Luật Sư Và Bị Cáo
Chương 7: Tom
Nikki Robinson khiêu khích dựa vào hàng rào, còn Feifer trơ tráo tiếp tục cuộc chơi ngay lập tức. Gã dùng sự nhanh nhẹn, sức chịu đựng, sức khỏe lạ lùng ép Kings Highway mất bóng ba lần liên tiếp.
Lúc Jeff chạm nhẹ làm tôi mất đà nhảy, chúng tôi ngang nhau ở hai mươi điểm.
Nikki không còn là người duy nhất dựa vào hàng rào nữa. Artis LaFontaine, Mammy, Sly và tất cả mọi người trên đồi đều chạy đến, ồn ào.
Michael Walker đang chạy khắp sân với quả bóng.
Thay cho chỉ có một người, lúc này được năm người đẹp chú ý, Feifer lao vào Walker như một con diều hâu đánh quỵ con thỏ trong chương trình Thế giới động vật trên tivi. Gã dễ dàng giật phắt quả bóng và chạy theo đường khác giành thế thắng.
Song lần này, gã không dừng lại ở vành rổ. Gã dướn cao, chứng tỏ các cậu trai Montauk cũng cừ ra phết. Lúc gã ném quả bóng xuống, Artis, Mammy và Marwan đứng bên lề tức điên lên, còn Nikki Robinson thưởng cho gã một điệu nhảy uốn éo mà một cô gái mười bảy không nên tỏ ra biết cách thể hiện.
Nó thúc đẩy Michael Walker lao vào Rochie, Feif đẩy cậu ta bật trở lại, Dante xô Feif còn Feif đẩy Dante rất mạnh.
Mười giây sau, trên con đường mùa hè đẹp nhất, Feif và Dante quần thảo ở nửa sân.
Lúc này, lẽ ra cả hai bên phải nhảy xổ vào can ngăn, nhưng chẳng có bên nào làm. Tốp Kings Highway do dự vì cho rằng cậu thanh niên da trắng sẽ thắng và không muốn ngăn lại. Chúng tôi đứng và theo dõi vì trong hàng chục cuộc cãi lộn ở các quán rượu, chúng tôi chưa bao giờ thấy Feif thua.
Ngay trong lúc này, dù thấp hơn Dante ba chục centimét và kém hai chục ký, Feif vẫn giữ vững.
Nhưng giờ thì tôi thấy đã đủ. Đây là một việc nhảm nhí và tôi không muốn người nào bị thương.
Lúc tôi nhảy vào giữa họ, hứng những cú đánh sượt của cả hai vì tội phá đám, cả sân im phăng phắc.
Bỗng một tiếng hét chói tai, mọi người chạy tán loạn và Artis gào lên:
– Tom, nó có súng!
Tôi quay nhìn Dante, cậu ta đang giơ hai bàn tay không trước mặt. Lúc quay nhìn Feif, gã cũng đang làm y như thế.
Tôi là người cuối cùng trên sân nhìn thấy người có súng không phải là Dante hoặc Feif. Đó là Michael Walker, đồng hương của Dante. Trong lúc tôi lao vào can, chắc Michael đã chạy ra ôtô chộp lấy khẩu súng.
Tôi không nhìn thấy cậu ta hoặc khẩu súng cho đến lúc cậu ta dí nó vào bên đầu Feifer và một tiếng cách kinh tởm, ngón tay cái đã đặt lên cò.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!