làm sao, cũng không biết nên nói cái gì làm cái gì. Cuối cùng kiên nhẫn của nam nhân hao hết, vỗ vỗ quần áo xoay người rời đi, Bạch Lẫm mới dùng hết can đảm cả đời của mình, kéo lại quần áo của nam nhân, hòng lưu lại người.
“Làm không?”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!