Lục Lạc - Chương 12: Xe rung lắc, sắp bị làm hư, ngất đi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
929


Lục Lạc


Chương 12: Xe rung lắc, sắp bị làm hư, ngất đi


Edit: Sa

Beta: Va

Trêи đường cao tốc, chỗ ngồi phía sau xe Porsche.

“A…”

Từng tiếng rêи rỉ yêu kiều từ trong miệng cô gái tràn ra, tiểu huyệt nóng bỏng, ngứa ngáy khó chịu, cô nâng eo về phía trước, lắc lư, ý đồ hướng về phía trước, tay nhỏ nắm lấy bàn tay to của người đàn ông, không biết xấu hổ mà kéo đến tao huyệt của mình.

Nộn huyệt ướt át, hoa tâm lúc đóng lúc mở, cánh hoa vừa hồng vừa sưng, một cổ ɖâʍ thủy từ sâu trong hoa tâm ào ạt chảy ra, ướt át không chịu nổi.

Cô gái ɖâʍ đãng nắm lấy ngón tay người đàn ông, cắm vào nộn huyệt tràn đầy ɖâʍ thủy của mình, thịt mềm bên trong gắt gao ngậm lấy, theo động tác chín nông một sâu của người đàn ông, Lục Lạc cũng phát ra tiếng rêи rỉ ɖâʍ đãng.

Con ngươi người đàn ông buồn bã, nháy mắt rút ngón tay của mình ra.

“Tao hóa!”

“A…Khó chịu a thật ngứa….Cho tôi a…Tôi muốn…Tôi muốn…”

Cô gái hai chân mở lớn, quần áo đã bị người đàn ông xé nát toàn bộ.

Tay nhỏ múa may còn muốn nắm lấy bàn tay to của người đàn ông, cái miệng ê ê a a.

“Muốn đàn ông làm đến vậy sao? Thật là tiểu mẫu cẩu ɖâʍ đãng.”

“Cho tôi….Ô ô ô.” Cô gái thấp giọng khóc thút thít.

Cự vật dưới hạ thân người đàn ông càng thêm đau đớn, cảm giác dưới thân nóng rực cương cứng, từng vòng trướng đau, trở nên càng thô càng cứng hơn.

Người đàn ông cởi bỏ quần của mình, côn thịt thô dài nháy mắt lao tới tiến vào chỗ sâu nhất trong tao huyệt của cô gái, huyệt thịt tham lam cắn ʍút̼ côn thịt không buông.

“A…”

Người đàn ông bị nộn huyệt kẹp chặt đến thở dài thỏa mãn.

Rốt cuộc!!

Rốt cuộc cũng có thể thao tiểu tao hóa này.

Người đàn ông hung hăng đâm vào tao huyệt, một cảm giác xé rách đau đớn từ tao huyệt truyền đến, côn thịt dùng sức đâm vào rút ra. Một cảm giác tê dại bao trùm toàn thân Tống Lục Lạc, cô gái rêи rỉ càng thêm lớn tiếng.

“Thao chết em! Tao bức! Kẹp chặt như vậy, thoải mái như vậy sao.”

Tiếng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên trong xe, ẩn trong giọng nói là sự vui vẻ mà chính anh cũng chưa nhận ra.

Côn thịt thâm nhập vào trong như muốn nghiền nát nhục huyệt, đôi tay hữu lực chế trụ eo nhỏ của Tống Lục Lạc, quy đầu dùng sức tiến vào trong, xâm nhập vào tầng tầng lớp lớp thịt mềm trong nhục huyệt chặt chẽ, hoa huyệt không ngừng co rút.

“Thật chặt.” Anh thoải mái đến nghiến răng nghiến lợi, hạ thân càng thêm hung hăng liều mạng làm người dưới thân, tốc độ nhanh dần, càng lúc càng nhanh, côn thịt càng lúc càng trướng lớn.

“A…Đừng…Nhanh quá! Chậm một chút ô ô ô. Đau quá!” Cô hô 1 tiếng đau.

“Tiểu ɖâʍ oa, làm chết em!!”

Người đàn ông gầm nhẹ, giống như súng máy, không kiêng kị kϊƈɦ thích đưa đẩy, dường như thật sự muốn làm chết người dưới thân.

Vẫn tiếp tục đỉnh cự vật tiến vào hoa tâm, cảm giác mãnh liệt hưởng thụ làm Tống Lục Lạc run rẩy ôm chặt anh, gân cốt toàn thân co rút không ngừng.

“Thoải mái vậy sao? Tao huyệt đừng cắn chặt như vậy! Tao hóa, em muốn kẹp chết tôi sao!”

“A…Đừng làm…Tôi không được…Nha…”

Cô gái cả người mềm mại, tao huyệt từng chút ɭϊếʍ ʍút̼.

Côn thịt của anh hung hăng đâm vào rút ra, cảm giác như có 1 dòng điện tê dại lan tràn ra toàn thân.

Người đàn ông đổi tư thế, chính mình ngồi trêи ghế, rồi bế cô ngồi lên hạ thân của mình.

Cầm lấy côn thịt thô to của mình, hướng lên trêи hung hăng đâm vào, côn thịt thô to hoàn toàn đi vào. Côn thịt to lớn hung ác đâm chọc, từng đợt va chạm đều mang lại kɧօáϊ cảm cực hạn. Người đàn ông càng đẩy nhanh tốc độ hơn, tiếp tục đỉnh hết cở lên trêи khiến cô gái sắp không chịu nổi, tay lại dùng sức kéo cô xuống, lặp đi lặp lại, không biết mệt mỏi.

Nhục huyệt bên trong cắn ʍút̼ quanh côn thịt.

“Ngô….”

Thật thoải mái, côn thịt vận động giống như pít-tông, không ngừng tùy ý ra vào xoay quanh tao huyệt.

“Thật sướиɠ…Tao bức, ɖâʍ đãng hơn nữa đi!”

Côn thịt hung hăng va chạm tiểu huyệt, chín nông một sâu mà tiến vào, hung hăng mà chà đạp chỗ sâu nhất trong tiểu huyệt.

Đôi tay của người đàn ông cầm lấy nhũ thịt đong đưa, ngón tay chà đạp xoa nắn, nháy mắt nhũ đồn tuyết trắng đã hiện vệt đỏ, anh tiếp tục ôm cô gái kịch liệt vận động như pít-tông.

Nhục huyệt cũng tham làm mà cắn ʍút̼ côn thịt, theo bản năng kẹp chặt côn thịt rồi lại thả lỏng.

“Làm chết em! Tao hóa! Thật chặt…” Giọng nói trầm thấp mang theo hưng phấn của người đàn ông.

“Cắn tôi thật thoải mái…A…Làm chết em!!”

Chỗ giao hợp của hai người tràn đầy ɖâʍ thủy, khu rừng rập rạp bị từng đợt chất lỏng làm ướt dầm dề, tinh hoa đặc sệt hòa lẫn lại càng ướt át không chịu nổi.

Sau một trận hung mãnh thọc vào rút ra, côn thịt gắt gao vọt vào miệng t.ử ƈυиɠ, toàn bộ côn thịt lại to lên một vòng, Lục Lạc lại cảm giác tiểu huyệt đau đớn giống như bị xé rách.

“Không, không cần….Sắp hư rồi.” Tống Lục Lạc kinh hoảng mà vặn vẹo thân thể.

“A…”

Người đàn ông làm như mắt điếc tai ngơ, cả người lâm vào tình ɖu͙ƈ điên cuồng.

Côn thịt thọc vào rút ra gần mấy trăm cái, nghiền chuyển triền miên, kɧօáϊ cảm điên cuồng trong nháy mắt bao trùm toàn thân người đàn ông, quy đầu nhanh chóng bắn ra chất lỏng màu trắng đục, phun ra mọi góc trong tao huyệt.

Mãnh liệt phun trào làm Tống Lục Lạc ɖu͙ƈ tiên ɖu͙ƈ tử, đầu óc mất kiểm soát mà ngất đi.

Đôi mắt đen của Úy Trì Hoạch nhìn chằm chằn khuôn mặt Tống Lục Lạc khi ngủ, trong lòng cực kỳ thỏa mãn, loại cảm giác mà anh chưa từng có.

Côn thịt của anh còn ở sâu trong hoa huyệt của Tống Lục Lạc, mềm đi một chút nhưng lại không rút ra.

Sợ khi rời đi, Tống Lục Lạc liền biến mất, giống như những lần kia, bừng tỉnh từ trong mộng.

Chỉ có cắm vào Tống Lục Lạc như vậy, Úy Trì Hoạch mới có thể cảm giác Tống Lục Lạc hiện tại là chân thật, hơn nữa bị anh làm ngất đi ở dưới thân mình.

“Trở về biệt thự.”

“Vâng! Cậu chủ.”

Lâm Quyền, một thân tây trang màu đen đang lái xe,nghe động tĩnh lớn như vậy, mắt vẫn nhìn thẳng, nhờ vào sự tu dưỡng* chuyên nghiệp, anh vẫn chuyên tâm lái xe.

*Tu và dưỡng thân.

Nhưng hạ thể dưới quần tây, cũng không khỏi phồng lên, đằng sau kịch liệt hoan ái như vậy, thật sự không khống chế được a, bất quá anh ta cái gì cũng không nhìn thấy, đôi mắt hoàn toàn không dám nhìn loạn.

Cậu chủ chưa từng làm như vậy.

Anh đã đi theo cậu chủ mười chín năm, anh đã nhìn cậu chủ từng ngày lớn lên.

Từ nhỏ cậu chủ đã lạnh nhạt, tuy rằng lớn lên cao lớn tuấn mỹ, con gái vây quanh bên người có thể nói là, gọi đến là đến, nhưng mà cậu chủ lại không màng đến nữ sắc, thậm chí là chán ghét.

Con gái có thể ngồi trêи xe cậu ấy, đây là lần đầu tiên.

Hơn nữa còn làʍ ȶìиɦ ở trêи xe…Cũng là lần đầu tiên…Thật là sống đến bây giờ mới có thể thấy a….

Thiếu gia luôn luôn bình tĩnh, hôm nay sao lại như vậy… Nói như thế nào nhỉ.. Gấp gáp?? Lâm Quyền cười trộm trong lòng.

Nói up 2c cùng lúc mà lại quên mất chứ >
Đừng quên vote và cmt nha >

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN