Lúc Này Đúng Khi Đó Sai
Chương 8: Tri kỷ (2)
Những chuyện đã qua vẫn tiếp tục dòng chảy giữa con sông tăm tối.
Mười tám tuổi, Vianne và Tiểu Pháp lại càng được liên hệ với nhau dày đặc hơn.
Mùa hè năm đó họ cùng nhận được giấy thông báo trúng tuyển vào học viện tư nhân Quốc tế Ryder. Lúc này mọi người chẳng thấy kinh ngạc gì đối với tin tức Vianne và Tiểu Pháp cùng thưởng thức phần ăn tình nhân ở nhà ăn.
Đó là cách thức ở chung đặc biệt của hai đứa trẻ ưu tú như nhau.
Năm ấy, hai người liên thủ tiêu diệt tân sinh viên của Đại Học Buckingham được cử tới thăm vào năm học mới của họ.
Học viện Ryder nằm ở khu Monte Carlo và Đại học Buckingham nằm ở phía bắc Buckingham là hai trường Đại học độc lập phi lợi nhuận ở Châu Âu.
Học viện Ryder được bắt nguồn từ hoàng thất Monaco, ba nghìn học sinh tới từ bốn mươi lăm quốc gia. Kinh doanh, Nghệ thuật, nhân văn là ba khoa cơ bản làm cho học viện quốc tế Ryder thành trường khép kín trong giới học thuật.
Năm 1980 Đại học Buckingham đã được Nữ Hoàng anh đặc cách trở thành trường Đại học chính thức, sở hữu đặc quyền của Hoàng Gia.
Bởi vì có mối quan hệ gắn bó mật thiết với Hoàng thất, Học viện quốc tế Ryder và Đại học Buckingham đã trở thành hai trường quý tộc tiêu biểu của Châu Âu.
Sự cạnh tranh và giao lưu giữa hai trường quý tộc này thường được so sánh với Oxford và Cambridge. (https://www.wattpad.com/maymay1510)
Hàng năm Oxford và Cambridge có thi đấu đua thuyền. Học viện Ryder và đại học Buckingham có thi đấu Snooker cho tân sinh viên, Sân nhà và sân khách được thay phiên nhau sắp đặt.
Hàng năm trước khai giảng, giữa hai học viện đều sẽ cử tân sinh viên đại diện tham gia thi đấu Snooker, ba mươi lăm ván áp dụng kiểu tiếp sức, ai đạt được nhiều điểm hơn thì người đó thắng.
Vianne là tuyển thủ đầu tiên của học viện Ryder vào sân, một gậy đánh ra hết một lượt đã dẫn trước một trăm bốn mươi bảy điểm, đối thủ thậm chí cả gậy cũng chưa được chạm vào đã phải nhận kết cục ngậm ngùi.
Tiểu Pháp là tuyển thủ ra sân cuối cùng trù liệu đúng luật mà giành được điểm mấu chốt, giành được chiến thắng cho học viện Ryder, hoàn thành tốt báo thù cho cuộc chiến thất bại năm ngoái với Buckingham.
Động thái này trở thành câu chuyện được mọi người ca tụng.
Năm mười tám tuổi này thật sự còn có nhiều chuyện phát sinh giữa Vianne và Tiểu Pháp.
Tháng mười một Vianne được mời tham dự vũ hội lễ trưởng thành của Creon, Tiểu Pháp là bạn nhảy của cô trong vũ hội.
Vũ hội của Creon là buổi vũ hội xã giao nổi tiếng Châu Âu, nó có ý nghĩa đối với mỗi cô gái được mời tham dự. Từ đây bạn đã chính thức bước vào giới xã giao của người trưởng thành.
Đối với việc Vianne và Tiểu Pháp cùng xuất hiện ở buổi vũ hội của Creon, đám phóng viên đã nhắc lại chuyện tốt ngày xưa: Sau này mối quan hệ của các bạn có phát triển thành tình yêu không.
Hỏi xong còn thêm một câu: “Tôi thay mặt cho người dân Pháp đưa ra câu hỏi, có trời mới bết được họ hy vọng các bạn ở cùng với nhau tới cỡ nào”.
Thật ra thì những lời này cũng không sai, người hy vọng Vianne và Tiểu Pháp ở cùng nhau cũng không biết từ khi nào bỗng nhiên trở lên nhiều như vậy.
Ngày đó vừa hay là buổi sáng ngày thứ hai Vianne và Liên Gia Chú tham gia vũ hội của Creon, họ vừa rời khỏi phòng khách sạn của Creon thì đã bị bắt ngay tại trận.
Gã phóng viên kia vừa nhìn đã biết là đã canh ở cửa khách sạn cả một đêm.
“Gia Chú, anh ta đã đợi chúng ta cả một đêm rồi, anh nói có phải là chúng ta nên đem chuyện đã xảy ra tối hôm qua của chúng ta nói cho anh ta biết không”. Cô hỏi anh.
Liên Gia Chú cũng diễn theo cô “Mọi thứ đều nghe theo em”.
Đi trước một bước, cô thấp giọng nói với vị kia: “Anh à, anh có biết tối hôm qua chúng tôi đã tặng món quà trưởng thành gì cho nhau không?”
Ông anh kia vừa nhìn đã biết là đã hiểu sai rồi.
Vì vậy giọng điệu của cô có chút tức giận: “Tối qua chúng tôi đã tặng cho đối phương một hộp áo mưa, tôi nói như vậy đã đủ hiểu chưa, vì vậy sau này anh đừng hỏi lại chúng tôi vấn đề nhàm chán như vậy nữa”.
Vị phóng viên đã đợi cả một buổi tối kia đã ủ rũ rời đi.
Nếu như lúc đó anh ta vẫn còn bán tín bán nghi vậy thì đêm đó tấm ảnh Tiểu Pháp và cháu gái của người đứng đầu tập đoàn Fiat của Ý đang hôn nhau ở đường Champs Elyseesd đã đủ làm cho anh ta hết hy vọng rồi.(https://www.wattpad.com/maymay1510)
Mười chín tuổi, một năm khá bình yên.
Mọi người thông qua một số bài báo biết được năm này phần lớn thời gian Vianne đều ở miền nam nước Pháp, Vianne còn học một môn học khác đó là: Thăm dò Sonar*
*Sonar: còn gọi là sóng âm phản xạ, viết tắt từ tiếng Anh: sound navigation and ranging. Là một kỹ thuật sử dụng sự lan truyền âm thanh (thường là dưới nước) để tìm đường di chuyển (tức đạo hàng), liên lạc hoặc phát hiện các đối tượng khác ở trên mặt, trong lòng nước hoặc dưới đáy nước, như các cá, tàu bè, vật thể trôi nổi hoặc chìm trong bùn cát đáy, v.v
Trong mấy ngàn học sinh của học viện Ryder chỉ có bảy người học chương trình môn học này, môn học này yêu cầu ở dước đáy biển sâu mấy ngàn mét, thông qua thiết bị để thu lấy số liệu.
“Vianne thật cool”. Những đứa trẻ đọc “Vianne của chúng ta” mà lớn lên ca ngợi lại đồng thời không nhịn được mà thở dài: “Thế nhưng vì sao Tiểu Pháp cứ không nhìn thấy sự ưu tú ấy của Vianne, tôi thật hy vọng cậu ấy mau chia tay với người thừa kế của vị nhà giàu mới nổi nước Nga kia đi”.
Chờ đã, không phải là cháu ngoại của chủ tịch hãng xe hơi nước Ý sao? Làm sao lại biến thành người thừa kế của nhà giàu mới nổi Nước Nga rồi?!
Đó là vì ba tháng đấy. Cái gì ba tháng?
Cái gọi là ba tháng chính là bình thường Tiểu Pháp kết giao bạn gái thời gian duy chì chỉ khoảng ba tháng.
Tháng mười một năm ngoái Tiểu Pháp và bảo bối nước Ý rơi vào bể tình, tháng một năm nay hai người chia tay. Tháng ba, xuất hiện cùng Tiểu Pháp trên khán đài buổi biểu diễn biến thành con gái độc nhất của phú hào nước Nga.
Tình hình mới nhất là cô con gái của phú hào nước Nga này đã vì Tiểu Pháp mà mua bất động sản ở miền nam nước Pháp.
Người dân Pháp vẫn không thích người Nga. Không, nói chính xác là người Pháp không thích bất kỳ người của Quốc Gia nào ngoại trừ nước Pháp.
Nói tới cô con gái độc nhất của phú hào nước Nga kia.
“Cô ta và ba của cô ta dung tục không thể chịu được giống y như nhau”. Đám con gái biểu tình ghét bỏ. “Đáng tiếc là còn một tháng nữa họ mới chia tay”.
Nghe vậy có vẻ buồn cười đúng không.
Nhưng thật đúng là như đám con gái nói đấy. Tháng sáu, Tiểu Pháp đã chia tay với bảo bối nước Nga, về nguyên nhân chia tay —
“Đó là bởi vì tôi ích kỷ, tôi đã quá yêu anh ấy, tôi luôn luôn muốn ở cùng với anh ấy, luôn muốn lục xem nhật ký điện thoại của anh ấy”. Cô gái nước Nga nói như thế.
Đây chính là bản lĩnh của Tiểu Pháp.
Khiến mỗi một bạn gái cũ đứng ra nói thay anh, cho dù anh trộn lẫn trong đám tay chơi, cho dù anh xuất hiện ở không ít các buổi tiệc chủ đề két tiếng, nhưng mọi người tin chắc là Tiểu Pháp gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.
Sau khi chia tay với bảo bối nước Nga Tiểu Pháp sử dụng kỳ nghỉ hè cùng hợp tác với ban nhạc Music Loving bắt đầu tuần biểu diễn vòng quanh thế giới.
Liên quan tới tài năng âm nhạc của Tiểu Pháp và thăm dò Sonar của Vianne cũng giống nhau, trong mắt của mọi người chẳng qua cũng là chuyện thêu hoa trên gấm mà thôi.
Cuối tháng mười một, cô gái xuất hiện bên cạnh Tiểu Pháp biến thành một gương mặt phương đông tóc đen mắt đen. Tên của gương mặt phương đông này là Trần Dĩnh Mỹ, tên tiếng Anh là Lulu.
Lulu có ngoại hình kém nhất trong số những bạn gái của Tiểu Pháp, cho dù khi cô gái phương đông này vừa mới thành công miễn cưỡng lọt vào tóp năm mươi hoa hậu thế giới, không thể tiến thêm nữa đó là bởi vì cô ấy ngủ quên vì vậy đã bị lỡ mất chuyến bay.
Lỡ mất chuyến bay còn không xem là quá tồi tệ, càng tồi tệ hơn đó là cô nàng đã làm thất lạc hộ chiếu ở sân bay, nhưng cũng bởi vì sự kiện thất lạc hộ chiếu này nên cô nàng mới ngồi chung chuyến bay với Tiểu Pháp.
Về bộ ngực phẳng của Lulu cùng với dáng vẻ lơ mơ kia,người hiểu chuyện đoán có lẽ không tới hai tháng cô nàng sẽ trở thành một trong số bạn gái trước của Tiểu Pháp.
Một năm này, còn có một chuyện liên quan chặt chẽ với Vianne, đó chính là một phụ nữ phương đông tên là “Lan Tú Cẩm”.
Người phụ nữ phương đông này thay mặt cho phía bên Trung và bên Mỹ ở một trận chiến thương mại kéo dài tới ba trăm tám mươi ngày đã giành được kết quả to lớn. Trước đó từng giữ chức Bộ Trưởng Bộ Thương Mại Trung Âu, hiện giữ chức Bộ Trưởng Thương Mại Trung Mỹ.
Giao dịch thương mại của nền Kinh tế thứ nhất và nền kinh tế thứ ba thế giới này kéo dài khiến cho bà ấy ở trên vũ đài chính trị quốc tế giành được lời ca ngợi là “Bà đầm thép”.
Bọn trẻ chỉ vào thân hình gầy yếu trên màn hình lớn của người phụ nữ phương đông đang cùng người đàn ông da trắng tranh luận nói: “Đó là mẹ của Vianne”.
Nhưng bọn trẻ lại không biết được là Vianne đã ròng rã hơn một năm rồi chưa gặp được mẹ của cô ấy.
Nhưng bây giờ…
Trong những năm tháng của dòng sông tăm tối khi Vianne hai mươi tuổi lẻ bảy tiếng đồng hồ, đã dừng lại đột ngột ở thời khắc này.
Mười năm như một cái chớp mắt.
Cô đã hai mươi tuổi rồi, Lâm Phức Trăn đã hai mươi tuổi.
Thời gian cô và mẹ chưa gặp nhau gộp lại đã tới một năm lẻ bốn tháng rồi.
Không, không được gọi mẹ, bởi vì như vậy sẽ chỉ làm cho cô dừng lại ở độ tuổi động một tí là khóc nhè.
Lan tú Cẩm đã liên tiếp hai lần vắng mặt trong bữa tiệc sinh nhật của Lâm Phức Trăn rồi, lần trước còn gọi điện, lần này thì dứt khoát ngay cả điện thoại cũng bận tới quên gọi luôn.
Nhưng thật ra một người khác đã gọi điện tới, cũng giống như năm trước cũng chọn vào thời điểm cô thổi nến xong.
“Nói tôi không có nhà”. Lạnh lùng nói với Sophia đang đem điện thoại đưa tới trước mặt cô.
Thỉnh thoảng cô nghe qua tin tức liên quan tới người này, chẳng hạn nói ông ta bây giờ đã là ba của ba đứa trẻ, một nữ một nam cộng thêm một con gái riêng.
“Không. Không phải, anh sai rồi, là cha của hai đứa trẻ, một nam còn có một con gái riêng”. Cô trịnh trọng sửa lại.
Về tình hình cuộc sống của người kia.
“Ba cháu đã mở một đại lý du học ở Bắc Kinh”. Người đó tự nhận là người từng bế cô, cẩn thận chăm sóc cô hồi nhỏ.
Cô cũng không biết người này nói mấy lời này với cô là có mưu đồ gì, Lâm Phức Trăn không che giấu vẻ ngạc nhiên và nghi ngờ trên mặt của mình.
Cuối cùng người đó biểu lộ xấu hổ rời đi.
Cộc cộc cộc. Tiếng đập cửa vang lên.
Lâm Phức Trăn mở to hai mắt. Bảy giờ mười phút.
Hôm nay cô có rất nhiều chuyện.
Mở cửa ra, Sophia đứng ngoài cửa, là một cô gái Pháp hai mươi sáu tuổi.
Năm ngoái, dì Daisy dẫn Sophia tới trước mặt cô, nói là giúp cô xử lý việc trong cuộc sống.
Đây đúng là tuyển thủ toàn năng trên các lĩnh vực, từ trang điểm tới làm tóc, tới lựa chọn quần áo, tới nấu nướng, tới lái xe, tới dọn phòng, mọi thứ đều có thể.
Nghe nói Sophia là người nhận được tiền mà gia tộc Rosse tài trợ cho trường học danh tiếng. Trước khi tới đây Sophia đã có ba năm kinh nghiệm ở Chanel, sau đó dì Daisy đã tìm được cô ấy.
Vì vậy bên cạnh cô ngoại trừ Sara còn có thêm một Sophia.
Cần Sophia làm gì chứ?
“Trước đó không phải là đã nói với con rồi sao? Sang năm sẽ đẩy ra sản phẩm nước hoa dưới tên của con”. Dì Daisy nói
Chính xác mà nói thì đó là một loại nước hoa lấy tên “Vianne” dành cho đội tuổi từ mười sáu tới hai mươi tám tuổi.
Về phần vì sao lại muốn đẩy ra loại nước hoa với tên “Vianne”.
“Bởi vì đó là một kiểu thể hiện sức hấp dẫn của một người. Chất liệu, kiểu dáng của nước hoa không phải là quan trọng nhất, quan trọng là nó đại biểu cho hình tượng cho một người, vật đại biểu cho sắc thái cá nhân của người đó lại càng được chào đón hơn, họ sẽ giữa lấy món đồ này xem như là thưởng thức, là tôn vinh”. Dì Daisy nói thêm.
Ừ hứ. Bộ dáng vẻ của cô như đang nghe chuyện phiếm của người khác vậy.
“Đừng như vậy, coi như là vì mẹ của con đi”. Dì Daisy giữ chặt lấy tay của cô.
Được rồi, được rồi.
Nghĩ kỹ lại thì nhiều hơn một người giúp xử lý công việc bên cạnh kỳ thực cũng là chuyện chỉ có hơn chứ không thiệt.
Dì Daisy là một phụ nữ rất thông minh, dì ấy chỉ cần Sophia có mặt vào những ngày đặc biệt như cuối tuần, ngày lễ tết.
Hôm nay chính là ngày đặc biệt.
Ba tiếng sau bức tượng đồng đen lấy hình ảnh của Lan Dora sẽ được khánh thành ở công viên Dora, cô với tư cách là cháu ngoại của quý bà Dora thay mặt cho người mẹ đang bộn bề việc nước bày tỏ lòng biết ơn tới mọi người ở khắp nơi.
Giống như sinh nhật bao năm qua, Lâm Phức Trăn vừa mở cửa ra thì nhìn thấy được ở ngay sảnh phòng khách được chất đầy đủ loại hộp quà.
Đó là quà sinh nhật từ độc giả khắp nơi trên thế giới gửi cho “Vianne”, nhưng mà hình như những người này đã quên bây giờ cô đã là cô gái hai mươi tuổi rồi, ai đâu mà còn chơi búp bê Barbie nữa.
Thậm chí có người còn tặng cho cô con heo thú cưng.
Mỗi năm quà sinh nhật Vianne nhận được có thể chất đầy một xe tải cỡ nhỏ.
Sophia nói với cô, đã gọi điện cho viện phúc lợi tới xử lý chỗ quà này rồi, nhân viên công tác đang trên đường tới.
Bảy giờ bốn mươi phút, Lâm Phức Trăn ngồi ở trước gương trang điểm.
Sophia đang làm tóc cho cô, một kiểu tóc biểu tượng đặc thù thuộc về Vianne, thắt bím tóc đuôi ngựa.
Bởi vì hôm nay cô còn phải đi thăm bọn trẻ ở “Ngôi Nhà Dora” thứ mười ba vừa khánh thành tháng trước, dì Daisy đã đặc biệt dặn dò, phải có cặp kính quê mùa và thắt bím tóc đuôi ngựa.
Bọn trẻ của ngôi nhà Dora thích Vianne, mắt kính và bím tóc đuôi ngựa có thể làm cho cô và bọn trẻ xích lại gần hơn.
Mắt kính quê mùa, bím tóc đuôi ngựa hàng năm bao giờ cũng có mấy lần như vậy xảy ra trong cuộc sống của cô: Ví dụ như Buổi dạ hội từ thiện quy mô lớn, ngày lễ đi thăm hỏi bọn trẻ, vân vân…
Lâm Phức Trăn nhắm mắt lại, cô cực kỳ ghét mái tóc dài tới eo bị chải túm lên tận đỉnh đầu lại còn quá trình tạo thành kiểu cao chót vót nữa.
Có lẽ cô có thể nhân lúc này lặng lẽ đánh một giấc.
Giấc mơ tối qua dường như đã hao tổn của cô không ít sức lực, hôm nay căn bản là cô không có thời gian để nghỉ ngơi. Sau khi tham gia xong nghi thức khánh thành pho tượng Dora,và thăm hỏi xong bọn trẻ xong cô phải lập tức quay trở lại miền nam tham gia nghi thức hôn lễ phi tôn giáo của hoàng thất Monaca.
Trong lúc mơ mơ màng màng, tiếng “Yann” kia khe khẽ rơi vào bên tai cô.
Rèm mi run run.
Hơi thở quen thuộc hạ xuống thái dương cô.
“Tiểu Họa Mi”.
MM
Hết chương 8!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!