Luận Người Mẫu Tự Mình Tu Dưỡng
Chương 20
Sở Phong chỉ đánh một lát, điểm số đã kéo ra đến vô cùng lớn. Trêи cơ bản đồng đội của hắn tùy tiện đánh đánh cũng thua không được.
Theo lý thuyết thay người nên xuống sân ngồi, nhưng này không phải thi đấu chính quy. Sở Phong nhìn đến Bạch Lẫm đến đây liền ngồi không nổi. Hắn hai ngày này dần dần lên men loại cảm giác thích Bạch Lẫm, hơn tất cả các bạn giường trước kia của hắn. Ngay từ đầu, tiểu gia hỏa này cứ ngốc hồ hồ, ngay cả thân xử nam cũng giao ra. Tuy rằng có gương mặt yêu mị, mắt lưu li, có đôi khi thậm chí có chút yêu nghiệt, nhưng kỳ thật chính là một tên ngốc thuần khiết. Ngược lại là thực phù hợp với loại hình mà hắn thích, ừm, chính là có chút ɖâʍ.
Tuy rằng nói làm thể ɖu͙ƈ dễ dàng xúc động, nhưng trong thời gian thi đấu đại bộ phận vận động viên có trách nhiệm nghề nghiệp vẫn là sẽ khắc chế một chút, tránh cho ảnh hưởng trạng thái. Sở Phong chính là như vậy, nhưng cho dù lúc làʍ ȶìиɦ tiết nhiều một chút, cũng liền sẽ không giống vài vận động viên, chơi bóng không được tốt lắm, lại đầy mặt viết chữ túng ɖu͙ƈ quá độ.
Hắn chào hỏi huấn luyện viên, theo cửa sau đi đến khu người nhà. Hắn thực thích cái xưng hô người nhà này, trước kia hắn lại vô cùng không thích hai chữ này. Lúc đó hắn còn rất nhỏ, bởi vì anh cả cưới chị dâu, nhân lực cả nhà liền toàn tập trung đến trêи người một mình hắn. Anh chị hắn lại cố gắng mười mấy năm cũng không có con, hắn có thể thông cảm ông nội tuổi già, muốn ôm chắt ngoan, nhưng hắn cũng có thời điểm tuổi trẻ ham chơi. Khi đó hắn hỏa khí lớn, lại có cảm xúc phản nghịch, mới có hình tượng lãng tử trong mắt người ngoài.
Bây giờ kì phản nghịch của hắn đã sớm qua. Vốn lúc về nước hắn còn chưa nghĩ đến sẽ nhanh như vậy muốn ổn định, lại kéo dài ba năm năm cũng được, kết quả ngày đó tại phòng thay quần áo, Bạch Lẫm nói muốn sinh con cho hắn làm lòng hắn rung động. Loại cảm giác này rất khó có thể tin tưởng, hắn thế nhưng vô cùng chờ mong hết thảy trong miệng Bạch Lẫm, thậm chí vẻ đẹp khi mang thai của cậu hắn cũng khẩn cấp muốn thấy. Hắn biết người song tính không đợi hắn được lâu, cho nên hắn mới định cho mình kì hạn là giải đấu sang năm. Đến thời điểm đó, hắn sẽ cho bảo bối một hôn lễ long trọng. Bây giờ còn chưa được, thời cơ lần này với hắn quá quan trọng. Hắn muốn lấy được quán quân lần này, vì có thể đánh một dấu chấm tròn cho cuộc đời bóng rổ của mình.
Làm con trai Sở gia, hắn không có khả năng một đời chơi bóng rổ. Hắn vẫn là thanh niên trai tráng, anh hắn thì đã sắp bước vào tuổi trung niên, mà vợ chồng họ vẫn là muốn con của mình, nhưng anh hắn luôn rất bận, hai người chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều. Anh hắn đã tính toán về hưu sớm, cũng muốn Sở Phong sớm về, như vậy hắn liền có thể nghỉ ngơi.
Đương nhiên hắn ít nhất đã có nhiều năm thanh nhàn. Nhưng năm nay qua đi, Sở Phong khả năng sẽ trước tiên tiếp xúc một chút quản lí, thời gian sẽ không dư dật như năm nay, cũng liền không thể quá chú tâm vào sự nghiệp bóng rổ.
Sở Phong đi đến, cảm giác biểu tình của Bạch Lẫm hơi kì lạ. Cậu mím môi, mặt trắng nõn có một mảnh hồng hồng, giống như đang nhẫn nại cái gì.
“Làm sao thế?”
“Sở…… Sở ca…… Sao anh lại tới đây ……” Vừa còn lải nhải nhắc nam nhân cao trào, lúc này hạ thân ẩm ướt một mảnh, lại xem chính chủ ngồi ở bên người mình, cậu lập tức sợ hãi, nói chuyện cũng lắp bắp.
“Làm sao, tôi không thể tới sao?” Sở Phong nhìn mái tóc vàng của cậu, nhịn không được động thủ xoa nhẹ một phen. Bên trong sân bóng nhiều phóng viên, Sở Phong vừa qua đến liền bị mắt sắc nhìn thấy. Bọn họ trao đổi một ánh mắt với nhau, máy ảnh trong tay tách tách tách không ngừng. Tuy rằng bọn họ là làm tin tức thể thao, nhưng có ít tin giải trí cũng không tồi, như trước mắt lại càng tuyệt.
“Không phải……” Bạch Lẫm còn có chút ngại ngùng. Sở Phong không sờ tóc cậu, sửa thành cầm tay cậu xoa xoa. Trêи thân nam nhân có mùi mồ hôi, còn có mùi nước hoa. Nói thật hương vị không nhất định dễ ngửi, nhưng người song tính phát tao ngửi được mùi nam nhân này, trân châu lạnh lẽo lại kϊƈɦ thích phía dưới, càng nhịn không được.
Bạch Lẫm đến gần bên tai Sở Phong nhỏ giọng nói những gì, mặt lạnh lùng của nam nhân bỗng nhiên biến sắc, rất có chút một lời khó nói hết.
Vài phóng viên dưới kia chỉ nhìn đến Bạch Lẫm cùng Sở Phong một trước một sau rời khỏi khu người nhà, hơn nữa Sở Phong còn che chắn cho Bạch Lẫm. Hắn dáng người lại cao lớn, che chắn kín màn ảnh, phóng viên đại khái chỉ có thể chụp đến góc áo Bạch Lẫm.
Hai người đều đi gấp, tư thế của Bạch Lẫm càng là không được tự nhiên, ɖâʍ thủy tưới đẫm trân châu, cậu lại kéo qυầи ɭót lên cao, đi một bước ma xát một chút, đi hai bước, trân châu chui vào trong huyệt lại nhiều một viên. Đũng quần cậu ướt đẫm, lúc này mới bảo Sở ca che cho cậu đi, không thì dù là quần đậm màu nhìn cũng quá rõ rệt.
Sở Phong quen thuộc nơi này, dẫn cậu đi qua cửa sau sân bóng rổ, đi vào toilet ít người đi. Trước khi vào hắn còn cố ý treo biển đang sửa chữa ngoài cửa phòng, hắn biết có phóng viên, nhưng thi đấu xong còn phải phỏng vấn, bọn họ sẽ không tùy ý ra vào lúc này.
Mới vừa Lẫm Lẫm ghé vào hắn bên tai nói muốn muốn, còn nói quần đều ướt. Hắn vừa nhìn thấy thật đúng là vậy, tuy rằng này có chút không thể tưởng tượng, nhưng tiểu gia hỏa rõ rệt là không nhịn được, hắn liền đưa người đi giải quyết một chút.
Vào trong phòng, Bạch Lẫm liền vội vã tới cởi quần hắn. Quần bóng rổ ấy à, tự nhiên là rộng rãi thật sự, tùy tiện cởi hai cái là rớt xuống. Về phần quần bò của Bạch Lẫm, cũng sớm bị Sở Phong cởi nút, một chút một chút bị kéo xuống dưới.
Nam nhân cảm giác có chút buồn cười, bọn họ này hai lần làʍ ȶìиɦ tựa hồ thời cơ đều không như thế nào hảo, lúc trước tại phòng thay quần áo, lúc này lại là WC, đều do này tiểu ngu ngốc tổng là hầu cấp hầu cấp , mỗi lần đều cùng cấp bách quỷ bình thường, hắn là nghe nói song tính thể tính ɖu͙ƈ cường nan thỏa mãn, không nghĩ tới trăm nghe không bằng một thấy, hắn cố tình còn trêu chọc này tiểu ma nhân tinh.
Sở Phong kéo quần Bạch Lẫm xuống. Ngay từ đầu hắn vội vàng cùng tiểu gia hỏa hôn môi cũng không nhìn xuống, chờ hắn hôn Bạch Lẫm choáng vựng hồ hồ mới nhìn liếc mắt nhìn hạ thân người song tính, nhất thời hít một ngụm khí lạnh, hạ thân bị kϊƈɦ thích nhanh chóng sung huyết, căn ƈôи ȶɦịt nhất trụ kình thiên cứng rắn đến sắp nổ.
Sao lại có tiểu ngu ngốc ɖâʍ đãng đến vậy chứ, thế mà lại mặc thứ đồ này chạy ra ngoài…… Qυầи ɭót trân châu vốn tinh xảo như đồ trang sức, trân châu to tròn, cũng lấp lánh, lại ngập đầy nước, nhét vào bên trong hai huyệt của tiểu người mẫu. Vài viên trân châu dính vào hai huyệt trước sau của Bạch Lẫm, còn có mấy viên chen vào lúc này nhìn không thấy. Bạch Lẫm chính là bị loại qυầи ɭót này làm cho ướt. Nhưng Sở Phong cũng thừa nhận, hắn thật sự bị dụ hoặc. Lẫm Lẫm nhà hắn là người mẫu nội y, đường cong cũng thật xinh đẹp, mặc nội y tình thú lại càng mê người, tiểu đóa hoa dường như cũng tỏa ra mùi thơm, dụ dỗ mình đến chà đạp, muốn ngừng mà không được.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!